古诗词

下山纪游

成鹫

咄咄怪事,山僧忽作下山计。duō duō guài shì,shān sēng hū zuò xià shān jì。
出门咫尺忘西东,迷津觅路逢老翁。chū mén zhǐ chǐ wàng xī dōng,mí jīn mì lù féng lǎo wēng。
老翁胡卢笑掩口,两脚疾行徐举手。lǎo wēng hú lú xiào yǎn kǒu,liǎng jiǎo jí xíng xú jǔ shǒu。
指予海日初出处,便是山僧下山路。zhǐ yǔ hǎi rì chū chū chù,biàn shì shān sēng xià shān lù。
朝从小漫来,暮宿汀溪渚。cháo cóng xiǎo màn lái,mù sù tīng xī zhǔ。
半榻孤僧迷去住,老树作风山作雨。bàn tà gū sēng mí qù zhù,lǎo shù zuò fēng shān zuò yǔ。
暮宿汀溪渚,朝上大夫山。mù sù tīng xī zhǔ,cháo shàng dà fū shān。
身如游蚁行九盘,十步一息穷跻攀。shēn rú yóu yǐ xíng jiǔ pán,shí bù yī xī qióng jī pān。
陟层峦,登绝顶,七尺闲身万仞影。zhì céng luán,dēng jué dǐng,qī chǐ xián shēn wàn rèn yǐng。
下方视我如蟭螟,我视下方如坐井。xià fāng shì wǒ rú jiāo míng,wǒ shì xià fāng rú zuò jǐng。
下高岑,历峻坂,苍松荫天无晓晚。xià gāo cén,lì jùn bǎn,cāng sōng yīn tiān wú xiǎo wǎn。
樵径闻歌歌渐远,南山牧客驱牛返。qiáo jìng wén gē gē jiàn yuǎn,nán shān mù kè qū niú fǎn。
牧客驱牛牛耳湿,山僧出云云在笠。mù kè qū niú niú ěr shī,shān sēng chū yún yún zài lì。
千家烟火石桥东,青山一路沿溪入。qiān jiā yān huǒ shí qiáo dōng,qīng shān yī lù yán xī rù。
石桥桥边逢老叟,于我先人称畏友。shí qiáo qiáo biān féng lǎo sǒu,yú wǒ xiān rén chēng wèi yǒu。
四十二年重到来,蹉跎少壮成衰丑。sì shí èr nián zhòng dào lái,cuō tuó shǎo zhuàng chéng shuāi chǒu。
相见惊相识,知我行无力。xiāng jiàn jīng xiāng shí,zhī wǒ xíng wú lì。
暖汤濯足安床席,大言小言纷刺刺。nuǎn tāng zhuó zú ān chuáng xí,dà yán xiǎo yán fēn cì cì。
西窗语未终,东窗日已白。xī chuāng yǔ wèi zhōng,dōng chuāng rì yǐ bái。
梦去是归僧,醒来仍作客。mèng qù shì guī sēng,xǐng lái réng zuò kè。
归僧作客无已时,尘埃失却真须眉。guī sēng zuò kè wú yǐ shí,chén āi shī què zhēn xū méi。
出门岐路还路岐,旧游别作新相知。chū mén qí lù hái lù qí,jiù yóu bié zuò xīn xiāng zhī。
君家兄弟多好道,今昔结交非草草。jūn jiā xiōng dì duō hǎo dào,jīn xī jié jiāo fēi cǎo cǎo。
海门风雨僧初到,野寺吟诗见怀抱。hǎi mén fēng yǔ sēng chū dào,yě sì yín shī jiàn huái bào。
君作主中宾,我作宾中主。jūn zuò zhǔ zhōng bīn,wǒ zuò bīn zhōng zhǔ。
同是住山人,知我下山故。tóng shì zhù shān rén,zhī wǒ xià shān gù。
山僧十日不归去,饥杀山中大鼷鼠。shān sēng shí rì bù guī qù,jī shā shān zhōng dà xī shǔ。
乞取市门米,煮用市门水。qǐ qǔ shì mén mǐ,zhǔ yòng shì mén shuǐ。
担泉负米归乎来,折脚铛边冷烟起。dān quán fù mǐ guī hū lái,zhé jiǎo dāng biān lěng yān qǐ。
饭熟谁当吃饭人,山中自谙山中味。fàn shú shuí dāng chī fàn rén,shān zhōng zì ān shān zhōng wèi。

成鹫

成鹫,俗姓方,名颛恺,字趾麟。出家后法名光鹫,字即山;后易名成鹫,字迹删。广东番禺人。明举人方国骅之子。年十三补诸生。以时世苦乱,于清圣祖康熙十六年(一六七七)自行落发,康熙二十年禀受十戒。曾住会同县(今琼海)多异山海潮岩灵泉寺、香山县(今中山)东林庵、澳门普济禅院、广州河南大通寺、肇庆鼎湖山庆云寺,为当时著名遗民僧。工诗文,一时名卿巨公多与往还。论者谓其文源于《周易》,变化于《庄》《骚》,其诗在灵运、香山之间。年八十五圆寂于广州。著有《楞严经直说》、《道德经直说》、《鼎湖山志》、《鹿湖近草》、《咸陟堂诗文集》等。清道光《广东通志》卷三二八有传。 成鹫的作品>>

