古诗词

戏赠扫雪童子

成鹫

主人运笔如运帚,纵横阖辟应心手。zhǔ rén yùn bǐ rú yùn zhǒu,zòng héng hé pì yīng xīn shǒu。
痴奴运帚如运斤,旋风落地扬轻尘。chī nú yùn zhǒu rú yùn jīn,xuán fēng luò dì yáng qīng chén。
人生贵贱各有务,莫笑痴奴无用处。rén shēng guì jiàn gè yǒu wù,mò xiào chī nú wú yòng chù。
昨夜三更风打门,雪花欺我衣裳单。zuó yè sān gèng fēng dǎ mén,xuě huā qī wǒ yī shang dān。
袖中两手冻欲裂,朝来作字成丑拙。xiù zhōng liǎng shǒu dòng yù liè,cháo lái zuò zì chéng chǒu zhuō。
抛书拥彗下阶除,十步一跌中踟蹰。pāo shū yōng huì xià jiē chú,shí bù yī diē zhōng chí chú。
痴奴知我主人老,相劝雪深休草草。chī nú zhī wǒ zhǔ rén lǎo,xiāng quàn xuě shēn xiū cǎo cǎo。
先生有事当服劳,长者抓枝须我曹。xiān shēng yǒu shì dāng fú láo,zhǎng zhě zhuā zhī xū wǒ cáo。
受我手中敝苕帚,两脚未行先学走。shòu wǒ shǒu zhōng bì sháo zhǒu,liǎng jiǎo wèi xíng xiān xué zǒu。
一扫再扫大地平,三番四覆天宇清。yī sǎo zài sǎo dà dì píng,sān fān sì fù tiān yǔ qīng。
自夸我亦有能事,何必主人擅文字。zì kuā wǒ yì yǒu néng shì,hé bì zhǔ rén shàn wén zì。
毫端珠玉不禁寒,纸上风云冻欲干。háo duān zhū yù bù jìn hán,zhǐ shàng fēng yún dòng yù gàn。
小人苕帚有机用,左之右之随定动。xiǎo rén sháo zhǒu yǒu jī yòng,zuǒ zhī yòu zhī suí dìng dòng。
不似管城老秃翁,花发梦中还说梦。bù shì guǎn chéng lǎo tū wēng,huā fā mèng zhōng hái shuō mèng。

成鹫

成鹫,俗姓方,名颛恺,字趾麟。出家后法名光鹫,字即山;后易名成鹫,字迹删。广东番禺人。明举人方国骅之子。年十三补诸生。以时世苦乱,于清圣祖康熙十六年(一六七七)自行落发,康熙二十年禀受十戒。曾住会同县(今琼海)多异山海潮岩灵泉寺、香山县(今中山)东林庵、澳门普济禅院、广州河南大通寺、肇庆鼎湖山庆云寺,为当时著名遗民僧。工诗文,一时名卿巨公多与往还。论者谓其文源于《周易》,变化于《庄》《骚》,其诗在灵运、香山之间。年八十五圆寂于广州。著有《楞严经直说》、《道德经直说》、《鼎湖山志》、《鹿湖近草》、《咸陟堂诗文集》等。清道光《广东通志》卷三二八有传。 成鹫的作品>>

猜您喜欢

题吴琬若新楼

成鹫

旧隐经游地,新楼结构工。jiù yǐn jīng yóu dì,xīn lóu jié gòu gōng。
谁知读书处,仍在落花中。shuí zhī dú shū chù,réng zài luò huā zhōng。
渐觉苔痕浅,难教茗碗空。jiàn jué tái hén qiǎn,nán jiào míng wǎn kōng。
请君下孤榻,借我息征蓬。qǐng jūn xià gū tà,jiè wǒ xī zhēng péng。

泊西南渡口与马山诸子分赋

成鹫

萧条葭菼外,孤棹与君期。xiāo tiáo jiā tǎn wài,gū zhào yǔ jūn qī。
山月初圆夜,江潮正上时。shān yuè chū yuán yè,jiāng cháo zhèng shàng shí。
远峰晴后见,幽兴静中知。yuǎn fēng qíng hòu jiàn,yōu xīng jìng zhōng zhī。
隔岸沧浪叟,长歌应为谁。gé àn cāng làng sǒu,zhǎng gē yīng wèi shuí。

与卢雁林宿本庵留别弛赝师

成鹫

暂此息劳生,劳生空复情。zàn cǐ xī láo shēng,láo shēng kōng fù qíng。
寒风吹老树,竟夕作秋声。hán fēng chuī lǎo shù,jìng xī zuò qiū shēng。
明发我当去,夜深人独行。míng fā wǒ dāng qù,yè shēn rén dú xíng。
蒙师爱吟客,一事笑无成。méng shī ài yín kè,yī shì xiào wú chéng。

山中女松短者及肩长可荫屋青阴绕垣葱茜可爱偶为樵苏剪伐殆尽诗以惜之

成鹫

如此孤高性,应难免俗人。rú cǐ gū gāo xìng,yīng nán miǎn sú rén。
有心成琥珀,无计护龙鳞。yǒu xīn chéng hǔ pò,wú jì hù lóng lín。
日月空双影,风涛静四邻。rì yuè kōng shuāng yǐng,fēng tāo jìng sì lín。
生平牢落意,持尔问芳春。shēng píng láo luò yì,chí ěr wèn fāng chūn。

