古诗词

丁亥生日自首

成鹫

山穷水尽日西暮,老景无多罪无数。shān qióng shuǐ jǐn rì xī mù,lǎo jǐng wú duō zuì wú shù。
文逋笔债积如林,多半引年兼誉墓。wén bū bǐ zhài jī rú lín,duō bàn yǐn nián jiān yù mù。
乖张名实点清虚,破犯初篇成妄语。guāi zhāng míng shí diǎn qīng xū,pò fàn chū piān chéng wàng yǔ。
自甘拔舌入泥犁,不免刀山还剑树。zì gān bá shé rù ní lí,bù miǎn dāo shān hái jiàn shù。
此身九死一可生,赖有羞惭及疑惧。cǐ shēn jiǔ sǐ yī kě shēng,lài yǒu xiū cán jí yí jù。
同是世闲无智人,四大假合成幻身。tóng shì shì xián wú zhì rén,sì dà jiǎ hé chéng huàn shēn。
遭逢贤劫佛住世,使我得作伽蓝民。zāo féng xián jié fú zhù shì,shǐ wǒ dé zuò gā lán mín。
不耕不织不冻馁,无礼无义无尊亲。bù gēng bù zhī bù dòng něi,wú lǐ wú yì wú zūn qīn。
白毫一分人天供,饕饕虚消不自重。bái háo yī fēn rén tiān gōng,tāo tāo xū xiāo bù zì zhòng。
何况重添粪上花,制锦徵诗耀徒众。hé kuàng zhòng tiān fèn shàng huā,zhì jǐn zhēng shī yào tú zhòng。
一时举国走若狂,狸奴白牯胡厮哄。yī shí jǔ guó zǒu ruò kuáng,lí nú bái gǔ hú sī hǒng。
头会箕敛通贤愚,香花得钱铙钹送。tóu huì jī liǎn tōng xián yú,xiāng huā dé qián náo bó sòng。
舍曰欲之为之辞,高坐道场说春梦。shě yuē yù zhī wèi zhī cí,gāo zuò dào chǎng shuō chūn mèng。
世间寿者悉如斯,自称等觉原等痴。shì jiān shòu zhě xī rú sī,zì chēng děng jué yuán děng chī。
小人之痴痴到骨,大人痴在毛与皮。xiǎo rén zhī chī chī dào gǔ,dà rén chī zài máo yǔ pí。
学道年过七十一,腼颜空腹为人师。xué dào nián guò qī shí yī,miǎn yán kōng fù wèi rén shī。
身口意业忏不净,虚生浪死徒增悲。shēn kǒu yì yè chàn bù jìng,xū shēng làng sǐ tú zēng bēi。
不须说着母难日,人命无常知未知。bù xū shuō zhe mǔ nán rì,rén mìng wú cháng zhī wèi zhī。

成鹫

成鹫,俗姓方,名颛恺,字趾麟。出家后法名光鹫,字即山;后易名成鹫,字迹删。广东番禺人。明举人方国骅之子。年十三补诸生。以时世苦乱,于清圣祖康熙十六年(一六七七)自行落发,康熙二十年禀受十戒。曾住会同县(今琼海)多异山海潮岩灵泉寺、香山县(今中山)东林庵、澳门普济禅院、广州河南大通寺、肇庆鼎湖山庆云寺,为当时著名遗民僧。工诗文,一时名卿巨公多与往还。论者谓其文源于《周易》,变化于《庄》《骚》,其诗在灵运、香山之间。年八十五圆寂于广州。著有《楞严经直说》、《道德经直说》、《鼎湖山志》、《鹿湖近草》、《咸陟堂诗文集》等。清道光《广东通志》卷三二八有传。 成鹫的作品>>

猜您喜欢

送圆音禅友主席丹霞

成鹫

海云山色海幢潮,到处门庭未寂寥。hǎi yún shān sè hǎi chuáng cháo,dào chù mén tíng wèi jì liáo。
猿鹤无心恋城市,不妨龙象远相招。yuán hè wú xīn liàn chéng shì,bù fáng lóng xiàng yuǎn xiāng zhāo。

送圆音禅友主席丹霞

成鹫

怡山受请独归迟,祖席无人强自持。yí shān shòu qǐng dú guī chí,zǔ xí wú rén qiáng zì chí。
法社垂秋非所惜,风生庭树倍兴悲。fǎ shè chuí qiū fēi suǒ xī,fēng shēng tíng shù bèi xīng bēi。

