古诗词

送吴芥舟赴沅江县

成鹫

世涂仕宦如沸鼎,芥舟先生心独冷。shì tú shì huàn rú fèi dǐng,jiè zhōu xiān shēng xīn dú lěng。
世情临别多惆怅,东樵老僧笑鼓掌。shì qíng lín bié duō chóu chàng,dōng qiáo lǎo sēng xiào gǔ zhǎng。
旁人问我笑何事,欲语不语难为计。páng rén wèn wǒ xiào hé shì,yù yǔ bù yǔ nán wèi jì。
默默谁知世外心,哓哓恐触时人讳。mò mò shuí zhī shì wài xīn,xiāo xiāo kǒng chù shí rén huì。
请君听我款款陈,男儿出处各有真。qǐng jūn tīng wǒ kuǎn kuǎn chén,nán ér chū chù gè yǒu zhēn。
山林朝市总一辙,伊周巢许非两人。shān lín cháo shì zǒng yī zhé,yī zhōu cháo xǔ fēi liǎng rén。
两人相知畴可匹,芥舟选官吾选佛。liǎng rén xiāng zhī chóu kě pǐ,jiè zhōu xuǎn guān wú xuǎn fú。
沅江岩邑大如拳,湖上官衙仅容膝。yuán jiāng yán yì dà rú quán,hú shàng guān yá jǐn róng xī。
强似山僧不出山,土壁茅茨蔽风日。qiáng shì shān sēng bù chū shān,tǔ bì máo cí bì fēng rì。
时人莫笑沅江小,四面湖光周八表。shí rén mò xiào yuán jiāng xiǎo,sì miàn hú guāng zhōu bā biǎo。
时人莫笑沅江贫,龙宫鲛室罗百珍。shí rén mò xiào yuán jiāng pín,lóng gōng jiāo shì luó bǎi zhēn。
时人莫笑沅江僻,日近长安天咫尺。shí rén mò xiào yuán jiāng pì,rì jìn zhǎng ān tiān zhǐ chǐ。
时人莫笑沅江闲,弹琴隐几看青山。shí rén mò xiào yuán jiāng xián,dàn qín yǐn jǐ kàn qīng shān。
我笑先生怀利器,错节盘根曾未试。wǒ xiào xiān shēng huái lì qì,cuò jié pán gēn céng wèi shì。
藏锋敛锷直至今,甘与铅刀同钝置。cáng fēng liǎn è zhí zhì jīn,gān yǔ qiān dāo tóng dùn zhì。
我笑先生游兴高,六年两度陵波涛。wǒ xiào xiān shēng yóu xīng gāo,liù nián liǎng dù líng bō tāo。
长风破浪理舟楫,春满洞庭如感劳。zhǎng fēng pò làng lǐ zhōu jí,chūn mǎn dòng tíng rú gǎn láo。
我笑先生最潇洒,琴鹤轻车随上下。wǒ xiào xiān shēng zuì xiāo sǎ,qín hè qīng chē suí shàng xià。
吟诗一路出湘潭,闲看儿童骑竹马。yín shī yī lù chū xiāng tán,xián kàn ér tóng qí zhú mǎ。
我笑先生清且廉,盘中苜蓿水晶盐。wǒ xiào xiān shēng qīng qiě lián,pán zhōng mù xu shuǐ jīng yán。
移来粉署伴冰檗,清风拂拂吹紫髯。yí lái fěn shǔ bàn bīng bò,qīng fēng fú fú chuī zǐ rán。
先生行矣勿复道,眼中之人殊草草。xiān shēng xíng yǐ wù fù dào,yǎn zhōng zhī rén shū cǎo cǎo。
长歌一曲反归来,彭泽闻之应笑倒。zhǎng gē yī qū fǎn guī lái,péng zé wén zhī yīng xiào dào。
别后相思笑不休,笑到宦成人已老。bié hòu xiāng sī xiào bù xiū,xiào dào huàn chéng rén yǐ lǎo。

