古诗词

题账荒图为马卧仙赋

成鹫

忆昔岭南丰稔日,岁取十千开百室。yì xī lǐng nán fēng rěn rì,suì qǔ shí qiān kāi bǎi shì。
田家击鼓更吹豳,稻粱饱杀仓中物。tián jiā jī gǔ gèng chuī bīn,dào liáng bǎo shā cāng zhōng wù。
比年水旱成荒芜,潮田巨浸山田枯。bǐ nián shuǐ hàn chéng huāng wú,cháo tián jù jìn shān tián kū。
南亩半收愁食力,西成未足填官租。nán mǔ bàn shōu chóu shí lì,xī chéng wèi zú tián guān zū。
岁之丁丑夏四月,米价高腾市舂歇。suì zhī dīng chǒu xià sì yuè,mǐ jià gāo téng shì chōng xiē。
当途仰屋心血乾,四野萧条烟火绝。dāng tú yǎng wū xīn xuè qián,sì yě xiāo tiáo yān huǒ jué。
烟火绝兮白日黄,同时十郡咸开仓。yān huǒ jué xī bái rì huáng,tóng shí shí jùn xián kāi cāng。
流民就食无远迩,一饱不敢嫌糟糠。liú mín jiù shí wú yuǎn ěr,yī bǎo bù gǎn xián zāo kāng。
香山在昔鱼盐地,回首沧桑见凋弊。xiāng shān zài xī yú yán dì,huí shǒu cāng sāng jiàn diāo bì。
海阔天高唤不闻,吞声欲诉凭谁济。hǎi kuò tiān gāo huàn bù wén,tūn shēng yù sù píng shuí jì。
赖有专城马卧仙,生平爱义不爱钱。lài yǒu zhuān chéng mǎ wò xiān,shēng píng ài yì bù ài qián。
手挹黄河润枯槁,泽被东南半壁天。shǒu yì huáng hé rùn kū gǎo,zé bèi dōng nán bàn bì tiān。
眼前菜色不忍见,解衣推食行方便。yǎn qián cài sè bù rěn jiàn,jiě yī tuī shí xíng fāng biàn。
百里欢声动地来,十万青钱一朝遍。bǎi lǐ huān shēng dòng dì lái,shí wàn qīng qián yī cháo biàn。
白头老翁黄口孙,孀妻弱子填公门。bái tóu lǎo wēng huáng kǒu sūn,shuāng qī ruò zi tián gōng mén。
得钱易米作饘粥,一月频来不厌烦。dé qián yì mǐ zuò zhān zhōu,yī yuè pín lái bù yàn fán。
当时存活不悉数,公逊硕肤无所取。dāng shí cún huó bù xī shù,gōng xùn shuò fū wú suǒ qǔ。
义声感激有同官,雷荐云兴作霖雨。yì shēng gǎn jī yǒu tóng guān,léi jiàn yún xīng zuò lín yǔ。
营中细柳县中花,交阴垂荫万千家。yíng zhōng xì liǔ xiàn zhōng huā,jiāo yīn chuí yīn wàn qiān jiā。
青箬裹粮归蔀屋,绿荷包饭出官衙。qīng ruò guǒ liáng guī bù wū,lǜ hé bāo fàn chū guān yá。
巨室闻风争效义,里正宿舂晨涤器。jù shì wén fēng zhēng xiào yì,lǐ zhèng sù chōng chén dí qì。
逢人不敢唤嗟来,布席受餐俱有意。féng rén bù gǎn huàn jiē lái,bù xí shòu cān jù yǒu yì。
仁人之利溥矣哉,将军竖帜登春台。rén rén zhī lì pǔ yǐ zāi,jiāng jūn shù zhì dēng chūn tái。
阳律一吹回冻谷,嘉禾骈实出南陔。yáng lǜ yī chuī huí dòng gǔ,jiā hé pián shí chū nán gāi。
山中野人成久别,锦江双鲤来书札。shān zhōng yě rén chéng jiǔ bié,jǐn jiāng shuāng lǐ lái shū zhá。
札中写作赈荒图,口碑传颂人中杰。zhá zhōng xiě zuò zhèn huāng tú,kǒu bēi chuán sòng rén zhōng jié。
楮公授我三尺麻,毛生跃出丹山霞。chǔ gōng shòu wǒ sān chǐ má,máo shēng yuè chū dān shān xiá。
千里题诗寄铃阁,东林归兴阻天涯。qiān lǐ tí shī jì líng gé,dōng lín guī xīng zǔ tiān yá。
呜呼,安得天下尽如卧仙者,大法小廉不相假。wū hū,ān dé tiān xià jǐn rú wò xiān zhě,dà fǎ xiǎo lián bù xiāng jiǎ。
凤凰巢阁鸟栖枝,麒麟在薮牛耕野。fèng huáng cháo gé niǎo qī zhī,qí lín zài sǒu niú gēng yě。
野人饱食太平年,策杖重来问风雅。yě rén bǎo shí tài píng nián,cè zhàng zhòng lái wèn fēng yǎ。