送圆音禅友主席丹霞

成鹫

难忘封树在丹霞,吹火因风赖作家。nán wàng fēng shù zài dān xiá,chuī huǒ yīn fēng lài zuò jiā。
犹胜三年庐墓赐,手栽灵楷不生花。yóu shèng sān nián lú mù cì,shǒu zāi líng kǎi bù shēng huā。

送圆音禅友主席丹霞

成鹫

没藏身处却藏身,不为人时正为人。méi cáng shēn chù què cáng shēn,bù wèi rén shí zhèng wèi rén。
我欲似君难得似,肯因离合别疏亲。wǒ yù shì jūn nán dé shì,kěn yīn lí hé bié shū qīn。

送圆音禅友主席丹霞

成鹫

别路山川首重回,双池到日藕花开。bié lù shān chuān shǒu zhòng huí,shuāng chí dào rì ǒu huā kāi。
当初不枉曾相许,亲见丹霞掩耳来。dāng chū bù wǎng céng xiāng xǔ,qīn jiàn dān xiá yǎn ěr lái。

送圆音禅友主席丹霞

成鹫

凭君寄语海山樵,咫尺丹梯路未遥。píng jūn jì yǔ hǎi shān qiáo,zhǐ chǐ dān tī lù wèi yáo。
独立孤峰人已老,秋风迟我过虹桥。dú lì gū fēng rén yǐ lǎo,qiū fēng chí wǒ guò hóng qiáo。

送圆音禅友主席丹霞

成鹫

凭君寄语锦江渔,曾见华亭识得渠。píng jūn jì yǔ jǐn jiāng yú,céng jiàn huá tíng shí dé qú。
歌罢沧浪相忆否,水清难免是无鱼。gē bà cāng làng xiāng yì fǒu,shuǐ qīng nán miǎn shì wú yú。

送圆音禅友主席丹霞

成鹫

凭君寄语谷阳休,临别吟诗记得否。píng jūn jì yǔ gǔ yáng xiū,lín bié yín shī jì dé fǒu。
从此居亭应有主,不愁无地牧顽牛。cóng cǐ jū tíng yīng yǒu zhǔ,bù chóu wú dì mù wán niú。

送圆音禅友主席丹霞

成鹫

凭君寄语锦岩僧,磴道尘封尚拟登。píng jūn jì yǔ jǐn yán sēng,dèng dào chén fēng shàng nǐ dēng。
高枕卧游人不信,梦魂长绕石房灯。gāo zhěn wò yóu rén bù xìn,mèng hún zhǎng rào shí fáng dēng。

送圆音禅友主席丹霞

成鹫

凭君寄语马专城,久别还应记得名。píng jūn jì yǔ mǎ zhuān chéng,jiǔ bié hái yīng jì dé míng。
一自寒梅虚信施,至今鼠腹尚彭亨。yī zì hán méi xū xìn shī,zhì jīn shǔ fù shàng péng hēng。

送圆音禅友主席丹霞

成鹫

凭君寄语到仁阳,千里何曾异一堂。píng jūn jì yǔ dào rén yáng,qiān lǐ hé céng yì yī táng。
两地青山同白发,昨来如染再来霜。liǎng dì qīng shān tóng bái fā,zuó lái rú rǎn zài lái shuāng。

送圆音禅友主席丹霞

成鹫

凭君寄语旧同参,密约难忘楚讱庵。píng jūn jì yǔ jiù tóng cān,mì yuē nán wàng chǔ rèn ān。
曾否入山烦指点,意中人在白鹅潭。céng fǒu rù shān fán zhǐ diǎn,yì zhōng rén zài bái é tán。

泊汾水闻琵琶社题

成鹫

野渡停桡月满船,江声渔榜杂鼗弦。yě dù tíng ráo yuè mǎn chuán,jiāng shēng yú bǎng zá táo xián。
玉环去后无消息,古调还须叚老禅。yù huán qù hòu wú xiāo xī,gǔ diào hái xū jiǎ lǎo chán。

泊汾水闻琵琶社题

成鹫

万古乌孙一片云,云头传语到横汾。wàn gǔ wū sūn yī piàn yún,yún tóu chuán yǔ dào héng fén。
微情欲诉风吹去,散入江波处处闻。wēi qíng yù sù fēng chuī qù,sàn rù jiāng bō chù chù wén。

泊汾水闻琵琶社题

成鹫

不知弹者为谁弹,一曲嘈嘈十指寒。bù zhī dàn zhě wèi shuí dàn,yī qū cáo cáo shí zhǐ hán。
唤起同舟听胡语,前程多恐是桑干。huàn qǐ tóng zhōu tīng hú yǔ,qián chéng duō kǒng shì sāng gàn。