古诗词

寄赠闫季庸明府闫马卧仙受业恩师

成鹫

香山老将有奇节,匣里青萍三尺雪。xiāng shān lǎo jiāng yǒu qí jié,xiá lǐ qīng píng sān chǐ xuě。
自从百炼受恩多,感激良工心倍切。zì cóng bǎi liàn shòu ēn duō,gǎn jī liáng gōng xīn bèi qiè。
当时大冶跃精金,此日上方归巨阙。dāng shí dà yě yuè jīng jīn,cǐ rì shàng fāng guī jù quē。
心同铁石不销磨,身老风潮岂埋没。xīn tóng tiě shí bù xiāo mó,shēn lǎo fēng cháo qǐ mái méi。
出匣分明见胆肝,两手摩挲五情热。chū xiá fēn míng jiàn dǎn gān,liǎng shǒu mó sā wǔ qíng rè。
生平怀抱为知音,当阳漫与时流说。shēng píng huái bào wèi zhī yīn,dāng yáng màn yǔ shí liú shuō。
殷勤借问报恩谁,山西夫子非等夷。yīn qín jiè wèn bào ēn shuí,shān xī fū zi fēi děng yí。
欧冶门中无钝铁,马融帐底见威仪。ōu yě mén zhōng wú dùn tiě,mǎ róng zhàng dǐ jiàn wēi yí。
文章礼乐述周孔,刑名功利皆糠秕。wén zhāng lǐ lè shù zhōu kǒng,xíng míng gōng lì jiē kāng bǐ。
有时耳提复面命,不待严父加鞭笞。yǒu shí ěr tí fù miàn mìng,bù dài yán fù jiā biān chī。
有时解衣更推食,恍惚慈母怜婴儿。yǒu shí jiě yī gèng tuī shí,huǎng hū cí mǔ lián yīng ér。
天高地厚诫罔极,日临月照均无私。tiān gāo dì hòu jiè wǎng jí,rì lín yuè zhào jūn wú sī。
登坛未遂凌烟志,把剑还思在冶时。dēng tán wèi suì líng yān zhì,bǎ jiàn hái sī zài yě shí。
我闻将军言款款,我爱将军不忘本。wǒ wén jiāng jūn yán kuǎn kuǎn,wǒ ài jiāng jūn bù wàng běn。
闲人洞见贵人心,馀生恨识先生晚。xián rén dòng jiàn guì rén xīn,yú shēng hèn shí xiān shēng wǎn。
先生之德高且深,先生之道舒能卷。xiān shēng zhī dé gāo qiě shēn,xiān shēng zhī dào shū néng juǎn。
先生之教无藩篱,先生之寿无边岸。xiān shēng zhī jiào wú fān lí,xiān shēng zhī shòu wú biān àn。
但愿先生百亿春,眼见玉门归定远。dàn yuàn xiān shēng bǎi yì chūn,yǎn jiàn yù mén guī dìng yuǎn。
酒三觞,茶七碗。jiǔ sān shāng,chá qī wǎn。
高歌文水滨,永作隐泉伴。gāo gē wén shuǐ bīn,yǒng zuò yǐn quán bàn。
白发参差总不知,黄河清浊休相管。bái fā cān chà zǒng bù zhī,huáng hé qīng zhuó xiū xiāng guǎn。

成鹫

成鹫,俗姓方,名颛恺,字趾麟。出家后法名光鹫,字即山;后易名成鹫,字迹删。广东番禺人。明举人方国骅之子。年十三补诸生。以时世苦乱,于清圣祖康熙十六年(一六七七)自行落发,康熙二十年禀受十戒。曾住会同县(今琼海)多异山海潮岩灵泉寺、香山县(今中山)东林庵、澳门普济禅院、广州河南大通寺、肇庆鼎湖山庆云寺,为当时著名遗民僧。工诗文,一时名卿巨公多与往还。论者谓其文源于《周易》,变化于《庄》《骚》,其诗在灵运、香山之间。年八十五圆寂于广州。著有《楞严经直说》、《道德经直说》、《鼎湖山志》、《鹿湖近草》、《咸陟堂诗文集》等。清道光《广东通志》卷三二八有传。 成鹫的作品>>

猜您喜欢

宿月衣庵留别家山诸子

成鹫

参遍诸方便掩扉,浮生多恐与心违。cān biàn zhū fāng biàn yǎn fēi,fú shēng duō kǒng yǔ xīn wéi。
言寻海岳终难住,暂寄僧房便当归。yán xún hǎi yuè zhōng nán zhù,zàn jì sēng fáng biàn dāng guī。
独鹤去时天浩渺,群鸥宿处水依微。dú hè qù shí tiān hào miǎo,qún ōu sù chù shuǐ yī wēi。
茫茫大地同为客,莫笑秋蓬远近飞。máng máng dà dì tóng wèi kè,mò xiào qiū péng yuǎn jìn fēi。

