古诗词

丁亥生日自首

成鹫

山穷水尽日西暮,老景无多罪无数。shān qióng shuǐ jǐn rì xī mù,lǎo jǐng wú duō zuì wú shù。
文逋笔债积如林,多半引年兼誉墓。wén bū bǐ zhài jī rú lín,duō bàn yǐn nián jiān yù mù。
乖张名实点清虚,破犯初篇成妄语。guāi zhāng míng shí diǎn qīng xū,pò fàn chū piān chéng wàng yǔ。
自甘拔舌入泥犁,不免刀山还剑树。zì gān bá shé rù ní lí,bù miǎn dāo shān hái jiàn shù。
此身九死一可生,赖有羞惭及疑惧。cǐ shēn jiǔ sǐ yī kě shēng,lài yǒu xiū cán jí yí jù。
同是世闲无智人,四大假合成幻身。tóng shì shì xián wú zhì rén,sì dà jiǎ hé chéng huàn shēn。
遭逢贤劫佛住世,使我得作伽蓝民。zāo féng xián jié fú zhù shì,shǐ wǒ dé zuò gā lán mín。
不耕不织不冻馁,无礼无义无尊亲。bù gēng bù zhī bù dòng něi,wú lǐ wú yì wú zūn qīn。
白毫一分人天供,饕饕虚消不自重。bái háo yī fēn rén tiān gōng,tāo tāo xū xiāo bù zì zhòng。
何况重添粪上花,制锦徵诗耀徒众。hé kuàng zhòng tiān fèn shàng huā,zhì jǐn zhēng shī yào tú zhòng。
一时举国走若狂,狸奴白牯胡厮哄。yī shí jǔ guó zǒu ruò kuáng,lí nú bái gǔ hú sī hǒng。
头会箕敛通贤愚,香花得钱铙钹送。tóu huì jī liǎn tōng xián yú,xiāng huā dé qián náo bó sòng。
舍曰欲之为之辞,高坐道场说春梦。shě yuē yù zhī wèi zhī cí,gāo zuò dào chǎng shuō chūn mèng。
世间寿者悉如斯,自称等觉原等痴。shì jiān shòu zhě xī rú sī,zì chēng děng jué yuán děng chī。
小人之痴痴到骨,大人痴在毛与皮。xiǎo rén zhī chī chī dào gǔ,dà rén chī zài máo yǔ pí。
学道年过七十一,腼颜空腹为人师。xué dào nián guò qī shí yī,miǎn yán kōng fù wèi rén shī。
身口意业忏不净,虚生浪死徒增悲。shēn kǒu yì yè chàn bù jìng,xū shēng làng sǐ tú zēng bēi。
不须说着母难日,人命无常知未知。bù xū shuō zhe mǔ nán rì,rén mìng wú cháng zhī wèi zhī。

成鹫

成鹫,俗姓方,名颛恺,字趾麟。出家后法名光鹫,字即山;后易名成鹫,字迹删。广东番禺人。明举人方国骅之子。年十三补诸生。以时世苦乱,于清圣祖康熙十六年(一六七七)自行落发,康熙二十年禀受十戒。曾住会同县(今琼海)多异山海潮岩灵泉寺、香山县(今中山)东林庵、澳门普济禅院、广州河南大通寺、肇庆鼎湖山庆云寺,为当时著名遗民僧。工诗文,一时名卿巨公多与往还。论者谓其文源于《周易》,变化于《庄》《骚》,其诗在灵运、香山之间。年八十五圆寂于广州。著有《楞严经直说》、《道德经直说》、《鼎湖山志》、《鹿湖近草》、《咸陟堂诗文集》等。清道光《广东通志》卷三二八有传。 成鹫的作品>>

猜您喜欢

赠周胜濂校尉

成鹫

三尺干邪照眼新,看看跃出古延津。sān chǐ gàn xié zhào yǎn xīn,kàn kàn yuè chū gǔ yán jīn。
龙伸蠖屈无双士,燕颔虬髯未老人。lóng shēn huò qū wú shuāng shì,yàn hàn qiú rán wèi lǎo rén。
已有轻裘同昼锦,还将大树比灵椿。yǐ yǒu qīng qiú tóng zhòu jǐn,hái jiāng dà shù bǐ líng chūn。
赠君一柄棕榈拂,留待功成抖战尘。zèng jūn yī bǐng zōng lǘ fú,liú dài gōng chéng dǒu zhàn chén。

