古诗词

自春迄夏抱疴东林承豫章熊剑文惠药得差赋此致谢兼送其行

成鹫

医王用药如用兵,多多益善还益精。yī wáng yòng yào rú yòng bīng,duō duō yì shàn hái yì jīng。
先生得此作良相,岭南岭北咸知名。xiān shēng dé cǐ zuò liáng xiāng,lǐng nán lǐng běi xián zhī míng。
一壶高挂门如市,闹中静注轩岐经。yī hú gāo guà mén rú shì,nào zhōng jìng zhù xuān qí jīng。
雷公炮制得真诀,坎离既济丹初成。léi gōng pào zhì dé zhēn jué,kǎn lí jì jì dān chū chéng。
大丹皎皎如秋月,小丹熠熠如流星。dà dān jiǎo jiǎo rú qiū yuè,xiǎo dān yì yì rú liú xīng。
青囊药裹留不住,光芒飞出香山城。qīng náng yào guǒ liú bù zhù,guāng máng fēi chū xiāng shān chéng。
香山城外东林叟,闻人说项心怦怦。xiāng shān chéng wài dōng lín sǒu,wén rén shuō xiàng xīn pēng pēng。
一朝奇穷得奇病,闭门忍痛声咿嘤。yī cháo qí qióng dé qí bìng,bì mén rěn tòng shēng yī yīng。
医王过我良不偶,恍有神物通精灵。yī wáng guò wǒ liáng bù ǒu,huǎng yǒu shén wù tōng jīng líng。
刀圭入口生羽翼,相将御风归太清。dāo guī rù kǒu shēng yǔ yì,xiāng jiāng yù fēng guī tài qīng。
先生劝我且住世,假我大药希遐龄。xiān shēng quàn wǒ qiě zhù shì,jiǎ wǒ dà yào xī xiá líng。
金匮神剂益气饮,药炉旦夕蚯蚓鸣。jīn kuì shén jì yì qì yǐn,yào lú dàn xī qiū yǐn míng。
参苓持赠不足惜,一诺为重千金轻。cān líng chí zèng bù zú xī,yī nuò wèi zhòng qiān jīn qīng。
沉疴两月如隔世,艰难万死方一生。chén kē liǎng yuè rú gé shì,jiān nán wàn sǐ fāng yī shēng。
自笑小乘衰相具,致累大人囊橐倾。zì xiào xiǎo chéng shuāi xiāng jù,zhì lèi dà rén náng tuó qīng。
投桃报李非所喻,天荒地老难为情。tóu táo bào lǐ fēi suǒ yù,tiān huāng dì lǎo nán wèi qíng。
忆昔东林开社日,主宾相得如胶青。yì xī dōng lín kāi shè rì,zhǔ bīn xiāng dé rú jiāo qīng。
蹉跎十戴老将至,溪上不闻三笑声。cuō tuó shí dài lǎo jiāng zhì,xī shàng bù wén sān xiào shēng。
两年病苦同寒食,十日霖雨天冥冥。liǎng nián bìng kǔ tóng hán shí,shí rì lín yǔ tiān míng míng。
冷烟不绩香厨火,孤影独对虚堂灯。lěng yān bù jì xiāng chú huǒ,gū yǐng dú duì xū táng dēng。
儿童菜色不忍见,病夫骨立中屏营。ér tóng cài sè bù rěn jiàn,bìng fū gǔ lì zhōng píng yíng。
笑谓儿曹且安隐,老夫病起初学行。xiào wèi ér cáo qiě ān yǐn,lǎo fū bìng qǐ chū xué xíng。
行将走遍四天下,纵横八极如掌平。xíng jiāng zǒu biàn sì tiān xià,zòng héng bā jí rú zhǎng píng。
熊先生,熊先生,四海之内皆弟兄。xióng xiān shēng,xióng xiān shēng,sì hǎi zhī nèi jiē dì xiōng。
君如天上风,我作水中萍。jūn rú tiān shàng fēng,wǒ zuò shuǐ zhōng píng。
天风披拂无远迩,萍水聚散何时停。tiān fēng pī fú wú yuǎn ěr,píng shuǐ jù sàn hé shí tíng。
愿得杏林兰若长相近,吾道不患无居亭。yuàn dé xìng lín lán ruò zhǎng xiāng jìn,wú dào bù huàn wú jū tíng。

成鹫

成鹫,俗姓方,名颛恺,字趾麟。出家后法名光鹫,字即山;后易名成鹫,字迹删。广东番禺人。明举人方国骅之子。年十三补诸生。以时世苦乱,于清圣祖康熙十六年(一六七七)自行落发,康熙二十年禀受十戒。曾住会同县(今琼海)多异山海潮岩灵泉寺、香山县(今中山)东林庵、澳门普济禅院、广州河南大通寺、肇庆鼎湖山庆云寺,为当时著名遗民僧。工诗文,一时名卿巨公多与往还。论者谓其文源于《周易》,变化于《庄》《骚》,其诗在灵运、香山之间。年八十五圆寂于广州。著有《楞严经直说》、《道德经直说》、《鼎湖山志》、《鹿湖近草》、《咸陟堂诗文集》等。清道光《广东通志》卷三二八有传。 成鹫的作品>>

