古诗词

题龚雪心白描罗汉卷

成鹫

雪心老人身姓龚,自称画禅非画工。xuě xīn lǎo rén shēn xìng gōng,zì chēng huà chán fēi huà gōng。
游丝白描擅能手,千卷万轴无雷同。yóu sī bái miáo shàn néng shǒu,qiān juǎn wàn zhóu wú léi tóng。
昔曾见翁写罗汉,今见罗汉如见翁。xī céng jiàn wēng xiě luó hàn,jīn jiàn luó hàn rú jiàn wēng。
翁与罗汉一而二,伸纸挥毫事游戏。wēng yǔ luó hàn yī ér èr,shēn zhǐ huī háo shì yóu xì。
恢恑谲怪皆有神,神运心兮心运臂。huī guǐ jué guài jiē yǒu shén,shén yùn xīn xī xīn yùn bì。
最初幻作伟丈夫,高坐师王擎钵盂。zuì chū huàn zuò wěi zhàng fū,gāo zuò shī wáng qíng bō yú。
复次幻作老缘觉,摄受和南无住着。fù cì huàn zuò lǎo yuán jué,shè shòu hé nán wú zhù zhe。
复次幻作降幺麽,小鬼大鬼肩相摩。fù cì huàn zuò jiàng yāo mó,xiǎo guǐ dà guǐ jiān xiāng mó。
复次幻作擎宝塔,塔重塔轻无定法。fù cì huàn zuò qíng bǎo tǎ,tǎ zhòng tǎ qīng wú dìng fǎ。
复次幻作憨长汀,儿戏场中笑不停。fù cì huàn zuò hān zhǎng tīng,ér xì chǎng zhōng xiào bù tíng。
复次幻作痒和子,背触翻身声洞耳。fù cì huàn zuò yǎng hé zi,bèi chù fān shēn shēng dòng ěr。
复次幻作般舟定,合掌跏趺泯喧静。fù cì huàn zuò bān zhōu dìng,hé zhǎng jiā fū mǐn xuān jìng。
复次幻作声闻僧,手持贝叶翻金经。fù cì huàn zuò shēng wén sēng,shǒu chí bèi yè fān jīn jīng。
复次幻作梵宫殿,指端涌出云端现。fù cì huàn zuò fàn gōng diàn,zhǐ duān yǒng chū yún duān xiàn。
天上人间注目看,聋盲喑哑交钦羡。tiān shàng rén jiān zhù mù kàn,lóng máng yīn yǎ jiāo qīn xiàn。
复次幻作洛伽山,一道神光万古闲。fù cì huàn zuò luò gā shān,yī dào shén guāng wàn gǔ xián。
善财渴仰观自在,有人端坐竹林间。shàn cái kě yǎng guān zì zài,yǒu rén duān zuò zhú lín jiān。
复次幻作大化主,缨络严身持宝杵。fù cì huàn zuò dà huà zhǔ,yīng luò yán shēn chí bǎo chǔ。
鹿苑高僧补衲衣,药炉童子烧香炷。lù yuàn gāo sēng bǔ nà yī,yào lú tóng zi shāo xiāng zhù。
后来伏虎并降龙,狞貌慈颜指顾中。hòu lái fú hǔ bìng jiàng lóng,níng mào cí yán zhǐ gù zhōng。
虎鬼龙神各皈命,旁观仰首空瞪瞢。hǔ guǐ lóng shén gè guī mìng,páng guān yǎng shǒu kōng dèng méng。
受楮先生长八尺,中间钜细穷幽颐。shòu chǔ xiān shēng zhǎng bā chǐ,zhōng jiān jù xì qióng yōu yí。
不分缁素及髦倪,岂辨溪山声与色。bù fēn zī sù jí máo ní,qǐ biàn xī shān shēng yǔ sè。
七条衣,六环锡,行住随身俱委悉。qī tiáo yī,liù huán xī,xíng zhù suí shēn jù wěi xī。
铁轮如意钵多罗,只手提携只手搦。tiě lún rú yì bō duō luó,zhǐ shǒu tí xié zhǐ shǒu nuò。
动者动,植者植,情与无情含八识。dòng zhě dòng,zhí zhě zhí,qíng yǔ wú qíng hán bā shí。
一时摄入白毫端,万象森罗明历历。yī shí shè rù bái háo duān,wàn xiàng sēn luó míng lì lì。
雪心雪心将无庸,打翻跟斗还虚空。xuě xīn xuě xīn jiāng wú yōng,dǎ fān gēn dòu hái xū kōng。
一回开卷一回笑,笑到慈氏离天宫。yī huí kāi juǎn yī huí xiào,xiào dào cí shì lí tiān gōng。