猜您喜欢

七星岩

成鹫

别通一路仰窥天,深入重崖直到泉。bié tōng yī lù yǎng kuī tiān,shēn rù zhòng yá zhí dào quán。
何事频来观不足,璇台云物石房烟。hé shì pín lái guān bù zú,xuán tái yún wù shí fáng yān。

圆虚岩

成鹫

古洞云深昼不开,老僧相见却相猜。gǔ dòng yún shēn zhòu bù kāi,lǎo sēng xiāng jiàn què xiāng cāi。
山门一径纤如发,借问游人何处来。shān mén yī jìng xiān rú fā,jiè wèn yóu rén hé chù lái。

海螺岩

成鹫

木客鸣鸣吹海螺,谷神踏踏来和歌。mù kè míng míng chuī hǎi luó,gǔ shén tà tà lái hé gē。
谁人凿破混沌窍,天籁无心奈若何。shuí rén záo pò hùn dùn qiào,tiān lài wú xīn nài ruò hé。

石鼓

成鹫

须弥椎打虚空鼓,消息惟教风穴知。xū mí chuí dǎ xū kōng gǔ,xiāo xī wéi jiào fēng xué zhī。
顽石自来能解语,希声何必问冯夷。wán shí zì lái néng jiě yǔ,xī shēng hé bì wèn féng yí。

石钟

成鹫

高悬片石万山中,一扣一鸣空合空。gāo xuán piàn shí wàn shān zhōng,yī kòu yī míng kōng hé kōng。
剩有馀音风过耳,泠泠飞出老龙宫。shèng yǒu yú yīn fēng guò ěr,líng líng fēi chū lǎo lóng gōng。

仙掌岩有怀圆老师

成鹫

此是吾师安稳处,故山回首锁烟霞。cǐ shì wú shī ān wěn chù,gù shān huí shǒu suǒ yān xiá。
昔游记得重阳日,篱菊旋抽两度花。xī yóu jì dé zhòng yáng rì,lí jú xuán chōu liǎng dù huā。

续西园咏木芙蓉后十五韵

成鹫

自断荣枯休问天,看朱成碧总非然。zì duàn róng kū xiū wèn tiān,kàn zhū chéng bì zǒng fēi rán。
繁华落尽秋风里,陆地花开又一年。fán huá luò jǐn qiū fēng lǐ,lù dì huā kāi yòu yī nián。

续西园咏木芙蓉后十五韵

成鹫

弱叶柔柯覆板桥,涉江不用买兰桡。ruò yè róu kē fù bǎn qiáo,shè jiāng bù yòng mǎi lán ráo。
秋光过眼成朝暮,几度新花换旧条。qiū guāng guò yǎn chéng cháo mù,jǐ dù xīn huā huàn jiù tiáo。

续西园咏木芙蓉后十五韵

成鹫

白鸟低飞定露巢,赪霞高罥缀霜梢。bái niǎo dī fēi dìng lù cháo,chēng xiá gāo juàn zhuì shuāng shāo。
野塘秋色如春色,摇落犹堪作解嘲。yě táng qiū sè rú chūn sè,yáo luò yóu kān zuò jiě cháo。

续西园咏木芙蓉后十五韵

成鹫

艳质由来不易牢,藕房零露委寒皋。yàn zhì yóu lái bù yì láo,ǒu fáng líng lù wěi hán gāo。
孤标独立群芳外,相伴幽人读楚骚。gū biāo dú lì qún fāng wài,xiāng bàn yōu rén dú chǔ sāo。

续西园咏木芙蓉后十五韵

成鹫

溪上看花能几何,红颜回首白头多。xī shàng kàn huā néng jǐ hé,hóng yán huí shǒu bái tóu duō。
儿童争唱莲花落,招得芗魂过别柯。ér tóng zhēng chàng lián huā luò,zhāo dé xiāng hún guò bié kē。

续西园咏木芙蓉后十五韵

成鹫

一度秋风一度花,疏篱隔水有渔家。yī dù qiū fēng yī dù huā,shū lí gé shuǐ yǒu yú jiā。
老人独坐倚芳树,溪月和烟笼绛纱。lǎo rén dú zuò yǐ fāng shù,xī yuè hé yān lóng jiàng shā。

续西园咏木芙蓉后十五韵

成鹫

叶并秋葵怯早霜,花兼朝槿度斜阳。yè bìng qiū kuí qiè zǎo shuāng,huā jiān cháo jǐn dù xié yáng。
与君相去溪南北,红蓼苍葭各一方。yǔ jūn xiāng qù xī nán běi,hóng liǎo cāng jiā gè yī fāng。

续西园咏木芙蓉后十五韵

成鹫

晓露光团白玉京,夕阳红沁赤霞城。xiǎo lù guāng tuán bái yù jīng,xī yáng hóng qìn chì xiá chéng。
蹉跎一日成今昔,惆怅花前落叶声。cuō tuó yī rì chéng jīn xī,chóu chàng huā qián luò yè shēng。

续西园咏木芙蓉后十五韵

成鹫

榴火当轩暑气蒸,梅花开日又坚冰。liú huǒ dāng xuān shǔ qì zhēng,méi huā kāi rì yòu jiān bīng。
四时最好凉秋节,几树幽花伴一僧。sì shí zuì hǎo liáng qiū jié,jǐ shù yōu huā bàn yī sēng。