古诗词

贫儿诗

成鹫

微生返自然,从不慕肥鲜。wēi shēng fǎn zì rán,cóng bù mù féi xiān。
怀古发长啸,师心空复怜。huái gǔ fā zhǎng xiào,shī xīn kōng fù lián。
五金曾跃冶,百炼始成绵。wǔ jīn céng yuè yě,bǎi liàn shǐ chéng mián。
故旧休通款,交游耻胁肩。gù jiù xiū tōng kuǎn,jiāo yóu chǐ xié jiān。
回车遵道路,绝粒事神仙。huí chē zūn dào lù,jué lì shì shén xiān。
俯首甘人后,翻身走马前。fǔ shǒu gān rén hòu,fān shēn zǒu mǎ qián。
清臞形似鹤,皎洁净于莲。qīng qú xíng shì hè,jiǎo jié jìng yú lián。
管带蒲团话,忘炊曲突烟。guǎn dài pú tuán huà,wàng chuī qū tū yān。
流尘生破甑,飞辔跃征鞭。liú chén shēng pò zèng,fēi pèi yuè zhēng biān。
短景催年老,斋居免业牵。duǎn jǐng cuī nián lǎo,zhāi jū miǎn yè qiān。
卑栖宜矮屋,高咏薄贪泉。bēi qī yí ǎi wū,gāo yǒng báo tān quán。
孤竹常枵腹,长江懒索钱。gū zhú cháng xiāo fù,zhǎng jiāng lǎn suǒ qián。
缊衣云片片,缀钵日悬悬。yūn yī yún piàn piàn,zhuì bō rì xuán xuán。
草屩将身去,香珠信手揎。cǎo juē jiāng shēn qù,xiāng zhū xìn shǒu xuān。
野榸随地斸,苦茗带渣煎。yě zhāi suí dì zhǔ,kǔ míng dài zhā jiān。
忽讶隙风冷,宁知土壁穿。hū yà xì fēng lěng,níng zhī tǔ bì chuān。
竹疏成鼓吹,松老落钗钿。zhú shū chéng gǔ chuī,sōng lǎo luò chāi diàn。
菌枕纹依榻,莎茵绿胜毡。jūn zhěn wén yī tà,shā yīn lǜ shèng zhān。
菜根邀上客,粪芋享时贤。cài gēn yāo shàng kè,fèn yù xiǎng shí xián。
卷幔山光满,窥池日晕圆。juǎn màn shān guāng mǎn,kuī chí rì yūn yuán。
虚空高放眼,浓厚息垂涎。xū kōng gāo fàng yǎn,nóng hòu xī chuí xián。
雅俗随丰俭,人天任促延。yǎ sú suí fēng jiǎn,rén tiān rèn cù yán。
二时行处办,十万梦中缠。èr shí xíng chù bàn,shí wàn mèng zhōng chán。
香国原无饭,陶琴岂有弦。xiāng guó yuán wú fàn,táo qín qǐ yǒu xián。
衣珠藏自富,竿影正还偏。yī zhū cáng zì fù,gān yǐng zhèng hái piān。
审能甘澹薄,何用更雕镌。shěn néng gān dàn báo,hé yòng gèng diāo juān。
寄语诸方道,来参一味禅。jì yǔ zhū fāng dào,lái cān yī wèi chán。
寒温三事衲,风雨七条椽。hán wēn sān shì nà,fēng yǔ qī tiáo chuán。
虚室空诸有,全身剩一拳。xū shì kōng zhū yǒu,quán shēn shèng yī quán。
步行骑水牯,袖手看秋千。bù xíng qí shuǐ gǔ,xiù shǒu kàn qiū qiān。
野老焚刍狗,村童放纸鸢。yě lǎo fén chú gǒu,cūn tóng fàng zhǐ yuān。
人由人去就,我与我周旋。rén yóu rén qù jiù,wǒ yǔ wǒ zhōu xuán。
衣褐休怀璧,书空代写笺。yī hè xiū huái bì,shū kōng dài xiě jiān。
海潮消复长,山月望还弦。hǎi cháo xiāo fù zhǎng,shān yuè wàng hái xián。
物理应如此,吾宗妙不传。wù lǐ yīng rú cǐ,wú zōng miào bù chuán。
休粮修白业,因地种黄连。xiū liáng xiū bái yè,yīn dì zhǒng huáng lián。
苦趣成真乐,灵根秀识田。kǔ qù chéng zhēn lè,líng gēn xiù shí tián。
无心乘化往,何事抱愁思。wú xīn chéng huà wǎng,hé shì bào chóu sī。
道在箪瓢外,闲非水石边。dào zài dān piáo wài,xián fēi shuǐ shí biān。
形骸同土木,蓑笠亦貂蝉。xíng hái tóng tǔ mù,suō lì yì diāo chán。
真见须离见,生缘讵有缘。zhēn jiàn xū lí jiàn,shēng yuán jù yǒu yuán。
本来无欠剩,谁复较偏全。běn lái wú qiàn shèng,shuí fù jiào piān quán。
细入微尘界,高登自在天。xì rù wēi chén jiè,gāo dēng zì zài tiān。
瓶盘终有漏,溪壑不须填。píng pán zhōng yǒu lòu,xī hè bù xū tián。
幻寄随漂梗,浮生等逝川。huàn jì suí piāo gěng,fú shēng děng shì chuān。
光阴销艳骨,风烛散歌筵。guāng yīn xiāo yàn gǔ,fēng zhú sàn gē yán。
好去参云水,归来磨■砖。hǎo qù cān yún shuǐ,guī lái mó zhuān。
腰间舂米石,江上钓鱼船。yāo jiān chōng mǐ shí,jiāng shàng diào yú chuán。
珍重惟今日,蹉跎又一年。zhēn zhòng wéi jīn rì,cuō tuó yòu yī nián。
漫将儿女见,逐物起狂颠。màn jiāng ér nǚ jiàn,zhú wù qǐ kuáng diān。

