古诗词

渔人得巨鳖鬻于市赎而放之戏为此诗

成鹫

我生不乐逢伏羲,网罟既设发杀机。wǒ shēng bù lè féng fú xī,wǎng gǔ jì shè fā shā jī。
潜虽伏矣身亦危,绝流竭泽靡孑遗。qián suī fú yǐ shēn yì wēi,jué liú jié zé mí jié yí。
鱼虾蟹蛤由取携,朝市晚市肩相挤。yú xiā xiè há yóu qǔ xié,cháo shì wǎn shì jiān xiāng jǐ。
中有巨物非等夷,状类覆釜圆筲箕。zhōng yǒu jù wù fēi děng yí,zhuàng lèi fù fǔ yuán shāo jī。
缩项帖尾蒙絷维,舍身判命供烹炊。suō xiàng tiē wěi méng zhí wéi,shě shēn pàn mìng gōng pēng chuī。
市人过之咸朵颐,磨刀霍霍争先施。shì rén guò zhī xián duǒ yí,mó dāo huò huò zhēng xiān shī。
垂手入廛僧所稀,偶来乍见心酸悲。chuí shǒu rù chán sēng suǒ xī,ǒu lái zhà jiàn xīn suān bēi。
谛观乃是大鳖龟,脱渊失水虫蚁欺。dì guān nǎi shì dà biē guī,tuō yuān shī shuǐ chóng yǐ qī。
大似大人罹世羁,壮志消磨神力衰。dà shì dà rén lí shì jī,zhuàng zhì xiāo mó shén lì shuāi。
扬眉吐气今低垂,大声疾呼天不知。yáng méi tǔ qì jīn dī chuí,dà shēng jí hū tiān bù zhī。
丹砂可点金可挥,为君聊作续命丝。dān shā kě diǎn jīn kě huī,wèi jūn liáo zuò xù mìng sī。
施劳伐善吾岂为,相怜同病须同归。shī láo fá shàn wú qǐ wèi,xiāng lián tóng bìng xū tóng guī。
世人所重毛与皮,穹窿躯壳徒支离。shì rén suǒ zhòng máo yǔ pí,qióng lóng qū ké tú zhī lí。
五管在背喙在肌,介而不武顽且痴。wǔ guǎn zài bèi huì zài jī,jiè ér bù wǔ wán qiě chī。
不堪钻灼通幽微,吉凶悔吝惭先几。bù kān zuān zhuó tōng yōu wēi,jí xiōng huǐ lìn cán xiān jǐ。
随波逐浪能几时,俯首听命于造物之小儿。suí bō zhú làng néng jǐ shí,fǔ shǒu tīng mìng yú zào wù zhī xiǎo ér。
非不枵然大也,吾为其无用而故弃之。fēi bù xiāo rán dà yě,wú wèi qí wú yòng ér gù qì zhī。

成鹫

成鹫,俗姓方,名颛恺,字趾麟。出家后法名光鹫,字即山;后易名成鹫,字迹删。广东番禺人。明举人方国骅之子。年十三补诸生。以时世苦乱,于清圣祖康熙十六年(一六七七)自行落发,康熙二十年禀受十戒。曾住会同县(今琼海)多异山海潮岩灵泉寺、香山县(今中山)东林庵、澳门普济禅院、广州河南大通寺、肇庆鼎湖山庆云寺,为当时著名遗民僧。工诗文,一时名卿巨公多与往还。论者谓其文源于《周易》,变化于《庄》《骚》,其诗在灵运、香山之间。年八十五圆寂于广州。著有《楞严经直说》、《道德经直说》、《鼎湖山志》、《鹿湖近草》、《咸陟堂诗文集》等。清道光《广东通志》卷三二八有传。 成鹫的作品>>

猜您喜欢

和区木参来韵

成鹫

浪迹似萍浮泛泛,枯形如鹤瘠栾栾。làng jì shì píng fú fàn fàn,kū xíng rú hè jí luán luán。
旁观笑我棋先罢,饱食逢人铗懒弹。páng guān xiào wǒ qí xiān bà,bǎo shí féng rén jiá lǎn dàn。
暂借名园为地主,拟留佳客畏天寒。zàn jiè míng yuán wèi dì zhǔ,nǐ liú jiā kè wèi tiān hán。
夜来好月谁同见,紧闭柴门独自看。yè lái hǎo yuè shuí tóng jiàn,jǐn bì chái mén dú zì kàn。

和何太占来韵

成鹫

渐老渐知行处偏,忍抛朋侣泥林泉。jiàn lǎo jiàn zhī xíng chù piān,rěn pāo péng lǚ ní lín quán。
有人问我此中事,答道山僧不会禅。yǒu rén wèn wǒ cǐ zhōng shì,dá dào shān sēng bù huì chán。
疏雨隔墙添夜色,冷云穿牖透孤烟。shū yǔ gé qiáng tiān yè sè,lěng yún chuān yǒu tòu gū yān。
相过独有何公子,世外神交岂偶然。xiāng guò dú yǒu hé gōng zi,shì wài shén jiāo qǐ ǒu rán。

