古诗词

挽香山毛果泉

成鹫

我忆东林池上水,浸地涵天清彻底。wǒ yì dōng lín chí shàng shuǐ,jìn dì hán tiān qīng chè dǐ。
我忆东林池上人,珠圆玉润时相亲。wǒ yì dōng lín chí shàng rén,zhū yuán yù rùn shí xiāng qīn。
果泉居士居其一,秋水为神玉为骨。guǒ quán jū shì jū qí yī,qiū shuǐ wèi shén yù wèi gǔ。
有时过我讲老庄,从容入室先升堂。yǒu shí guò wǒ jiǎng lǎo zhuāng,cóng róng rù shì xiān shēng táng。
有时过我习禅定,磨破瓶砖成古镜。yǒu shí guò wǒ xí chán dìng,mó pò píng zhuān chéng gǔ jìng。
有时过我出新诗,琳琅照壁光离离。yǒu shí guò wǒ chū xīn shī,lín láng zhào bì guāng lí lí。
有时过我作佛事,四相三轮通二谛。yǒu shí guò wǒ zuò fú shì,sì xiāng sān lún tōng èr dì。
我来久住识人多,檀门熟道频波波。wǒ lái jiǔ zhù shí rén duō,tán mén shú dào pín bō bō。
三生石上见宾主,口虽不言心默许。sān shēng shí shàng jiàn bīn zhǔ,kǒu suī bù yán xīn mò xǔ。
一朝别去两三年,水在池中月在天。yī cháo bié qù liǎng sān nián,shuǐ zài chí zhōng yuè zài tiān。
东林寂寞池水竭,天低月落琼枝折。dōng lín jì mò chí shuǐ jié,tiān dī yuè luò qióng zhī zhé。
琼枝折兮林木空,桑榆影薄来悲风。qióng zhī zhé xī lín mù kōng,sāng yú yǐng báo lái bēi fēng。
野人近住鹅潭上,潭上云山互相向。yě rén jìn zhù é tán shàng,tán shàng yún shān hù xiāng xiàng。
一片闲云万里心,高山流水谁知音。yī piàn xián yún wàn lǐ xīn,gāo shān liú shuǐ shuí zhī yīn。
子期欲铸黄金贵,独抱无弦望天裔。zi qī yù zhù huáng jīn guì,dú bào wú xián wàng tiān yì。
一弹别鹤与孤鸾,回首东林如隔世。yī dàn bié hè yǔ gū luán,huí shǒu dōng lín rú gé shì。
果泉居士知未知,黄梅路上遥相期。guǒ quán jū shì zhī wèi zhī,huáng méi lù shàng yáo xiāng qī。
种松道者今何去,乘愿重来尚未迟。zhǒng sōng dào zhě jīn hé qù,chéng yuàn zhòng lái shàng wèi chí。

成鹫

成鹫,俗姓方,名颛恺,字趾麟。出家后法名光鹫,字即山;后易名成鹫,字迹删。广东番禺人。明举人方国骅之子。年十三补诸生。以时世苦乱,于清圣祖康熙十六年(一六七七)自行落发,康熙二十年禀受十戒。曾住会同县(今琼海)多异山海潮岩灵泉寺、香山县(今中山)东林庵、澳门普济禅院、广州河南大通寺、肇庆鼎湖山庆云寺,为当时著名遗民僧。工诗文,一时名卿巨公多与往还。论者谓其文源于《周易》,变化于《庄》《骚》,其诗在灵运、香山之间。年八十五圆寂于广州。著有《楞严经直说》、《道德经直说》、《鼎湖山志》、《鹿湖近草》、《咸陟堂诗文集》等。清道光《广东通志》卷三二八有传。 成鹫的作品>>

猜您喜欢

初入罗浮寄呈石洞本师

成鹫

万事皆休岂复疑,美中不足但违师。wàn shì jiē xiū qǐ fù yí,měi zhōng bù zú dàn wéi shī。
眼前耕凿无关道,心在耰锄渐废诗。yǎn qián gēng záo wú guān dào,xīn zài yōu chú jiàn fèi shī。
坐对潺湲通语默,历穷岑巘得平夷。zuò duì chán yuán tōng yǔ mò,lì qióng cén yǎn dé píng yí。
主人欲问罗浮事,荆棘当门花满篱。zhǔ rén yù wèn luó fú shì,jīng jí dāng mén huā mǎn lí。

