古诗词

古剑篇赠彭艾庵

成鹫

美人腹中怀古铁,出胎犹带玄黄血。měi rén fù zhōng huái gǔ tiě,chū tāi yóu dài xuán huáng xuè。
一朝欧冶鼓洪炉,跃跃祥金成巨阙。yī cháo ōu yě gǔ hóng lú,yuè yuè xiáng jīn chéng jù quē。
新硎霜锷势莫当,临敌一挥皆创伤。xīn xíng shuāng è shì mò dāng,lín dí yī huī jiē chuàng shāng。
主人恩爱良不薄,摩挲拂拭教深藏。zhǔ rén ēn ài liáng bù báo,mó sā fú shì jiào shēn cáng。
铅刀鈯斧失犀利,偷心侧目纷疑忌。qiān dāo tú fǔ shī xī lì,tōu xīn cè mù fēn yí jì。
龙屈蛇信奈若何,半边夜有丰城气。lóng qū shé xìn nài ruò hé,bàn biān yè yǒu fēng chéng qì。
壮士得之游八闽,脱身飞出延平津。zhuàng shì dé zhī yóu bā mǐn,tuō shēn fēi chū yán píng jīn。
归来依旧函玉匣,倾心竭力酬主人。guī lái yī jiù hán yù xiá,qīng xīn jié lì chóu zhǔ rén。
主人顾盼倍畴昔,铅刀鈯斧低颜色。zhǔ rén gù pàn bèi chóu xī,qiān dāo tú fǔ dī yán sè。
批虚导窾有馀闲,解纷排难无遗力。pī xū dǎo kuǎn yǒu yú xián,jiě fēn pái nán wú yí lì。
从来神物难淹留,百炼聊为绕指柔。cóng lái shén wù nán yān liú,bǎi liàn liáo wèi rào zhǐ róu。
何能郁郁久居此,眼看若辈皆封侯。hé néng yù yù jiǔ jū cǐ,yǎn kàn ruò bèi jiē fēng hóu。
一日一揩磨,一年一淬砺。yī rì yī kāi mó,yī nián yī cuì lì。
辗转一百年,顽金成利器。niǎn zhuǎn yī bǎi nián,wán jīn chéng lì qì。
何况金石浑成日月光,天地泰交水火济。hé kuàng jīn shí hún chéng rì yuè guāng,tiān dì tài jiāo shuǐ huǒ jì。
我本山中人,望空遥盼睇。wǒ běn shān zhōng rén,wàng kōng yáo pàn dì。
愿君努力干霄云,旋转乾坤豁阴翳。yuàn jūn nǔ lì gàn xiāo yún,xuán zhuǎn qián kūn huō yīn yì。
一道灵光迥不磨,报恩直到无穷际。yī dào líng guāng jiǒng bù mó,bào ēn zhí dào wú qióng jì。

成鹫

成鹫,俗姓方,名颛恺,字趾麟。出家后法名光鹫,字即山;后易名成鹫,字迹删。广东番禺人。明举人方国骅之子。年十三补诸生。以时世苦乱,于清圣祖康熙十六年(一六七七)自行落发,康熙二十年禀受十戒。曾住会同县(今琼海)多异山海潮岩灵泉寺、香山县(今中山)东林庵、澳门普济禅院、广州河南大通寺、肇庆鼎湖山庆云寺,为当时著名遗民僧。工诗文,一时名卿巨公多与往还。论者谓其文源于《周易》,变化于《庄》《骚》,其诗在灵运、香山之间。年八十五圆寂于广州。著有《楞严经直说》、《道德经直说》、《鼎湖山志》、《鹿湖近草》、《咸陟堂诗文集》等。清道光《广东通志》卷三二八有传。 成鹫的作品>>

猜您喜欢

挽黔阳吴芥舟明府

成鹫

佳儿去日口仍黄,苴杖扶来七尺强。jiā ér qù rì kǒu réng huáng,jū zhàng fú lái qī chǐ qiáng。
优孟衣冠如可学,寝丘遗泽未应荒。yōu mèng yī guān rú kě xué,qǐn qiū yí zé wèi yīng huāng。

挽黔阳吴芥舟明府

成鹫

花开正值落花辰,底事无成却有因。huā kāi zhèng zhí luò huā chén,dǐ shì wú chéng què yǒu yīn。
因咽未应长废食,重来须记劝餐人。yīn yàn wèi yīng zhǎng fèi shí,zhòng lái xū jì quàn cān rén。