赠罗戒轩为子湛娶妇

成鹫

相看老大忆儿童,记得当筵蜡烛红。xiāng kàn lǎo dà yì ér tóng,jì dé dāng yán là zhú hóng。
在世与君皆有子,故人先我已称翁。zài shì yǔ jūn jiē yǒu zi,gù rén xiān wǒ yǐ chēng wēng。
三心未了闲堪惜,五岳能游计许同。sān xīn wèi le xián kān xī,wǔ yuè néng yóu jì xǔ tóng。
他日云山携手处,不知谁早得痴聋。tā rì yún shān xié shǒu chù,bù zhī shuí zǎo dé chī lóng。

九日发汾水

成鹫

纸鸢夹岸走儿郎,正好登高又别乡。zhǐ yuān jiā àn zǒu ér láng,zhèng hǎo dēng gāo yòu bié xiāng。
南地授衣逢九月,西风移棹过重阳。nán dì shòu yī féng jiǔ yuè,xī fēng yí zhào guò zhòng yáng。
远书到日愁无雁,衰鬓经秋渐有霜。yuǎn shū dào rì chóu wú yàn,shuāi bìn jīng qiū jiàn yǒu shuāng。
家在罗浮归不得,年年空负菊花黄。jiā zài luó fú guī bù dé,nián nián kōng fù jú huā huáng。

登灵山寺汲泉试茗

成鹫

三年两过灵山寺,今日初尝峡口泉。sān nián liǎng guò líng shān sì,jīn rì chū cháng xiá kǒu quán。
井脉但凭岩叟说,茶经曾记岳僧传。jǐng mài dàn píng yán sǒu shuō,chá jīng céng jì yuè sēng chuán。
一身病肺嗟岐路,千里归心向洞天。yī shēn bìng fèi jiē qí lù,qiān lǐ guī xīn xiàng dòng tiān。
自笑不如清涧水,时时流傍碧峰前。zì xiào bù rú qīng jiàn shuǐ,shí shí liú bàng bì fēng qián。

江上秋晓

成鹫

天光云影两参差,江上推篷见日迟。tiān guāng yún yǐng liǎng cān chà,jiāng shàng tuī péng jiàn rì chí。
霁色千峰明剑戟,秋风一枕对涟漪。jì sè qiān fēng míng jiàn jǐ,qiū fēng yī zhěn duì lián yī。
寒岩危绿兼霜坠,野水低花杂果垂。hán yán wēi lǜ jiān shuāng zhuì,yě shuǐ dī huā zá guǒ chuí。
何事故山憔悴客,冷吟终日忆东篱。hé shì gù shān qiáo cuì kè,lěng yín zhōng rì yì dōng lí。

经旧战场望海怀泰山道士

成鹫

高凉兵后见荒榛,赵璧犹存汉帜新。gāo liáng bīng hòu jiàn huāng zhēn,zhào bì yóu cún hàn zhì xīn。
东海蹈来秦自帝,扶馀归去国无人。dōng hǎi dǎo lái qín zì dì,fú yú guī qù guó wú rén。
丹须久伏胎方圣,龙在能藏用乃神。dān xū jiǔ fú tāi fāng shèng,lóng zài néng cáng yòng nǎi shén。
欲向蓬山寻旧隐,天风吹路暗征尘。yù xiàng péng shān xún jiù yǐn,tiān fēng chuī lù àn zhēng chén。

宿惮长驿即事

成鹫

惮长长路少人行,斥卤西连锦伞城。dàn zhǎng zhǎng lù shǎo rén xíng,chì lǔ xī lián jǐn sǎn chéng。
灶客煮盐分野烧,田家炊黍馌秋成。zào kè zhǔ yán fēn yě shāo,tián jiā chuī shǔ yè qiū chéng。
海涛近枕偏相聒,山月离乡分外明。hǎi tāo jìn zhěn piān xiāng guā,shān yuè lí xiāng fēn wài míng。
倦客耽眠天又曙,门前咿喔役车声。juàn kè dān mián tiān yòu shǔ,mén qián yī ō yì chē shēng。

梅录道中

成鹫

何堪毂击复肩摩,一片闲云此地过。hé kān gǔ jī fù jiān mó,yī piàn xián yún cǐ dì guò。
乡国别来风土异,市门开处里儿多。xiāng guó bié lái fēng tǔ yì,shì mén kāi chù lǐ ér duō。
青山路夹黄茅店,黑齿人披绿箬蓑。qīng shān lù jiā huáng máo diàn,hēi chǐ rén pī lǜ ruò suō。
添得吟僧诗兴好,晚凉无那扣轮歌。tiān dé yín sēng shī xīng hǎo,wǎn liáng wú nà kòu lún gē。