归途寄李苍水何古钱

成鹫

信道尘中不见尘,波波犹自说闲身。xìn dào chén zhōng bù jiàn chén,bō bō yóu zì shuō xián shēn。
故山未返同为客,中道何堪更别人。gù shān wèi fǎn tóng wèi kè,zhōng dào hé kān gèng bié rén。
几欲兼程将禁夏,因贪良晤忽经春。jǐ yù jiān chéng jiāng jìn xià,yīn tān liáng wù hū jīng chūn。
归装剩有诗篇在,吟向轻车字字新。guī zhuāng shèng yǒu shī piān zài,yín xiàng qīng chē zì zì xīn。

送十洲师还南岳

成鹫

已透云门最上关,偶将馀习托高闲。yǐ tòu yún mén zuì shàng guān,ǒu jiāng yú xí tuō gāo xián。
大师未易鸣孤掌,全豹何妨见一斑。dà shī wèi yì míng gū zhǎng,quán bào hé fáng jiàn yī bān。
圆月浅深同湛水,片云来往不离山。yuán yuè qiǎn shēn tóng zhàn shuǐ,piàn yún lái wǎng bù lí shān。
君归若遇衡中老,应恨罗浮未尽攀。jūn guī ruò yù héng zhōng lǎo,yīng hèn luó fú wèi jǐn pān。

寄丹徒毛中庵明府

成鹫

仙郎出宰近金山,正好寻僧日往还。xiān láng chū zǎi jìn jīn shān,zhèng hǎo xún sēng rì wǎng hái。
道在何妨兼吏隐,才优宁惜济时艰。dào zài hé fáng jiān lì yǐn,cái yōu níng xī jì shí jiān。
烟霞老我终成癖,雨露随君未许闲。yān xiá lǎo wǒ zhōng chéng pǐ,yǔ lù suí jūn wèi xǔ xián。
欲抱无弦远相访,秋风孤鹤度庾关。yù bào wú xián yuǎn xiāng fǎng,qiū fēng gū hè dù yǔ guān。

与陶握山岑金纪何不偕诸子重游濂泉怀旧

成鹫

乱馀何幸得闲身,来往林泉自主宾。luàn yú hé xìng dé xián shēn,lái wǎng lín quán zì zhǔ bīn。
冷局已无争道客,高山还有听琴人。lěng jú yǐ wú zhēng dào kè,gāo shān hái yǒu tīng qín rén。
风生静树秋初入,月近枯禅夜独亲。fēng shēng jìng shù qiū chū rù,yuè jìn kū chán yè dú qīn。
十载旧游零落尽,暮年相见莫辞频。shí zài jiù yóu líng luò jǐn,mù nián xiāng jiàn mò cí pín。

重游濂泉赠友松师

成鹫

曾向东林共种莲,新僧重结旧僧缘。céng xiàng dōng lín gòng zhǒng lián,xīn sēng zhòng jié jiù sēng yuán。
溪声山色垂垂老,翠竹黄花的的禅。xī shēng shān sè chuí chuí lǎo,cuì zhú huáng huā de de chán。
滴水渐穿崖下石,开池分贮涧中泉。dī shuǐ jiàn chuān yá xià shí,kāi chí fēn zhù jiàn zhōng quán。
近来诗草焚将尽,拾得馀灰似瘦权。jìn lái shī cǎo fén jiāng jǐn,shí dé yú huī shì shòu quán。

放雁

成鹫

年年踪迹类飘蓬,同病相怜乃与公。nián nián zōng jì lèi piāo péng,tóng bìng xiāng lián nǎi yǔ gōng。
南海到来无鹤米,北溟归去有鹏风。nán hǎi dào lái wú hè mǐ,běi míng guī qù yǒu péng fēng。
新翎未长飞犹倦,旧侣重寻兴岂穷。xīn líng wèi zhǎng fēi yóu juàn,jiù lǚ zhòng xún xīng qǐ qióng。
几度举头天外望,不知谁早出樊笼。jǐ dù jǔ tóu tiān wài wàng,bù zhī shuí zǎo chū fán lóng。

题异山高蹈图寄海南冯合溪

成鹫

立处高高行处深,灵泉一别到于今。lì chù gāo gāo xíng chù shēn,líng quán yī bié dào yú jīn。
太虚偶借丹青手,古调难为白雪音。tài xū ǒu jiè dān qīng shǒu,gǔ diào nán wèi bái xuě yīn。
四海真交同水乳,百年归计在云林。sì hǎi zhēn jiāo tóng shuǐ rǔ,bǎi nián guī jì zài yún lín。
期君料理还童药,迟我重来策杖寻。qī jūn liào lǐ hái tóng yào,chí wǒ zhòng lái cè zhàng xún。

