古诗词

初住东林周太尊缪西冷过宿

成鹫

君不见日光西没月东出,大地晴阴是何物。jūn bù jiàn rì guāng xī méi yuè dōng chū,dà dì qíng yīn shì hé wù。
良辰美景无二三,风雨晦明常六七。liáng chén měi jǐng wú èr sān,fēng yǔ huì míng cháng liù qī。
白雪多从脑后生,青山半向尘中失。bái xuě duō cóng nǎo hòu shēng,qīng shān bàn xiàng chén zhōng shī。
人生能得几多时,知己灯边频促膝。rén shēng néng dé jǐ duō shí,zhī jǐ dēng biān pín cù xī。
我惯香山三十年,我住东林才半日。wǒ guàn xiāng shān sān shí nián,wǒ zhù dōng lín cái bàn rì。
半日闲人半日忙,送往迎来非一一。bàn rì xián rén bàn rì máng,sòng wǎng yíng lái fēi yī yī。
黄昏客散掩荆扉,水亭月上风萧瑟。huáng hūn kè sàn yǎn jīng fēi,shuǐ tíng yuè shàng fēng xiāo sè。
周生缪生兴独高,出门畏与时流匹。zhōu shēng móu shēng xīng dú gāo,chū mén wèi yǔ shí liú pǐ。
孤城吹角巷无人,自抱衾裯到蓬荜。gū chéng chuī jiǎo xiàng wú rén,zì bào qīn chóu dào péng bì。
相逢大笑腐儒禅,解道非心亦非佛。xiāng féng dà xiào fǔ rú chán,jiě dào fēi xīn yì fēi fú。
殷勤留客话深宵,手拨寒灰煨榾柮。yīn qín liú kè huà shēn xiāo,shǒu bō hán huī wēi gǔ duò。
一更明月二更云,半夜雨声喧蟋蟀。yī gèng míng yuè èr gèng yún,bàn yè yǔ shēng xuān xī shuài。
微云细雨眼前过,依旧孤光生白室。wēi yún xì yǔ yǎn qián guò,yī jiù gū guāng shēng bái shì。
底事明明举似君,净似琉璃黑如漆。dǐ shì míng míng jǔ shì jūn,jìng shì liú lí hēi rú qī。
坐到天明卷幔看,君不见月光西没日东出。zuò dào tiān míng juǎn màn kàn,jūn bù jiàn yuè guāng xī méi rì dōng chū。

成鹫

成鹫,俗姓方,名颛恺,字趾麟。出家后法名光鹫,字即山;后易名成鹫,字迹删。广东番禺人。明举人方国骅之子。年十三补诸生。以时世苦乱,于清圣祖康熙十六年(一六七七)自行落发,康熙二十年禀受十戒。曾住会同县(今琼海)多异山海潮岩灵泉寺、香山县(今中山)东林庵、澳门普济禅院、广州河南大通寺、肇庆鼎湖山庆云寺,为当时著名遗民僧。工诗文,一时名卿巨公多与往还。论者谓其文源于《周易》,变化于《庄》《骚》,其诗在灵运、香山之间。年八十五圆寂于广州。著有《楞严经直说》、《道德经直说》、《鼎湖山志》、《鹿湖近草》、《咸陟堂诗文集》等。清道光《广东通志》卷三二八有传。 成鹫的作品>>

猜您喜欢

送王固山裕公入觐

成鹫

曾参羽卫领貔貅,重珥金貂觐冕旒。céng cān yǔ wèi lǐng pí xiū,zhòng ěr jīn diāo jìn miǎn liú。
禹甸山河看带砺,汉台人物羡箕裘。yǔ diān shān hé kàn dài lì,hàn tái rén wù xiàn jī qiú。
拥书南面千秋业,倚剑长天万里侯。yōng shū nán miàn qiān qiū yè,yǐ jiàn zhǎng tiān wàn lǐ hóu。
将相有才仙有骨,未须还问赤松游。jiāng xiāng yǒu cái xiān yǒu gǔ,wèi xū hái wèn chì sōng yóu。

送王固山裕公入觐

成鹫

秋江风便锦帆开,怅别何堪鼓吹催。qiū jiāng fēng biàn jǐn fān kāi,chàng bié hé kān gǔ chuī cuī。
翘首五云天际远,行看八座日边回。qiào shǒu wǔ yún tiān jì yuǎn,xíng kàn bā zuò rì biān huí。
临轩问俗将诗献,上苑移花奉诏栽。lín xuān wèn sú jiāng shī xiàn,shàng yuàn yí huā fèng zhào zāi。
应笑林间老樗枥,重门深锁长莓苔。yīng xiào lín jiān lǎo chū lì,zhòng mén shēn suǒ zhǎng méi tái。