猜您喜欢

旋风

成鹫

南箕噫气下南州,幻出焚轮撼不周。nán jī yī qì xià nán zhōu,huàn chū fén lún hàn bù zhōu。
有客步虚逢御寇,何人闻籁过商丘。yǒu kè bù xū féng yù kòu,hé rén wén lài guò shāng qiū。
九天路直鹏嗤鴳,四野尘生马逐牛。jiǔ tiān lù zhí péng chī yàn,sì yě chén shēng mǎ zhú niú。
我作断蓬君更驾,不知谁指复谁鳅。wǒ zuò duàn péng jūn gèng jià,bù zhī shuí zhǐ fù shuí qiū。

急雨

成鹫

浓阴转壑乍翻盘,静会溪山响百般。nóng yīn zhuǎn hè zhà fān pán,jìng huì xī shān xiǎng bǎi bān。
得罢丈人三日灌,旁分热客片时寒。dé bà zhàng rén sān rì guàn,páng fēn rè kè piàn shí hán。
槁梧倚壁商弦浊,曲录当檐木理宽。gǎo wú yǐ bì shāng xián zhuó,qū lù dāng yán mù lǐ kuān。
相识却怜桑户病,书来重叠劝加餐。xiāng shí què lián sāng hù bìng,shū lái zhòng dié quàn jiā cān。

秋山

成鹫

商天最好是清泠,减却云林一半青。shāng tiān zuì hǎo shì qīng líng,jiǎn què yún lín yī bàn qīng。
久在此中知此理,偶凭真宰得真形。jiǔ zài cǐ zhōng zhī cǐ lǐ,ǒu píng zhēn zǎi dé zhēn xíng。
霜凋丰草成丹壑,风散高梧下翠屏。shuāng diāo fēng cǎo chéng dān hè,fēng sàn gāo wú xià cuì píng。
莫向寒岩赋摇落,年来衰鬓也星星。mò xiàng hán yán fù yáo luò,nián lái shuāi bìn yě xīng xīng。

寒月

成鹫

冷魄照心成一片,定僧开眼见孤明。lěng pò zhào xīn chéng yī piàn,dìng sēng kāi yǎn jiàn gū míng。
方诸自向怀中取,顾兔何由指上生。fāng zhū zì xiàng huái zhōng qǔ,gù tù hé yóu zhǐ shàng shēng。
琪树风高坛桂落,玉壶霜重水田轻。qí shù fēng gāo tán guì luò,yù hú shuāng zhòng shuǐ tián qīng。
当时木客惟知此,一抖嚣尘别市城。dāng shí mù kè wéi zhī cǐ,yī dǒu xiāo chén bié shì chéng。

戏赠曹茂才

成鹫

谁家才子骋神騧,半月池头当渥洼。shuí jiā cái zi chěng shén guā,bàn yuè chí tóu dāng wò wā。
赤汗散蹄如脱兔,青丝垂鬓似雏鸦。chì hàn sàn tí rú tuō tù,qīng sī chuí bìn shì chú yā。
董帷早下从生草,硎谷今来不种瓜。dǒng wéi zǎo xià cóng shēng cǎo,xíng gǔ jīn lái bù zhǒng guā。
有约到城重问讯,蓝袍遮莫笑袈裟。yǒu yuē dào chéng zhòng wèn xùn,lán páo zhē mò xiào jiā shā。

喜衣石上人再入山同住

成鹫

抖擞生衣两袖尘,上山原是下山人。dǒu sǒu shēng yī liǎng xiù chén,shàng shān yuán shì xià shān rén。
只缘踏著来时路,聊复寻思去后因。zhǐ yuán tà zhù lái shí lù,liáo fù xún sī qù hòu yīn。
老眼岂存三日见,孤心又得一回新。lǎo yǎn qǐ cún sān rì jiàn,gū xīn yòu dé yī huí xīn。
明朝更有樵西约,中道凭师辨主宾。míng cháo gèng yǒu qiáo xī yuē,zhōng dào píng shī biàn zhǔ bīn。

白云洞雨后观瀑

成鹫

曾听樵僧说此奇,今游果尔弗吾欺。céng tīng qiáo sēng shuō cǐ qí,jīn yóu guǒ ěr fú wú qī。
百年忆眼观不足,七十二峰来悔迟。bǎi nián yì yǎn guān bù zú,qī shí èr fēng lái huǐ chí。
喧寂解当同体处,身心方是得闲时。xuān jì jiě dāng tóng tǐ chù,shēn xīn fāng shì dé xián shí。
一条白练从何去,惟有云岩静者知。yī tiáo bái liàn cóng hé qù,wéi yǒu yún yán jìng zhě zhī。