和何太占来韵

成鹫

爱此幽居水石偏,闲门临沼沼通泉。ài cǐ yōu jū shuǐ shí piān,xián mén lín zhǎo zhǎo tōng quán。
鸂鶄饱食朝收钓,鹳鹤长饥夜立禅。xī jīng bǎo shí cháo shōu diào,guàn hè zhǎng jī yè lì chán。
冷灶静添煨芋火,破窗时有煮茶烟。lěng zào jìng tiān wēi yù huǒ,pò chuāng shí yǒu zhǔ chá yān。
君归尚忆东林否,乘兴重来亦偶然。jūn guī shàng yì dōng lín fǒu,chéng xīng zhòng lái yì ǒu rán。

和萧志三见赠

成鹫

借得名园东郭东,清溪曲曲小桥通。jiè dé míng yuán dōng guō dōng,qīng xī qū qū xiǎo qiáo tōng。
千寻碧树鹤巢顶,四面青山人在中。qiān xún bì shù hè cháo dǐng,sì miàn qīng shān rén zài zhōng。
映水波分双橘绿,经霜风散半林红。yìng shuǐ bō fēn shuāng jú lǜ,jīng shuāng fēng sàn bàn lín hóng。
劳君诗句频相过,吟旁斜阳答远钟。láo jūn shī jù pín xiāng guò,yín páng xié yáng dá yuǎn zhōng。

北山探梅,与社中诸子订买山之约

成鹫

东林满林花尽开,北山之北何如哉。dōng lín mǎn lín huā jǐn kāi,běi shān zhī běi hé rú zāi。
故人留客不归去,许我买山方到来。gù rén liú kè bù guī qù,xǔ wǒ mǎi shān fāng dào lái。
茅店板桥好乘兴,冻云老鹤休相猜。máo diàn bǎn qiáo hǎo chéng xīng,dòng yún lǎo hè xiū xiāng cāi。
明年此地有宾主,一日往还能几回。míng nián cǐ dì yǒu bīn zhǔ,yī rì wǎng hái néng jǐ huí。

广州江楼阻雪答家峻山峋山

成鹫

出门多与此心违,几日浓阴半撞扉。chū mén duō yǔ cǐ xīn wéi,jǐ rì nóng yīn bàn zhuàng fēi。
冷榻不堪愁里坐,故山频向梦中归。lěng tà bù kān chóu lǐ zuò,gù shān pín xiàng mèng zhōng guī。
江声过雨成空润,风势兼寒入细微。jiāng shēng guò yǔ chéng kōng rùn,fēng shì jiān hán rù xì wēi。
南阮老来贫更甚,劳君重叠劝添衣。nán ruǎn lǎo lái pín gèng shén,láo jūn zhòng dié quàn tiān yī。

夜泊遇雪

成鹫

严城吹角晚栖鸦,野客扁舟归兴赊。yán chéng chuī jiǎo wǎn qī yā,yě kè biǎn zhōu guī xīng shē。
隔岸冻云迷浦溆,满船寒雨湿袈裟。gé àn dòng yún mí pǔ xù,mǎn chuán hán yǔ shī jiā shā。
萍踪自断随风力,蓬鬓知难避雪花。píng zōng zì duàn suí fēng lì,péng bìn zhī nán bì xuě huā。
便把生涯问渔父,明年相继学浮家。biàn bǎ shēng yá wèn yú fù,míng nián xiāng jì xué fú jiā。

同住东林,有厌清苦者相继辞去。时值小除,与诸子守岁,示此以坚其志

成鹫

山厨破甑久生尘,笑拨寒灰事火神。shān chú pò zèng jiǔ shēng chén,xiào bō hán huī shì huǒ shén。
冷灶已无黔突客,居亭犹有刻舟人。lěng zào yǐ wú qián tū kè,jū tíng yóu yǒu kè zhōu rén。
橘因易地春为枳,姜自经冬老更辛。jú yīn yì dì chūn wèi zhǐ,jiāng zì jīng dōng lǎo gèng xīn。
大尽到来能几几,暂留同住守庚申。dà jǐn dào lái néng jǐ jǐ,zàn liú tóng zhù shǒu gēng shēn。

壬申元旦谩兴示诸子

成鹫

一夜春风洗病颜,乾坤容我老痴顽。yī yè chūn fēng xǐ bìng yán,qián kūn róng wǒ lǎo chī wán。
新知如故花边日,暂别能来雨后山。xīn zhī rú gù huā biān rì,zàn bié néng lái yǔ hòu shān。
竹径有风朝罢扫,松门无客晚休关。zhú jìng yǒu fēng cháo bà sǎo,sōng mén wú kè wǎn xiū guān。
等闲指出闲生理,慎勿将心更觅闲。děng xián zhǐ chū xián shēng lǐ,shèn wù jiāng xīn gèng mì xián。

