古诗词

贫儿诗

成鹫

微生返自然,从不慕肥鲜。wēi shēng fǎn zì rán,cóng bù mù féi xiān。
怀古发长啸,师心空复怜。huái gǔ fā zhǎng xiào,shī xīn kōng fù lián。
五金曾跃冶,百炼始成绵。wǔ jīn céng yuè yě,bǎi liàn shǐ chéng mián。
故旧休通款,交游耻胁肩。gù jiù xiū tōng kuǎn,jiāo yóu chǐ xié jiān。
回车遵道路,绝粒事神仙。huí chē zūn dào lù,jué lì shì shén xiān。
俯首甘人后,翻身走马前。fǔ shǒu gān rén hòu,fān shēn zǒu mǎ qián。
清臞形似鹤,皎洁净于莲。qīng qú xíng shì hè,jiǎo jié jìng yú lián。
管带蒲团话,忘炊曲突烟。guǎn dài pú tuán huà,wàng chuī qū tū yān。
流尘生破甑,飞辔跃征鞭。liú chén shēng pò zèng,fēi pèi yuè zhēng biān。
短景催年老,斋居免业牵。duǎn jǐng cuī nián lǎo,zhāi jū miǎn yè qiān。
卑栖宜矮屋,高咏薄贪泉。bēi qī yí ǎi wū,gāo yǒng báo tān quán。
孤竹常枵腹,长江懒索钱。gū zhú cháng xiāo fù,zhǎng jiāng lǎn suǒ qián。
缊衣云片片,缀钵日悬悬。yūn yī yún piàn piàn,zhuì bō rì xuán xuán。
草屩将身去,香珠信手揎。cǎo juē jiāng shēn qù,xiāng zhū xìn shǒu xuān。
野榸随地斸,苦茗带渣煎。yě zhāi suí dì zhǔ,kǔ míng dài zhā jiān。
忽讶隙风冷,宁知土壁穿。hū yà xì fēng lěng,níng zhī tǔ bì chuān。
竹疏成鼓吹,松老落钗钿。zhú shū chéng gǔ chuī,sōng lǎo luò chāi diàn。
菌枕纹依榻,莎茵绿胜毡。jūn zhěn wén yī tà,shā yīn lǜ shèng zhān。
菜根邀上客,粪芋享时贤。cài gēn yāo shàng kè,fèn yù xiǎng shí xián。
卷幔山光满,窥池日晕圆。juǎn màn shān guāng mǎn,kuī chí rì yūn yuán。
虚空高放眼,浓厚息垂涎。xū kōng gāo fàng yǎn,nóng hòu xī chuí xián。
雅俗随丰俭,人天任促延。yǎ sú suí fēng jiǎn,rén tiān rèn cù yán。
二时行处办,十万梦中缠。èr shí xíng chù bàn,shí wàn mèng zhōng chán。
香国原无饭,陶琴岂有弦。xiāng guó yuán wú fàn,táo qín qǐ yǒu xián。
衣珠藏自富,竿影正还偏。yī zhū cáng zì fù,gān yǐng zhèng hái piān。
审能甘澹薄,何用更雕镌。shěn néng gān dàn báo,hé yòng gèng diāo juān。
寄语诸方道,来参一味禅。jì yǔ zhū fāng dào,lái cān yī wèi chán。
寒温三事衲,风雨七条椽。hán wēn sān shì nà,fēng yǔ qī tiáo chuán。
虚室空诸有,全身剩一拳。xū shì kōng zhū yǒu,quán shēn shèng yī quán。
步行骑水牯,袖手看秋千。bù xíng qí shuǐ gǔ,xiù shǒu kàn qiū qiān。
野老焚刍狗,村童放纸鸢。yě lǎo fén chú gǒu,cūn tóng fàng zhǐ yuān。
人由人去就,我与我周旋。rén yóu rén qù jiù,wǒ yǔ wǒ zhōu xuán。
衣褐休怀璧,书空代写笺。yī hè xiū huái bì,shū kōng dài xiě jiān。
海潮消复长,山月望还弦。hǎi cháo xiāo fù zhǎng,shān yuè wàng hái xián。
物理应如此,吾宗妙不传。wù lǐ yīng rú cǐ,wú zōng miào bù chuán。
休粮修白业,因地种黄连。xiū liáng xiū bái yè,yīn dì zhǒng huáng lián。
苦趣成真乐,灵根秀识田。kǔ qù chéng zhēn lè,líng gēn xiù shí tián。
无心乘化往,何事抱愁思。wú xīn chéng huà wǎng,hé shì bào chóu sī。
道在箪瓢外,闲非水石边。dào zài dān piáo wài,xián fēi shuǐ shí biān。
形骸同土木,蓑笠亦貂蝉。xíng hái tóng tǔ mù,suō lì yì diāo chán。
真见须离见,生缘讵有缘。zhēn jiàn xū lí jiàn,shēng yuán jù yǒu yuán。
本来无欠剩,谁复较偏全。běn lái wú qiàn shèng,shuí fù jiào piān quán。
细入微尘界,高登自在天。xì rù wēi chén jiè,gāo dēng zì zài tiān。
瓶盘终有漏,溪壑不须填。píng pán zhōng yǒu lòu,xī hè bù xū tián。
幻寄随漂梗,浮生等逝川。huàn jì suí piāo gěng,fú shēng děng shì chuān。
光阴销艳骨,风烛散歌筵。guāng yīn xiāo yàn gǔ,fēng zhú sàn gē yán。
好去参云水,归来磨■砖。hǎo qù cān yún shuǐ,guī lái mó zhuān。
腰间舂米石,江上钓鱼船。yāo jiān chōng mǐ shí,jiāng shàng diào yú chuán。
珍重惟今日,蹉跎又一年。zhēn zhòng wéi jīn rì,cuō tuó yòu yī nián。
漫将儿女见,逐物起狂颠。màn jiāng ér nǚ jiàn,zhú wù qǐ kuáng diān。

