古诗词

麦子滋庄门外有树经冬不凋至春脱落名曰拗春木戏题以诗

成鹫

泷西雨雪寒羁孤,静观物理知盈虚。lóng xī yǔ xuě hán jī gū,jìng guān wù lǐ zhī yíng xū。
特来问取滋庄去,门前有树青阴敷。tè lái wèn qǔ zī zhuāng qù,mén qián yǒu shù qīng yīn fū。
凌寒独立见天倪,高高枝叶深根株。líng hán dú lì jiàn tiān ní,gāo gāo zhī yè shēn gēn zhū。
拳挛屈曲远绳墨,匠石不顾樵不苏。quán luán qū qū yuǎn shéng mò,jiàng shí bù gù qiáo bù sū。
何由得此老古橛,岂是散木还大樗。hé yóu dé cǐ lǎo gǔ jué,qǐ shì sàn mù hái dà chū。
主人云是拗春木,当春落叶冬生荂。zhǔ rén yún shì ǎo chūn mù,dāng chūn luò yè dōng shēng fū。
不宜城市宜山谷,多生盘石嫌沮污。bù yí chéng shì yí shān gǔ,duō shēng pán shí xián jǔ wū。
我闻斯语深叹息,草木何智人何愚。wǒ wén sī yǔ shēn tàn xī,cǎo mù hé zhì rén hé yú。
宇宙之大含万有,繁华零落皆虚无。yǔ zhòu zhī dà hán wàn yǒu,fán huá líng luò jiē xū wú。
至人槁心若槁木,任运辗转同辘轳。zhì rén gǎo xīn ruò gǎo mù,rèn yùn niǎn zhuǎn tóng lù lú。
大尽三十小廿九,六丁六甲乘隙驹。dà jǐn sān shí xiǎo niàn jiǔ,liù dīng liù jiǎ chéng xì jū。
造物小儿太轻薄,假立名字欺凡夫。zào wù xiǎo ér tài qīng báo,jiǎ lì míng zì qī fán fū。
安知彼春者不以为冬,荣者不以为枯。ān zhī bǐ chūn zhě bù yǐ wèi dōng,róng zhě bù yǐ wèi kū。
春拗木乎,木拗春乎,春与木两不能相知也,其待彼也夫。chūn ǎo mù hū,mù ǎo chūn hū,chūn yǔ mù liǎng bù néng xiāng zhī yě,qí dài bǐ yě fū。

成鹫

成鹫,俗姓方,名颛恺,字趾麟。出家后法名光鹫,字即山;后易名成鹫,字迹删。广东番禺人。明举人方国骅之子。年十三补诸生。以时世苦乱,于清圣祖康熙十六年(一六七七)自行落发,康熙二十年禀受十戒。曾住会同县(今琼海)多异山海潮岩灵泉寺、香山县(今中山)东林庵、澳门普济禅院、广州河南大通寺、肇庆鼎湖山庆云寺,为当时著名遗民僧。工诗文,一时名卿巨公多与往还。论者谓其文源于《周易》,变化于《庄》《骚》,其诗在灵运、香山之间。年八十五圆寂于广州。著有《楞严经直说》、《道德经直说》、《鼎湖山志》、《鹿湖近草》、《咸陟堂诗文集》等。清道光《广东通志》卷三二八有传。 成鹫的作品>>

猜您喜欢

送愚破师还匡庐同光省觐

成鹫

同光雪色正齐腰,归去门庭未寂寥。tóng guāng xuě sè zhèng qí yāo,guī qù mén tíng wèi jì liáo。
竹杖远寻庐岳寺,芒鞋重过虎溪桥。zhú zhàng yuǎn xún lú yuè sì,máng xié zhòng guò hǔ xī qiáo。
生衣出匣搴云补,新笋开炉带箨烧。shēng yī chū xiá qiān yún bǔ,xīn sǔn kāi lú dài tuò shāo。
想到故山多胜事,好将生计报东樵。xiǎng dào gù shān duō shèng shì,hǎo jiāng shēng jì bào dōng qiáo。

送僧洞然参方

成鹫

挥手红尘入翠微,相逢岐路两依依。huī shǒu hóng chén rù cuì wēi,xiāng féng qí lù liǎng yī yī。
心存海岳难留住,家在湖山及早归。xīn cún hǎi yuè nán liú zhù,jiā zài hú shān jí zǎo guī。
霜锷磨成须什袭,箭锋留待出重围。shuāng è mó chéng xū shén xí,jiàn fēng liú dài chū zhòng wéi。
悬知冀北空群后,应笑驽骀未息机。xuán zhī jì běi kōng qún hòu,yīng xiào nú dài wèi xī jī。

