古诗词

自春迄夏抱疴东林承豫章熊剑文惠药得差赋此致谢兼送其行

成鹫

医王用药如用兵,多多益善还益精。yī wáng yòng yào rú yòng bīng,duō duō yì shàn hái yì jīng。
先生得此作良相,岭南岭北咸知名。xiān shēng dé cǐ zuò liáng xiāng,lǐng nán lǐng běi xián zhī míng。
一壶高挂门如市,闹中静注轩岐经。yī hú gāo guà mén rú shì,nào zhōng jìng zhù xuān qí jīng。
雷公炮制得真诀,坎离既济丹初成。léi gōng pào zhì dé zhēn jué,kǎn lí jì jì dān chū chéng。
大丹皎皎如秋月,小丹熠熠如流星。dà dān jiǎo jiǎo rú qiū yuè,xiǎo dān yì yì rú liú xīng。
青囊药裹留不住,光芒飞出香山城。qīng náng yào guǒ liú bù zhù,guāng máng fēi chū xiāng shān chéng。
香山城外东林叟,闻人说项心怦怦。xiāng shān chéng wài dōng lín sǒu,wén rén shuō xiàng xīn pēng pēng。
一朝奇穷得奇病,闭门忍痛声咿嘤。yī cháo qí qióng dé qí bìng,bì mén rěn tòng shēng yī yīng。
医王过我良不偶,恍有神物通精灵。yī wáng guò wǒ liáng bù ǒu,huǎng yǒu shén wù tōng jīng líng。
刀圭入口生羽翼,相将御风归太清。dāo guī rù kǒu shēng yǔ yì,xiāng jiāng yù fēng guī tài qīng。
先生劝我且住世,假我大药希遐龄。xiān shēng quàn wǒ qiě zhù shì,jiǎ wǒ dà yào xī xiá líng。
金匮神剂益气饮,药炉旦夕蚯蚓鸣。jīn kuì shén jì yì qì yǐn,yào lú dàn xī qiū yǐn míng。
参苓持赠不足惜,一诺为重千金轻。cān líng chí zèng bù zú xī,yī nuò wèi zhòng qiān jīn qīng。
沉疴两月如隔世,艰难万死方一生。chén kē liǎng yuè rú gé shì,jiān nán wàn sǐ fāng yī shēng。
自笑小乘衰相具,致累大人囊橐倾。zì xiào xiǎo chéng shuāi xiāng jù,zhì lèi dà rén náng tuó qīng。
投桃报李非所喻,天荒地老难为情。tóu táo bào lǐ fēi suǒ yù,tiān huāng dì lǎo nán wèi qíng。
忆昔东林开社日,主宾相得如胶青。yì xī dōng lín kāi shè rì,zhǔ bīn xiāng dé rú jiāo qīng。
蹉跎十戴老将至,溪上不闻三笑声。cuō tuó shí dài lǎo jiāng zhì,xī shàng bù wén sān xiào shēng。
两年病苦同寒食,十日霖雨天冥冥。liǎng nián bìng kǔ tóng hán shí,shí rì lín yǔ tiān míng míng。
冷烟不绩香厨火,孤影独对虚堂灯。lěng yān bù jì xiāng chú huǒ,gū yǐng dú duì xū táng dēng。
儿童菜色不忍见,病夫骨立中屏营。ér tóng cài sè bù rěn jiàn,bìng fū gǔ lì zhōng píng yíng。
笑谓儿曹且安隐,老夫病起初学行。xiào wèi ér cáo qiě ān yǐn,lǎo fū bìng qǐ chū xué xíng。
行将走遍四天下,纵横八极如掌平。xíng jiāng zǒu biàn sì tiān xià,zòng héng bā jí rú zhǎng píng。
熊先生,熊先生,四海之内皆弟兄。xióng xiān shēng,xióng xiān shēng,sì hǎi zhī nèi jiē dì xiōng。
君如天上风,我作水中萍。jūn rú tiān shàng fēng,wǒ zuò shuǐ zhōng píng。
天风披拂无远迩,萍水聚散何时停。tiān fēng pī fú wú yuǎn ěr,píng shuǐ jù sàn hé shí tíng。
愿得杏林兰若长相近,吾道不患无居亭。yuàn dé xìng lín lán ruò zhǎng xiāng jìn,wú dào bù huàn wú jū tíng。

成鹫

成鹫,俗姓方,名颛恺,字趾麟。出家后法名光鹫,字即山;后易名成鹫,字迹删。广东番禺人。明举人方国骅之子。年十三补诸生。以时世苦乱,于清圣祖康熙十六年(一六七七)自行落发,康熙二十年禀受十戒。曾住会同县(今琼海)多异山海潮岩灵泉寺、香山县(今中山)东林庵、澳门普济禅院、广州河南大通寺、肇庆鼎湖山庆云寺,为当时著名遗民僧。工诗文,一时名卿巨公多与往还。论者谓其文源于《周易》,变化于《庄》《骚》,其诗在灵运、香山之间。年八十五圆寂于广州。著有《楞严经直说》、《道德经直说》、《鼎湖山志》、《鹿湖近草》、《咸陟堂诗文集》等。清道光《广东通志》卷三二八有传。 成鹫的作品>>

