古诗词

初入鼎湖赋事

成鹫

羚羊峡束牂牁注,群峰阖辟如门户。líng yáng xiá shù zāng kē zhù,qún fēng hé pì rú mén hù。
雾蒸霞蔚庆云深,龙降虎伏师王踞。wù zhēng xiá wèi qìng yún shēn,lóng jiàng hǔ fú shī wáng jù。
相闻邃古轩辕翁,此地曾来开鼓铸。xiāng wén suì gǔ xuān yuán wēng,cǐ dì céng lái kāi gǔ zhù。
范成神鼎即登遐,留与空王作常住。fàn chéng shén dǐng jí dēng xiá,liú yǔ kōng wáng zuò cháng zhù。
云顶老人手眼高,开辟恰当无佛处。yún dǐng lǎo rén shǒu yǎn gāo,kāi pì qià dāng wú fú chù。
一区金地万山中,丹梯锁断红尘路。yī qū jīn dì wàn shān zhōng,dān tī suǒ duàn hóng chén lù。
钟磬出林天籁空,松杉匝地秋声聚。zhōng qìng chū lín tiān lài kōng,sōng shān zā dì qiū shēng jù。
磴转羊肠过九回,石横虹影凡三度。dèng zhuǎn yáng cháng guò jiǔ huí,shí héng hóng yǐng fán sān dù。
芒鞋踏破岭头云,铁钵饶探石中乳。máng xié tà pò lǐng tóu yún,tiě bō ráo tàn shí zhōng rǔ。
隔山隐隐有人声,举头乍与孤僧遇。gé shān yǐn yǐn yǒu rén shēng,jǔ tóu zhà yǔ gū sēng yù。
手携杖笠摘茶回,相呼相唤同归去。shǒu xié zhàng lì zhāi chá huí,xiāng hū xiāng huàn tóng guī qù。
白犬林间不吠人,玄豹山中方泽雾。bái quǎn lín jiān bù fèi rén,xuán bào shān zhōng fāng zé wù。
三堂寂历四门开,百万人天拥调御。sān táng jì lì sì mén kāi,bǎi wàn rén tiān yōng diào yù。
孤峰顶上铁浮屠,多宝庄严万德具。gū fēng dǐng shàng tiě fú tú,duō bǎo zhuāng yán wàn dé jù。
七层六面面一灯,灯灯相映交回互。qī céng liù miàn miàn yī dēng,dēng dēng xiāng yìng jiāo huí hù。
天花天乐下香台,设利流辉遍赡部。tiān huā tiān lè xià xiāng tái,shè lì liú huī biàn shàn bù。
夜来宝镜出匣光,高挂东山无影树。yè lái bǎo jìng chū xiá guāng,gāo guà dōng shān wú yǐng shù。
一时龙象斫额看,争向指中寻顾兔。yī shí lóng xiàng zhuó é kàn,zhēng xiàng zhǐ zhōng xún gù tù。
无端笑倒老瞿昙,直下金轮行七步。wú duān xiào dào lǎo qú tán,zhí xià jīn lún xíng qī bù。
大家稽首大法王,不辨龙蛇与缁素。dà jiā jī shǒu dà fǎ wáng,bù biàn lóng shé yǔ zī sù。
归堂坐爱月孤明,板响钟鸣天又曙。guī táng zuò ài yuè gū míng,bǎn xiǎng zhōng míng tiān yòu shǔ。
起来却与老僧期,策杖前峰观瀑布。qǐ lái què yǔ lǎo sēng qī,cè zhàng qián fēng guān pù bù。
水帘朝卷风雨生,石发晴梳鱼蛤露。shuǐ lián cháo juǎn fēng yǔ shēng,shí fā qíng shū yú há lù。
坐久不知云出门,百衲惊寒毛发竖。zuò jiǔ bù zhī yún chū mén,bǎi nà jīng hán máo fā shù。
山穷水尽悄无人,侧耳如闻隔溪语。shān qióng shuǐ jǐn qiāo wú rén,cè ěr rú wén gé xī yǔ。
绝壁闻声不可寻,断崖欲度难飞渡。jué bì wén shēng bù kě xún,duàn yá yù dù nán fēi dù。
攀藤直上最高峰,始会蒲团好安措。pān téng zhí shàng zuì gāo fēng,shǐ huì pú tuán hǎo ān cuò。
半闲云住半闲僧,品字柴头三橛芋。bàn xián yún zhù bàn xián sēng,pǐn zì chái tóu sān jué yù。
山僧久拟谢尘绿,是处真堪送衰暮。shān sēng jiǔ nǐ xiè chén lǜ,shì chù zhēn kān sòng shuāi mù。
自信贫儿免盗憎,薄福不消神鬼护。zì xìn pín ér miǎn dào zēng,báo fú bù xiāo shén guǐ hù。
但须半把茅盖头,誓不因人求解悟。dàn xū bàn bǎ máo gài tóu,shì bù yīn rén qiú jiě wù。
归来举似阿阇黎,多谢山中好盐醋。guī lái jǔ shì ā dū lí,duō xiè shān zhōng hǎo yán cù。
愿将骨董换空拳,拚与人张杂货铺。yuàn jiāng gǔ dǒng huàn kōng quán,pàn yǔ rén zhāng zá huò pù。