送李陈二子赴中宿

成鹫

南国芳菲共一丛,夭桃秾李挹清风。nán guó fāng fēi gòng yī cóng,yāo táo nóng lǐ yì qīng fēng。
河阳欲问栽花地,乔樾当门是狄公。hé yáng yù wèn zāi huā dì,qiáo yuè dāng mén shì dí gōng。

送李陈二子赴中宿

成鹫

龙驹并辔别仙羊,万里秋空疋练长。lóng jū bìng pèi bié xiān yáng,wàn lǐ qiū kōng pǐ liàn zhǎng。
一顾定知声价重,主人原是昔孙阳。yī gù dìng zhī shēng jià zhòng,zhǔ rén yuán shì xī sūn yáng。

送李陈二子赴中宿

成鹫

三尺青桐七轸丝,匣中流水有遐思。sān chǐ qīng tóng qī zhěn sī,xiá zhōng liú shuǐ yǒu xiá sī。
鸣琴单父今知己,不用黄金铸子期。míng qín dān fù jīn zhī jǐ,bù yòng huáng jīn zhù zi qī。

送李陈二子赴中宿

成鹫

击楫闻鸡并著鞭,车书同轨更同天。jī jí wén jī bìng zhù biān,chē shū tóng guǐ gèng tóng tiān。
阳春有脚无遐迩,到日宁忧雨露偏。yáng chūn yǒu jiǎo wú xiá ěr,dào rì níng yōu yǔ lù piān。

读宋史偶笔

成鹫

从来吾道本虚公,雒蜀何因有异同。cóng lái wú dào běn xū gōng,luò shǔ hé yīn yǒu yì tóng。
端礼门前书姓氏,原来都在党碑中。duān lǐ mén qián shū xìng shì,yuán lái dōu zài dǎng bēi zhōng。

读宋史偶笔

成鹫

不昧禅心昧佛心,赐名惭愧比商霖。bù mèi chán xīn mèi fú xīn,cì míng cán kuì bǐ shāng lín。
分明慧月当空照,影入泥涂何处寻。fēn míng huì yuè dāng kōng zhào,yǐng rù ní tú hé chù xún。

送刘块然还里

成鹫

有客有客天上来,曰归曰归心悠哉。yǒu kè yǒu kè tiān shàng lái,yuē guī yuē guī xīn yōu zāi。
黄金过眼成粪土,何物可筑燕昭台。huáng jīn guò yǎn chéng fèn tǔ,hé wù kě zhù yàn zhāo tái。

送刘块然还里

成鹫

非儒非佛亦非仙,酒后狂歌饭后禅。fēi rú fēi fú yì fēi xiān,jiǔ hòu kuáng gē fàn hòu chán。
大地一锥无卓处,自携孤影向临川。dà dì yī zhuī wú zhuó chù,zì xié gū yǐng xiàng lín chuān。

送刘块然还里

成鹫

漆桶掀翻去漆天,青天白日夜如年。qī tǒng xiān fān qù qī tiān,qīng tiān bái rì yè rú nián。
问君漆得虚空否,还我天龙一指禅。wèn jūn qī dé xū kōng fǒu,hái wǒ tiān lóng yī zhǐ chán。

送刘块然还里

成鹫

指头淡出远山春,怒发冲翻漉酒巾。zhǐ tóu dàn chū yuǎn shān chūn,nù fā chōng fān lù jiǔ jīn。
有骨岂堪还作吏,不知束带是何人。yǒu gǔ qǐ kān hái zuò lì,bù zhī shù dài shì hé rén。

送刘块然还里

成鹫

诃风骂雨撒痴顽,才鬼诗仙共往还。hē fēng mà yǔ sā chī wán,cái guǐ shī xiān gòng wǎng hái。
珍重丰干莫饶舌,文殊原不是寒山。zhēn zhòng fēng gàn mò ráo shé,wén shū yuán bù shì hán shān。

送刘块然还里

成鹫

去本不去君且去,留非久留予暂留。qù běn bù qù jūn qiě qù,liú fēi jiǔ liú yǔ zàn liú。
前期若问迹删老,云在蒲团月在舟。qián qī ruò wèn jì shān lǎo,yún zài pú tuán yuè zài zhōu。

挽硕堂老人十章历序平生相遇之缘

成鹫

四十年前早识翁,铁门帘下挹清风。sì shí nián qián zǎo shí wēng,tiě mén lián xià yì qīng fēng。
章缝把结投衙去,昨日高谈是梦中。zhāng fèng bǎ jié tóu yá qù,zuó rì gāo tán shì mèng zhōng。