猜您喜欢

题罗元宰四时行乐图

成鹫

秦火犹存未烬书,渊源家学富三馀。qín huǒ yóu cún wèi jìn shū,yuān yuán jiā xué fù sān yú。
分明古道照颜色,映雪寻行愧不如。fēn míng gǔ dào zhào yán sè,yìng xuě xún xíng kuì bù rú。

送人宰楚邑

成鹫

渔父狂歌不可听,春江饯别酒初醒。yú fù kuáng gē bù kě tīng,chūn jiāng jiàn bié jiǔ chū xǐng。
醒来手抱瑶琴去,一曲薰风满洞庭。xǐng lái shǒu bào yáo qín qù,yī qū xūn fēng mǎn dòng tíng。

月下闻女道士吹笙

成鹫

飘飘蕙质出风尘,皎皎长空月一轮。piāo piāo huì zhì chū fēng chén,jiǎo jiǎo zhǎng kōng yuè yī lún。
何事不随嵩岳去,齐门空作滥竽人。hé shì bù suí sōng yuè qù,qí mén kōng zuò làn yú rén。

月下闻女道士吹笙

成鹫

十二金簧对月明,由庚谱作步虚声。shí èr jīn huáng duì yuè míng,yóu gēng pǔ zuò bù xū shēng。
何因不鼓湘娥瑟,空抱双成缱绻情。hé yīn bù gǔ xiāng é sè,kōng bào shuāng chéng qiǎn quǎn qíng。

月下闻女道士吹笙

成鹫

月姊三更下碧城,灵匏一奏八风清。yuè zǐ sān gèng xià bì chéng,líng páo yī zòu bā fēng qīng。
此声不与缑山别,鹤吹遥应杂凤鸣。cǐ shēng bù yǔ gōu shān bié,hè chuī yáo yīng zá fèng míng。

月下闻女道士吹笙

成鹫

霓裳舞罢戴星冠,手握匏笙下广寒。ní shang wǔ bà dài xīng guān,shǒu wò páo shēng xià guǎng hán。
一曲南陔声未歇,随风吹入采云端。yī qū nán gāi shēng wèi xiē,suí fēng chuī rù cǎi yún duān。

题画

成鹫

长抱平生水石心,仙葩相对理瑶琴。zhǎng bào píng shēng shuǐ shí xīn,xiān pā xiāng duì lǐ yáo qín。
连成也解移情处,明月清风何待寻。lián chéng yě jiě yí qíng chù,míng yuè qīng fēng hé dài xún。

题画

成鹫

枯树无心作此奇,春风先到向南枝。kū shù wú xīn zuò cǐ qí,chūn fēng xiān dào xiàng nán zhī。
生憎野雀无情谓,飞上梢头逐蝶儿。shēng zēng yě què wú qíng wèi,fēi shàng shāo tóu zhú dié ér。

题画

成鹫

剪剪东风白雪香,乌衣宝树玉成行。jiǎn jiǎn dōng fēng bái xuě xiāng,wū yī bǎo shù yù chéng xíng。
昭阳莫道无颜色,净洗铅华见靓妆。zhāo yáng mò dào wú yán sè,jìng xǐ qiān huá jiàn jìng zhuāng。

题画

成鹫

北堂曾种宜男草,几度春秋几度花。běi táng céng zhǒng yí nán cǎo,jǐ dù chūn qiū jǐ dù huā。
乐事世间应不少,忘忧宁待佩仙葩。lè shì shì jiān yīng bù shǎo,wàng yōu níng dài pèi xiān pā。

题画

成鹫

日永朱明见物华,清池红藕正开花。rì yǒng zhū míng jiàn wù huá,qīng chí hóng ǒu zhèng kāi huā。
荷衣恰称骚人服,翠盖亭亭罥紫霞。hé yī qià chēng sāo rén fú,cuì gài tíng tíng juàn zǐ xiá。

题画

成鹫

静坐亭阴影渐移,群芳相对却先知。jìng zuò tíng yīn yǐng jiàn yí,qún fāng xiāng duì què xiān zhī。
丹心向日非无谓,碧砌花开正午时。dān xīn xiàng rì fēi wú wèi,bì qì huā kāi zhèng wǔ shí。

题画

成鹫

何须九畹羡三湘,幽谷无人也自芳。hé xū jiǔ wǎn xiàn sān xiāng,yōu gǔ wú rén yě zì fāng。
莫道丹青芗泽少,却缘入室不闻香。mò dào dān qīng xiāng zé shǎo,què yuán rù shì bù wén xiāng。

题画

成鹫

一径幽姿迥不同,漫随红紫笑春风。yī jìng yōu zī jiǒng bù tóng,màn suí hóng zǐ xiào chūn fēng。
螳螂不是当车者,接叶攀条隐绿丛。táng láng bù shì dāng chē zhě,jiē yè pān tiáo yǐn lǜ cóng。

题画

成鹫

晴日芳园丽景舒,一池菱芡杂红蕖。qíng rì fāng yuán lì jǐng shū,yī chí líng qiàn zá hóng qú。
闲心也有临渊兴,野鸟何妨亦羡鱼。xián xīn yě yǒu lín yuān xīng,yě niǎo hé fáng yì xiàn yú。