定崖师住槐园赋赠

成鹫

久客槐园未有诗,别来三径草离离。jiǔ kè huái yuán wèi yǒu shī,bié lái sān jìng cǎo lí lí。
赖君青眼重为挂,容我闲身再到时。lài jūn qīng yǎn zhòng wèi guà,róng wǒ xián shēn zài dào shí。
苦李不留当路实,新松须长拂云枝。kǔ lǐ bù liú dāng lù shí,xīn sōng xū zhǎng fú yún zhī。
东林此去无多远,白犬驰书待寄谁。dōng lín cǐ qù wú duō yuǎn,bái quǎn chí shū dài jì shuí。

丁丑夏客墺门岛普济禅院赠剑平师

成鹫

避暑真宜地轴偏,领将生计在林泉。bì shǔ zhēn yí dì zhóu piān,lǐng jiāng shēng jì zài lín quán。
弟兄聚会惟今日,松竹阴森异昔年。dì xiōng jù huì wéi jīn rì,sōng zhú yīn sēn yì xī nián。
坐老青山添白发,吸乾沧海种红莲。zuò lǎo qīng shān tiān bái fā,xī qián cāng hǎi zhǒng hóng lián。
洛伽此去无多路,门外何须问钓船。luò gā cǐ qù wú duō lù,mén wài hé xū wèn diào chuán。

寓普济禅院寄东林诸子

成鹫

但得安居便死心,写将人物报东林。dàn dé ān jū biàn sǐ xīn,xiě jiāng rén wù bào dōng lín。
番童久住谙华语,婴母初来学鴂音。fān tóng jiǔ zhù ān huá yǔ,yīng mǔ chū lái xué jué yīn。
两岸山光涵海镜,六时钟韵杂风琴。liǎng àn shān guāng hán hǎi jìng,liù shí zhōng yùn zá fēng qín。
只愁开禁年年密,未得闲身纵步吟。zhǐ chóu kāi jìn nián nián mì,wèi dé xián shēn zòng bù yín。

三巴寺

成鹫

暂到殊方物色新,短衣长帔称文身。zàn dào shū fāng wù sè xīn,duǎn yī zhǎng pèi chēng wén shēn。
相逢十字街头客,尽是三巴寺里人。xiāng féng shí zì jiē tóu kè,jǐn shì sān bā sì lǐ rén。
箬叶编成夸皂盖,槛舆乘出比朱轮。ruò yè biān chéng kuā zào gài,kǎn yú chéng chū bǐ zhū lún。
年来吾道荒凉甚,翻羡侏离礼拜频。nián lái wú dào huāng liáng shén,fān xiàn zhū lí lǐ bài pín。

望海楼

成鹫

高踞层楼瞰十洲,江山如画半沉浮。gāo jù céng lóu kàn shí zhōu,jiāng shān rú huà bàn chén fú。
岛夷计日迟青雀,海客临风盟白鸥。dǎo yí jì rì chí qīng què,hǎi kè lín fēng méng bái ōu。
帆到虎头皆北向,水归鳌背尽东流。fān dào hǔ tóu jiē běi xiàng,shuǐ guī áo bèi jǐn dōng liú。
鲁连去后无消息,莫惜频频上此楼。lǔ lián qù hòu wú xiāo xī,mò xī pín pín shàng cǐ lóu。

青洲岛

成鹫

突兀中流乱石隈,青洲咫尺拟蓬莱。tū wù zhōng liú luàn shí wēi,qīng zhōu zhǐ chǐ nǐ péng lái。
潮头撼岸晴还雨,屋角惊涛昼起雷。cháo tóu hàn àn qíng hái yǔ,wū jiǎo jīng tāo zhòu qǐ léi。
猘犬吠花人迹断,饥鸢占树鸟声哀。zhì quǎn fèi huā rén jì duàn,jī yuān zhàn shù niǎo shēng āi。
凭谁为语冯夷道,还与华亭作钓台。píng shuí wèi yǔ féng yí dào,hái yǔ huá tíng zuò diào tái。

