古诗词

观李雪樵明府新制龙尾车图式述为长歌寄邑明府姚齐州兼广其传

成鹫

近水知有龙,近山知有虎。jìn shuǐ zhī yǒu lóng,jìn shān zhī yǒu hǔ。
我住白鹅潭,自称老渔父。wǒ zhù bái é tán,zì chēng lǎo yú fù。
问我何所见,问我何所睹。wèn wǒ hé suǒ jiàn,wèn wǒ hé suǒ dǔ。
我实无所见,我实无所睹。wǒ shí wú suǒ jiàn,wǒ shí wú suǒ dǔ。
七月八月天暵乾,神龙致雨涳蒙闲。qī yuè bā yuè tiān hàn qián,shén lóng zhì yǔ kōng méng xián。
屈伸垂尾搅云脚,天旋地转波涛翻。qū shēn chuí wěi jiǎo yún jiǎo,tiān xuán dì zhuǎn bō tāo fān。
云中隐隐见水气,逆流喷薄疑飞湍。yún zhōng yǐn yǐn jiàn shuǐ qì,nì liú pēn báo yí fēi tuān。
商量拟作激水法,心口愤悱神力殚。shāng liàng nǐ zuò jī shuǐ fǎ,xīn kǒu fèn fěi shén lì dān。
曾闻西洋利玛窦,师心巧过公输般。céng wén xī yáng lì mǎ dòu,shī xīn qiǎo guò gōng shū bān。
制器尚象无不有,玉衡平衡浑等闲。zhì qì shàng xiàng wú bù yǒu,yù héng píng héng hún děng xián。
竹木为车效龙尾,剜转汲乾沧海水。zhú mù wèi chē xiào lóng wěi,wān zhuǎn jí qián cāng hǎi shuǐ。
倾湫倒峡挽天河,日浸桑田盈十里。qīng jiǎo dào xiá wǎn tiān hé,rì jìn sāng tián yíng shí lǐ。
见所未见闻所闻,想像虚无空拟议。jiàn suǒ wèi jiàn wén suǒ wén,xiǎng xiàng xū wú kōng nǐ yì。
古今作述谁后先,泷水神君绥山李。gǔ jīn zuò shù shuí hòu xiān,lóng shuǐ shén jūn suí shān lǐ。
生来博学早成名,作令爱民如爱子。shēng lái bó xué zǎo chéng míng,zuò lìng ài mín rú ài zi。
前年大旱草木枯,田家争水犹争珠。qián nián dà hàn cǎo mù kū,tián jiā zhēng shuǐ yóu zhēng zhū。
神君蒿目桔槔拙,县门揭出龙车图。shén jūn hāo mù jú gāo zhuō,xiàn mén jiē chū lóng chē tú。
鸠工庀材集众巧,运斤絜矩随奔趋。jiū gōng pǐ cái jí zhòng qiǎo,yùn jīn jié jǔ suí bēn qū。
初为轮轴持两极,循环转毂同天枢。chū wèi lún zhóu chí liǎng jí,xún huán zhuǎn gǔ tóng tiān shū。
三围四方五斜杀,纵横不爽锱与铢。sān wéi sì fāng wǔ xié shā,zòng héng bù shuǎng zī yǔ zhū。
爰命筠工剖巨竹,截钉编筏旋螺腹。yuán mìng yún gōng pōu jù zhú,jié dīng biān fá xuán luó fù。
中分水道自逶迤,一脉泉原通九曲。zhōng fēn shuǐ dào zì wēi yí,yī mài quán yuán tōng jiǔ qū。
松膏镕液胶漆牢,周遭肉好无盈缩。sōng gāo róng yè jiāo qī láo,zhōu zāo ròu hǎo wú yíng suō。
从容刳木为车墙,合体成圆用各方。cóng róng kū mù wèi chē qiáng,hé tǐ chéng yuán yòng gè fāng。
精金百炼作簨簴,卧轮旁击相低昂。jīng jīn bǎi liàn zuò sǔn jù,wò lún páng jī xiāng dī áng。
大器晚成姑小试,一夫抽水如抽汤。dà qì wǎn chéng gū xiǎo shì,yī fū chōu shuǐ rú chōu tāng。
中虚外直通大道,事半功倍宁荒唐。zhōng xū wài zhí tōng dà dào,shì bàn gōng bèi níng huāng táng。
留将榜样似同志,语大语小皆精义。liú jiāng bǎng yàng shì tóng zhì,yǔ dà yǔ xiǎo jiē jīng yì。
同身尺寸随短长,应运风雷起平地。tóng shēn chǐ cùn suí duǎn zhǎng,yīng yùn fēng léi qǐ píng dì。
持来古寺逢老僧,妙用当前得未曾。chí lái gǔ sì féng lǎo sēng,miào yòng dāng qián dé wèi céng。
四大假合幻非幻,天工人代能者能。sì dà jiǎ hé huàn fēi huàn,tiān gōng rén dài néng zhě néng。
神君大笑入帘去,为雨为霖留不住。shén jūn dà xiào rù lián qù,wèi yǔ wèi lín liú bù zhù。
缄书寄语姚令公,莫放龙车宿烟雾。jiān shū jì yǔ yáo lìng gōng,mò fàng lóng chē sù yān wù。

