古诗词

送容西渡典教饶平

成鹫

先生于我称世友,曾记鸡坛逐游走。xiān shēng yú wǒ chēng shì yǒu,céng jì jī tán zhú yóu zǒu。
绛帐趋庭莱子衣,玄亭问字侯芭酒。jiàng zhàng qū tíng lái zi yī,xuán tíng wèn zì hóu bā jiǔ。
酒阑舞罢各西东,阶前老树摇悲风。jiǔ lán wǔ bà gè xī dōng,jiē qián lǎo shù yáo bēi fēng。
大鱼化鹏奋奇翼,鸴鸠斥鴳随飞蓬。dà yú huà péng fèn qí yì,xué jiū chì yàn suí fēi péng。
路旁车笠一相见,云泥惆怅何匆匆。lù páng chē lì yī xiāng jiàn,yún ní chóu chàng hé cōng cōng。
前年客自冈州至,闻说园林多胜事。qián nián kè zì gāng zhōu zhì,wén shuō yuán lín duō shèng shì。
凿池引水种莲花,叠石为山起平地。záo chí yǐn shuǐ zhǒng lián huā,dié shí wèi shān qǐ píng dì。
主人爱道不爱金,布地延僧宣妙义。zhǔ rén ài dào bù ài jīn,bù dì yán sēng xuān miào yì。
寄语能来及早来,尘世闲人闲不易。jì yǔ néng lái jí zǎo lái,chén shì xián rén xián bù yì。
我闻客语信还疑,琼林讵有鹪鹩枝。wǒ wén kè yǔ xìn hái yí,qióng lín jù yǒu jiāo liáo zhī。
山僧只合居岩谷,国士筵中实不宜。shān sēng zhǐ hé jū yán gǔ,guó shì yán zhōng shí bù yí。
缄书报命无可说,大笑还山弄明月。jiān shū bào mìng wú kě shuō,dà xiào hái shān nòng míng yuè。
葭苍露白正怀人,香浦秋风又离别。jiā cāng lù bái zhèng huái rén,xiāng pǔ qiū fēng yòu lí bié。
琴书满戴广文船,倾城祖饯车骈阗。qín shū mǎn dài guǎng wén chuán,qīng chéng zǔ jiàn chē pián tián。
摩挲老眼烟霞外,新诗遥寄水云边。mó sā lǎo yǎn yān xiá wài,xīn shī yáo jì shuǐ yún biān。
我闻饶平好山水,东去潮阳方百里。wǒ wén ráo píng hǎo shān shuǐ,dōng qù cháo yáng fāng bǎi lǐ。
昌黎过后寂无人,八代文章凭振起。chāng lí guò hòu jì wú rén,bā dài wén zhāng píng zhèn qǐ。
莫道先生官秩卑,圣朝重道先尊师。mò dào xiān shēng guān zhì bēi,shèng cháo zhòng dào xiān zūn shī。
莫道先生致身晚,白首青云兴不浅。mò dào xiān shēng zhì shēn wǎn,bái shǒu qīng yún xīng bù qiǎn。
莫道先生斋舍清,拥书万卷当百城。mò dào xiān shēng zhāi shě qīng,yōng shū wàn juǎn dāng bǎi chéng。
莫道先生薪俸薄,苜蓿晶盐堪细嚼。mò dào xiān shēng xīn fèng báo,mù xu jīng yán kān xì jué。
先生行矣勿复道,济溺起衰非草草。xiān shēng xíng yǐ wù fù dào,jì nì qǐ shuāi fēi cǎo cǎo。
暂时别却好园林,直向环桥采芹藻。zàn shí bié què hǎo yuán lín,zhí xiàng huán qiáo cǎi qín zǎo。
芹藻何如池上花,一度繁华一枯槁。qín zǎo hé rú chí shàng huā,yī dù fán huá yī kū gǎo。
功成名遂早归来,只恐寻僧僧已老。gōng chéng míng suì zǎo guī lái,zhǐ kǒng xún sēng sēng yǐ lǎo。