盘中小松

成鹫

小松不满尺,来自南山陲。xiǎo sōng bù mǎn chǐ,lái zì nán shān chuí。
劲节苦相屈,高踪聊自卑。jìn jié kǔ xiāng qū,gāo zōng liáo zì bēi。
风涛随物化,形影与僧宜。fēng tāo suí wù huà,xíng yǐng yǔ sēng yí。
但适鹪鹩性,何妨借一枝。dàn shì jiāo liáo xìng,hé fáng jiè yī zhī。

瓶中桃花

成鹫

野径春芳早,夭桃放小红。yě jìng chūn fāng zǎo,yāo táo fàng xiǎo hóng。
东君留不住,飞入玉壶中。dōng jūn liú bù zhù,fēi rù yù hú zhōng。
有水皆成浪,无香岂借风。yǒu shuǐ jiē chéng làng,wú xiāng qǐ jiè fēng。
灵云亲见后,折赠意何穷。líng yún qīn jiàn hòu,zhé zèng yì hé qióng。

春夜诸子过集马山听卢雁林弹琴

成鹫

故人抱枯木,过我南山陲。gù rén bào kū mù,guò wǒ nán shān chuí。
开匣理新曲,君心如旧时。kāi xiá lǐ xīn qū,jūn xīn rú jiù shí。
指边灯影乱,弦外雨声随。zhǐ biān dēng yǐng luàn,xián wài yǔ shēng suí。
静者匪徒默,幽怀谁得知。jìng zhě fěi tú mò,yōu huái shuí dé zhī。

送玉泉师还匡庐

成鹫

玉泉不识面,识得玉泉心。yù quán bù shí miàn,shí dé yù quán xīn。
暂作还乡客,终当返旧林。zàn zuò hái xiāng kè,zhōng dāng fǎn jiù lín。
万杉寻路入,五老闭门深。wàn shān xún lù rù,wǔ lǎo bì mén shēn。
我亦孤峰宿,无由共一岑。wǒ yì gū fēng sù,wú yóu gòng yī cén。

题卢雁林弹琴小影

成鹫

明月满天下,一人弹素琴。míng yuè mǎn tiān xià,yī rén dàn sù qín。
元音发枯木,馀响出疏林。yuán yīn fā kū mù,yú xiǎng chū shū lín。
静极须眉冷,渺然闻见深。jìng jí xū méi lěng,miǎo rán wén jiàn shēn。
谁能写空影,相对助长吟。shuí néng xiě kōng yǐng,xiāng duì zhù zhǎng yín。

珠江月夜泛舟

成鹫

生平湖海客,薄暮钓鱼船。shēng píng hú hǎi kè,báo mù diào yú chuán。
回首见孤月,严城夜悄然。huí shǒu jiàn gū yuè,yán chéng yè qiāo rán。
波摇江上寺,云净水中天。bō yáo jiāng shàng sì,yún jìng shuǐ zhōng tiān。
一曲沧浪外,知音何处边。yī qū cāng làng wài,zhī yīn hé chù biān。

送陈王屋还五羊

成鹫

囊轻奇石重,之子未全贫。náng qīng qí shí zhòng,zhī zi wèi quán pín。
挥手别良友,归心缘老亲。huī shǒu bié liáng yǒu,guī xīn yuán lǎo qīn。
城中为客久,海外得交新。chéng zhōng wèi kè jiǔ,hǎi wài dé jiāo xīn。
我欲从兹住,重来有主人。wǒ yù cóng zī zhù,zhòng lái yǒu zhǔ rén。

和马专城卧仙来韵

成鹫

青云出高岫,倦鸟独归林。qīng yún chū gāo xiù,juàn niǎo dú guī lín。
影入清池去,相看无浅深。yǐng rù qīng chí qù,xiāng kàn wú qiǎn shēn。
爱僧成久坐,即事每长吟。ài sēng chéng jiǔ zuò,jí shì měi zhǎng yín。
野客容疏散,唯公知我心。yě kè róng shū sàn,wéi gōng zhī wǒ xīn。

和刘明府仰山来韵

成鹫

从此苍苔上,知难免屐痕。cóng cǐ cāng tái shàng,zhī nán miǎn jī hén。
竹风频扫榻,松月静开门。zhú fēng pín sǎo tà,sōng yuè jìng kāi mén。
要识宾中主,须寻郭外村。yào shí bīn zhōng zhǔ,xū xún guō wài cūn。
新诗题满壁,相对两无言。xīn shī tí mǎn bì,xiāng duì liǎng wú yán。

和程公玉来韵

成鹫

所居非一一,随地足平生。suǒ jū fēi yī yī,suí dì zú píng shēng。
吾志在山水,因之移性情。wú zhì zài shān shuǐ,yīn zhī yí xìng qíng。
不材人共弃,何幸老无成。bù cái rén gòng qì,hé xìng lǎo wú chéng。
愿得长如此,终身住铁城。yuàn dé zhǎng rú cǐ,zhōng shēn zhù tiě chéng。

和程公玉来韵

成鹫

高人叩我户,白板暂时开。gāo rén kòu wǒ hù,bái bǎn zàn shí kāi。
好句袖中出,清风天上来。hǎo jù xiù zhōng chū,qīng fēng tiān shàng lái。
微吟动琴瑟,寒色入茶杯。wēi yín dòng qín sè,hán sè rù chá bēi。
为问蹇驴上,敲推曾几回。wèi wèn jiǎn lǘ shàng,qiāo tuī céng jǐ huí。