成鹫

成鹫,俗姓方,名颛恺,字趾麟。出家后法名光鹫,字即山;后易名成鹫,字迹删。广东番禺人。明举人方国骅之子。年十三补诸生。以时世苦乱,于清圣祖康熙十六年(一六七七)自行落发,康熙二十年禀受十戒。曾住会同县(今琼海)多异山海潮岩灵泉寺、香山县(今中山)东林庵、澳门普济禅院、广州河南大通寺、肇庆鼎湖山庆云寺,为当时著名遗民僧。工诗文,一时名卿巨公多与往还。论者谓其文源于《周易》,变化于《庄》《骚》,其诗在灵运、香山之间。年八十五圆寂于广州。著有《楞严经直说》、《道德经直说》、《鼎湖山志》、《鹿湖近草》、《咸陟堂诗文集》等。清道光《广东通志》卷三二八有传。 成鹫的作品>>

猜您喜欢

墨敕

成鹫

梵语华言墨沈新,九重珍重下温纶。fàn yǔ huá yán mò shěn xīn,jiǔ zhòng zhēn zhòng xià wēn lún。
吾家自了无文字,莫向黄麻认主人。wú jiā zì le wú wén zì,mò xiàng huáng má rèn zhǔ rén。

念珠

成鹫

为止儿啼转法轮,却拈黄叶作家珍。wèi zhǐ ér tí zhuǎn fǎ lún,què niān huáng yè zuò jiā zhēn。
殷勤为报南宗道,莫把明珠错赠人。yīn qín wèi bào nán zōng dào,mò bǎ míng zhū cuò zèng rén。

宝环

成鹫

从来吾道有循环,留与儿孙着眼看。cóng lái wú dào yǒu xún huán,liú yǔ ér sūn zhe yǎn kàn。
觌面相呈衣线事,当中圆月照心寒。dí miàn xiāng chéng yī xiàn shì,dāng zhōng yuán yuè zhào xīn hán。

丹霞十二绝半山亭

成鹫

百城烟水总波波,一个闲人此地过。bǎi chéng yān shuǐ zǒng bō bō,yī gè xián rén cǐ dì guò。
莫道闲忙分各半,上山人少下山多。mò dào xián máng fēn gè bàn,shàng shān rén shǎo xià shān duō。

