古诗词

渔人得巨鳖鬻于市赎而放之戏为此诗

成鹫

我生不乐逢伏羲,网罟既设发杀机。wǒ shēng bù lè féng fú xī,wǎng gǔ jì shè fā shā jī。
潜虽伏矣身亦危,绝流竭泽靡孑遗。qián suī fú yǐ shēn yì wēi,jué liú jié zé mí jié yí。
鱼虾蟹蛤由取携,朝市晚市肩相挤。yú xiā xiè há yóu qǔ xié,cháo shì wǎn shì jiān xiāng jǐ。
中有巨物非等夷,状类覆釜圆筲箕。zhōng yǒu jù wù fēi děng yí,zhuàng lèi fù fǔ yuán shāo jī。
缩项帖尾蒙絷维,舍身判命供烹炊。suō xiàng tiē wěi méng zhí wéi,shě shēn pàn mìng gōng pēng chuī。
市人过之咸朵颐,磨刀霍霍争先施。shì rén guò zhī xián duǒ yí,mó dāo huò huò zhēng xiān shī。
垂手入廛僧所稀,偶来乍见心酸悲。chuí shǒu rù chán sēng suǒ xī,ǒu lái zhà jiàn xīn suān bēi。
谛观乃是大鳖龟,脱渊失水虫蚁欺。dì guān nǎi shì dà biē guī,tuō yuān shī shuǐ chóng yǐ qī。
大似大人罹世羁,壮志消磨神力衰。dà shì dà rén lí shì jī,zhuàng zhì xiāo mó shén lì shuāi。
扬眉吐气今低垂,大声疾呼天不知。yáng méi tǔ qì jīn dī chuí,dà shēng jí hū tiān bù zhī。
丹砂可点金可挥,为君聊作续命丝。dān shā kě diǎn jīn kě huī,wèi jūn liáo zuò xù mìng sī。
施劳伐善吾岂为,相怜同病须同归。shī láo fá shàn wú qǐ wèi,xiāng lián tóng bìng xū tóng guī。
世人所重毛与皮,穹窿躯壳徒支离。shì rén suǒ zhòng máo yǔ pí,qióng lóng qū ké tú zhī lí。
五管在背喙在肌,介而不武顽且痴。wǔ guǎn zài bèi huì zài jī,jiè ér bù wǔ wán qiě chī。
不堪钻灼通幽微,吉凶悔吝惭先几。bù kān zuān zhuó tōng yōu wēi,jí xiōng huǐ lìn cán xiān jǐ。
随波逐浪能几时,俯首听命于造物之小儿。suí bō zhú làng néng jǐ shí,fǔ shǒu tīng mìng yú zào wù zhī xiǎo ér。
非不枵然大也,吾为其无用而故弃之。fēi bù xiāo rán dà yě,wú wèi qí wú yòng ér gù qì zhī。

成鹫

成鹫,俗姓方,名颛恺,字趾麟。出家后法名光鹫,字即山;后易名成鹫,字迹删。广东番禺人。明举人方国骅之子。年十三补诸生。以时世苦乱,于清圣祖康熙十六年(一六七七)自行落发,康熙二十年禀受十戒。曾住会同县(今琼海)多异山海潮岩灵泉寺、香山县(今中山)东林庵、澳门普济禅院、广州河南大通寺、肇庆鼎湖山庆云寺,为当时著名遗民僧。工诗文,一时名卿巨公多与往还。论者谓其文源于《周易》,变化于《庄》《骚》,其诗在灵运、香山之间。年八十五圆寂于广州。著有《楞严经直说》、《道德经直说》、《鼎湖山志》、《鹿湖近草》、《咸陟堂诗文集》等。清道光《广东通志》卷三二八有传。 成鹫的作品>>

猜您喜欢

与哉明师话别

成鹫

还他谷老三杯酒,输却羊昙一局棋。hái tā gǔ lǎo sān bēi jiǔ,shū què yáng tán yī jú qí。
前路逢人如见讯,为言长处在愚痴。qián lù féng rén rú jiàn xùn,wèi yán zhǎng chù zài yú chī。

题画

成鹫

浓阴覆石数家村,断涧通桥曲绕门。nóng yīn fù shí shù jiā cūn,duàn jiàn tōng qiáo qū rào mén。
拟借此间添结屋,经年车马不闻喧。nǐ jiè cǐ jiān tiān jié wū,jīng nián chē mǎ bù wén xuān。