寄家山诸子

成鹫

当时梦见醒来说,今日罗浮是昔渠。dāng shí mèng jiàn xǐng lái shuō,jīn rì luó fú shì xī qú。
在世可堪成孟浪,入山方解惜居诸。zài shì kě kān chéng mèng làng,rù shān fāng jiě xī jū zhū。
高窗临树床头鸟,细石通泉屋角鱼。gāo chuāng lín shù chuáng tóu niǎo,xì shí tōng quán wū jiǎo yú。
旦夕到来观不足,依稀忘却八行书。dàn xī dào lái guān bù zú,yī xī wàng què bā xíng shū。

答天藏大师送行之作

成鹫

谩从世外惜离群,百八声钟到处闻。mán cóng shì wài xī lí qún,bǎi bā shēng zhōng dào chù wén。
去路晓冲沧海日,计程东指洞门云。qù lù xiǎo chōng cāng hǎi rì,jì chéng dōng zhǐ dòng mén yún。
三家村里呈新话,品字柴头检旧文。sān jiā cūn lǐ chéng xīn huà,pǐn zì chái tóu jiǎn jiù wén。
安得支公似明月,石楼吟望便逢君。ān dé zhī gōng shì míng yuè,shí lóu yín wàng biàn féng jūn。

赠钝庵师

成鹫

梦里初醒勿复云,水边林下恰逢君。mèng lǐ chū xǐng wù fù yún,shuǐ biān lín xià qià féng jūn。
溪深杓柄长如许,路远芒鞋费几文。xī shēn biāo bǐng zhǎng rú xǔ,lù yuǎn máng xié fèi jǐ wén。
竟发大心成佛见,不留细语遣人闻。jìng fā dà xīn chéng fú jiàn,bù liú xì yǔ qiǎn rén wén。
相期共指孤峰宿,莫旷闲房半住云。xiāng qī gòng zhǐ gū fēng sù,mò kuàng xián fáng bàn zhù yún。

补衲

成鹫

粪扫周遮体自亲,当时宜称总前尘。fèn sǎo zhōu zhē tǐ zì qīn,dāng shí yí chēng zǒng qián chén。
纫将弱线长三尺,绽得生衣重七斤。rèn jiāng ruò xiàn zhǎng sān chǐ,zhàn dé shēng yī zhòng qī jīn。
只有水田知夏腊,更无寒暑管冬春。zhǐ yǒu shuǐ tián zhī xià là,gèng wú hán shǔ guǎn dōng chūn。
一池荷叶家风在,漫对儿孙说古人。yī chí hé yè jiā fēng zài,màn duì ér sūn shuō gǔ rén。

过华首台

成鹫

人生那得四百岁,一岁罗浮住一峰。rén shēng nà dé sì bǎi suì,yī suì luó fú zhù yī fēng。
去日转多来日少,南山游遍北山同。qù rì zhuǎn duō lái rì shǎo,nán shān yóu biàn běi shān tóng。
倚檐双瀑晴天雨,夹路千松暑月风。yǐ yán shuāng pù qíng tiān yǔ,jiā lù qiān sōng shǔ yuè fēng。
地主不收僧借去,古台移向洞门东。dì zhǔ bù shōu sēng jiè qù,gǔ tái yí xiàng dòng mén dōng。

老人石

成鹫

坚性何妨高处蹲,闲身归去总无村。jiān xìng hé fáng gāo chù dūn,xián shēn guī qù zǒng wú cūn。
风云月露酿元气,草木昆虫依本根。fēng yún yuè lù niàng yuán qì,cǎo mù kūn chóng yī běn gēn。
大地几回成昼夜,诸峰相见即儿孙。dà dì jǐ huí chéng zhòu yè,zhū fēng xiāng jiàn jí ér sūn。
当时曾笑生公石,不点顽头更囫囵。dāng shí céng xiào shēng gōng shí,bù diǎn wán tóu gèng hú lún。

寄茎鉴二子

成鹫

白云西望数峰青,咫尺家山在户庭。bái yún xī wàng shù fēng qīng,zhǐ chǐ jiā shān zài hù tíng。
蜾赢嘱儿当类我,猕猴怜子谓宁馨。guǒ yíng zhǔ ér dāng lèi wǒ,mí hóu lián zi wèi níng xīn。
物情痴绝堪长叹,诗句吟来只自听。wù qíng chī jué kān zhǎng tàn,shī jù yín lái zhǐ zì tīng。
身健报恩终有分,此间随地得参苓。shēn jiàn bào ēn zhōng yǒu fēn,cǐ jiān suí dì dé cān líng。