海镜石

成鹫

昨夜扁舟宿海环,晓寻片石照衰颜。zuó yè biǎn zhōu sù hǎi huán,xiǎo xún piàn shí zhào shuāi yán。
孤蓬推出云中月,短棹移来鉴里山。gū péng tuī chū yún zhōng yuè,duǎn zhào yí lái jiàn lǐ shān。
已判身心归物外,不留形影在人间。yǐ pàn shēn xīn guī wù wài,bù liú xíng yǐng zài rén jiān。
一回相见一回老,共惜浮生未易顽。yī huí xiāng jiàn yī huí lǎo,gòng xī fú shēng wèi yì wán。

岛门秋雨与诸子同赋

成鹫

九夏安居为避喧,闲身到处是桃源。jiǔ xià ān jū wèi bì xuān,xián shēn dào chù shì táo yuán。
秋声带雨摇幡影,野水浮阶没藓痕。qiū shēng dài yǔ yáo fān yǐng,yě shuǐ fú jiē méi xiǎn hén。
茶灶昨除桑柘火,蒲团长寄水云村。chá zào zuó chú sāng zhè huǒ,pú tuán zhǎng jì shuǐ yún cūn。
明朝蓑笠还山去,何事风霜不闭门。míng cháo suō lì hái shān qù,hé shì fēng shuāng bù bì mén。

岛门秋雨与诸子同赋

成鹫

海气连天日色昏,殊方羁客倍销魂。hǎi qì lián tiān rì sè hūn,shū fāng jī kè bèi xiāo hún。
新风坠叶填金井,宿雨兼云暗岛门。xīn fēng zhuì yè tián jīn jǐng,sù yǔ jiān yún àn dǎo mén。
稚子卷帘看石燕,估胡归舶避江豚。zhì zi juǎn lián kàn shí yàn,gū hú guī bó bì jiāng tún。
故山一望堪惆怅,法社垂秋未忍论。gù shān yī wàng kān chóu chàng,fǎ shè chuí qiū wèi rěn lùn。

赠华严院主

成鹫

白莲开日往来频,谁识支公定力真。bái lián kāi rì wǎng lái pín,shuí shí zhī gōng dìng lì zhēn。
长与烟霞为地主,不妨城市有闲人。zhǎng yǔ yān xiá wèi dì zhǔ,bù fáng chéng shì yǒu xián rén。
僧来借榻过三夏,客至停车动几旬。sēng lái jiè tà guò sān xià,kè zhì tíng chē dòng jǐ xún。
峡路风波山路险,问师何以出嚣尘。xiá lù fēng bō shān lù xiǎn,wèn shī hé yǐ chū xiāo chén。

赠天宁院主

成鹫

门临古道塔凌空,山色西来水向东。mén lín gǔ dào tǎ líng kōng,shān sè xī lái shuǐ xiàng dōng。
钟鼓不殊云顶寺,轮蹄争辏梵王宫。zhōng gǔ bù shū yún dǐng sì,lún tí zhēng còu fàn wáng gōng。
禅心静印千江月,殿角凉生八面风。chán xīn jìng yìn qiān jiāng yuè,diàn jiǎo liáng shēng bā miàn fēng。
花下留僧饱斋去,芒鞋无地避残红。huā xià liú sēng bǎo zhāi qù,máng xié wú dì bì cán hóng。

刘明府仰山作宰行唐以外艰归里奉命焚黄赋此以赠

成鹫

寒食东风郭外烟,仙郎归去罢鸣弦。hán shí dōng fēng guō wài yān,xiān láng guī qù bà míng xián。
三梁素冕辞双阙,五色黄麻下九天。sān liáng sù miǎn cí shuāng quē,wǔ sè huáng má xià jiǔ tiān。
读礼更吹藜杖火,诵诗曾废蓼莪篇。dú lǐ gèng chuī lí zhàng huǒ,sòng shī céng fèi liǎo é piān。
官闲亦爱僧闲否,应过东林续旧缘。guān xián yì ài sēng xián fǒu,yīng guò dōng lín xù jiù yuán。

登写心亭怀马郡守

成鹫

韶阳城外曲江边,独上皋亭思渺然。sháo yáng chéng wài qū jiāng biān,dú shàng gāo tíng sī miǎo rán。
入座奇峰铦似笔,当门周道直如弦。rù zuò qí fēng xiān shì bǐ,dāng mén zhōu dào zhí rú xián。
琴鐏复古希前哲,堂构重新仰昔贤。qín zūn fù gǔ xī qián zhé,táng gòu zhòng xīn yǎng xī xián。
几树棠梨花落尽,西风吹冷半池莲。jǐ shù táng lí huā luò jǐn,xī fēng chuī lěng bàn chí lián。