古诗词

赠区守斋

成鹫

男儿守身如守城,枕戈待旦中屏营。nán ér shǒu shēn rú shǒu chéng,zhěn gē dài dàn zhōng píng yíng。
男儿守节如持盈,临深履薄时兢兢。nán ér shǒu jié rú chí yíng,lín shēn lǚ báo shí jīng jīng。
眼中相识满天下,孝廉孰有如先生。yǎn zhōng xiāng shí mǎn tiān xià,xiào lián shú yǒu rú xiān shēng。
先生自处良不薄,独立鸡群类孤鹤。xiān shēng zì chù liáng bù báo,dú lì jī qún lèi gū hè。
读书往往师古人,气象森森近台阁。dú shū wǎng wǎng shī gǔ rén,qì xiàng sēn sēn jìn tái gé。
去年走马黄金台,手持白璧归去来。qù nián zǒu mǎ huáng jīn tái,shǒu chí bái bì guī qù lái。
闭门却扫谢宾客,雀罗门巷荒苍苔。bì mén què sǎo xiè bīn kè,què luó mén xiàng huāng cāng tái。
山中野人经岁别,重过书堂散愁结。shān zhōng yě rén jīng suì bié,zhòng guò shū táng sàn chóu jié。
半篱霜色映黄花,四座清风解烦热。bàn lí shuāng sè yìng huáng huā,sì zuò qīng fēng jiě fán rè。
主人自号守斋翁,笑杀满城黄口童。zhǔ rén zì hào shǒu zhāi wēng,xiào shā mǎn chéng huáng kǒu tóng。
黄口儿童且缄口,听我山翁说翁守。huáng kǒu ér tóng qiě jiān kǒu,tīng wǒ shān wēng shuō wēng shǒu。
世人所守田与庐,此翁自守惟诗书。shì rén suǒ shǒu tián yǔ lú,cǐ wēng zì shǒu wéi shī shū。
世人所守钱与帛,此翁自守惟清白。shì rén suǒ shǒu qián yǔ bó,cǐ wēng zì shǒu wéi qīng bái。
世人所守逢与迎,此翁自守惟坚贞。shì rén suǒ shǒu féng yǔ yíng,cǐ wēng zì shǒu wéi jiān zhēn。
世人所守名与利,此翁自守惟道义。shì rén suǒ shǒu míng yǔ lì,cǐ wēng zì shǒu wéi dào yì。
翁之所守予所思,泰山乔岳遥相期。wēng zhī suǒ shǒu yǔ suǒ sī,tài shān qiáo yuè yáo xiāng qī。
相期白首长如此,若问儿童那得知。xiāng qī bái shǒu zhǎng rú cǐ,ruò wèn ér tóng nà dé zhī。

成鹫

成鹫,俗姓方,名颛恺,字趾麟。出家后法名光鹫,字即山;后易名成鹫,字迹删。广东番禺人。明举人方国骅之子。年十三补诸生。以时世苦乱,于清圣祖康熙十六年(一六七七)自行落发,康熙二十年禀受十戒。曾住会同县(今琼海)多异山海潮岩灵泉寺、香山县(今中山)东林庵、澳门普济禅院、广州河南大通寺、肇庆鼎湖山庆云寺,为当时著名遗民僧。工诗文,一时名卿巨公多与往还。论者谓其文源于《周易》,变化于《庄》《骚》,其诗在灵运、香山之间。年八十五圆寂于广州。著有《楞严经直说》、《道德经直说》、《鼎湖山志》、《鹿湖近草》、《咸陟堂诗文集》等。清道光《广东通志》卷三二八有传。 成鹫的作品>>

猜您喜欢

过浈阳峡

成鹫

轻舟冲破一江风,路转浈阳去不穷。qīng zhōu chōng pò yī jiāng fēng,lù zhuǎn zhēn yáng qù bù qióng。
南陆渐低云影外,西峰半落水声中。nán lù jiàn dī yún yǐng wài,xī fēng bàn luò shuǐ shēng zhōng。
松高恰好宜幽独,壁立何曾碍太空。sōng gāo qià hǎo yí yōu dú,bì lì hé céng ài tài kōng。
识得真山真面目,品题泉石入诗筒。shí dé zhēn shān zhēn miàn mù,pǐn tí quán shí rù shī tǒng。

