古诗词

虎溪竹

成鹫

德云住山不住水,孤峰绝顶无生理。dé yún zhù shān bù zhù shuǐ,gū fēng jué dǐng wú shēng lǐ。
华亭住水不住山,扁舟覆没波涛闲。huá tíng zhù shuǐ bù zhù shān,biǎn zhōu fù méi bō tāo xián。
东林老僧两不尔,半水半山半城市。dōng lín lǎo sēng liǎng bù ěr,bàn shuǐ bàn shān bàn chéng shì。
茅堂背郭池水边,水清水浊皆栽莲。máo táng bèi guō chí shuǐ biān,shuǐ qīng shuǐ zhuó jiē zāi lián。
莲高出泥能几许,梁鹙林鹤交相觑。lián gāo chū ní néng jǐ xǔ,liáng qiū lín hè jiāo xiāng qù。
主人避客如避仇,移居更卜溪水头。zhǔ rén bì kè rú bì chóu,yí jū gèng bo xī shuǐ tóu。
溪水泠泠溪树古,树下两翁相对语。xī shuǐ líng líng xī shù gǔ,shù xià liǎng wēng xiāng duì yǔ。
曰公乃是东林禅,适来适去非偶然。yuē gōng nǎi shì dōng lín chán,shì lái shì qù fēi ǒu rán。
此溪旧名虎溪水,西去东林二三里。cǐ xī jiù míng hǔ xī shuǐ,xī qù dōng lín èr sān lǐ。
昨日远公今又来,溪山还尔真奇哉。zuó rì yuǎn gōng jīn yòu lái,xī shān hái ěr zhēn qí zāi。
老僧大笑谢不敏,口虽不言心蠢蠢。lǎo sēng dà xiào xiè bù mǐn,kǒu suī bù yán xīn chǔn chǔn。
痴心痴想难告人,从秋至腊今又春。chī xīn chī xiǎng nán gào rén,cóng qiū zhì là jīn yòu chūn。
春来几日风景好,旧路重寻难草草。chūn lái jǐ rì fēng jǐng hǎo,jiù lù zhòng xún nán cǎo cǎo。
良时正值朋侣佳,蹇驴出郭多同侪。liáng shí zhèng zhí péng lǚ jiā,jiǎn lǘ chū guō duō tóng chái。
缪生杨生与郑子,胜游厌走红尘里。móu shēng yáng shēng yǔ zhèng zi,shèng yóu yàn zǒu hóng chén lǐ。
相呼相唤东复东,隔溪流水桃花红。xiāng hū xiāng huàn dōng fù dōng,gé xī liú shuǐ táo huā hóng。
溯洄直到曾游处,三瞻四顾不忍去。sù huí zhí dào céng yóu chù,sān zhān sì gù bù rěn qù。
商量劝我受清福,把茅盖头万事足。shāng liàng quàn wǒ shòu qīng fú,bǎ máo gài tóu wàn shì zú。
万事足,勿复云,钓鱼老翁聋亦闻。wàn shì zú,wù fù yún,diào yú lǎo wēng lóng yì wén。
归来坐到东林月,四壁无人为君说。guī lái zuò dào dōng lín yuè,sì bì wú rén wèi jūn shuō。

成鹫

成鹫,俗姓方,名颛恺,字趾麟。出家后法名光鹫,字即山;后易名成鹫,字迹删。广东番禺人。明举人方国骅之子。年十三补诸生。以时世苦乱,于清圣祖康熙十六年(一六七七)自行落发,康熙二十年禀受十戒。曾住会同县(今琼海)多异山海潮岩灵泉寺、香山县(今中山)东林庵、澳门普济禅院、广州河南大通寺、肇庆鼎湖山庆云寺,为当时著名遗民僧。工诗文,一时名卿巨公多与往还。论者谓其文源于《周易》,变化于《庄》《骚》,其诗在灵运、香山之间。年八十五圆寂于广州。著有《楞严经直说》、《道德经直说》、《鼎湖山志》、《鹿湖近草》、《咸陟堂诗文集》等。清道光《广东通志》卷三二八有传。 成鹫的作品>>

猜您喜欢

续西园咏木芙蓉后十五韵

成鹫

携手相期共入林,百花丛里见秋心。xié shǒu xiāng qī gòng rù lín,bǎi huā cóng lǐ jiàn qiū xīn。
孤芳静与清流合,影入澄潭何处寻。gū fāng jìng yǔ qīng liú hé,yǐng rù chéng tán hé chù xún。

续西园咏木芙蓉后十五韵

成鹫

木未幽香近小楼,微风吹入始知秋。mù wèi yōu xiāng jìn xiǎo lóu,wēi fēng chuī rù shǐ zhī qiū。
横塘一派烟如碧,惟许闲人尽日留。héng táng yī pài yān rú bì,wéi xǔ xián rén jǐn rì liú。