成鹫

成鹫,俗姓方,名颛恺,字趾麟。出家后法名光鹫,字即山;后易名成鹫,字迹删。广东番禺人。明举人方国骅之子。年十三补诸生。以时世苦乱,于清圣祖康熙十六年(一六七七)自行落发,康熙二十年禀受十戒。曾住会同县(今琼海)多异山海潮岩灵泉寺、香山县(今中山)东林庵、澳门普济禅院、广州河南大通寺、肇庆鼎湖山庆云寺,为当时著名遗民僧。工诗文,一时名卿巨公多与往还。论者谓其文源于《周易》,变化于《庄》《骚》,其诗在灵运、香山之间。年八十五圆寂于广州。著有《楞严经直说》、《道德经直说》、《鼎湖山志》、《鹿湖近草》、《咸陟堂诗文集》等。清道光《广东通志》卷三二八有传。 成鹫的作品>>

猜您喜欢

山居与霍宾辉孝廉园亭相近漫题其壁

成鹫

行遍千峰得此村,结茅况复近高轩。xíng biàn qiān fēng dé cǐ cūn,jié máo kuàng fù jìn gāo xuān。
相闻爱客时开径,应许闲人来叩门。xiāng wén ài kè shí kāi jìng,yīng xǔ xián rén lái kòu mén。
半角好山谁作主,一溪流水自同源。bàn jiǎo hǎo shān shuí zuò zhǔ,yī xī liú shuǐ zì tóng yuán。
老僧昨暮鸣清磬,曾否因风到耳根。lǎo sēng zuó mù míng qīng qìng,céng fǒu yīn fēng dào ěr gēn。

送本师入云门

成鹫

老来翻喜病身闲,正好随师远闭关。lǎo lái fān xǐ bìng shēn xián,zhèng hǎo suí shī yuǎn bì guān。
留得馀生在尘世,定寻归路入名山。liú dé yú shēng zài chén shì,dìng xún guī lù rù míng shān。
溪声过耳成流转,云影无心自往还。xī shēng guò ěr chéng liú zhuǎn,yún yǐng wú xīn zì wǎng hái。
到日若从深处隐,松寮多结两三间。dào rì ruò cóng shēn chù yǐn,sōng liáo duō jié liǎng sān jiān。

