古诗词

挽邓母吴太君

成鹫

昔有高人吴仲书,笔花幻出真芙蕖。xī yǒu gāo rén wú zhòng shū,bǐ huā huàn chū zhēn fú qú。
兴来赠我一大轴,画工如山逊不如。xīng lái zèng wǒ yī dà zhóu,huà gōng rú shān xùn bù rú。
我时握手发大笑,多君厚意非区区。wǒ shí wò shǒu fā dà xiào,duō jūn hòu yì fēi qū qū。
山僧本是种莲者,识得莲花真与假。shān sēng běn shì zhǒng lián zhě,shí dé lián huā zhēn yǔ jiǎ。
真花非色亦非空,不用丹青更图画。zhēn huā fēi sè yì fēi kōng,bù yòng dān qīng gèng tú huà。
西方圣人老画师,万法惟心心不知。xī fāng shèng rén lǎo huà shī,wàn fǎ wéi xīn xīn bù zhī。
虚空作纸须弥笔,香水之海为墨池。xū kōng zuò zhǐ xū mí bǐ,xiāng shuǐ zhī hǎi wèi mò chí。
写作莲花花九品,五色五光空五蕴。xiě zuò lián huā huā jiǔ pǐn,wǔ sè wǔ guāng kōng wǔ yùn。
有人直下便承当,垂手提携亲接引。yǒu rén zhí xià biàn chéng dāng,chuí shǒu tí xié qīn jiē yǐn。
先生领话无几何,翻身跳出莲花涡。xiān shēng lǐng huà wú jǐ hé,fān shēn tiào chū lián huā wō。
一花一叶独留赠,连枝同气仙陀婆。yī huā yī yè dú liú zèng,lián zhī tóng qì xiān tuó pó。
仙婆去后谁堪似,阿姥逢僧发欢喜。xiān pó qù hòu shuí kān shì,ā lǎo féng sēng fā huān xǐ。
古佛巍巍金色身,留与宝光受瞻礼。gǔ fú wēi wēi jīn sè shēn,liú yǔ bǎo guāng shòu zhān lǐ。
大兴佛事非偶然,檀那不取功德天。dà xīng fú shì fēi ǒu rán,tán nà bù qǔ gōng dé tiān。
金银台上七宝地,一超直到燃灯前。jīn yín tái shàng qī bǎo dì,yī chāo zhí dào rán dēng qián。
燃灯含笑受记莂,清净流璃贮明月。rán dēng hán xiào shòu jì bié,qīng jìng liú lí zhù míng yuè。
刹那现作居士身,珍重重来为君说。shā nà xiàn zuò jū shì shēn,zhēn zhòng zhòng lái wèi jūn shuō。
君家有凤栖梧桐,九苞养就翔高风。jūn jiā yǒu fèng qī wú tóng,jiǔ bāo yǎng jiù xiáng gāo fēng。
阶前手植三珠树,众雏鸣和何嗈嗈。jiē qián shǒu zhí sān zhū shù,zhòng chú míng hé hé yōng yōng。
归时踏著来时路,佛光佛寿长如故。guī shí tà zhù lái shí lù,fú guāng fú shòu zhǎng rú gù。
白莲池上笑相逢,万德庄严金色聚。bái lián chí shàng xiào xiāng féng,wàn dé zhuāng yán jīn sè jù。
殷勤寄语女丈夫,曾见而兄领话无。yīn qín jì yǔ nǚ zhàng fū,céng jiàn ér xiōng lǐng huà wú。
文殊不出女子定,待我罔明来更苏。wén shū bù chū nǚ zi dìng,dài wǒ wǎng míng lái gèng sū。

成鹫

成鹫,俗姓方,名颛恺,字趾麟。出家后法名光鹫,字即山;后易名成鹫,字迹删。广东番禺人。明举人方国骅之子。年十三补诸生。以时世苦乱,于清圣祖康熙十六年(一六七七)自行落发,康熙二十年禀受十戒。曾住会同县(今琼海)多异山海潮岩灵泉寺、香山县(今中山)东林庵、澳门普济禅院、广州河南大通寺、肇庆鼎湖山庆云寺,为当时著名遗民僧。工诗文,一时名卿巨公多与往还。论者谓其文源于《周易》,变化于《庄》《骚》,其诗在灵运、香山之间。年八十五圆寂于广州。著有《楞严经直说》、《道德经直说》、《鼎湖山志》、《鹿湖近草》、《咸陟堂诗文集》等。清道光《广东通志》卷三二八有传。 成鹫的作品>>

猜您喜欢

马山杂咏三十韵

成鹫

睡起空山夜正深,茅堂寂寞静风琴。shuì qǐ kōng shān yè zhèng shēn,máo táng jì mò jìng fēng qín。
满床明月连孤影,隔壁寒螀惠好音。mǎn chuáng míng yuè lián gū yǐng,gé bì hán jiāng huì hǎo yīn。
老去有身聊寄迹,闲来无处可徵心。lǎo qù yǒu shēn liáo jì jì,xián lái wú chù kě zhēng xīn。
冷灰爆出星星火,拥鼻何忍更苦吟。lěng huī bào chū xīng xīng huǒ,yōng bí hé rěn gèng kǔ yín。