成鹫

成鹫,俗姓方,名颛恺,字趾麟。出家后法名光鹫,字即山;后易名成鹫,字迹删。广东番禺人。明举人方国骅之子。年十三补诸生。以时世苦乱,于清圣祖康熙十六年(一六七七)自行落发,康熙二十年禀受十戒。曾住会同县(今琼海)多异山海潮岩灵泉寺、香山县(今中山)东林庵、澳门普济禅院、广州河南大通寺、肇庆鼎湖山庆云寺,为当时著名遗民僧。工诗文,一时名卿巨公多与往还。论者谓其文源于《周易》,变化于《庄》《骚》,其诗在灵运、香山之间。年八十五圆寂于广州。著有《楞严经直说》、《道德经直说》、《鼎湖山志》、《鹿湖近草》、《咸陟堂诗文集》等。清道光《广东通志》卷三二八有传。 成鹫的作品>>

猜您喜欢

与同舟诸师沿流选石口占

成鹫

选佛须有缘,选官须有钱。xuǎn fú xū yǒu yuán,xuǎn guān xū yǒu qián。
选石两不取,吾心贵自然。xuǎn shí liǎng bù qǔ,wú xīn guì zì rán。

题画

成鹫

孤茅倚修竹,霜色下庭柯。gū máo yǐ xiū zhú,shuāng sè xià tíng kē。
寂寂无人处,秋山寒意多。jì jì wú rén chù,qiū shān hán yì duō。

题画

成鹫

秋光明水阁,霜气入枫林。qiū guāng míng shuǐ gé,shuāng qì rù fēng lín。
石出沙为岸,西峰又夕阴。shí chū shā wèi àn,xī fēng yòu xī yīn。

题画

成鹫

独坐倚山阁,山深树影重。dú zuò yǐ shān gé,shān shēn shù yǐng zhòng。
客心何所寄,云外两三峰。kè xīn hé suǒ jì,yún wài liǎng sān fēng。

题画

成鹫

莫道山居远,山居却有邻。mò dào shān jū yuǎn,shān jū què yǒu lín。
溪边过桥客,江上钓鱼人。xī biān guò qiáo kè,jiāng shàng diào yú rén。

题画

成鹫

山色静当轩,松阴高覆屋。shān sè jìng dāng xuān,sōng yīn gāo fù wū。
寂寂与谁论,泉声写幽独。jì jì yǔ shuí lùn,quán shēng xiě yōu dú。

赏菊

成鹫

终岁颇勤动,凛秋花正开。zhōng suì pǒ qín dòng,lǐn qiū huā zhèng kāi。
黄金非所羡,白首乃怜才。huáng jīn fēi suǒ xiàn,bái shǒu nǎi lián cái。

赏菊

成鹫

扫地风尘色,孤芳只自持。sǎo dì fēng chén sè,gū fāng zhǐ zì chí。
无人知此意,使我忆攒眉。wú rén zhī cǐ yì,shǐ wǒ yì zǎn méi。

喜雨

成鹫

入林疑入城,八月如盛夏。rù lín yí rù chéng,bā yuè rú shèng xià。
晓来闻雨声,急起看花架。xiǎo lái wén yǔ shēng,jí qǐ kàn huā jià。

风花雪月

成鹫

瓶中一枝花,天上一轮月。píng zhōng yī zhī huā,tiān shàng yī lún yuè。
花落月归天,风吹满地雪。huā luò yuè guī tiān,fēng chuī mǎn dì xuě。

题衣石师面壁石

成鹫

只履已归葱岭去,只留片石见天真。zhǐ lǚ yǐ guī cōng lǐng qù,zhǐ liú piàn shí jiàn tiān zhēn。
凭他坐到无穷际,不把眉毛度与人。píng tā zuò dào wú qióng jì,bù bǎ méi máo dù yǔ rén。

题衣石师面壁石

成鹫

当人觌面却全非,艮背相呈道是谁。dāng rén dí miàn què quán fēi,gěn bèi xiāng chéng dào shì shuí。
识得本来真面目,方知衣石石为衣。shí dé běn lái zhēn miàn mù,fāng zhī yī shí shí wèi yī。

题衣石师面壁石

成鹫

不雕不琢总天然,信手拈来体自全。bù diāo bù zuó zǒng tiān rán,xìn shǒu niān lái tǐ zì quán。
妙相当知无背面,何人会得石头禅。miào xiāng dāng zhī wú bèi miàn,hé rén huì dé shí tóu chán。

送衣石师下山

成鹫

辜负莲花开满池,下山相问欲何之。gū fù lián huā kāi mǎn chí,xià shān xiāng wèn yù hé zhī。
但言世外闲无事,只有人间病要医。dàn yán shì wài xián wú shì,zhǐ yǒu rén jiān bìng yào yī。

送衣石师下山

成鹫

分付云霞护草堂,出门珍重说行藏。fēn fù yún xiá hù cǎo táng,chū mén zhēn zhòng shuō xíng cáng。
旁人痛痒休相管,好向维摩检旧方。páng rén tòng yǎng xiū xiāng guǎn,hǎo xiàng wéi mó jiǎn jiù fāng。