古诗词

观李雪樵明府新制龙尾车图式述为长歌寄邑明府姚齐州兼广其传

成鹫

近水知有龙,近山知有虎。jìn shuǐ zhī yǒu lóng,jìn shān zhī yǒu hǔ。
我住白鹅潭,自称老渔父。wǒ zhù bái é tán,zì chēng lǎo yú fù。
问我何所见,问我何所睹。wèn wǒ hé suǒ jiàn,wèn wǒ hé suǒ dǔ。
我实无所见,我实无所睹。wǒ shí wú suǒ jiàn,wǒ shí wú suǒ dǔ。
七月八月天暵乾,神龙致雨涳蒙闲。qī yuè bā yuè tiān hàn qián,shén lóng zhì yǔ kōng méng xián。
屈伸垂尾搅云脚,天旋地转波涛翻。qū shēn chuí wěi jiǎo yún jiǎo,tiān xuán dì zhuǎn bō tāo fān。
云中隐隐见水气,逆流喷薄疑飞湍。yún zhōng yǐn yǐn jiàn shuǐ qì,nì liú pēn báo yí fēi tuān。
商量拟作激水法,心口愤悱神力殚。shāng liàng nǐ zuò jī shuǐ fǎ,xīn kǒu fèn fěi shén lì dān。
曾闻西洋利玛窦,师心巧过公输般。céng wén xī yáng lì mǎ dòu,shī xīn qiǎo guò gōng shū bān。
制器尚象无不有,玉衡平衡浑等闲。zhì qì shàng xiàng wú bù yǒu,yù héng píng héng hún děng xián。
竹木为车效龙尾,剜转汲乾沧海水。zhú mù wèi chē xiào lóng wěi,wān zhuǎn jí qián cāng hǎi shuǐ。
倾湫倒峡挽天河,日浸桑田盈十里。qīng jiǎo dào xiá wǎn tiān hé,rì jìn sāng tián yíng shí lǐ。
见所未见闻所闻,想像虚无空拟议。jiàn suǒ wèi jiàn wén suǒ wén,xiǎng xiàng xū wú kōng nǐ yì。
古今作述谁后先,泷水神君绥山李。gǔ jīn zuò shù shuí hòu xiān,lóng shuǐ shén jūn suí shān lǐ。
生来博学早成名,作令爱民如爱子。shēng lái bó xué zǎo chéng míng,zuò lìng ài mín rú ài zi。
前年大旱草木枯,田家争水犹争珠。qián nián dà hàn cǎo mù kū,tián jiā zhēng shuǐ yóu zhēng zhū。
神君蒿目桔槔拙,县门揭出龙车图。shén jūn hāo mù jú gāo zhuō,xiàn mén jiē chū lóng chē tú。
鸠工庀材集众巧,运斤絜矩随奔趋。jiū gōng pǐ cái jí zhòng qiǎo,yùn jīn jié jǔ suí bēn qū。
初为轮轴持两极,循环转毂同天枢。chū wèi lún zhóu chí liǎng jí,xún huán zhuǎn gǔ tóng tiān shū。
三围四方五斜杀,纵横不爽锱与铢。sān wéi sì fāng wǔ xié shā,zòng héng bù shuǎng zī yǔ zhū。
爰命筠工剖巨竹,截钉编筏旋螺腹。yuán mìng yún gōng pōu jù zhú,jié dīng biān fá xuán luó fù。
中分水道自逶迤,一脉泉原通九曲。zhōng fēn shuǐ dào zì wēi yí,yī mài quán yuán tōng jiǔ qū。
松膏镕液胶漆牢,周遭肉好无盈缩。sōng gāo róng yè jiāo qī láo,zhōu zāo ròu hǎo wú yíng suō。
从容刳木为车墙,合体成圆用各方。cóng róng kū mù wèi chē qiáng,hé tǐ chéng yuán yòng gè fāng。
精金百炼作簨簴,卧轮旁击相低昂。jīng jīn bǎi liàn zuò sǔn jù,wò lún páng jī xiāng dī áng。
大器晚成姑小试,一夫抽水如抽汤。dà qì wǎn chéng gū xiǎo shì,yī fū chōu shuǐ rú chōu tāng。
中虚外直通大道,事半功倍宁荒唐。zhōng xū wài zhí tōng dà dào,shì bàn gōng bèi níng huāng táng。
留将榜样似同志,语大语小皆精义。liú jiāng bǎng yàng shì tóng zhì,yǔ dà yǔ xiǎo jiē jīng yì。
同身尺寸随短长,应运风雷起平地。tóng shēn chǐ cùn suí duǎn zhǎng,yīng yùn fēng léi qǐ píng dì。
持来古寺逢老僧,妙用当前得未曾。chí lái gǔ sì féng lǎo sēng,miào yòng dāng qián dé wèi céng。
四大假合幻非幻,天工人代能者能。sì dà jiǎ hé huàn fēi huàn,tiān gōng rén dài néng zhě néng。
神君大笑入帘去,为雨为霖留不住。shén jūn dà xiào rù lián qù,wèi yǔ wèi lín liú bù zhù。
缄书寄语姚令公,莫放龙车宿烟雾。jiān shū jì yǔ yáo lìng gōng,mò fàng lóng chē sù yān wù。