宿梅录江上有怀

成鹫

旧游回首似风萍,留得闲鸥占浅汀。jiù yóu huí shǒu shì fēng píng,liú dé xián ōu zhàn qiǎn tīng。
云鸟阵存沙碛暗,水犀军散野燐青。yún niǎo zhèn cún shā qì àn,shuǐ xī jūn sàn yě lín qīng。
溪翁钓罢潮初上,市客歌残酒未醒。xī wēng diào bà cháo chū shàng,shì kè gē cán jiǔ wèi xǐng。
怀抱此时消不得,又随孤月下沧溟。huái bào cǐ shí xiāo bù dé,yòu suí gū yuè xià cāng míng。

自英利抵徐闻一径迂回延袤百里万木蓊蔚百卉错绣身入其中如处翠幕从林隙见日已及亭午道俗殊情匪欣则怖古称仙源辽邈人境隔绝武陵之后未曾有也诗以纪胜

成鹫

二时天气异寒温,百里人烟隔晓昏。èr shí tiān qì yì hán wēn,bǎi lǐ rén yān gé xiǎo hūn。
涧底转雷车错毂,林端见日叶归根。jiàn dǐ zhuǎn léi chē cuò gǔ,lín duān jiàn rì yè guī gēn。
兰侵蔓草香偏满,藤冒高柯子并繁。lán qīn màn cǎo xiāng piān mǎn,téng mào gāo kē zi bìng fán。
可惜桃花鸡犬地,一通人境失仙源。kě xī táo huā jī quǎn dì,yī tōng rén jìng shī xiān yuán。

会同客夜寄山中诸子

成鹫

故国离居动几旬,他乡两见月华新。gù guó lí jū dòng jǐ xún,tā xiāng liǎng jiàn yuè huá xīn。
灯前细读怀中字,雪后频归梦里人。dēng qián xì dú huái zhōng zì,xuě hòu pín guī mèng lǐ rén。
宾雁未来秋已过,朔风不到海先春。bīn yàn wèi lái qiū yǐ guò,shuò fēng bù dào hǎi xiān chūn。
却怜华发催年暮,独向南天寄一身。què lián huá fā cuī nián mù,dú xiàng nán tiān jì yī shēn。

珠崖除夕与吴谓远广文守岁有怀山中诸子

成鹫

烛边吟苦县更催,画尽炉头欲冷灰。zhú biān yín kǔ xiàn gèng cuī,huà jǐn lú tóu yù lěng huī。
马齿一年随腊去,鸡声半夜送春来。mǎ chǐ yī nián suí là qù,jī shēng bàn yè sòng chūn lái。
孤衾笑就青毡宿,明镜愁缘白发开。gū qīn xiào jiù qīng zhān sù,míng jìng chóu yuán bái fā kāi。
今夕故山应共讶,岁残不见寄书回。jīn xī gù shān yīng gòng yà,suì cán bù jiàn jì shū huí。

癸亥珠崖元旦漫兴

成鹫

不寐频看斗柄移,客星何事滞天涯。bù mèi pín kàn dòu bǐng yí,kè xīng hé shì zhì tiān yá。
西窗尚秉除年烛,隔座闲收去岁棋。xī chuāng shàng bǐng chú nián zhú,gé zuò xián shōu qù suì qí。
海日未生鸡早报,春风初度鸟先知。hǎi rì wèi shēng jī zǎo bào,chūn fēng chū dù niǎo xiān zhī。
自来绝岛饶云物,乘兴佳游孰可期。zì lái jué dǎo ráo yún wù,chéng xīng jiā yóu shú kě qī。

点头石

成鹫

高高不与众为邻,日炙风吹自主宾。gāo gāo bù yǔ zhòng wèi lín,rì zhì fēng chuī zì zhǔ bīn。
四大本空成幻质,三生能了即前因。sì dà běn kōng chéng huàn zhì,sān shēng néng le jí qián yīn。
立当沧海如无地,坐老青山不见人。lì dāng cāng hǎi rú wú dì,zuò lǎo qīng shān bù jiàn rén。
莫把虚名强相谓,点头终是一顽身。mò bǎ xū míng qiáng xiāng wèi,diǎn tóu zhōng shì yī wán shēn。

周茂才二有筑室山中谈经受徒从之游者皆邑名士书舍鳞集振铎篝灯络诵达旦予游山还时日已西夕留宿斋中睹其规模恍若丛席北方学者未尝有也因赋以赠

成鹫

居山无事不幽清,面面茅堂结构精。jū shān wú shì bù yōu qīng,miàn miàn máo táng jié gòu jīng。
归路一寻中道主,隔林遥有读书声。guī lù yī xún zhōng dào zhǔ,gé lín yáo yǒu dú shū shēng。
远钟出寺千峰应,高铎先鸡半夜鸣。yuǎn zhōng chū sì qiān fēng yīng,gāo duó xiān jī bàn yè míng。
惊起枯禅眠不稳,自携孤影月边行。jīng qǐ kū chán mián bù wěn,zì xié gū yǐng yuè biān xíng。