成鹫

成鹫,俗姓方,名颛恺,字趾麟。出家后法名光鹫,字即山;后易名成鹫,字迹删。广东番禺人。明举人方国骅之子。年十三补诸生。以时世苦乱,于清圣祖康熙十六年(一六七七)自行落发,康熙二十年禀受十戒。曾住会同县(今琼海)多异山海潮岩灵泉寺、香山县(今中山)东林庵、澳门普济禅院、广州河南大通寺、肇庆鼎湖山庆云寺,为当时著名遗民僧。工诗文,一时名卿巨公多与往还。论者谓其文源于《周易》,变化于《庄》《骚》,其诗在灵运、香山之间。年八十五圆寂于广州。著有《楞严经直说》、《道德经直说》、《鼎湖山志》、《鹿湖近草》、《咸陟堂诗文集》等。清道光《广东通志》卷三二八有传。 成鹫的作品>>

猜您喜欢

与同舟诸师沿流选石口占

成鹫

选佛须有缘,选官须有钱。xuǎn fú xū yǒu yuán,xuǎn guān xū yǒu qián。
选石两不取,吾心贵自然。xuǎn shí liǎng bù qǔ,wú xīn guì zì rán。

题画

成鹫

孤茅倚修竹,霜色下庭柯。gū máo yǐ xiū zhú,shuāng sè xià tíng kē。
寂寂无人处,秋山寒意多。jì jì wú rén chù,qiū shān hán yì duō。

题画

成鹫

秋光明水阁,霜气入枫林。qiū guāng míng shuǐ gé,shuāng qì rù fēng lín。
石出沙为岸,西峰又夕阴。shí chū shā wèi àn,xī fēng yòu xī yīn。

题画

成鹫

独坐倚山阁,山深树影重。dú zuò yǐ shān gé,shān shēn shù yǐng zhòng。
客心何所寄,云外两三峰。kè xīn hé suǒ jì,yún wài liǎng sān fēng。

题画

成鹫

莫道山居远,山居却有邻。mò dào shān jū yuǎn,shān jū què yǒu lín。
溪边过桥客,江上钓鱼人。xī biān guò qiáo kè,jiāng shàng diào yú rén。

题画

成鹫

山色静当轩,松阴高覆屋。shān sè jìng dāng xuān,sōng yīn gāo fù wū。
寂寂与谁论,泉声写幽独。jì jì yǔ shuí lùn,quán shēng xiě yōu dú。

赏菊

成鹫

终岁颇勤动,凛秋花正开。zhōng suì pǒ qín dòng,lǐn qiū huā zhèng kāi。
黄金非所羡,白首乃怜才。huáng jīn fēi suǒ xiàn,bái shǒu nǎi lián cái。

赏菊

成鹫

扫地风尘色,孤芳只自持。sǎo dì fēng chén sè,gū fāng zhǐ zì chí。
无人知此意,使我忆攒眉。wú rén zhī cǐ yì,shǐ wǒ yì zǎn méi。

喜雨

成鹫

入林疑入城,八月如盛夏。rù lín yí rù chéng,bā yuè rú shèng xià。
晓来闻雨声,急起看花架。xiǎo lái wén yǔ shēng,jí qǐ kàn huā jià。

风花雪月

成鹫

瓶中一枝花,天上一轮月。píng zhōng yī zhī huā,tiān shàng yī lún yuè。
花落月归天,风吹满地雪。huā luò yuè guī tiān,fēng chuī mǎn dì xuě。

题衣石师面壁石

成鹫

只履已归葱岭去,只留片石见天真。zhǐ lǚ yǐ guī cōng lǐng qù,zhǐ liú piàn shí jiàn tiān zhēn。
凭他坐到无穷际,不把眉毛度与人。píng tā zuò dào wú qióng jì,bù bǎ méi máo dù yǔ rén。

题衣石师面壁石

成鹫

当人觌面却全非,艮背相呈道是谁。dāng rén dí miàn què quán fēi,gěn bèi xiāng chéng dào shì shuí。
识得本来真面目,方知衣石石为衣。shí dé běn lái zhēn miàn mù,fāng zhī yī shí shí wèi yī。

题衣石师面壁石

成鹫

不雕不琢总天然,信手拈来体自全。bù diāo bù zuó zǒng tiān rán,xìn shǒu niān lái tǐ zì quán。
妙相当知无背面,何人会得石头禅。miào xiāng dāng zhī wú bèi miàn,hé rén huì dé shí tóu chán。

送衣石师下山

成鹫

辜负莲花开满池,下山相问欲何之。gū fù lián huā kāi mǎn chí,xià shān xiāng wèn yù hé zhī。
但言世外闲无事,只有人间病要医。dàn yán shì wài xián wú shì,zhǐ yǒu rén jiān bìng yào yī。

送衣石师下山

成鹫

分付云霞护草堂,出门珍重说行藏。fēn fù yún xiá hù cǎo táng,chū mén zhēn zhòng shuō xíng cáng。
旁人痛痒休相管,好向维摩检旧方。páng rén tòng yǎng xiū xiāng guǎn,hǎo xiàng wéi mó jiǎn jiù fāng。