古诗词

挽劳封君

成鹫

我爱君家江上洲,十年两度维扁舟。wǒ ài jūn jiā jiāng shàng zhōu,shí nián liǎng dù wéi biǎn zhōu。
蹉跎记得旧时事,梦中筑室临清流。cuō tuó jì dé jiù shí shì,mèng zhōng zhù shì lín qīng liú。
醒来怅望复长笑,笑问虚空曾点头。xǐng lái chàng wàng fù zhǎng xiào,xiào wèn xū kōng céng diǎn tóu。
山僧意中知有翁,翁也知有山僧否。shān sēng yì zhōng zhī yǒu wēng,wēng yě zhī yǒu shān sēng fǒu。
生平妄想类如此,法界惟心聊复尔。shēng píng wàng xiǎng lèi rú cǐ,fǎ jiè wéi xīn liáo fù ěr。
欲识祗园老主人,咫尺白云千万里。yù shí zhī yuán lǎo zhǔ rén,zhǐ chǐ bái yún qiān wàn lǐ。
主人满盛能持盈,主人富贵能知止。zhǔ rén mǎn shèng néng chí yíng,zhǔ rén fù guì néng zhī zhǐ。
主人有子皆儒官,主人拜命垂青紫。zhǔ rén yǒu zi jiē rú guān,zhǔ rén bài mìng chuí qīng zǐ。
室中綦缟齐孟光,绕膝孙曾列雁行。shì zhōng qí gǎo qí mèng guāng,rào xī sūn céng liè yàn xíng。
晚年行乐在山水,乘兴扶筇入醉乡。wǎn nián xíng lè zài shān shuǐ,chéng xīng fú qióng rù zuì xiāng。
醉乡高枕日西夕,蓬莱仙侣遥相将。zuì xiāng gāo zhěn rì xī xī,péng lái xiān lǚ yáo xiāng jiāng。
一朝羽化御风去,红尘回首空茫茫。yī cháo yǔ huà yù fēng qù,hóng chén huí shǒu kōng máng máng。
嗟哉,人生百岁如朝露,少壮几何忽迟暮。jiē zāi,rén shēng bǎi suì rú cháo lù,shǎo zhuàng jǐ hé hū chí mù。
陈仓有粟须饭僧,布地还应作檀度。chén cāng yǒu sù xū fàn sēng,bù dì hái yīng zuò tán dù。
前人遗泽先遗安,后人种德如种树。qián rén yí zé xiān yí ān,hòu rén zhǒng dé rú zhǒng shù。
思翁愿了未了缘,笑指河洲在烟雾。sī wēng yuàn le wèi le yuán,xiào zhǐ hé zhōu zài yān wù。

成鹫

成鹫,俗姓方,名颛恺,字趾麟。出家后法名光鹫,字即山;后易名成鹫,字迹删。广东番禺人。明举人方国骅之子。年十三补诸生。以时世苦乱,于清圣祖康熙十六年(一六七七)自行落发,康熙二十年禀受十戒。曾住会同县(今琼海)多异山海潮岩灵泉寺、香山县(今中山)东林庵、澳门普济禅院、广州河南大通寺、肇庆鼎湖山庆云寺,为当时著名遗民僧。工诗文,一时名卿巨公多与往还。论者谓其文源于《周易》,变化于《庄》《骚》,其诗在灵运、香山之间。年八十五圆寂于广州。著有《楞严经直说》、《道德经直说》、《鼎湖山志》、《鹿湖近草》、《咸陟堂诗文集》等。清道光《广东通志》卷三二八有传。 成鹫的作品>>

猜您喜欢

罗浮山三十咏

成鹫

安居原不涉思惟,莫道吾宗也大奇。ān jū yuán bù shè sī wéi,mò dào wú zōng yě dà qí。
夙习未能遵世谛,虚名偏喜少人知。sù xí wèi néng zūn shì dì,xū míng piān xǐ shǎo rén zhī。
水边黄叶随流去,树里青山背日移。shuǐ biān huáng yè suí liú qù,shù lǐ qīng shān bèi rì yí。
拾得一枝无孔笛,前人吹破不堪吹。shí dé yī zhī wú kǒng dí,qián rén chuī pò bù kān chuī。