成鹫

成鹫,俗姓方,名颛恺,字趾麟。出家后法名光鹫,字即山;后易名成鹫,字迹删。广东番禺人。明举人方国骅之子。年十三补诸生。以时世苦乱,于清圣祖康熙十六年(一六七七)自行落发,康熙二十年禀受十戒。曾住会同县(今琼海)多异山海潮岩灵泉寺、香山县(今中山)东林庵、澳门普济禅院、广州河南大通寺、肇庆鼎湖山庆云寺,为当时著名遗民僧。工诗文,一时名卿巨公多与往还。论者谓其文源于《周易》,变化于《庄》《骚》,其诗在灵运、香山之间。年八十五圆寂于广州。著有《楞严经直说》、《道德经直说》、《鼎湖山志》、《鹿湖近草》、《咸陟堂诗文集》等。清道光《广东通志》卷三二八有传。 成鹫的作品>>

猜您喜欢

雪中杂咏六首

成鹫

千山迟解冻,三月不知春。qiān shān chí jiě dòng,sān yuè bù zhī chūn。
谁信看花候,还来送炭人。shuí xìn kàn huā hòu,hái lái sòng tàn rén。
冰壶藏白发,火宅笑红尘。bīng hú cáng bái fā,huǒ zhái xiào hóng chén。
褦襶门前客,无劳剥啄频。nài dài mén qián kè,wú láo bō zhuó pín。

与谢邺门还山同赋

成鹫

便与所亲别,终年拟闭关。biàn yǔ suǒ qīn bié,zhōng nián nǐ bì guān。
如何此时节,亦复到人间。rú hé cǐ shí jié,yì fù dào rén jiān。
急雨移新路,痴云恋旧山。jí yǔ yí xīn lù,chī yún liàn jiù shān。
归逢林下叟,笑我未能闲。guī féng lín xià sǒu,xiào wǒ wèi néng xián。

成鹫

何人排闼入,来客与归僧。hé rén pái tà rù,lái kè yǔ guī sēng。
昨日山下路,苍苔没几层。zuó rì shān xià lù,cāng tái méi jǐ céng。
怒蛙喧废井,饥鼠啮枯藤。nù wā xuān fèi jǐng,jī shǔ niè kū téng。
莫厌荒凉地,分吟古佛灯。mò yàn huāng liáng dì,fēn yín gǔ fú dēng。

山中寒雨答友人

成鹫

山云作山雨,问山山不知。shān yún zuò shān yǔ,wèn shān shān bù zhī。
我心正如此,君子复何辞。wǒ xīn zhèng rú cǐ,jūn zi fù hé cí。
雪色侵长薄,鸡声过短篱。xuě sè qīn zhǎng báo,jī shēng guò duǎn lí。
见闻俱寂寞,何处更寻师。jiàn wén jù jì mò,hé chù gèng xún shī。

夜发汾江寄山中诸子

成鹫

故山在何处,乃在白云端。gù shān zài hé chù,nǎi zài bái yún duān。
今夜孤舟宿,方知海气寒。jīn yè gū zhōu sù,fāng zhī hǎi qì hán。
潮声欹枕听,月色隔船看。cháo shēng yī zhěn tīng,yuè sè gé chuán kàn。
此际谁堪语,持归寄所欢。cǐ jì shuí kān yǔ,chí guī jì suǒ huān。

种梅

成鹫

选树斸山骨,托根宜土膏。xuǎn shù zhǔ shān gǔ,tuō gēn yí tǔ gāo。
荷锄聊独往,抱瓮不辞劳。hé chú liáo dú wǎng,bào wèng bù cí láo。
引客吟官阁,教人恨楚骚。yǐn kè yín guān gé,jiào rén hèn chǔ sāo。
寒柯时一抚,白发且频搔。hán kē shí yī fǔ,bái fā qiě pín sāo。