续西园咏木芙蓉后十五韵

成鹫

若木扶疏绕一亭,低枝临水水泠泠。ruò mù fú shū rào yī tíng,dī zhī lín shuǐ shuǐ líng líng。
花边茗碗迟佳客,不信人间有醉醒。huā biān míng wǎn chí jiā kè,bù xìn rén jiān yǒu zuì xǐng。

续西园咏木芙蓉后十五韵

成鹫

海燕归飞雁欲南,芙蓉开日正秋三。hǎi yàn guī fēi yàn yù nán,fú róng kāi rì zhèng qiū sān。
花间恰好斜通径,林下偏宜小结庵。huā jiān qià hǎo xié tōng jìng,lín xià piān yí xiǎo jié ān。

续西园咏木芙蓉后十五韵

成鹫

绿叶丹葩接短檐,西风如剪月纤纤。lǜ yè dān pā jiē duǎn yán,xī fēng rú jiǎn yuè xiān xiān。
溪翁独住秋花里,斗帐新凉睡正甜。xī wēng dú zhù qiū huā lǐ,dòu zhàng xīn liáng shuì zhèng tián。

续西园咏木芙蓉后十五韵

成鹫

溪光斜日两相涵,清影和香上客衫。xī guāng xié rì liǎng xiāng hán,qīng yǐng hé xiāng shàng kè shān。
我即莲花花即我,水仙何用笑山凡。wǒ jí lián huā huā jí wǒ,shuǐ xiān hé yòng xiào shān fán。

五婆城

成鹫

衰草离离雉堞平,牧童空记五婆名。shuāi cǎo lí lí zhì dié píng,mù tóng kōng jì wǔ pó míng。
当年版筑功何在,悔不骑羊入古城。dāng nián bǎn zhù gōng hé zài,huǐ bù qí yáng rù gǔ chéng。

弹子矶

成鹫

薄暮轻舟过石矶,重寻金弹没苔衣。báo mù qīng zhōu guò shí jī,zhòng xún jīn dàn méi tái yī。
而今大地无征战,不用阳戈反落晖。ér jīn dà dì wú zhēng zhàn,bù yòng yáng gē fǎn luò huī。

弹子矶

成鹫

欲买丹青写十洲,谁知茎草即璚楼。yù mǎi dān qīng xiě shí zhōu,shuí zhī jīng cǎo jí qióng lóu。
真山真水无人画,笑杀当年顾虎头。zhēn shān zhēn shuǐ wú rén huà,xiào shā dāng nián gù hǔ tóu。

弹子矶

成鹫

识得山中更有山,点头顽石未曾顽。shí dé shān zhōng gèng yǒu shān,diǎn tóu wán shí wèi céng wán。
修罗钻入蜗牛角,碧藓苍苔处处闲。xiū luó zuān rù wō niú jiǎo,bì xiǎn cāng tái chù chù xián。

曹溪八颂肉身

成鹫

天上花冠色正萎,那伽大定已多时。tiān shàng huā guān sè zhèng wēi,nà gā dà dìng yǐ duō shí。
灵山何事不归去,坐久成劳知未知。líng shān hé shì bù guī qù,zuò jiǔ chéng láo zhī wèi zhī。

信衣

成鹫

楚人拾得楚人弓,北秀何如塞上翁。chǔ rén shí dé chǔ rén gōng,běi xiù hé rú sāi shàng wēng。
解道本来无一物,金斓还与刹竿同。jiě dào běn lái wú yī wù,jīn lán hái yǔ shā gān tóng。

缀钵

成鹫

拾将瓦砾作黄金,补缀方知用意深。shí jiāng wǎ lì zuò huáng jīn,bǔ zhuì fāng zhī yòng yì shēn。
一曲无弦人不会,为君漆过断纹琴。yī qū wú xián rén bù huì,wèi jūn qī guò duàn wén qín。

腰石

成鹫

微时故剑不妨求,出匣犹存旧蒯缑。wēi shí gù jiàn bù fáng qiú,chū xiá yóu cún jiù kuǎi gōu。
莫与铅刀同钝置,当年凭尔觅封侯。mò yǔ qiān dāo tóng dùn zhì,dāng nián píng ěr mì fēng hóu。

响鞋

成鹫

踏著虚空却有声,出门寸地未曾平。tà zhù xū kōng què yǒu shēng,chū mén cùn dì wèi céng píng。
而今始识曹溪路,只屦全抛自在行。ér jīn shǐ shí cáo xī lù,zhǐ jù quán pāo zì zài xíng。