马山杂咏三十韵

成鹫

自从屋里种优昙,不愿函关见李聃。zì cóng wū lǐ zhǒng yōu tán,bù yuàn hán guān jiàn lǐ dān。
近与宗雷开净社,岂知五谢善清谈。jìn yǔ zōng léi kāi jìng shè,qǐ zhī wǔ xiè shàn qīng tán。
蛰虫未雨争辞穴,宾雁先寒尽向南。zhé chóng wèi yǔ zhēng cí xué,bīn yàn xiān hán jǐn xiàng nán。
物理如然吾亦尔,故人相劝早抽簪。wù lǐ rú rán wú yì ěr,gù rén xiāng quàn zǎo chōu zān。

马山杂咏三十韵

成鹫

贯珠叠翠作妆奁,归去金堂未免嫌。guàn zhū dié cuì zuò zhuāng lián,guī qù jīn táng wèi miǎn xián。
香阁但知夸粉黛,稿砧相见笑须髯。xiāng gé dàn zhī kuā fěn dài,gǎo zhēn xiāng jiàn xiào xū rán。
朦胧好梦愁欹枕,寂寞寒灯懒下帘。méng lóng hǎo mèng chóu yī zhěn,jì mò hán dēng lǎn xià lián。
何似阿姨贫不字,长斋甘老破茅檐。hé shì ā yí pín bù zì,zhǎng zhāi gān lǎo pò máo yán。

马山杂咏三十韵

成鹫

相逢何用更喃喃,新得金人肘后函。xiāng féng hé yòng gèng nán nán,xīn dé jīn rén zhǒu hòu hán。
至道本来唯一默,吾生从此愿三缄。zhì dào běn lái wéi yī mò,wú shēng cóng cǐ yuàn sān jiān。
曾无恶浪欺顽石,岂有惊涛下秃杉。céng wú è làng qī wán shí,qǐ yǒu jīng tāo xià tū shān。
我纵不言君也会,是非留在七斤衫。wǒ zòng bù yán jūn yě huì,shì fēi liú zài qī jīn shān。

过芙蓉溪访梁孝廉

成鹫

独木桥边溪水清,扁舟来往早潮生。dú mù qiáo biān xī shuǐ qīng,biǎn zhōu lái wǎng zǎo cháo shēng。
就园尝果逢僧至,下榻看山引鹤行。jiù yuán cháng guǒ féng sēng zhì,xià tà kàn shān yǐn hè xíng。
高士一身皆道骨,大儿九岁有诗名。gāo shì yī shēn jiē dào gǔ,dà ér jiǔ suì yǒu shī míng。
此中莫道无征战,家养莎鸡教用兵。cǐ zhōng mò dào wú zhēng zhàn,jiā yǎng shā jī jiào yòng bīng。

芙蓉溪避暑赠欧阳伟人

成鹫

千家雨过巷人稀,近竹开门见翠微。qiān jiā yǔ guò xiàng rén xī,jìn zhú kāi mén jiàn cuì wēi。
静处有风消烈暑,病中无日释寒衣。jìng chù yǒu fēng xiāo liè shǔ,bìng zhōng wú rì shì hán yī。
溪翁坐对吴牛喘,山鸟低同野马飞。xī wēng zuò duì wú niú chuǎn,shān niǎo dī tóng yě mǎ fēi。
辛苦西归老词客,不知曾否忆渔矶。xīn kǔ xī guī lǎo cí kè,bù zhī céng fǒu yì yú jī。

雨夜怀家山诸子

成鹫

小楼深坐一镫微,风雨凄清影自依。xiǎo lóu shēn zuò yī dèng wēi,fēng yǔ qī qīng yǐng zì yī。
乡国别来无只字,天涯相念各重扉。xiāng guó bié lái wú zhǐ zì,tiān yá xiāng niàn gè zhòng fēi。
病思就岳求苓术,梦喜还山见蕨薇。bìng sī jiù yuè qiú líng shù,mèng xǐ hái shān jiàn jué wēi。
一事无成君莫讶,章缝今已易三衣。yī shì wú chéng jūn mò yà,zhāng fèng jīn yǐ yì sān yī。

早起书怀

成鹫

晴光初散鸟声匀,病客眠多坐及晨。qíng guāng chū sàn niǎo shēng yún,bìng kè mián duō zuò jí chén。
风引村烟生曲突,水涵窗日上承尘。fēng yǐn cūn yān shēng qū tū,shuǐ hán chuāng rì shàng chéng chén。
发当短后从依佛,身到穷时重许人。fā dāng duǎn hòu cóng yī fú,shēn dào qióng shí zhòng xǔ rén。
十里家山千里目,出门无地不迷津。shí lǐ jiā shān qiān lǐ mù,chū mén wú dì bù mí jīn。