送潘亦庶游珠崖

成鹫

珠崖旧路我曾过,指点君行胜事多。zhū yá jiù lù wǒ céng guò,zhǐ diǎn jūn xíng shèng shì duō。
随地看山移店宿,停车得句扣轮歌。suí dì kàn shān yí diàn sù,tíng chē dé jù kòu lún gē。
东林长者名支遁,南国佳人字梦婆。dōng lín zhǎng zhě míng zhī dùn,nán guó jiā rén zì mèng pó。
到日相逢应见讯,为言行脚尚蹉跎。dào rì xiāng féng yīng jiàn xùn,wèi yán xíng jiǎo shàng cuō tuó。

白云飞瀑

成鹫

因寻绝胜问山翁,指点泉声万壑中。yīn xún jué shèng wèn shān wēng,zhǐ diǎn quán shēng wàn hè zhōng。
花雨影微银地迥,水晶帘卷玉壶空。huā yǔ yǐng wēi yín dì jiǒng,shuǐ jīng lián juǎn yù hú kōng。
林间宿雾多藏豹,石上晴光总化虹。lín jiān sù wù duō cáng bào,shí shàng qíng guāng zǒng huà hóng。
千古一僧看不尽,随风飞出白云东。qiān gǔ yī sēng kàn bù jǐn,suí fēng fēi chū bái yún dōng。

涅槃台

成鹫

到处溪山尽解颐,一台终日对崔嵬。dào chù xī shān jǐn jiě yí,yī tái zhōng rì duì cuī wéi。
闲身静坐三生石,老眼频看八字碑。xián shēn jìng zuò sān shēng shí,lǎo yǎn pín kàn bā zì bēi。
饮水自知无冷暖,磨砖谁复见须眉。yǐn shuǐ zì zhī wú lěng nuǎn,mó zhuān shuí fù jiàn xū méi。
涅槃道者今何去,龙卧澄潭似旧时。niè pán dào zhě jīn hé qù,lóng wò chéng tán shì jiù shí。

挽张处士

成鹫

一束生刍一纸书,殷勤寄语老龙舒。yī shù shēng chú yī zhǐ shū,yīn qín jì yǔ lǎo lóng shū。
乐邦好好还家去,尘世休休借宅居。lè bāng hǎo hǎo hái jiā qù,chén shì xiū xiū jiè zhái jū。
角里只今虚棐几,虎溪无复过篮舆。jiǎo lǐ zhǐ jīn xū fěi jǐ,hǔ xī wú fù guò lán yú。
相逢尽有同归钓,谁似先生得自如。xiāng féng jǐn yǒu tóng guī diào,shuí shì xiān shēng dé zì rú。

送说泉师参方

成鹫

只嫌吾道太支离,裹足偷闲且后期。zhǐ xián wú dào tài zhī lí,guǒ zú tōu xián qiě hòu qī。
万里孤筇人独往,一声长笛自家吹。wàn lǐ gū qióng rén dú wǎng,yī shēng zhǎng dí zì jiā chuī。
相随拨草瞻风日,不是游山玩水时。xiāng suí bō cǎo zhān fēng rì,bù shì yóu shān wán shuǐ shí。
为报诸方参学者,年来慧命似悬丝。wèi bào zhū fāng cān xué zhě,nián lái huì mìng shì xuán sī。

送圣箭师参方

成鹫

羡君云水正当时,老我烟霞不厌迟。xiàn jūn yún shuǐ zhèng dāng shí,lǎo wǒ yān xiá bù yàn chí。
高步自夸双足稳,深心唯许一人知。gāo bù zì kuā shuāng zú wěn,shēn xīn wéi xǔ yī rén zhī。
金能跃冶顽应少,箭贵全锋用乃奇。jīn néng yuè yě wán yīng shǎo,jiàn guì quán fēng yòng nǎi qí。
闲抱瓶砖磨一片,待他归日照须眉。xián bào píng zhuān mó yī piàn,dài tā guī rì zhào xū méi。

送庞西牟公车

成鹫

三年前记别君时,袖取奇香寄所思。sān nián qián jì bié jūn shí,xiù qǔ qí xiāng jì suǒ sī。
我友尚存怀里字,故人犹是社中儿。wǒ yǒu shàng cún huái lǐ zì,gù rén yóu shì shè zhōng ér。
花明上国看千树,春满家山老一枝。huā míng shàng guó kàn qiān shù,chūn mǎn jiā shān lǎo yī zhī。
从此东林归不得,纵归多恐笑攒眉。cóng cǐ dōng lín guī bù dé,zòng guī duō kǒng xiào zǎn méi。