古诗词

老僧提唱

成鹫

不愿百二如赵州,八十行脚心未休。bù yuàn bǎi èr rú zhào zhōu,bā shí xíng jiǎo xīn wèi xiū。
不愿千岁如宝掌,沧桑阅尽增惆怅。bù yuàn qiān suì rú bǎo zhǎng,cāng sāng yuè jǐn zēng chóu chàng。
但须一念到万年,何用三登还九上。dàn xū yī niàn dào wàn nián,hé yòng sān dēng hái jiǔ shàng。
忆昔当初脱白时,眼空三界无龙象。yì xī dāng chū tuō bái shí,yǎn kōng sān jiè wú lóng xiàng。
光阴强半易蹉跎,烟水百城空莽宕。guāng yīn qiáng bàn yì cuō tuó,yān shuǐ bǎi chéng kōng mǎng dàng。
自从身入老人场,壮志潜销气凋丧。zì cóng shēn rù lǎo rén chǎng,zhuàng zhì qián xiāo qì diāo sàng。
两条寒涕镇垂膺,一緉芒鞋输少壮。liǎng tiáo hán tì zhèn chuí yīng,yī liǎng máng xié shū shǎo zhuàng。
徒行一步当十步,岭长百丈如千丈。tú xíng yī bù dāng shí bù,lǐng zhǎng bǎi zhàng rú qiān zhàng。
青蔬赤饭栗棘蓬,藜羹茗饮桃花浪。qīng shū chì fàn lì jí péng,lí gēng míng yǐn táo huā làng。
只愁信施己难消,拚此身心作回向。zhǐ chóu xìn shī jǐ nán xiāo,pàn cǐ shēn xīn zuò huí xiàng。
百八菩提如意珠,六字洪名无尽藏。bǎi bā pú tí rú yì zhū,liù zì hóng míng wú jǐn cáng。
店远村遥未抵家,水尽山穷须谛当。diàn yuǎn cūn yáo wèi dǐ jiā,shuǐ jǐn shān qióng xū dì dāng。
钟初鸣,鸡再唱。zhōng chū míng,jī zài chàng。
殷勤借问老同参,百尺竿头谁向上。yīn qín jiè wèn lǎo tóng cān,bǎi chǐ gān tóu shuí xiàng shàng。

成鹫

成鹫,俗姓方,名颛恺,字趾麟。出家后法名光鹫,字即山;后易名成鹫,字迹删。广东番禺人。明举人方国骅之子。年十三补诸生。以时世苦乱,于清圣祖康熙十六年(一六七七)自行落发,康熙二十年禀受十戒。曾住会同县(今琼海)多异山海潮岩灵泉寺、香山县(今中山)东林庵、澳门普济禅院、广州河南大通寺、肇庆鼎湖山庆云寺,为当时著名遗民僧。工诗文,一时名卿巨公多与往还。论者谓其文源于《周易》,变化于《庄》《骚》,其诗在灵运、香山之间。年八十五圆寂于广州。著有《楞严经直说》、《道德经直说》、《鼎湖山志》、《鹿湖近草》、《咸陟堂诗文集》等。清道光《广东通志》卷三二八有传。 成鹫的作品>>

猜您喜欢

白菜

成鹫

老根嫩茎,黄花绿叶。lǎo gēn nèn jīng,huáng huā lǜ yè。
香积有馀,齑缸总摄。xiāng jī yǒu yú,jī gāng zǒng shè。

茼蒿

成鹫

差比菊英,宁同萧艾。chà bǐ jú yīng,níng tóng xiāo ài。
味荐盘中,香生物外。wèi jiàn pán zhōng,xiāng shēng wù wài。

萧子志三多忧为病书来问药答此

成鹫

蜉蝣命短,龟鹤日长。fú yóu mìng duǎn,guī hè rì zhǎng。
修夭一辙,古今同忙。xiū yāo yī zhé,gǔ jīn tóng máng。

萧子志三多忧为病书来问药答此

成鹫

时时相见,云水无乡。shí shí xiāng jiàn,yún shuǐ wú xiāng。
守尔沉寂,任世雌黄。shǒu ěr chén jì,rèn shì cí huáng。

萧子志三多忧为病书来问药答此

成鹫

彼岸有涯,我心无极。bǐ àn yǒu yá,wǒ xīn wú jí。
寂寂幽居,万念俱息。jì jì yōu jū,wàn niàn jù xī。

梦入深山题诗六句醒而足之

成鹫

自笑半生坐井,今日始离人境。zì xiào bàn shēng zuò jǐng,jīn rì shǐ lí rén jìng。
虽非员峤方壶,也是孤峰绝顶。suī fēi yuán jiào fāng hú,yě shì gū fēng jué dǐng。
人偷名去不追,天送闲来便领。rén tōu míng qù bù zhuī,tiān sòng xián lái biàn lǐng。
分明一段奇缘,却被钟声唤醒。fēn míng yī duàn qí yuán,què bèi zhōng shēng huàn xǐng。