里正索租戏赠

成鹫

闻说罗浮好住禅,我来恰恰是荒年。wén shuō luó fú hǎo zhù chán,wǒ lái qià qià shì huāng nián。
少生坑稻多生药,饥杀山僧饱杀仙。shǎo shēng kēng dào duō shēng yào,jī shā shān sēng bǎo shā xiān。
枵腹难偿行脚债,空囊还欠入官钱。xiāo fù nán cháng xíng jiǎo zhài,kōng náng hái qiàn rù guān qián。
思量更欲移居去,只种黄精不种田。sī liàng gèng yù yí jū qù,zhǐ zhǒng huáng jīng bù zhǒng tián。

博罗晚眺

成鹫

天外高风扑面吹,花黄草白动秋思。tiān wài gāo fēng pū miàn chuī,huā huáng cǎo bái dòng qiū sī。
寒城西望空斜日,逝水东流无尽时。hán chéng xī wàng kōng xié rì,shì shuǐ dōng liú wú jǐn shí。
游子重来还问路,闲僧一过便留诗。yóu zi zhòng lái hái wèn lù,xián sēng yī guò biàn liú shī。
罗浮何事不归去,笑杀道旁驱犊儿。luó fú hé shì bù guī qù,xiào shā dào páng qū dú ér。

寄下城庞卯君时予将有朱崖之行

成鹫

终日怀人在翠微,下城云树想依稀。zhōng rì huái rén zài cuì wēi,xià chéng yún shù xiǎng yī xī。
江通锦水凭鱼寄,路入青山鹤纵飞。jiāng tōng jǐn shuǐ píng yú jì,lù rù qīng shān hè zòng fēi。
三顷秫田临古岸,数椽茅屋对斜晖。sān qǐng shú tián lín gǔ àn,shù chuán máo wū duì xié huī。
明朝我向朱崖去,回首泷中便当归。míng cháo wǒ xiàng zhū yá qù,huí shǒu lóng zhōng biàn dāng guī。

归自罗浮过铁城诸子述洞天之胜

成鹫

年来莫讶到城稀,才别罗浮昨日归。nián lái mò yà dào chéng xī,cái bié luó fú zuó rì guī。
渡海呈山云出袖,当人说瀑冷侵衣。dù hǎi chéng shān yún chū xiù,dāng rén shuō pù lěng qīn yī。
礼随筋力容疏放,心似颠毛渐细微。lǐ suí jīn lì róng shū fàng,xīn shì diān máo jiàn xì wēi。
良晤未知频得否,秋风孤鹤又南飞。liáng wù wèi zhī pín dé fǒu,qiū fēng gū hè yòu nán fēi。

题曹茂才新筑

成鹫

一个闲身去复还,读书声里款重关。yī gè xián shēn qù fù hái,dú shū shēng lǐ kuǎn zhòng guān。
江城旧别人三载,隙地新添屋半闲。jiāng chéng jiù bié rén sān zài,xì dì xīn tiān wū bàn xián。
草自离披应任长,竹凭疏密不须删。cǎo zì lí pī yīng rèn zhǎng,zhú píng shū mì bù xū shān。
眼前真乐凭郡取,窗外明蟾郭外山。yǎn qián zhēn lè píng jùn qǔ,chuāng wài míng chán guō wài shān。

归韦涌宿月衣庵与谢邺门话别

成鹫

近时诗句少人弹,未惜逢君语夜阑。jìn shí shī jù shǎo rén dàn,wèi xī féng jūn yǔ yè lán。
高阁重来寻旧梦,危襟初拥试新寒。gāo gé zhòng lái xún jiù mèng,wēi jīn chū yōng shì xīn hán。
去随云水家何在,共老风尘别亦难。qù suí yún shuǐ jiā hé zài,gòng lǎo fēng chén bié yì nán。
他夕朱崖相忆否,一天星月路漫漫。tā xī zhū yá xiāng yì fǒu,yī tiān xīng yuè lù màn màn。

别弟

成鹫

远亲几岁阻承欢,又作孤鸿渡海澜。yuǎn qīn jǐ suì zǔ chéng huān,yòu zuò gū hóng dù hǎi lán。
学道蹉跎闻道晚,负恩容易报恩难。xué dào cuō tuó wén dào wǎn,fù ēn róng yì bào ēn nán。
高堂娱老荆花茂,客路逢秋布被单。gāo táng yú lǎo jīng huā mào,kè lù féng qiū bù bèi dān。
贫贱弟兄无可嘱,各将薇蕨劝加餐。pín jiàn dì xiōng wú kě zhǔ,gè jiāng wēi jué quàn jiā cān。