成鹫

成鹫,俗姓方,名颛恺,字趾麟。出家后法名光鹫,字即山;后易名成鹫,字迹删。广东番禺人。明举人方国骅之子。年十三补诸生。以时世苦乱,于清圣祖康熙十六年(一六七七)自行落发,康熙二十年禀受十戒。曾住会同县(今琼海)多异山海潮岩灵泉寺、香山县(今中山)东林庵、澳门普济禅院、广州河南大通寺、肇庆鼎湖山庆云寺,为当时著名遗民僧。工诗文,一时名卿巨公多与往还。论者谓其文源于《周易》,变化于《庄》《骚》,其诗在灵运、香山之间。年八十五圆寂于广州。著有《楞严经直说》、《道德经直说》、《鼎湖山志》、《鹿湖近草》、《咸陟堂诗文集》等。清道光《广东通志》卷三二八有传。 成鹫的作品>>

猜您喜欢

题吴琬若新楼

成鹫

旧隐经游地,新楼结构工。jiù yǐn jīng yóu dì,xīn lóu jié gòu gōng。
谁知读书处,仍在落花中。shuí zhī dú shū chù,réng zài luò huā zhōng。
渐觉苔痕浅,难教茗碗空。jiàn jué tái hén qiǎn,nán jiào míng wǎn kōng。
请君下孤榻,借我息征蓬。qǐng jūn xià gū tà,jiè wǒ xī zhēng péng。

泊西南渡口与马山诸子分赋

成鹫

萧条葭菼外,孤棹与君期。xiāo tiáo jiā tǎn wài,gū zhào yǔ jūn qī。
山月初圆夜,江潮正上时。shān yuè chū yuán yè,jiāng cháo zhèng shàng shí。
远峰晴后见,幽兴静中知。yuǎn fēng qíng hòu jiàn,yōu xīng jìng zhōng zhī。
隔岸沧浪叟,长歌应为谁。gé àn cāng làng sǒu,zhǎng gē yīng wèi shuí。

与卢雁林宿本庵留别弛赝师

成鹫

暂此息劳生,劳生空复情。zàn cǐ xī láo shēng,láo shēng kōng fù qíng。
寒风吹老树,竟夕作秋声。hán fēng chuī lǎo shù,jìng xī zuò qiū shēng。
明发我当去,夜深人独行。míng fā wǒ dāng qù,yè shēn rén dú xíng。
蒙师爱吟客,一事笑无成。méng shī ài yín kè,yī shì xiào wú chéng。

山中女松短者及肩长可荫屋青阴绕垣葱茜可爱偶为樵苏剪伐殆尽诗以惜之

成鹫

如此孤高性,应难免俗人。rú cǐ gū gāo xìng,yīng nán miǎn sú rén。
有心成琥珀,无计护龙鳞。yǒu xīn chéng hǔ pò,wú jì hù lóng lín。
日月空双影,风涛静四邻。rì yuè kōng shuāng yǐng,fēng tāo jìng sì lín。
生平牢落意,持尔问芳春。shēng píng láo luò yì,chí ěr wèn fāng chūn。

盘中小松

成鹫

小松不满尺,来自南山陲。xiǎo sōng bù mǎn chǐ,lái zì nán shān chuí。
劲节苦相屈,高踪聊自卑。jìn jié kǔ xiāng qū,gāo zōng liáo zì bēi。
风涛随物化,形影与僧宜。fēng tāo suí wù huà,xíng yǐng yǔ sēng yí。
但适鹪鹩性,何妨借一枝。dàn shì jiāo liáo xìng,hé fáng jiè yī zhī。

瓶中桃花

成鹫

野径春芳早,夭桃放小红。yě jìng chūn fāng zǎo,yāo táo fàng xiǎo hóng。
东君留不住,飞入玉壶中。dōng jūn liú bù zhù,fēi rù yù hú zhōng。
有水皆成浪,无香岂借风。yǒu shuǐ jiē chéng làng,wú xiāng qǐ jiè fēng。
灵云亲见后,折赠意何穷。líng yún qīn jiàn hòu,zhé zèng yì hé qióng。