秋夜怀罗颢甫

成鹫

不到山中月再弦,夜来重忆住山缘。bù dào shān zhōng yuè zài xián,yè lái zhòng yì zhù shān yuán。
身依好友乡心断,眼见时人道力坚。shēn yī hǎo yǒu xiāng xīn duàn,yǎn jiàn shí rén dào lì jiān。
露下草虫闻细语,风前巢鹤解安禅。lù xià cǎo chóng wén xì yǔ,fēng qián cháo hè jiě ān chán。
思君又是凉秋候,拟就漫溪半榻眠。sī jūn yòu shì liáng qiū hòu,nǐ jiù màn xī bàn tà mián。

欧铁泉过赠赋答

成鹫

拟向空山老此身,一庵风雨四无邻。nǐ xiàng kōng shān lǎo cǐ shēn,yī ān fēng yǔ sì wú lín。
闲门隙处临秋水,清磬声中见故人。xián mén xì chù lín qiū shuǐ,qīng qìng shēng zhōng jiàn gù rén。
红树忽增秋后色,高花愁裛路旁尘。hóng shù hū zēng qiū hòu sè,gāo huā chóu yì lù páng chén。
闻君道我为僧好,自顾须眉恐未真。wén jūn dào wǒ wèi sēng hǎo,zì gù xū méi kǒng wèi zhēn。

赠王彝渐

成鹫

篱落秋深感昔游,故人相见笑汤休。lí luò qiū shēn gǎn xī yóu,gù rén xiāng jiàn xiào tāng xiū。
与君莲社同花甲,羡尔桩堂尚黑头。yǔ jūn lián shè tóng huā jiǎ,xiàn ěr zhuāng táng shàng hēi tóu。
沧海迢遥生远梦,青萝咫尺隔丹丘。cāng hǎi tiáo yáo shēng yuǎn mèng,qīng luó zhǐ chǐ gé dān qiū。
何堪世难还同病,弹遍西风旧蒯缑。hé kān shì nán hái tóng bìng,dàn biàn xī fēng jiù kuǎi gōu。

鬻剑诗

成鹫

老去逢场渐息心,床头辜负不祥金。lǎo qù féng chǎng jiàn xī xīn,chuáng tóu gū fù bù xiáng jīn。
开将古匣霜盈手,博得山厨饭一鬵。kāi jiāng gǔ xiá shuāng yíng shǒu,bó dé shān chú fàn yī qín。
从此星辰虚着眼,谩劳风雨废长吟。cóng cǐ xīng chén xū zhe yǎn,mán láo fēng yǔ fèi zhǎng yín。
还君故物犹堪把,曾记延平遂至今。hái jūn gù wù yóu kān bǎ,céng jì yán píng suì zhì jīn。

留别诸子还山

成鹫

行行且莫怅离群,笑指前山日欲曛。xíng xíng qiě mò chàng lí qún,xiào zhǐ qián shān rì yù xūn。
此际谁为当去客,及时犹得少迟君。cǐ jì shuí wèi dāng qù kè,jí shí yóu dé shǎo chí jūn。
归僧箬笠全冲雪,老我茅堂半住云。guī sēng ruò lì quán chōng xuě,lǎo wǒ máo táng bàn zhù yún。
别后故交劳远梦,夜钟无计遣相闻。bié hòu gù jiāo láo yuǎn mèng,yè zhōng wú jì qiǎn xiāng wén。

留别诸子还山

成鹫

七斤破衲五条衣,结束闲身上翠微。qī jīn pò nà wǔ tiáo yī,jié shù xián shēn shàng cuì wēi。
满地风尘成老丑,一天雨雪独来归。mǎn dì fēng chén chéng lǎo chǒu,yī tiān yǔ xuě dú lái guī。
江山未辨谁宾主,今昨何曾有是非。jiāng shān wèi biàn shuí bīn zhǔ,jīn zuó hé céng yǒu shì fēi。
从此孤僧似孤鹤,出门长与白云飞。cóng cǐ gū sēng shì gū hè,chū mén zhǎng yǔ bái yún fēi。

山中除夕与诸子同赋

成鹫

日暮方思早入林,残除镫火住山心。rì mù fāng sī zǎo rù lín,cán chú dèng huǒ zhù shān xīn。
寒斋有客先春到,孤榻留僧彻夜吟。hán zhāi yǒu kè xiān chūn dào,gū tà liú sēng chè yè yín。
老向邻鸡啼处过,坐从檐雨听时深。lǎo xiàng lín jī tí chù guò,zuò cóng yán yǔ tīng shí shēn。
蹉跎一夕成今古,宇宙茫茫涕自涔。cuō tuó yī xī chéng jīn gǔ,yǔ zhòu máng máng tì zì cén。