罗浮山三十咏

成鹫

年来得力是忘机,物外孤心渐入微。nián lái dé lì shì wàng jī,wù wài gū xīn jiàn rù wēi。
虫惜清声终夜语,鸟因昭质榜林飞。chóng xī qīng shēng zhōng yè yǔ,niǎo yīn zhāo zhì bǎng lín fēi。
凭他风雨能侵席,到处晴阴不掩扉。píng tā fēng yǔ néng qīn xí,dào chù qíng yīn bù yǎn fēi。
半角好山谁作主,自怜临老始知归。bàn jiǎo hǎo shān shuí zuò zhǔ,zì lián lín lǎo shǐ zhī guī。

罗浮山三十咏

成鹫

宿雨初晴策短藜,看云行到乱峰西。sù yǔ chū qíng cè duǎn lí,kàn yún xíng dào luàn fēng xī。
眼前图画无人绘,皮里诗囊且自携。yǎn qián tú huà wú rén huì,pí lǐ shī náng qiě zì xié。
果熟静观连蒂落,松高曾记与眉齐。guǒ shú jìng guān lián dì luò,sōng gāo céng jì yǔ méi qí。
分明一簇香风过,开遍山楂又木樨。fēn míng yī cù xiāng fēng guò,kāi biàn shān zhā yòu mù xī。

罗浮山三十咏

成鹫

六时禅诵又斜曛,童子烧香礼愿文。liù shí chán sòng yòu xié xūn,tóng zi shāo xiāng lǐ yuàn wén。
向晚也须迟掩户,前峰犹有未归云。xiàng wǎn yě xū chí yǎn hù,qián fēng yóu yǒu wèi guī yún。
岩猿宿树仍留果,社鼠依山亦断荤。yán yuán sù shù réng liú guǒ,shè shǔ yī shān yì duàn hūn。
莫怪痴心爱狂黠,相逢尽道不如君。mò guài chī xīn ài kuáng xiá,xiāng féng jǐn dào bù rú jūn。

罗浮山三十咏

成鹫

清晨客至暮方还,问我何心住此间。qīng chén kè zhì mù fāng hái,wèn wǒ hé xīn zhù cǐ jiān。
在世但知聊寄迹,旁人都说是居山。zài shì dàn zhī liáo jì jì,páng rén dōu shuō shì jū shān。
近嫌路有樵人识,渐觉门须侍子关。jìn xián lù yǒu qiáo rén shí,jiàn jué mén xū shì zi guān。
他日与君相见处,断崖移屋不堪攀。tā rì yǔ jūn xiāng jiàn chù,duàn yá yí wū bù kān pān。

罗浮山三十咏

成鹫

云头雨足楚姓腰,特地奇峰出汉霄。yún tóu yǔ zú chǔ xìng yāo,tè dì qí fēng chū hàn xiāo。
微路暗通行石腠,把茅牢结凭松寮。wēi lù àn tōng xíng shí còu,bǎ máo láo jié píng sōng liáo。
灶边泉号孤僧井,屋角田供一岁瓢。zào biān quán hào gū sēng jǐng,wū jiǎo tián gōng yī suì piáo。
个是老夫归宿处,时人惊弃幸相招。gè shì lǎo fū guī sù chù,shí rén jīng qì xìng xiāng zhāo。

罗浮山三十咏

成鹫

终朝役役叹吾曹,络马穿牛共一牢。zhōng cháo yì yì tàn wú cáo,luò mǎ chuān niú gòng yī láo。
野茧结成空自缚,文蛾飞去不堪缫。yě jiǎn jié chéng kōng zì fù,wén é fēi qù bù kān sāo。
重楼变幻随孤蜃,大地浮沉仗六鳌。zhòng lóu biàn huàn suí gū shèn,dà dì fú chén zhàng liù áo。
何处藏身没踪迹,华亭船子自家操。hé chù cáng shēn méi zōng jì,huá tíng chuán zi zì jiā cāo。

罗浮山三十咏

成鹫

一日能闲一日过,山中幽事岂须多。yī rì néng xián yī rì guò,shān zhōng yōu shì qǐ xū duō。
风前众窍呈庄籁,月下群猴学楚歌。fēng qián zhòng qiào chéng zhuāng lài,yuè xià qún hóu xué chǔ gē。
土掬丹炉泥破灶,叶收仙篆补残蓑。tǔ jū dān lú ní pò zào,yè shōu xiān zhuàn bǔ cán suō。
外边凭语应难信,曾记儿时讶橐驼。wài biān píng yǔ yīng nán xìn,céng jì ér shí yà tuó tuó。