成鹫

成鹫,俗姓方,名颛恺,字趾麟。出家后法名光鹫,字即山;后易名成鹫,字迹删。广东番禺人。明举人方国骅之子。年十三补诸生。以时世苦乱,于清圣祖康熙十六年(一六七七)自行落发,康熙二十年禀受十戒。曾住会同县(今琼海)多异山海潮岩灵泉寺、香山县(今中山)东林庵、澳门普济禅院、广州河南大通寺、肇庆鼎湖山庆云寺,为当时著名遗民僧。工诗文,一时名卿巨公多与往还。论者谓其文源于《周易》,变化于《庄》《骚》,其诗在灵运、香山之间。年八十五圆寂于广州。著有《楞严经直说》、《道德经直说》、《鼎湖山志》、《鹿湖近草》、《咸陟堂诗文集》等。清道光《广东通志》卷三二八有传。 成鹫的作品>>

猜您喜欢

寓锦石岩寄丹霞诸子

成鹫

不堪随众且随缘,垂手何妨一入廛。bù kān suí zhòng qiě suí yuán,chuí shǒu hé fáng yī rù chán。
簦笠出逢车马客,钵盂分得俸薪钱。dēng lì chū féng chē mǎ kè,bō yú fēn dé fèng xīn qián。
滩声过耳滔滔逝,云影无心处处禅。tān shēng guò ěr tāo tāo shì,yún yǐng wú xīn chù chù chán。
白发数茎非所惜,只林秋晚独凄然。bái fā shù jīng fēi suǒ xī,zhǐ lín qiū wǎn dú qī rán。

寓寒梅古寺,答凌稚圭明经见寄来韵

成鹫

古寺闲田未尽荒,寒梅冲雪透春光。gǔ sì xián tián wèi jǐn huāng,hán méi chōng xuě tòu chūn guāng。
僧眠冷榻能无梦,鸟啄岩花却有粮。sēng mián lěng tà néng wú mèng,niǎo zhuó yán huā què yǒu liáng。
密约久迟莲社炳,奇书曾借漆园庄。mì yuē jiǔ chí lián shè bǐng,qí shū céng jiè qī yuán zhuāng。
何时过我东林下,共爇松灯读让王。hé shí guò wǒ dōng lín xià,gòng ruò sōng dēng dú ràng wáng。

锦石新晴望远有感

成鹫

浓阴开处见微阳,病骨支离倚石床。nóng yīn kāi chù jiàn wēi yáng,bìng gǔ zhī lí yǐ shí chuáng。
松老受风涛韵减,竹疏承瀑雨声长。sōng lǎo shòu fēng tāo yùn jiǎn,zhú shū chéng pù yǔ shēng zhǎng。
身随朔雁同为客,心似南针尽指乡。shēn suí shuò yàn tóng wèi kè,xīn shì nán zhēn jǐn zhǐ xiāng。
极目山川如传舍,行云流水两茫茫。jí mù shān chuān rú chuán shě,xíng yún liú shuǐ liǎng máng máng。