春夜诸子过集马山听卢雁林弹琴

成鹫

故人抱枯木,过我南山陲。gù rén bào kū mù,guò wǒ nán shān chuí。
开匣理新曲,君心如旧时。kāi xiá lǐ xīn qū,jūn xīn rú jiù shí。
指边灯影乱,弦外雨声随。zhǐ biān dēng yǐng luàn,xián wài yǔ shēng suí。
静者匪徒默,幽怀谁得知。jìng zhě fěi tú mò,yōu huái shuí dé zhī。

送玉泉师还匡庐

成鹫

玉泉不识面,识得玉泉心。yù quán bù shí miàn,shí dé yù quán xīn。
暂作还乡客,终当返旧林。zàn zuò hái xiāng kè,zhōng dāng fǎn jiù lín。
万杉寻路入,五老闭门深。wàn shān xún lù rù,wǔ lǎo bì mén shēn。
我亦孤峰宿,无由共一岑。wǒ yì gū fēng sù,wú yóu gòng yī cén。

题卢雁林弹琴小影

成鹫

明月满天下,一人弹素琴。míng yuè mǎn tiān xià,yī rén dàn sù qín。
元音发枯木,馀响出疏林。yuán yīn fā kū mù,yú xiǎng chū shū lín。
静极须眉冷,渺然闻见深。jìng jí xū méi lěng,miǎo rán wén jiàn shēn。
谁能写空影,相对助长吟。shuí néng xiě kōng yǐng,xiāng duì zhù zhǎng yín。

珠江月夜泛舟

成鹫

生平湖海客,薄暮钓鱼船。shēng píng hú hǎi kè,báo mù diào yú chuán。
回首见孤月,严城夜悄然。huí shǒu jiàn gū yuè,yán chéng yè qiāo rán。
波摇江上寺,云净水中天。bō yáo jiāng shàng sì,yún jìng shuǐ zhōng tiān。
一曲沧浪外,知音何处边。yī qū cāng làng wài,zhī yīn hé chù biān。

送陈王屋还五羊

成鹫

囊轻奇石重,之子未全贫。náng qīng qí shí zhòng,zhī zi wèi quán pín。
挥手别良友,归心缘老亲。huī shǒu bié liáng yǒu,guī xīn yuán lǎo qīn。
城中为客久,海外得交新。chéng zhōng wèi kè jiǔ,hǎi wài dé jiāo xīn。
我欲从兹住,重来有主人。wǒ yù cóng zī zhù,zhòng lái yǒu zhǔ rén。

和马专城卧仙来韵

成鹫

青云出高岫,倦鸟独归林。qīng yún chū gāo xiù,juàn niǎo dú guī lín。
影入清池去,相看无浅深。yǐng rù qīng chí qù,xiāng kàn wú qiǎn shēn。
爱僧成久坐,即事每长吟。ài sēng chéng jiǔ zuò,jí shì měi zhǎng yín。
野客容疏散,唯公知我心。yě kè róng shū sàn,wéi gōng zhī wǒ xīn。

和刘明府仰山来韵

成鹫

从此苍苔上,知难免屐痕。cóng cǐ cāng tái shàng,zhī nán miǎn jī hén。
竹风频扫榻,松月静开门。zhú fēng pín sǎo tà,sōng yuè jìng kāi mén。
要识宾中主,须寻郭外村。yào shí bīn zhōng zhǔ,xū xún guō wài cūn。
新诗题满壁,相对两无言。xīn shī tí mǎn bì,xiāng duì liǎng wú yán。

和程公玉来韵

成鹫

所居非一一,随地足平生。suǒ jū fēi yī yī,suí dì zú píng shēng。
吾志在山水,因之移性情。wú zhì zài shān shuǐ,yīn zhī yí xìng qíng。
不材人共弃,何幸老无成。bù cái rén gòng qì,hé xìng lǎo wú chéng。
愿得长如此,终身住铁城。yuàn dé zhǎng rú cǐ,zhōng shēn zhù tiě chéng。

和程公玉来韵

成鹫

高人叩我户,白板暂时开。gāo rén kòu wǒ hù,bái bǎn zàn shí kāi。
好句袖中出,清风天上来。hǎo jù xiù zhōng chū,qīng fēng tiān shàng lái。
微吟动琴瑟,寒色入茶杯。wēi yín dòng qín sè,hán sè rù chá bēi。
为问蹇驴上,敲推曾几回。wèi wèn jiǎn lǘ shàng,qiāo tuī céng jǐ huí。