题先辈何子明先生读书处

成鹫

昔人曾此作经生,不复书声但水声。xī rén céng cǐ zuò jīng shēng,bù fù shū shēng dàn shuǐ shēng。
百尺瀑泉谁识主,千秋崖石独知名。bǎi chǐ pù quán shuí shí zhǔ,qiān qiū yá shí dú zhī míng。
丹梯有路通丹壑,赤脚无尘下赤城。dān tī yǒu lù tōng dān hè,chì jiǎo wú chén xià chì chéng。
更欲假君弦诵地,胡床塞默谢逢迎。gèng yù jiǎ jūn xián sòng dì,hú chuáng sāi mò xiè féng yíng。

登大科峰绝顶

成鹫

爱山登陟不辞劳,直上嵚岑振敝袍。ài shān dēng zhì bù cí láo,zhí shàng qīn cén zhèn bì páo。
老去始知行脚稳,年来惟恐置身高。lǎo qù shǐ zhī xíng jiǎo wěn,nián lái wéi kǒng zhì shēn gāo。
青天有路随孤鹤,沧海无根仗六鳌。qīng tiān yǒu lù suí gū hè,cāng hǎi wú gēn zhàng liù áo。
闲倚西风发清啸,下方谁识是吾曹。xián yǐ xī fēng fā qīng xiào,xià fāng shuí shí shì wú cáo。

寒瀑洞怀旧

成鹫

山翁住向人间久,冷落云林直至今。shān wēng zhù xiàng rén jiān jiǔ,lěng luò yún lín zhí zhì jīn。
磴道尚堪重著屐,石床谁复更横琴。dèng dào shàng kān zhòng zhù jī,shí chuáng shuí fù gèng héng qín。
千章古木经残烧,一线清泉下浊涔。qiān zhāng gǔ mù jīng cán shāo,yī xiàn qīng quán xià zhuó cén。
剩有风流在樵牧,隔桥吹笛学长吟。shèng yǒu fēng liú zài qiáo mù,gé qiáo chuī dí xué zhǎng yín。

题李子长先生墓

成鹫

谁把高名榜翠微,先师亲笔写泉扉。shuí bǎ gāo míng bǎng cuì wēi,xiān shī qīn bǐ xiě quán fēi。
白沙门下多牙笏,黄叶堆中一布衣。bái shā mén xià duō yá hù,huáng yè duī zhōng yī bù yī。
古道静观宜往复,大贤遗泽尚依稀。gǔ dào jìng guān yí wǎng fù,dà xián yí zé shàng yī xī。
清风留在山南北,社日儿郎荐蕨薇。qīng fēng liú zài shān nán běi,shè rì ér láng jiàn jué wēi。

过白沙先生祠故址

成鹫

荒祠不复布琴尊,往事惟凭故老言。huāng cí bù fù bù qín zūn,wǎng shì wéi píng gù lǎo yán。
东海日高开讲席,西樵山色接江门。dōng hǎi rì gāo kāi jiǎng xí,xī qiáo shān sè jiē jiāng mén。
石房细语虚闻响,庭树无枝老见根。shí fáng xì yǔ xū wén xiǎng,tíng shù wú zhī lǎo jiàn gēn。
独有枯禅经过此,问君谁是好儿孙。dú yǒu kū chán jīng guò cǐ,wèn jūn shuí shì hǎo ér sūn。

舟次黄鼎泊岸二日临崖坐石北风怒号江水豗激远兴翛然

成鹫

红蓼洲边枫叶丹,满船风雪一僧闲。hóng liǎo zhōu biān fēng yè dān,mǎn chuán fēng xuě yī sēng xián。
言寻密约盟明水,先寄孤心到远山。yán xún mì yuē méng míng shuǐ,xiān jì gū xīn dào yuǎn shān。
行似奔波年共逝,坐当磐石性同顽。xíng shì bēn bō nián gòng shì,zuò dāng pán shí xìng tóng wán。
及时吸取西江去,得入泷中便掩关。jí shí xī qǔ xī jiāng qù,dé rù lóng zhōng biàn yǎn guān。

西行阻兵复归小漫山霍西牛过宿诉别

成鹫

行脚出门归亦客,闲身到处主中宾。xíng jiǎo chū mén guī yì kè,xián shēn dào chù zhǔ zhōng bīn。
萍踪未定逢知己,蜡烛无多别故人。píng zōng wèi dìng féng zhī jǐ,là zhú wú duō bié gù rén。
江水长流寒不冱,云山弥望远生皴。jiāng shuǐ zhǎng liú hán bù hù,yún shān mí wàng yuǎn shēng cūn。
临岐指点泷西路,君但能来莫问津。lín qí zhǐ diǎn lóng xī lù,jūn dàn néng lái mò wèn jīn。

过嵩台感旧

成鹫

百川曾此一朝宗,荒殿犹存碧藓封。bǎi chuān céng cǐ yī cháo zōng,huāng diàn yóu cún bì xiǎn fēng。
野渡水寒朝饮马,江城云起昨从龙。yě dù shuǐ hán cháo yǐn mǎ,jiāng chéng yún qǐ zuó cóng lóng。
千秋离黍歌三阕,半夜苍梧梦九重。qiān qiū lí shǔ gē sān què,bàn yè cāng wú mèng jiǔ zhòng。
自是六朝僧去后,逋臣多少作山农。zì shì liù cháo sēng qù hòu,bū chén duō shǎo zuò shān nóng。