寄绿园庵主人

成鹫

江门江水水漫漫,未得轻舟下急湍。jiāng mén jiāng shuǐ shuǐ màn màn,wèi dé qīng zhōu xià jí tuān。
袖里一缄寻便寄,书中唯道息机难。xiù lǐ yī jiān xún biàn jì,shū zhōng wéi dào xī jī nán。
世从善病忘应得,春似孤心老更寒。shì cóng shàn bìng wàng yīng dé,chūn shì gū xīn lǎo gèng hán。
莫遣绿围围不住,东风吹入楚云端。mò qiǎn lǜ wéi wéi bù zhù,dōng fēng chuī rù chǔ yún duān。

过市门贻社中诸子

成鹫

兀坐空林远思兴,闲心时复在高朋。wù zuò kōng lín yuǎn sī xīng,xián xīn shí fù zài gāo péng。
重经旧路成生客,笑向旁人认老僧。zhòng jīng jiù lù chéng shēng kè,xiào xiàng páng rén rèn lǎo sēng。
沧海偶来甜鹤梦,青山归去忆渔灯。cāng hǎi ǒu lái tián hè mèng,qīng shān guī qù yì yú dēng。
相逢况是论心地,莫怪频频说上乘。xiāng féng kuàng shì lùn xīn dì,mò guài pín pín shuō shàng chéng。

闰上巳社集片檀庵赏菊

成鹫

乱来何幸得同堂,野寺频过逸兴长。luàn lái hé xìng dé tóng táng,yě sì pín guò yì xīng zhǎng。
视历两回逢上巳,看花三月似重阳。shì lì liǎng huí féng shàng sì,kàn huā sān yuè shì zhòng yáng。
时宜不合如孤客,秋意无端出众芳。shí yí bù hé rú gū kè,qiū yì wú duān chū zhòng fāng。
归去石桥桥畔笑,问君谁是古柴桑。guī qù shí qiáo qiáo pàn xiào,wèn jūn shuí shì gǔ chái sāng。

题片檀庵壁

成鹫

谁把旃檀作梵宫,清溪曲曲径斜通。shuí bǎ zhān tán zuò fàn gōng,qīng xī qū qū jìng xié tōng。
经年老衲坐当壁,几度大江流向东。jīng nián lǎo nà zuò dāng bì,jǐ dù dà jiāng liú xiàng dōng。
阶燕啄泥停宿雨,窗绳触纸引微风。jiē yàn zhuó ní tíng sù yǔ,chuāng shéng chù zhǐ yǐn wēi fēng。
休心更说观心法,石室绳床笑懒融。xiū xīn gèng shuō guān xīn fǎ,shí shì shéng chuáng xiào lǎn róng。

赠吕耕山

成鹫

逢人唯劝作真儒,此事如君谅不辜。féng rén wéi quàn zuò zhēn rú,cǐ shì rú jūn liàng bù gū。
但解青莲生火宅,何妨浊水得玄珠。dàn jiě qīng lián shēng huǒ zhái,hé fáng zhuó shuǐ dé xuán zhū。
道存琴瑟调应好,心向蒲团坐亦枯。dào cún qín sè diào yīng hǎo,xīn xiàng pú tuán zuò yì kū。
我已出家君罢道,相看无计赠区区。wǒ yǐ chū jiā jūn bà dào,xiāng kàn wú jì zèng qū qū。

送铁城诸子还邑寄题曹调仲读书堂

成鹫

谩从尘籍问三馀,试听山僧说太初。mán cóng chén jí wèn sān yú,shì tīng shān sēng shuō tài chū。
仓颉未生先有字,庖羲才画已无书。cāng jié wèi shēng xiān yǒu zì,páo xī cái huà yǐ wú shū。
江城习静门长闭,海日当空室自虚。jiāng chéng xí jìng mén zhǎng bì,hǎi rì dāng kōng shì zì xū。
归去致声曹处士,高秋迟我子云居。guī qù zhì shēng cáo chù shì,gāo qiū chí wǒ zi yún jū。

雨中寄罗戒轩

成鹫

莫嫌寒雨打孤篷,添得新泉听不穷。mò xián hán yǔ dǎ gū péng,tiān dé xīn quán tīng bù qióng。
昨夜分流栽药地,今朝闲杀灌园翁。zuó yè fēn liú zāi yào dì,jīn cháo xián shā guàn yuán wēng。
空山风雪逢人少,到处晴阴与子同。kōng shān fēng xuě féng rén shǎo,dào chù qíng yīn yǔ zi tóng。
几度欲来寻旧约,数探书札出怀中。jǐ dù yù lái xún jiù yuē,shù tàn shū zhá chū huái zhōng。