种梅

成鹫

大地直如寄,天机只自全。dà dì zhí rú jì,tiān jī zhǐ zì quán。
新知丰乐老,能识藐姑仙。xīn zhī fēng lè lǎo,néng shí miǎo gū xiān。
在世了无梦,与僧长有缘。zài shì le wú mèng,yǔ sēng zhǎng yǒu yuán。
何人从此去,参得大梅禅。hé rén cóng cǐ qù,cān dé dà méi chán。

种梅

成鹫

门心俱似水,到处即罗浮。mén xīn jù shì shuǐ,dào chù jí luó fú。
侧径堪旋马,新阴未蔽牛。cè jìng kān xuán mǎ,xīn yīn wèi bì niú。
江城吹■篥,山月照襟裯。jiāng chéng chuī lì,shān yuè zhào jīn chóu。
莫怪参横候,花前忆故丘。mò guài cān héng hòu,huā qián yì gù qiū。

种梅

成鹫

绿英逢李白,佳句似阴铿。lǜ yīng féng lǐ bái,jiā jù shì yīn kēng。
叶底吟诗遍,花时太瘦生。yè dǐ yín shī biàn,huā shí tài shòu shēng。
尘根当下尽,心目一齐清。chén gēn dāng xià jǐn,xīn mù yī qí qīng。
自谓山凡异,拈来愧老兄。zì wèi shān fán yì,niān lái kuì lǎo xiōng。

种梅

成鹫

落叶满空林,花边好独吟。luò yè mǎn kōng lín,huā biān hǎo dú yín。
十年非过计,七日本无心。shí nián fēi guò jì,qī rì běn wú xīn。
虚室含朝白,闲阶布夕阴。xū shì hán cháo bái,xián jiē bù xī yīn。
夜来三尺雪,谁复更相寻。yè lái sān chǐ xuě,shuí fù gèng xiāng xún。

种梅

成鹫

出林生内热,移树就新寒。chū lín shēng nèi rè,yí shù jiù xīn hán。
夜坐当三五,朝眠过一竿。yè zuò dāng sān wǔ,cháo mián guò yī gān。
雨肥争影瘦,吟苦觉诗酸。yǔ féi zhēng yǐng shòu,yín kǔ jué shī suān。
即此忘饥得,应同井李看。jí cǐ wàng jī dé,yīng tóng jǐng lǐ kàn。

种梅

成鹫

抚物吾当老,东风度度春。fǔ wù wú dāng lǎo,dōng fēng dù dù chūn。
如何枯树下,犹有守株人。rú hé kū shù xià,yóu yǒu shǒu zhū rén。
灵谷花无赖,孤山鹤作邻。líng gǔ huā wú lài,gū shān hè zuò lín。
低枝君莫损,留挂接䍦巾。dī zhī jūn mò sǔn,liú guà jiē lí jīn。

种梅

成鹫

未有还童术,言寻萼绿华。wèi yǒu hái tóng shù,yán xún è lǜ huá。
高天回白首,平地发黄芽。gāo tiān huí bái shǒu,píng dì fā huáng yá。
丰骨独殊众,荣枯一任他。fēng gǔ dú shū zhòng,róng kū yī rèn tā。
长镵三尺柄,凭尔作生涯。zhǎng chán sān chǐ bǐng,píng ěr zuò shēng yá。

种梅

成鹫

枝叶删须尽,天根返太清。zhī yè shān xū jǐn,tiān gēn fǎn tài qīng。
枯禅与枯木,无地亦无生。kū chán yǔ kū mù,wú dì yì wú shēng。
当下成空色,真宜作太羹。dāng xià chéng kōng sè,zhēn yí zuò tài gēng。
谁能知此意,默默绕花行。shuí néng zhī cǐ yì,mò mò rào huā xíng。

种梅

成鹫

本来同木石,天性足烟岚。běn lái tóng mù shí,tiān xìng zú yān lán。
老大惟留骨,扶疏自向南。lǎo dà wéi liú gǔ,fú shū zì xiàng nán。
世人胥病渴,吾道莫空谈。shì rén xū bìng kě,wú dào mò kōng tán。
何日提筐去,归山掩破庵。hé rì tí kuāng qù,guī shān yǎn pò ān。