游墺门宿普济禅院赠云胜师

成鹫

珠林遥隔水云村,百里寻僧日欲昏。zhū lín yáo gé shuǐ yún cūn,bǎi lǐ xún sēng rì yù hūn。
行逐鲛人趁番市,渐闻鴂舌杂华言。xíng zhú jiāo rén chèn fān shì,jiàn wén jué shé zá huá yán。
山钟近接三巴寺,海气晴分十字门。shān zhōng jìn jiē sān bā sì,hǎi qì qíng fēn shí zì mén。
到处不妨吾道在,岛夷今识法王尊。dào chù bù fáng wú dào zài,dǎo yí jīn shí fǎ wáng zūn。

墺门阻风

成鹫

绝徼到来曾几日,故山回首已千重。jué jiǎo dào lái céng jǐ rì,gù shān huí shǒu yǐ qiān zhòng。
归从旧路常忧雨,去逐春潮却滞风。guī cóng jiù lù cháng yōu yǔ,qù zhú chūn cháo què zhì fēng。
拜浪江豚随上下,忘机鸥鸟自西东。bài làng jiāng tún suí shàng xià,wàng jī ōu niǎo zì xī dōng。
偶来识得居夷叟,浮海乘桴兴不穷。ǒu lái shí dé jū yí sǒu,fú hǎi chéng fú xīng bù qióng。

送李广文方水掌教筠城,兼寄潘明经圆子

成鹫

同游回首各升沉,往事那堪数至今。tóng yóu huí shǒu gè shēng chén,wǎng shì nà kān shù zhì jīn。
两度川山仍旧路,三年风木负初心。liǎng dù chuān shān réng jiù lù,sān nián fēng mù fù chū xīn。
大儒到处多虚席,古道由来有盍簪。dà rú dào chù duō xū xí,gǔ dào yóu lái yǒu hé zān。
白首故人如见讯,祖庭秋冷待相寻。bái shǒu gù rén rú jiàn xùn,zǔ tíng qiū lěng dài xiāng xún。

杨孝廉明度出宰宣平,其昆玉江度旻度送至官舍,归途遍历西湖、天台诸胜,辄有题咏,出以示予,赋此以致欣赏之意,因寄宣平明府

成鹫

诗情偏重宦情轻,谁似杨家好弟兄。shī qíng piān zhòng huàn qíng qīng,shuí shì yáng jiā hǎo dì xiōng。
风雅一门分鼎足,纵横七字筑长城。fēng yǎ yī mén fēn dǐng zú,zòng héng qī zì zhù zhǎng chéng。
逢僧说瀑眉毛冷,随地看山耳目清。féng sēng shuō pù méi máo lěng,suí dì kàn shān ěr mù qīng。
多谢新篇劳见示,把吟终日忆宣平。duō xiè xīn piān láo jiàn shì,bǎ yín zhōng rì yì xuān píng。

杨孝廉明度出宰宣平,其昆玉江度旻度送至官舍,归途遍历西湖、天台诸胜,辄有题咏,出以示予,赋此以致欣赏之意,因寄宣平明府

成鹫

梦想西湖二十年,输君先我祖生鞭。mèng xiǎng xī hú èr shí nián,shū jūn xiān wǒ zǔ shēng biān。
六桥花信供诗笔,四面山光上画船。liù qiáo huā xìn gōng shī bǐ,sì miàn shān guāng shàng huà chuán。
歌馆醉吟翻艳曲,精林来往悟真禅。gē guǎn zuì yín fān yàn qū,jīng lín lái wǎng wù zhēn chán。
还家已过春三月,犹欲开池自种莲。hái jiā yǐ guò chūn sān yuè,yóu yù kāi chí zì zhǒng lián。

杨孝廉明度出宰宣平,其昆玉江度旻度送至官舍,归途遍历西湖、天台诸胜,辄有题咏,出以示予,赋此以致欣赏之意,因寄宣平明府

成鹫

七体雄篇推哲匠,千寻飞瀑下天台。qī tǐ xióng piān tuī zhé jiàng,qiān xún fēi pù xià tiān tái。
吟成好句敲推久,忘却危梁经过来。yín chéng hǎo jù qiāo tuī jiǔ,wàng què wēi liáng jīng guò lái。
蜡屐岂应遗雁宕,奚囊无计逐龙媒。là jī qǐ yīng yí yàn dàng,xī náng wú jì zhú lóng méi。
相闻更有名山约,抖擞闲身为许陪。xiāng wén gèng yǒu míng shān yuē,dǒu sǒu xián shēn wèi xǔ péi。