成鹫

成鹫,俗姓方,名颛恺,字趾麟。出家后法名光鹫,字即山;后易名成鹫,字迹删。广东番禺人。明举人方国骅之子。年十三补诸生。以时世苦乱,于清圣祖康熙十六年(一六七七)自行落发,康熙二十年禀受十戒。曾住会同县(今琼海)多异山海潮岩灵泉寺、香山县(今中山)东林庵、澳门普济禅院、广州河南大通寺、肇庆鼎湖山庆云寺,为当时著名遗民僧。工诗文,一时名卿巨公多与往还。论者谓其文源于《周易》,变化于《庄》《骚》,其诗在灵运、香山之间。年八十五圆寂于广州。著有《楞严经直说》、《道德经直说》、《鼎湖山志》、《鹿湖近草》、《咸陟堂诗文集》等。清道光《广东通志》卷三二八有传。 成鹫的作品>>

猜您喜欢

与同舟诸师沿流选石口占

成鹫

选佛须有缘,选官须有钱。xuǎn fú xū yǒu yuán,xuǎn guān xū yǒu qián。
选石两不取,吾心贵自然。xuǎn shí liǎng bù qǔ,wú xīn guì zì rán。

题画

成鹫

孤茅倚修竹,霜色下庭柯。gū máo yǐ xiū zhú,shuāng sè xià tíng kē。
寂寂无人处,秋山寒意多。jì jì wú rén chù,qiū shān hán yì duō。

题画

成鹫

秋光明水阁,霜气入枫林。qiū guāng míng shuǐ gé,shuāng qì rù fēng lín。
石出沙为岸,西峰又夕阴。shí chū shā wèi àn,xī fēng yòu xī yīn。

题画

成鹫

独坐倚山阁,山深树影重。dú zuò yǐ shān gé,shān shēn shù yǐng zhòng。
客心何所寄,云外两三峰。kè xīn hé suǒ jì,yún wài liǎng sān fēng。

题画

成鹫

莫道山居远,山居却有邻。mò dào shān jū yuǎn,shān jū què yǒu lín。
溪边过桥客,江上钓鱼人。xī biān guò qiáo kè,jiāng shàng diào yú rén。

题画

成鹫

山色静当轩,松阴高覆屋。shān sè jìng dāng xuān,sōng yīn gāo fù wū。
寂寂与谁论,泉声写幽独。jì jì yǔ shuí lùn,quán shēng xiě yōu dú。

赏菊

成鹫

终岁颇勤动,凛秋花正开。zhōng suì pǒ qín dòng,lǐn qiū huā zhèng kāi。
黄金非所羡,白首乃怜才。huáng jīn fēi suǒ xiàn,bái shǒu nǎi lián cái。

赏菊

成鹫

扫地风尘色,孤芳只自持。sǎo dì fēng chén sè,gū fāng zhǐ zì chí。
无人知此意,使我忆攒眉。wú rén zhī cǐ yì,shǐ wǒ yì zǎn méi。

喜雨

成鹫

入林疑入城,八月如盛夏。rù lín yí rù chéng,bā yuè rú shèng xià。
晓来闻雨声,急起看花架。xiǎo lái wén yǔ shēng,jí qǐ kàn huā jià。

风花雪月

成鹫

瓶中一枝花,天上一轮月。píng zhōng yī zhī huā,tiān shàng yī lún yuè。
花落月归天,风吹满地雪。huā luò yuè guī tiān,fēng chuī mǎn dì xuě。

题衣石师面壁石

成鹫

只履已归葱岭去,只留片石见天真。zhǐ lǚ yǐ guī cōng lǐng qù,zhǐ liú piàn shí jiàn tiān zhēn。
凭他坐到无穷际,不把眉毛度与人。píng tā zuò dào wú qióng jì,bù bǎ méi máo dù yǔ rén。

题衣石师面壁石

成鹫

当人觌面却全非,艮背相呈道是谁。dāng rén dí miàn què quán fēi,gěn bèi xiāng chéng dào shì shuí。
识得本来真面目,方知衣石石为衣。shí dé běn lái zhēn miàn mù,fāng zhī yī shí shí wèi yī。

题衣石师面壁石

成鹫

不雕不琢总天然,信手拈来体自全。bù diāo bù zuó zǒng tiān rán,xìn shǒu niān lái tǐ zì quán。
妙相当知无背面,何人会得石头禅。miào xiāng dāng zhī wú bèi miàn,hé rén huì dé shí tóu chán。

送衣石师下山

成鹫

辜负莲花开满池,下山相问欲何之。gū fù lián huā kāi mǎn chí,xià shān xiāng wèn yù hé zhī。
但言世外闲无事,只有人间病要医。dàn yán shì wài xián wú shì,zhǐ yǒu rén jiān bìng yào yī。

送衣石师下山

成鹫

分付云霞护草堂,出门珍重说行藏。fēn fù yún xiá hù cǎo táng,chū mén zhēn zhòng shuō xíng cáng。
旁人痛痒休相管,好向维摩检旧方。páng rén tòng yǎng xiū xiāng guǎn,hǎo xiàng wéi mó jiǎn jiù fāng。