晓过英州

成鹫

寒生襆被雪初晴,一路吟诗过古城。hán shēng fú bèi xuě chū qíng,yī lù yín shī guò gǔ chéng。
隔水看白空有影,殊方闻鸟不知名。gé shuǐ kàn bái kōng yǒu yǐng,shū fāng wén niǎo bù zhī míng。
品茶泉向船头汲,选石云从袖里生。pǐn chá quán xiàng chuán tóu jí,xuǎn shí yún cóng xiù lǐ shēng。
胜事渐多心渐远,不妨随地一迂程。shèng shì jiàn duō xīn jiàn yuǎn,bù fáng suí dì yī yū chéng。

谒憨祖肉身

成鹫

借路还家识故乡,重来顶相露堂堂。jiè lù hái jiā shí gù xiāng,zhòng lái dǐng xiāng lù táng táng。
天花散满楞伽室,祖席平分曲录床。tiān huā sàn mǎn léng gā shì,zǔ xí píng fēn qū lù chuáng。
白氎不留身后线,黄冠休问旧时装。bái dié bù liú shēn hòu xiàn,huáng guān xiū wèn jiù shí zhuāng。
门前溪水西来意,流入空庭味更长。mén qián xī shuǐ xī lái yì,liú rù kōng tíng wèi gèng zhǎng。

曹溪谒祖

成鹫

却缘松竹引清风,路入曹源识祖翁。què yuán sōng zhú yǐn qīng fēng,lù rù cáo yuán shí zǔ wēng。
衣钵有山皆拱北,袈裟无水不流东。yī bō yǒu shān jiē gǒng běi,jiā shā wú shuǐ bù liú dōng。
镜台影露云千叠,碓觜花开桂一丛。jìng tái yǐng lù yún qiān dié,duì zī huā kāi guì yī cóng。
莫与溪声斗长舌,知音人在月华中。mò yǔ xī shēng dòu zhǎng shé,zhī yīn rén zài yuè huá zhōng。

呈泽萌和尚

成鹫

片云闲逐断篷飞,路转寒山入翠微。piàn yún xián zhú duàn péng fēi,lù zhuǎn hán shān rù cuì wēi。
十八破家人已老,一声长啸客方归。shí bā pò jiā rén yǐ lǎo,yī shēng zhǎng xiào kè fāng guī。
别峰相见谁招手,绝顶频登独振衣。bié fēng xiāng jiàn shuí zhāo shǒu,jué dǐng pín dēng dú zhèn yī。
万境总闲留不住,住来惟爱蕨芽肥。wàn jìng zǒng xián liú bù zhù,zhù lái wéi ài jué yá féi。

呈泽萌和尚

成鹫

偶来原不为登临,借得闲房慰夙心。ǒu lái yuán bù wèi dēng lín,jiè dé xián fáng wèi sù xīn。
云水随缘无去住,烟霞投分有高深。yún shuǐ suí yuán wú qù zhù,yān xiá tóu fēn yǒu gāo shēn。
林闲度岁如增劫,梦里还家当陆沉。lín xián dù suì rú zēng jié,mèng lǐ hái jiā dāng lù chén。
珍重海螺吹一曲,孤峰翘首待知音。zhēn zhòng hǎi luó chuī yī qū,gū fēng qiào shǒu dài zhī yīn。

呈泽萌和尚

成鹫

云深山路失高低,足快身轻定不迷。yún shēn shān lù shī gāo dī,zú kuài shēn qīng dìng bù mí。
占断云根晞白发,望穷山色上丹梯。zhàn duàn yún gēn xī bái fā,wàng qióng shān sè shàng dān tī。
空生却被岩花笑,庄叟难将物论齐。kōng shēng què bèi yán huā xiào,zhuāng sǒu nán jiāng wù lùn qí。
长老峰头相见后,钵囊高挂不须携。zhǎng lǎo fēng tóu xiāng jiàn hòu,bō náng gāo guà bù xū xié。

呈泽萌和尚

成鹫

林光亭午日当中,定出无心笑懒融。lín guāng tíng wǔ rì dāng zhōng,dìng chū wú xīn xiào lǎn róng。
片石似云争远近,双松连影失雷同。piàn shí shì yún zhēng yuǎn jìn,shuāng sōng lián yǐng shī léi tóng。
南车直指千峰北,西水长流万派东。nán chē zhí zhǐ qiān fēng běi,xī shuǐ zhǎng liú wàn pài dōng。
从此丹霞无别客,不妨识得主人翁。cóng cǐ dān xiá wú bié kè,bù fáng shí dé zhǔ rén wēng。