成鹫

成鹫,俗姓方,名颛恺,字趾麟。出家后法名光鹫,字即山;后易名成鹫,字迹删。广东番禺人。明举人方国骅之子。年十三补诸生。以时世苦乱,于清圣祖康熙十六年(一六七七)自行落发,康熙二十年禀受十戒。曾住会同县(今琼海)多异山海潮岩灵泉寺、香山县(今中山)东林庵、澳门普济禅院、广州河南大通寺、肇庆鼎湖山庆云寺,为当时著名遗民僧。工诗文,一时名卿巨公多与往还。论者谓其文源于《周易》,变化于《庄》《骚》,其诗在灵运、香山之间。年八十五圆寂于广州。著有《楞严经直说》、《道德经直说》、《鼎湖山志》、《鹿湖近草》、《咸陟堂诗文集》等。清道光《广东通志》卷三二八有传。 成鹫的作品>>

猜您喜欢

闻雁杂咏

成鹫

旷怀观物理,何者最相宜。kuàng huái guān wù lǐ,hé zhě zuì xiāng yí。
高阁月明后,孤灯雁过时。gāo gé yuè míng hòu,gū dēng yàn guò shí。
海风吹不断,天路去多岐。hǎi fēng chuī bù duàn,tiān lù qù duō qí。
拟作秋鸿操,知音更有谁。nǐ zuò qiū hóng cāo,zhī yīn gèng yǒu shuí。

闻雁杂咏

成鹫

我本钓鱼客,秋江晚候潮。wǒ běn diào yú kè,qiū jiāng wǎn hòu cháo。
雁归芦苇岸,人倚木兰桡。yàn guī lú wěi àn,rén yǐ mù lán ráo。
细语互相答,野情如见招。xì yǔ hù xiāng dá,yě qíng rú jiàn zhāo。
隔波听未彻,云水两迢迢。gé bō tīng wèi chè,yún shuǐ liǎng tiáo tiáo。

闻雁杂咏

成鹫

落叶古城秋,遥声起百忧。luò yè gǔ chéng qiū,yáo shēng qǐ bǎi yōu。
惊禽来绝塞,寒月下南楼。jīng qín lái jué sāi,hán yuè xià nán lóu。
高不及星汉,卑惟恋荻洲。gāo bù jí xīng hàn,bēi wéi liàn dí zhōu。
玉关人未入,应悔觅封侯。yù guān rén wèi rù,yīng huǐ mì fēng hóu。

闻雁杂咏

成鹫

渺矣冥鸿迹,逢山得自如。miǎo yǐ míng hóng jì,féng shān dé zì rú。
片云随去住,孤鹤互相于。piàn yún suí qù zhù,gū hè hù xiāng yú。
出谷为求友,闻声独起予。chū gǔ wèi qiú yǒu,wén shēng dú qǐ yǔ。
凭君寄消息,白首老樵渔。píng jūn jì xiāo xī,bái shǒu lǎo qiáo yú。

闻雁杂咏

成鹫

清溪流湱湱,枕石日耽眠。qīng xī liú huò huò,zhěn shí rì dān mián。
翻笑云中翼,偏惊物外禅。fān xiào yún zhōng yì,piān jīng wù wài chán。
一音分众籁,微响杂高蝉。yī yīn fēn zhòng lài,wēi xiǎng zá gāo chán。
直入蒹葭去,秋风又一年。zhí rù jiān jiā qù,qiū fēng yòu yī nián。

闻雁杂咏

成鹫

咫尺虎溪水,危桥著屐过。zhǐ chǐ hǔ xī shuǐ,wēi qiáo zhù jī guò。
旅禽知此意,留语入烟萝。lǚ qín zhī cǐ yì,liú yǔ rù yān luó。
天路难如此,秋云薄较多。tiān lù nán rú cǐ,qiū yún báo jiào duō。
稻粱非所羡,相戒慎风波。dào liáng fēi suǒ xiàn,xiāng jiè shèn fēng bō。

闻雁杂咏

成鹫

强起倚书愰,冷虫喧四围。qiáng qǐ yǐ shū huàng,lěng chóng xuān sì wéi。
多情惟旅雁,相劝授寒衣。duō qíng wéi lǚ yàn,xiāng quàn shòu hán yī。
久病独无绪,远书来更稀。jiǔ bìng dú wú xù,yuǎn shū lái gèng xī。
留君慰岑寂,江燕任先归。liú jūn wèi cén jì,jiāng yàn rèn xiān guī。