寓锦石寒梅寺,有怀罗戒轩、胡大灵

成鹫

珠林绀宇信无缘,石室移居又一年。zhū lín gàn yǔ xìn wú yuán,shí shì yí jū yòu yī nián。
破衲拥床钟板后,残书堆阁药炉边。pò nà yōng chuáng zhōng bǎn hòu,cán shū duī gé yào lú biān。
入山岂有红尘路,驻世应无白发仙。rù shān qǐ yǒu hóng chén lù,zhù shì yīng wú bái fā xiān。
待子不来身渐老,寒梅花下独栖禅。dài zi bù lái shēn jiàn lǎo,hán méi huā xià dú qī chán。

挽李?霁先辈

成鹫

识得斯人玄又玄,真儒驻世是真仙。shí dé sī rén xuán yòu xuán,zhēn rú zhù shì shì zhēn xiān。
文章不落空王后,性命全归象帝先。wén zhāng bù luò kōng wáng hòu,xìng mìng quán guī xiàng dì xiān。
穗帐衣冠如昨日,鼎湖弓剑忆当年。suì zhàng yī guān rú zuó rì,dǐng hú gōng jiàn yì dāng nián。
青山一觉希夷梦,更拟骑箕觐九天。qīng shān yī jué xī yí mèng,gèng nǐ qí jī jìn jiǔ tiān。

挽李?霁先辈

成鹫

一入金门便隐沦,曲江回首见垂纶。yī rù jīn mén biàn yǐn lún,qū jiāng huí shǒu jiàn chuí lún。
沧桑阅尽人间世,岁月销磨物外春。cāng sāng yuè jǐn rén jiān shì,suì yuè xiāo mó wù wài chūn。
丹诀有灵龙蜕骨,碧天无际鹤翻身。dān jué yǒu líng lóng tuì gǔ,bì tiān wú jì hè fān shēn。
浮生日促仍多病,拟拾遗薪逐后尘。fú shēng rì cù réng duō bìng,nǐ shí yí xīn zhú hòu chén。

挽李?霁先辈

成鹫

曾借名园受一经,频来犹记旧池亭。céng jiè míng yuán shòu yī jīng,pín lái yóu jì jiù chí tíng。
为僧不敢通年谱,隔世还思见典型。wèi sēng bù gǎn tōng nián pǔ,gé shì hái sī jiàn diǎn xíng。
风树几回悲坠叶,摄提初转散晨星。fēng shù jǐ huí bēi zhuì yè,shè tí chū zhuǎn sàn chén xīng。
老成凋谢今如此,一曲长歌问渺冥。lǎo chéng diāo xiè jīn rú cǐ,yī qū zhǎng gē wèn miǎo míng。

还山答人

成鹫

拚此馀生住翠微,重来多与夙心违。pàn cǐ yú shēng zhù cuì wēi,zhòng lái duō yǔ sù xīn wéi。
出逢亲友休相讶,暂到家园不当归。chū féng qīn yǒu xiū xiāng yà,zàn dào jiā yuán bù dāng guī。
霜缀帽檐惊岁暮,雪深门巷过人稀。shuāng zhuì mào yán jīng suì mù,xuě shēn mén xiàng guò rén xī。
萍踪恰似云边雁,才见南飞又北飞。píng zōng qià shì yún biān yàn,cái jiàn nán fēi yòu běi fēi。

寓双照庵除夕与笑溪师同赋

成鹫

三更残腊五更春,当局旁观总一身。sān gèng cán là wǔ gèng chūn,dāng jú páng guān zǒng yī shēn。
半榻平分宾主地,孤灯双照往来人。bàn tà píng fēn bīn zhǔ dì,gū dēng shuāng zhào wǎng lái rén。
修成白业家全富,买得青山道不贫。xiū chéng bái yè jiā quán fù,mǎi dé qīng shān dào bù pín。
何事天津桥上客,水边烧纸送穷神。hé shì tiān jīn qiáo shàng kè,shuǐ biān shāo zhǐ sòng qióng shén。

