古诗词

题闽僧怡山八咏

成鹫

野人独钓烟波外,眼中不识乾坤大。yě rén dú diào yān bō wài,yǎn zhōng bù shí qián kūn dà。
岁晏扁舟入海云,舟中有客名痴卖。suì yàn biǎn zhōu rù hǎi yún,zhōu zhōng yǒu kè míng chī mài。
相逢赠我袖中诗,品题八咏穷幽奇。xiāng féng zèng wǒ xiù zhōng shī,pǐn tí bā yǒng qióng yōu qí。
恍惚怡山与神契,欲去未去心先驰。huǎng hū yí shān yǔ shén qì,yù qù wèi qù xīn xiān chí。
今年别我归长庆,春江送客风尘静。jīn nián bié wǒ guī zhǎng qìng,chūn jiāng sòng kè fēng chén jìng。
迟我名山欲问程,寻君旧话先乘兴。chí wǒ míng shān yù wèn chéng,xún jūn jiù huà xiān chéng xīng。
十朝绀殿今何如,月夜幽钟人定初。shí cháo gàn diàn jīn hé rú,yuè yè yōu zhōng rén dìng chū。
丹荔流霞辨生熟,长松鹤唳遥相于。dān lì liú xiá biàn shēng shú,zhǎng sōng hè lì yáo xiāng yú。
中济归僧无去住,石湖烟雨时相遇。zhōng jì guī sēng wú qù zhù,shí hú yān yǔ shí xiāng yù。
门临乌石笑点头,碧涧泉声引归路。mén lín wū shí xiào diǎn tóu,bì jiàn quán shēng yǐn guī lù。
此时此景非等闲,紧俏麻鞋远近山。cǐ shí cǐ jǐng fēi děng xián,jǐn qiào má xié yuǎn jìn shān。
凭君报语山翁道,岭外顽牛老更顽。píng jūn bào yǔ shān wēng dào,lǐng wài wán niú lǎo gèng wán。

成鹫

成鹫,俗姓方,名颛恺,字趾麟。出家后法名光鹫,字即山;后易名成鹫,字迹删。广东番禺人。明举人方国骅之子。年十三补诸生。以时世苦乱,于清圣祖康熙十六年(一六七七)自行落发,康熙二十年禀受十戒。曾住会同县(今琼海)多异山海潮岩灵泉寺、香山县(今中山)东林庵、澳门普济禅院、广州河南大通寺、肇庆鼎湖山庆云寺,为当时著名遗民僧。工诗文,一时名卿巨公多与往还。论者谓其文源于《周易》,变化于《庄》《骚》,其诗在灵运、香山之间。年八十五圆寂于广州。著有《楞严经直说》、《道德经直说》、《鼎湖山志》、《鹿湖近草》、《咸陟堂诗文集》等。清道光《广东通志》卷三二八有传。 成鹫的作品>>

猜您喜欢

墨敕

成鹫

梵语华言墨沈新,九重珍重下温纶。fàn yǔ huá yán mò shěn xīn,jiǔ zhòng zhēn zhòng xià wēn lún。
吾家自了无文字,莫向黄麻认主人。wú jiā zì le wú wén zì,mò xiàng huáng má rèn zhǔ rén。

念珠

成鹫

为止儿啼转法轮,却拈黄叶作家珍。wèi zhǐ ér tí zhuǎn fǎ lún,què niān huáng yè zuò jiā zhēn。
殷勤为报南宗道,莫把明珠错赠人。yīn qín wèi bào nán zōng dào,mò bǎ míng zhū cuò zèng rén。

宝环

成鹫

从来吾道有循环,留与儿孙着眼看。cóng lái wú dào yǒu xún huán,liú yǔ ér sūn zhe yǎn kàn。
觌面相呈衣线事,当中圆月照心寒。dí miàn xiāng chéng yī xiàn shì,dāng zhōng yuán yuè zhào xīn hán。

丹霞十二绝半山亭

成鹫

百城烟水总波波,一个闲人此地过。bǎi chéng yān shuǐ zǒng bō bō,yī gè xián rén cǐ dì guò。
莫道闲忙分各半,上山人少下山多。mò dào xián máng fēn gè bàn,shàng shān rén shǎo xià shān duō。