闻雁杂咏

成鹫

枯禅如木石,深坐对银缸。kū chán rú mù shí,shēn zuò duì yín gāng。
静极乃闻雁,声高犹到窗。jìng jí nǎi wén yàn,shēng gāo yóu dào chuāng。
履霜心自苦,带月影俱双。lǚ shuāng xīn zì kǔ,dài yuè yǐng jù shuāng。
莫怪焚膏客,秋怀老未降。mò guài fén gāo kè,qiū huái lǎo wèi jiàng。

闻雁杂咏

成鹫

独策蹇驴去,东郊踏雪花。dú cè jiǎn lǘ qù,dōng jiāo tà xuě huā。
遥遥见蜚雁,一一入晴霞。yáo yáo jiàn fēi yàn,yī yī rù qíng xiá。
过耳边声近,惊心暮影斜。guò ěr biān shēng jìn,jīng xīn mù yǐng xié。
归鞭吟正好,诗兴寄平沙。guī biān yín zhèng hǎo,shī xīng jì píng shā。

闻雁杂咏

成鹫

侧枕拥残絮,日高犹未兴。cè zhěn yōng cán xù,rì gāo yóu wèi xīng。
似闻天半语,遥唤雪中僧。shì wén tiān bàn yǔ,yáo huàn xuě zhōng sēng。
万物尽形役,几人能曲肱。wàn wù jǐn xíng yì,jǐ rén néng qū gōng。
相怜为漂泊,应不羡飞腾。xiāng lián wèi piāo pō,yīng bù xiàn fēi téng。

闻雁杂咏

成鹫

斗室暖如纩,堆堆坐到晨。dòu shì nuǎn rú kuàng,duī duī zuò dào chén。
翰音遥聒耳,枯木为伤神。hàn yīn yáo guā ěr,kū mù wèi shāng shén。
明月下沧海,全家住白蘋。míng yuè xià cāng hǎi,quán jiā zhù bái píng。
谁将雪中炭,空忆上林春。shuí jiāng xuě zhōng tàn,kōng yì shàng lín chūn。

闻雁杂咏

成鹫

三径久不扫,篱根长绿苔。sān jìng jiǔ bù sǎo,lí gēn zhǎng lǜ tái。
秋声随雁入,花意待人开。qiū shēng suí yàn rù,huā yì dài rén kāi。
予亦自知老,宾从何处来。yǔ yì zì zhī lǎo,bīn cóng hé chù lái。
水边频寄宿,鸥鸟或相猜。shuǐ biān pín jì sù,ōu niǎo huò xiāng cāi。

闻雁杂咏

成鹫

郭外纵横亩,秋田远近山。guō wài zòng héng mǔ,qiū tián yuǎn jìn shān。
三农方待穫,一雁下庾关。sān nóng fāng dài huò,yī yàn xià yǔ guān。
似诉风霜苦,焉知稼穑艰。shì sù fēng shuāng kǔ,yān zhī jià sè jiān。
躬耕与行役,相视未能闲。gōng gēng yǔ xíng yì,xiāng shì wèi néng xián。

闻雁杂咏

成鹫

植杖倚晴雪,长天来好音。zhí zhàng yǐ qíng xuě,zhǎng tiān lái hǎo yīn。
双禽听未稳,孤策意何深。shuāng qín tīng wèi wěn,gū cè yì hé shēn。
肃肃云霄羽,悠悠湖海心。sù sù yún xiāo yǔ,yōu yōu hú hǎi xīn。
一条瘦筇竹,期汝共浮沉。yī tiáo shòu qióng zhú,qī rǔ gòng fú chén。

闻雁杂咏

成鹫

枯禅长抱膝,兀坐到更阑。kū chán zhǎng bào xī,wù zuò dào gèng lán。
何处双飞翼,频惊五夜寒。hé chù shuāng fēi yì,pín jīng wǔ yè hán。
繁音归碧落,馀响入蒲团。fán yīn guī bì luò,yú xiǎng rù pú tuán。
为语嗷嗷者,微生寄迹难。wèi yǔ áo áo zhě,wēi shēng jì jì nán。
1626«2345678»