送王固山裕公入觐

成鹫

园林结构几经春,一度花开一度新。yuán lín jié gòu jǐ jīng chūn,yī dù huā kāi yī dù xīn。
领取风云归帝室,许分松石与山人。lǐng qǔ fēng yún guī dì shì,xǔ fēn sōng shí yǔ shān rén。
宦情多半依封树,秋思无端在鲙莼。huàn qíng duō bàn yī fēng shù,qiū sī wú duān zài kuài chún。
节钺重来知有约,暂留烟雨候车尘。jié yuè zhòng lái zhī yǒu yuē,zàn liú yān yǔ hòu chē chén。

姚明府复任番禺寄赠

成鹫

金鸡昨夜出宸京,天眷分明轸远情。jīn jī zuó yè chū chén jīng,tiān juàn fēn míng zhěn yuǎn qíng。
回转云霓作时雨,载看禾黍庆西成。huí zhuǎn yún ní zuò shí yǔ,zài kàn hé shǔ qìng xī chéng。
棋须覆局方傅谱,琴待更张始有声。qí xū fù jú fāng fù pǔ,qín dài gèng zhāng shǐ yǒu shēng。
老鹤林间甜好梦,随风飞入尉陀城。lǎo hè lín jiān tián hǎo mèng,suí fēng fēi rù wèi tuó chéng。

姚明府复任番禺寄赠

成鹫

直道重伸柳士师,此心惟有一人知。zhí dào zhòng shēn liǔ shì shī,cǐ xīn wéi yǒu yī rén zhī。
长歌未许归田早,三宿何妨出昼迟。zhǎng gē wèi xǔ guī tián zǎo,sān sù hé fáng chū zhòu chí。
取次新凉消伏暑,相将阳律长南枝。qǔ cì xīn liáng xiāo fú shǔ,xiāng jiāng yáng lǜ zhǎng nán zhī。
闲观物理堪随喜,丛桂含芳欲待谁。xián guān wù lǐ kān suí xǐ,cóng guì hán fāng yù dài shuí。

姚明府复任番禺寄赠

成鹫

半载身闲快寝兴,九重专命属贤能。bàn zài shēn xián kuài qǐn xīng,jiǔ zhòng zhuān mìng shǔ xián néng。
翟门昨日堪罗雀,叶爨今朝又饮冰。dí mén zuó rì kān luó què,yè cuàn jīn cháo yòu yǐn bīng。
俸外无钱还买鹤,袖中有石许遗僧。fèng wài wú qián hái mǎi hè,xiù zhōng yǒu shí xǔ yí sēng。
习池处处应留醉,记得桥头笑语曾。xí chí chù chù yīng liú zuì,jì dé qiáo tóu xiào yǔ céng。

赠吴建侯防御

成鹫

仙风道骨鹤仪形,暂别红尘眼便青。xiān fēng dào gǔ hè yí xíng,zàn bié hóng chén yǎn biàn qīng。
渡海寻僧过竹院,还家教子读金经。dù hǎi xún sēng guò zhú yuàn,hái jiā jiào zi dú jīn jīng。
问将爵里咍咍笑,说到禅机款款听。wèn jiāng jué lǐ hāi hāi xiào,shuō dào chán jī kuǎn kuǎn tīng。
一食不忘生种在,知君早已断荤腥。yī shí bù wàng shēng zhǒng zài,zhī jūn zǎo yǐ duàn hūn xīng。

题许苍岚明府行乐图

成鹫

琴罢还须一局棋,手高何用辨雄雌。qín bà hái xū yī jú qí,shǒu gāo hé yòng biàn xióng cí。
操弦寂寞文心细,阁笔沉吟诗思奇。cāo xián jì mò wén xīn xì,gé bǐ chén yín shī sī qí。
万古瑶华惟自赏,一声铁笛倩谁吹。wàn gǔ yáo huá wéi zì shǎng,yī shēng tiě dí qiàn shuí chuī。
从旁添个支公影,玄度重来未可知。cóng páng tiān gè zhī gōng yǐng,xuán dù zhòng lái wèi kě zhī。