丹霞十二咏紫台爽气

成鹫

玉台半壁锁松筠,地接西山爽气新。yù tái bàn bì suǒ sōng yún,dì jiē xī shān shuǎng qì xīn。
褦襶不来无热客,袈裟频上有闲人。nài dài bù lái wú rè kè,jiā shā pín shàng yǒu xián rén。
凉兼草色归眉睫,风递江声过耳轮。liáng jiān cǎo sè guī méi jié,fēng dì jiāng shēng guò ěr lún。
咫尺夕阳山下路,是谁挥汗走红尘。zhǐ chǐ xī yáng shān xià lù,shì shuí huī hàn zǒu hóng chén。

丹霞十二咏紫台爽气

成鹫

山光历历水涓涓,十里滩声绕法船。shān guāng lì lì shuǐ juān juān,shí lǐ tān shēng rào fǎ chuán。
碧石无心成背触,清溪何事独潺湲。bì shí wú xīn chéng bèi chù,qīng xī hé shì dú chán yuán。
涨添宿雨迷孤屿,响驾长风下百川。zhǎng tiān sù yǔ mí gū yǔ,xiǎng jià zhǎng fēng xià bǎi chuān。
却笑沧浪老渔父,急流收钓竟忘筌。què xiào cāng làng lǎo yú fù,jí liú shōu diào jìng wàng quán。

丹霞十二咏紫台爽气

成鹫

四楞匝地逼虚空,拾级齐云迩梵宫。sì léng zā dì bī xū kōng,shí jí qí yún ěr fàn gōng。
宝铎希声风在下,鬓珠无影日当中。bǎo duó xī shēng fēng zài xià,bìn zhū wú yǐng rì dāng zhōng。
鸟窠直上窥天险,雁塔频登识化工。niǎo kē zhí shàng kuī tiān xiǎn,yàn tǎ pín dēng shí huà gōng。
夜半金轮峰顶月,清光还与此山同。yè bàn jīn lún fēng dǐng yuè,qīng guāng hái yǔ cǐ shān tóng。

丹霞十二咏紫台爽气

成鹫

何事天台访石梁,断虹斜日两苍苍。hé shì tiān tái fǎng shí liáng,duàn hóng xié rì liǎng cāng cāng。
乱峰过雨青如染,疏柳经春翠不黄。luàn fēng guò yǔ qīng rú rǎn,shū liǔ jīng chūn cuì bù huáng。
浅碧有时成藓阵,绿沈何处觅茶鎗。qiǎn bì yǒu shí chéng xiǎn zhèn,lǜ shěn hé chù mì chá qiāng。
名山久住忘衰老,惟爱桥头笋蕨长。míng shān jiǔ zhù wàng shuāi lǎo,wéi ài qiáo tóu sǔn jué zhǎng。

丹霞十二咏紫台爽气

成鹫

旧竹低垂新竹高,淡烟疏雨两萧骚。jiù zhú dī chuí xīn zhú gāo,dàn yān shū yǔ liǎng xiāo sāo。
笋根童子窥泉脉,林下闲人罢桔槔。sǔn gēn tóng zi kuī quán mài,lín xià xián rén bà jú gāo。
绿玉倚檐摇翠幌,冷云和梦湿缁袍。lǜ yù yǐ yán yáo cuì huǎng,lěng yún hé mèng shī zī páo。
何堪更忆潇湘夜,剔尽寒灯闻百劳。hé kān gèng yì xiāo xiāng yè,tī jǐn hán dēng wén bǎi láo。

丹霞十二咏紫台爽气

成鹫

一种孤高不易攀,此身只合住深山。yī zhǒng gū gāo bù yì pān,cǐ shēn zhǐ hé zhù shēn shān。
养成鳞甲为龙去,化作云涛待鹤还。yǎng chéng lín jiǎ wèi lóng qù,huà zuò yún tāo dài hè hái。
声入空林人寂寂,响归幽涧水潺潺。shēng rù kōng lín rén jì jì,xiǎng guī yōu jiàn shuǐ chán chán。
叮宁莫把松风卖,留在千岩万壑间。dīng níng mò bǎ sōng fēng mài,liú zài qiān yán wàn hè jiān。

丹霞十二咏紫台爽气

成鹫

春雨迟开白藕花,看花人早入丹霞。chūn yǔ chí kāi bái ǒu huā,kàn huā rén zǎo rù dān xiá。
磨砖作镜成双沼,习坎兼山总一家。mó zhuān zuò jìng chéng shuāng zhǎo,xí kǎn jiān shān zǒng yī jiā。
十丈如船归玉井,半空和月印金沙。shí zhàng rú chuán guī yù jǐng,bàn kōng hé yuè yìn jīn shā。
老僧久在山中住,待剪荷裳度岁华。lǎo sēng jiǔ zài shān zhōng zhù,dài jiǎn hé shang dù suì huá。