丹霞十二绝半山亭

成鹫

玉台频上不辞劳,晴雪和花拥毳袍。yù tái pín shàng bù cí láo,qíng xuě hé huā yōng cuì páo。
紫石碧栏行坐稳,下方遥见谓孤高。zǐ shí bì lán xíng zuò wěn,xià fāng yáo jiàn wèi gū gāo。

丹霞十二绝半山亭

成鹫

天空云海卷松涛,独往不知山路高。tiān kōng yún hǎi juǎn sōng tāo,dú wǎng bù zhī shān lù gāo。
百尺竿头谁进步,一门深入属吾曹。bǎi chǐ gān tóu shuí jìn bù,yī mén shēn rù shǔ wú cáo。

丹霞十二绝半山亭

成鹫

一峰南面众流清,半角山光尽向明。yī fēng nán miàn zhòng liú qīng,bàn jiǎo shān guāng jǐn xiàng míng。
薇蕨不留夷叔去,萧条古道少人行。wēi jué bù liú yí shū qù,xiāo tiáo gǔ dào shǎo rén xíng。

丹霞十二绝半山亭

成鹫

千松千竹倚千岩,一石一泉成一庵。qiān sōng qiān zhú yǐ qiān yán,yī shí yī quán chéng yī ān。
尽道乘龙人去后,片鳞留影在山南。jǐn dào chéng lóng rén qù hòu,piàn lín liú yǐng zài shān nán。

丹霞十二绝半山亭

成鹫

般若虚舟列百珍,片帆无恙度迷津。bān ruò xū zhōu liè bǎi zhēn,piàn fān wú yàng dù mí jīn。
而今法海波涛静,犹忆当时秉舵人。ér jīn fǎ hǎi bō tāo jìng,yóu yì dāng shí bǐng duò rén。

丹霞十二绝半山亭

成鹫

拟学飞仙念已灰,御风半月未归来。nǐ xué fēi xiān niàn yǐ huī,yù fēng bàn yuè wèi guī lái。
老僧平地行偏稳,踏上丹梯日几回。lǎo sēng píng dì xíng piān wěn,tà shàng dān tī rì jǐ huí。

丹霞十二绝半山亭

成鹫

一半蹲鸱出懒残,炉头珍重许分餐。yī bàn dūn chī chū lǎn cán,lú tóu zhēn zhòng xǔ fēn cān。
榻边恰好容高卧,莫作南山泽豹看。tà biān qià hǎo róng gāo wò,mò zuò nán shān zé bào kàn。

丹霞十二绝半山亭

成鹫

月窗半榻枕松筠,石上花开几度春。yuè chuāng bàn tà zhěn sōng yún,shí shàng huā kāi jǐ dù chūn。
山色不殊春梦觉,觉时依旧梦时人。shān sè bù shū chūn mèng jué,jué shí yī jiù mèng shí rén。

丹霞十二绝半山亭

成鹫

芳泉影里添千个,连璧堂前列万竿。fāng quán yǐng lǐ tiān qiān gè,lián bì táng qián liè wàn gān。
更把双松比孤竹,岁寒争羡弟兄难。gèng bǎ shuāng sōng bǐ gū zhú,suì hán zhēng xiàn dì xiōng nán。

丹霞十二绝半山亭

成鹫

更上一层山外山,茶烟如缕出重关。gèng shàng yī céng shān wài shān,chá yān rú lǚ chū zhòng guān。
老僧记得同游约,缚竹悬梯待客攀。lǎo sēng jì dé tóng yóu yuē,fù zhú xuán tī dài kè pān。

丹霞十二绝半山亭

成鹫

龙尾招呼龙爪闻,下山十里又逢君。lóng wěi zhāo hū lóng zhǎo wén,xià shān shí lǐ yòu féng jūn。
何年突出拿空手,攫取丹霞一片云。hé nián tū chū ná kōng shǒu,jué qǔ dān xiá yī piàn yún。