元日漫兴用前韵

成鹫

纵然有历不知春,是处堪容懒惰身。zòng rán yǒu lì bù zhī chūn,shì chù kān róng lǎn duò shēn。
饥馑田园丰稔食,乱离时节太平人。jī jǐn tián yuán fēng rěn shí,luàn lí shí jié tài píng rén。
鸠巢旧树因藏拙,鸟下生台未厌贫。jiū cháo jiù shù yīn cáng zhuō,niǎo xià shēng tái wèi yàn pín。
岁序任迁僧任老,头颅添雪倍精神。suì xù rèn qiān sēng rèn lǎo,tóu lú tiān xuě bèi jīng shén。

题种槐堂壁

成鹫

久别重来未厌频,旧游无那鬓毛新。jiǔ bié zhòng lái wèi yàn pín,jiù yóu wú nà bìn máo xīn。
紫峰当面成生客,银榜留题识贵人。zǐ fēng dāng miàn chéng shēng kè,yín bǎng liú tí shí guì rén。
移树近庭存手泽,种槐垂荫识芳邻。yí shù jìn tíng cún shǒu zé,zhǒng huái chuí yīn shí fāng lín。
孟家学士如相过,应卸峨冠换角巾。mèng jiā xué shì rú xiāng guò,yīng xiè é guān huàn jiǎo jīn。

初归东林过容尘轩分赋

成鹫

锦水潮生挂席回,春城处处百花开。jǐn shuǐ cháo shēng guà xí huí,chūn chéng chù chù bǎi huā kāi。
柳营细雨酣诗战,铃阁清风递茗杯。liǔ yíng xì yǔ hān shī zhàn,líng gé qīng fēng dì míng bēi。
渐老不堪成久别,此身难得去还来。jiàn lǎo bù kān chéng jiǔ bié,cǐ shēn nán dé qù hái lái。
主人爱客容疏放,莫怪频频谒上台。zhǔ rén ài kè róng shū fàng,mò guài pín pín yè shàng tái。

和社中诸子

成鹫

何堪白发入红尘,一往蹉跎六十春。hé kān bái fā rù hóng chén,yī wǎng cuō tuó liù shí chūn。
空谷去寻耕凿伴,东林无复答歌人。kōng gǔ qù xún gēng záo bàn,dōng lín wú fù dá gē rén。
故山梦断霜钟冷,好友书来丽句新。gù shān mèng duàn shuāng zhōng lěng,hǎo yǒu shū lái lì jù xīn。
未免有情非独我,相思同在锦江滨。wèi miǎn yǒu qíng fēi dú wǒ,xiāng sī tóng zài jǐn jiāng bīn。

寒螀

成鹫

声声清切似悲秋,半入虚堂半上楼。shēng shēng qīng qiè shì bēi qiū,bàn rù xū táng bàn shàng lóu。
人在定中常不寐,物从空外复何求。rén zài dìng zhōng cháng bù mèi,wù cóng kōng wài fù hé qiú。
百年草色身先老,一夕松灯话未休。bǎi nián cǎo sè shēn xiān lǎo,yī xī sōng dēng huà wèi xiū。
万虑此时消歇尽,西风吹过白蘋洲。wàn lǜ cǐ shí xiāo xiē jǐn,xī fēng chuī guò bái píng zhōu。

寒塘

成鹫

方池近接礼经堂,风递寒光上小廊。fāng chí jìn jiē lǐ jīng táng,fēng dì hán guāng shàng xiǎo láng。
霜树坠红低蘸碧,岸花摇影静浮香。shuāng shù zhuì hóng dī zhàn bì,àn huā yáo yǐng jìng fú xiāng。
鱼吹细沬冰将合,月印澄潭夜正长。yú chuī xì mèi bīng jiāng hé,yuè yìn chéng tán yè zhèng zhǎng。
惆怅伊人何处所,蒹葭回首已苍苍。chóu chàng yī rén hé chù suǒ,jiān jiā huí shǒu yǐ cāng cāng。