答家明府葆羽见寄

成鹫

云中双鲤枉先施,袖里明珠快自持。yún zhōng shuāng lǐ wǎng xiān shī,xiù lǐ míng zhū kuài zì chí。
梦逐神交怀刺往,懒成颛癖报书迟。mèng zhú shén jiāo huái cì wǎng,lǎn chéng zhuān pǐ bào shū chí。
溪山云月何曾别,丛桂秋风有所思。xī shān yún yuè hé céng bié,cóng guì qiū fēng yǒu suǒ sī。
池上莲花开又落,好移幽兴入东篱。chí shàng lián huā kāi yòu luò,hǎo yí yōu xīng rù dōng lí。

新筑落成口占遣兴

成鹫

林间高枕已多年,意外茅茨换瓦椽。lín jiān gāo zhěn yǐ duō nián,yì wài máo cí huàn wǎ chuán。
依旧云山还觌面,从前烟雨不归天。yī jiù yún shān hái dí miàn,cóng qián yān yǔ bù guī tiān。
看来形影原非我,认取虚空未是禅。kàn lái xíng yǐng yuán fēi wǒ,rèn qǔ xū kōng wèi shì chán。
细语谨防风领去,隔江吹入市城边。xì yǔ jǐn fáng fēng lǐng qù,gé jiāng chuī rù shì chéng biān。

蒲涧寺

成鹫

趁晓疏钟向晚梆,尘心多向此中降。chèn xiǎo shū zhōng xiàng wǎn bāng,chén xīn duō xiàng cǐ zhōng jiàng。
蒲生九节原无种,水咽千峰别有腔。pú shēng jiǔ jié yuán wú zhǒng,shuǐ yàn qiān fēng bié yǒu qiāng。
顽石点头同草木,临流濯足异涛泷。wán shí diǎn tóu tóng cǎo mù,lín liú zhuó zú yì tāo lóng。
老僧不到山中久,夜夜空留月一窗。lǎo sēng bù dào shān zhōng jiǔ,yè yè kōng liú yuè yī chuāng。

濂泉

成鹫

水晶帘卷蕊珠圆,造物谁知用意专。shuǐ jīng lián juǎn ruǐ zhū yuán,zào wù shuí zhī yòng yì zhuān。
不碍虚空山借色,相依形影树笼烟。bù ài xū kōng shān jiè sè,xiāng yī xíng yǐng shù lóng yān。
猿窥断涧疑无地,鹤立澄潭别有天。yuán kuī duàn jiàn yí wú dì,hè lì chéng tán bié yǒu tiān。
旧隐不堪成契阔,隔江回首惜衰年。jiù yǐn bù kān chéng qì kuò,gé jiāng huí shǒu xī shuāi nián。

得胜山

成鹫

赵陀勋业忆颙邛,得胜铭功见耿光。zhào tuó xūn yè yì yóng qióng,dé shèng míng gōng jiàn gěng guāng。
山色也知休战伐,海波从此静汪洋。shān sè yě zhī xiū zhàn fá,hǎi bō cóng cǐ jìng wāng yáng。
闲榰短策徐行稳,独立孤峰引兴长。xián zhī duǎn cè xú xíng wěn,dú lì gū fēng yǐn xīng zhǎng。
一自车书归正统,蒲团到处是吾乡。yī zì chē shū guī zhèng tǒng,pú tuán dào chù shì wú xiāng。

芭蕉

成鹫

雨声昨夜注匏鐏,滴破芭蕉绿一园。yǔ shēng zuó yè zhù páo zūn,dī pò bā jiāo lǜ yī yuán。
旧叶细收将作字,新芽徐展正遮轩。jiù yè xì shōu jiāng zuò zì,xīn yá xú zhǎn zhèng zhē xuān。
藏经幸勉祖龙厄,说梦还闻讼鹿言。cáng jīng xìng miǎn zǔ lóng è,shuō mèng hái wén sòng lù yán。
一任皮肤都剥尽,不妨留得寸心存。yī rèn pí fū dōu bō jǐn,bù fáng liú dé cùn xīn cún。

扶桑花

成鹫

日出枝头啼画眉,日高亭午转丹葵。rì chū zhī tóu tí huà méi,rì gāo tíng wǔ zhuǎn dān kuí。
东窗剩有扶桑在,南陆多凭若木推。dōng chuāng shèng yǒu fú sāng zài,nán lù duō píng ruò mù tuī。
色比蕣英纷苒苒,花兼榴火总累累。sè bǐ shùn yīng fēn rǎn rǎn,huā jiān liú huǒ zǒng lèi lèi。
静中悟得循还理,独抱阳戈不用挥。jìng zhōng wù dé xún hái lǐ,dú bào yáng gē bù yòng huī。