题画

成鹫

深深结屋无人到,面面开窗见月明。shēn shēn jié wū wú rén dào,miàn miàn kāi chuāng jiàn yuè míng。
过客不须频借问,百花香里读书声。guò kè bù xū pín jiè wèn,bǎi huā xiāng lǐ dú shū shēng。

题画

成鹫

白石苍苔坐默然,桃花开落自年年。bái shí cāng tái zuò mò rán,táo huā kāi luò zì nián nián。
相逢指点居山乐,水满清溪月满天。xiāng féng zhǐ diǎn jū shān lè,shuǐ mǎn qīng xī yuè mǎn tiān。

题画

成鹫

风静波恬一叶轻,丝纶高卷待潮生。fēng jìng bō tián yī yè qīng,sī lún gāo juǎn dài cháo shēng。
沧浪歌罢浑无事,抱膝闲听瀑布声。cāng làng gē bà hún wú shì,bào xī xián tīng pù bù shēng。

题画

成鹫

扁舟移棹访仙源,策杖归来日欲昏。biǎn zhōu yí zhào fǎng xiān yuán,cè zhàng guī lái rì yù hūn。
咫尺家园隔烟雨,山城临水未关门。zhǐ chǐ jiā yuán gé yān yǔ,shān chéng lín shuǐ wèi guān mén。

题画

成鹫

石桥风雨少人行,江上征舠挂席轻。shí qiáo fēng yǔ shǎo rén xíng,jiāng shàng zhēng dāo guà xí qīng。
何似幽人睡方足,闭门欹枕听泉声。hé shì yōu rén shuì fāng zú,bì mén yī zhěn tīng quán shēng。

题画

成鹫

野人家住寒山下,雪重茅檐树低亚。yě rén jiā zhù hán shān xià,xuě zhòng máo yán shù dī yà。
得句吟来风满林,踏花归去香随马。dé jù yín lái fēng mǎn lín,tà huā guī qù xiāng suí mǎ。

海月

成鹫

天水茫茫光四垂,夜珠飞上珊瑚枝。tiān shuǐ máng máng guāng sì chuí,yè zhū fēi shàng shān hú zhī。
老人独坐船头望,疑是扶桑浴日时。lǎo rén dú zuò chuán tóu wàng,yí shì fú sāng yù rì shí。

茶杖

成鹫

欲展旗枪心已枯,乌藤白拂笑区区。yù zhǎn qí qiāng xīn yǐ kū,wū téng bái fú xiào qū qū。
自从识得赵州老,与夺方知辨有无。zì cóng shí dé zhào zhōu lǎo,yǔ duó fāng zhī biàn yǒu wú。

拾翠词

成鹫

逐队寻芳路转赊,路旁嫩绿正抽芽。zhú duì xún fāng lù zhuǎn shē,lù páng nèn lǜ zhèng chōu yá。
何因不入花林去,是处无花草当花。hé yīn bù rù huā lín qù,shì chù wú huā cǎo dāng huā。

新筑落成梦一老僧修眉皓项趺坐门楣上云入定五千年矣梦中讶其不经赠之以诗实奇梦也醒而记之时癸未中秋后五夜

成鹫

僧老门高谁占先,相闻趺坐五千年。sēng lǎo mén gāo shuí zhàn xiān,xiāng wén fū zuò wǔ qiān nián。
弥勒下生犹不起,蒲团铁铸也应穿。mí lēi xià shēng yóu bù qǐ,pú tuán tiě zhù yě yīng chuān。

荔枝词三十首寄张子白杨鬯侯

成鹫

时人莫笑宝光穷,珠树流丹拟梵宫。shí rén mò xiào bǎo guāng qióng,zhū shù liú dān nǐ fàn gōng。
四面香风吹不断,火斋飞出海门东。sì miàn xiāng fēng chuī bù duàn,huǒ zhāi fēi chū hǎi mén dōng。

荔枝词三十首寄张子白杨鬯侯

成鹫

安居九夏足三冬,云影溪光紫翠重。ān jū jiǔ xià zú sān dōng,yún yǐng xī guāng zǐ cuì zhòng。
树下枯禅成法喜,碧纱笼又绛纱封。shù xià kū chán chéng fǎ xǐ,bì shā lóng yòu jiàng shā fēng。

荔枝词三十首寄张子白杨鬯侯

成鹫

赪霞红雨暗西江,饱食归来卧北窗。chēng xiá hóng yǔ àn xī jiāng,bǎo shí guī lái wò běi chuāng。
午过空林喧鸟雀,馀香散入碧油幢。wǔ guò kōng lín xuān niǎo què,yú xiāng sàn rù bì yóu chuáng。