罗浮山三十咏

成鹫

大地全安曲录床,尚馀闲隙置皮囊。dà dì quán ān qū lù chuáng,shàng yú xián xì zhì pí náng。
三间破屋难留客,一个孤僧亦过堂。sān jiān pò wū nán liú kè,yī gè gū sēng yì guò táng。
纳得须弥无芥子,持来赝药有真方。nà dé xū mí wú jiè zi,chí lái yàn yào yǒu zhēn fāng。
闭门刈取庭除草,归去炉头较短长。bì mén yì qǔ tíng chú cǎo,guī qù lú tóu jiào duǎn zhǎng。

罗浮山三十咏

成鹫

昨夜灯前细雨声,晓来林鸟报新晴。zuó yè dēng qián xì yǔ shēng,xiǎo lái lín niǎo bào xīn qíng。
日乘风势排窗入,云写山光对枕横。rì chéng fēng shì pái chuāng rù,yún xiě shān guāng duì zhěn héng。
莲房未落兼花供,芋屋初开带叶烹。lián fáng wèi luò jiān huā gōng,yù wū chū kāi dài yè pēng。
二六时中且如此,明朝依旧可怜生。èr liù shí zhōng qiě rú cǐ,míng cháo yī jiù kě lián shēng。

罗浮山三十咏

成鹫

飞云天半碧层层,万仞孤峰不易登。fēi yún tiān bàn bì céng céng,wàn rèn gū fēng bù yì dēng。
行遇断崖看撒手,去当无路莫牵藤。xíng yù duàn yá kàn sā shǒu,qù dāng wú lù mò qiān téng。
一茎细草皆成药,方寸闲田可住僧。yī jīng xì cǎo jiē chéng yào,fāng cùn xián tián kě zhù sēng。
多少懦顽难到处,程途终日问南能。duō shǎo nuò wán nán dào chù,chéng tú zhōng rì wèn nán néng。

罗浮山三十咏

成鹫

经旬铜片一开奁,静处窥形敢自嫌。jīng xún tóng piàn yī kāi lián,jìng chù kuī xíng gǎn zì xián。
任运去留今面目,因人颦笑旧须髯。rèn yùn qù liú jīn miàn mù,yīn rén pín xiào jiù xū rán。
山风浩浩云归岫,天宇澄澄月到帘。shān fēng hào hào yún guī xiù,tiān yǔ chéng chéng yuè dào lián。
独往独来还独语,我生何幸老穷檐。dú wǎng dú lái hái dú yǔ,wǒ shēng hé xìng lǎo qióng yán。

客珠崖怀罗浮寄山中诸子三十韵

成鹫

隔水看山东复东,片云无住寸心同。gé shuǐ kàn shān dōng fù dōng,piàn yún wú zhù cùn xīn tóng。
出逢岐路谁家子,钓尽江波何处翁。chū féng qí lù shuí jiā zi,diào jǐn jiāng bō hé chù wēng。
覆顶千丝难禁雪,当门两齿不关风。fù dǐng qiān sī nán jìn xuě,dāng mén liǎng chǐ bù guān fēng。
身闲投老知何日,独倚孤筇问碧空。shēn xián tóu lǎo zhī hé rì,dú yǐ gū qióng wèn bì kōng。

客珠崖怀罗浮寄山中诸子三十韵

成鹫

海涛近枕夜淙淙,旅梦乡心未易降。hǎi tāo jìn zhěn yè cóng cóng,lǚ mèng xiāng xīn wèi yì jiàng。
乘月一归云里洞,挂帆犹记寺临江。chéng yuè yī guī yún lǐ dòng,guà fān yóu jì sì lín jiāng。
三身衣覆枯僧榻,四壁灯明古佛幢。sān shēn yī fù kū sēng tà,sì bì dēng míng gǔ fú chuáng。
香印半销人定后,飞虫何事触明窗。xiāng yìn bàn xiāo rén dìng hòu,fēi chóng hé shì chù míng chuāng。

客珠崖怀罗浮寄山中诸子三十韵

成鹫

何须领众复匡徒,无事天真佛一躯。hé xū lǐng zhòng fù kuāng tú,wú shì tiān zhēn fú yī qū。
扬下屠刀知广额,策开眉睫见宝卢。yáng xià tú dāo zhī guǎng é,cè kāi méi jié jiàn bǎo lú。
宋人什袭藏顽石,胡贾千金市世珠。sòng rén shén xí cáng wán shí,hú jiǎ qiān jīn shì shì zhū。
大地有禅吾亦老,故山归去作樵夫。dà dì yǒu chán wú yì lǎo,gù shān guī qù zuò qiáo fū。