丹霞十二绝半山亭

成鹫

玉台频上不辞劳,晴雪和花拥毳袍。yù tái pín shàng bù cí láo,qíng xuě hé huā yōng cuì páo。
紫石碧栏行坐稳,下方遥见谓孤高。zǐ shí bì lán xíng zuò wěn,xià fāng yáo jiàn wèi gū gāo。

丹霞十二绝半山亭

成鹫

天空云海卷松涛,独往不知山路高。tiān kōng yún hǎi juǎn sōng tāo,dú wǎng bù zhī shān lù gāo。
百尺竿头谁进步,一门深入属吾曹。bǎi chǐ gān tóu shuí jìn bù,yī mén shēn rù shǔ wú cáo。

丹霞十二绝半山亭

成鹫

一峰南面众流清,半角山光尽向明。yī fēng nán miàn zhòng liú qīng,bàn jiǎo shān guāng jǐn xiàng míng。
薇蕨不留夷叔去,萧条古道少人行。wēi jué bù liú yí shū qù,xiāo tiáo gǔ dào shǎo rén xíng。

丹霞十二绝半山亭

成鹫

千松千竹倚千岩,一石一泉成一庵。qiān sōng qiān zhú yǐ qiān yán,yī shí yī quán chéng yī ān。
尽道乘龙人去后,片鳞留影在山南。jǐn dào chéng lóng rén qù hòu,piàn lín liú yǐng zài shān nán。

丹霞十二绝半山亭

成鹫

般若虚舟列百珍,片帆无恙度迷津。bān ruò xū zhōu liè bǎi zhēn,piàn fān wú yàng dù mí jīn。
而今法海波涛静,犹忆当时秉舵人。ér jīn fǎ hǎi bō tāo jìng,yóu yì dāng shí bǐng duò rén。

丹霞十二绝半山亭

成鹫

拟学飞仙念已灰,御风半月未归来。nǐ xué fēi xiān niàn yǐ huī,yù fēng bàn yuè wèi guī lái。
老僧平地行偏稳,踏上丹梯日几回。lǎo sēng píng dì xíng piān wěn,tà shàng dān tī rì jǐ huí。

丹霞十二绝半山亭

成鹫

一半蹲鸱出懒残,炉头珍重许分餐。yī bàn dūn chī chū lǎn cán,lú tóu zhēn zhòng xǔ fēn cān。
榻边恰好容高卧,莫作南山泽豹看。tà biān qià hǎo róng gāo wò,mò zuò nán shān zé bào kàn。

丹霞十二绝半山亭

成鹫

月窗半榻枕松筠,石上花开几度春。yuè chuāng bàn tà zhěn sōng yún,shí shàng huā kāi jǐ dù chūn。
山色不殊春梦觉,觉时依旧梦时人。shān sè bù shū chūn mèng jué,jué shí yī jiù mèng shí rén。

丹霞十二绝半山亭

成鹫

芳泉影里添千个,连璧堂前列万竿。fāng quán yǐng lǐ tiān qiān gè,lián bì táng qián liè wàn gān。
更把双松比孤竹,岁寒争羡弟兄难。gèng bǎ shuāng sōng bǐ gū zhú,suì hán zhēng xiàn dì xiōng nán。

丹霞十二绝半山亭

成鹫

更上一层山外山,茶烟如缕出重关。gèng shàng yī céng shān wài shān,chá yān rú lǚ chū zhòng guān。
老僧记得同游约,缚竹悬梯待客攀。lǎo sēng jì dé tóng yóu yuē,fù zhú xuán tī dài kè pān。

丹霞十二绝半山亭

成鹫

龙尾招呼龙爪闻,下山十里又逢君。lóng wěi zhāo hū lóng zhǎo wén,xià shān shí lǐ yòu féng jūn。
何年突出拿空手,攫取丹霞一片云。hé nián tū chū ná kōng shǒu,jué qǔ dān xiá yī piàn yún。