黄连江口怀旧

成鹫

曾从严武此登台,旧路经过首重回。céng cóng yán wǔ cǐ dēng tái,jiù lù jīng guò shǒu zhòng huí。
兵革几年孤鹤去,风尘满地一僧来。bīng gé jǐ nián gū hè qù,fēng chén mǎn dì yī sēng lái。
雪边老树含生理,乱后新畬有劫灰。xuě biān lǎo shù hán shēng lǐ,luàn hòu xīn shē yǒu jié huī。
遂使居人厌征战,相逢不敢说行枚。suì shǐ jū rén yàn zhēng zhàn,xiāng féng bù gǎn shuō xíng méi。

冬日与铁城诸子游小岭同赋

成鹫

望山方悔出山迟,去去看山信所之。wàng shān fāng huǐ chū shān chí,qù qù kàn shān xìn suǒ zhī。
空谷乍闻孤屐响,寒岩初与老僧期。kōng gǔ zhà wén gū jī xiǎng,hán yán chū yǔ lǎo sēng qī。
更无烟火通尘世,只有云霞覆短篱。gèng wú yān huǒ tōng chén shì,zhǐ yǒu yún xiá fù duǎn lí。
便欲结茅从此住,夙心难遣外人知。biàn yù jié máo cóng cǐ zhù,sù xīn nán qiǎn wài rén zhī。

冬日与铁城诸子游小岭同赋

成鹫

杖头标笠五铢轻,扶上孤峰四望平。zhàng tóu biāo lì wǔ zhū qīng,fú shàng gū fēng sì wàng píng。
沧海东西浮岛屿,白云朝暮暗江城。cāng hǎi dōng xī fú dǎo yǔ,bái yún cháo mù àn jiāng chéng。
鸟逢吟客声相引,鹿认林僧路共行。niǎo féng yín kè shēng xiāng yǐn,lù rèn lín sēng lù gòng xíng。
我是即山山即我,相看何用更知名。wǒ shì jí shān shān jí wǒ,xiāng kàn hé yòng gèng zhī míng。

冬日与铁城诸子游小岭同赋

成鹫

同游亦复爱清狂,出郭招携逸兴长。tóng yóu yì fù ài qīng kuáng,chū guō zhāo xié yì xīng zhǎng。
坐石听泉衣带冷,就山尝茗齿牙香。zuò shí tīng quán yī dài lěng,jiù shān cháng míng chǐ yá xiāng。
断崖路转冲晴雪,老树寒生透夕阳。duàn yá lù zhuǎn chōng qíng xuě,lǎo shù hán shēng tòu xī yáng。
一度登临应不偶,闲云来往本无乡。yī dù dēng lín yīng bù ǒu,xián yún lái wǎng běn wú xiāng。

题西山寺

成鹫

此山得似故山无,城上闲凭景物殊。cǐ shān dé shì gù shān wú,chéng shàng xián píng jǐng wù shū。
半面高窗临睥睨,千峰晴雪见浮图。bàn miàn gāo chuāng lín pì nì,qiān fēng qíng xuě jiàn fú tú。
旌旄影接幡幢动,钟磬声随鼓角孤。jīng máo yǐng jiē fān chuáng dòng,zhōng qìng shēng suí gǔ jiǎo gū。
登望正逢多垒日,问僧何地结双趺。dēng wàng zhèng féng duō lěi rì,wèn sēng hé dì jié shuāng fū。

铁城长至

成鹫

殊方风日八方同,到处天心静处同。shū fāng fēng rì bā fāng tóng,dào chù tiān xīn jìng chù tóng。
海国千家通赤县,沧溟一气应黄钟。hǎi guó qiān jiā tōng chì xiàn,cāng míng yī qì yīng huáng zhōng。
南来渐返羲和驭,老去难追夸父踪。nán lái jiàn fǎn xī hé yù,lǎo qù nán zhuī kuā fù zōng。
从此不愁山路远,昼长容我信孤筇。cóng cǐ bù chóu shān lù yuǎn,zhòu zhǎng róng wǒ xìn gū qióng。