古诗词

万历甲辰秋东林书院落成步杨龟山先生此日不再得诗韵

顾允成

此日今还得,朝辉耀扶桑。cǐ rì jīn hái dé,cháo huī yào fú sāng。
厥初赤子心,悬象并穹苍。jué chū chì zi xīn,xuán xiàng bìng qióng cāng。
无端过浮云,暂掩本灵光。wú duān guò fú yún,zàn yǎn běn líng guāng。
努力事拂拭,依然露元阳。nǔ lì shì fú shì,yī rán lù yuán yáng。
理欲判危微,规矩成员方。lǐ yù pàn wēi wēi,guī jǔ chéng yuán fāng。
尘埃去弗来,真气泄针芒。chén āi qù fú lái,zhēn qì xiè zhēn máng。
日新又日新,其何用不臧。rì xīn yòu rì xīn,qí hé yòng bù zāng。
性非犹杞柳,仁义宁贼戕。xìng fēi yóu qǐ liǔ,rén yì níng zéi qiāng。
无为彼教惑,吾道掷秕糠。wú wèi bǐ jiào huò,wú dào zhì bǐ kāng。
大哉羲孔易,洗心密退藏。dà zāi xī kǒng yì,xǐ xīn mì tuì cáng。
不效浅薄子,争斗群卉芳。bù xiào qiǎn báo zi,zhēng dòu qún huì fāng。
天地人鼎立,至大而至刚。tiān dì rén dǐng lì,zhì dà ér zhì gāng。
欲仁斯仁至,安所置彷徨。yù rén sī rén zhì,ān suǒ zhì páng huáng。
南方文学古,东林岁月长。nán fāng wén xué gǔ,dōng lín suì yuè zhǎng。
继往开来兹,平步履康庄。jì wǎng kāi lái zī,píng bù lǚ kāng zhuāng。
念我逾五十,惭愧闇然章。niàn wǒ yú wǔ shí,cán kuì àn rán zhāng。
从前所萦萦,不脱名利场。cóng qián suǒ yíng yíng,bù tuō míng lì chǎng。
何当一奋跃,藩决失羸羊。hé dāng yī fèn yuè,fān jué shī léi yáng。
日知其所无,月能幸无忘。rì zhī qí suǒ wú,yuè néng xìng wú wàng。
果能此道矣,虽柔而必强。guǒ néng cǐ dào yǐ,suī róu ér bì qiáng。
浩渺重溟波,一苇自堪航。hào miǎo zhòng míng bō,yī wěi zì kān háng。
流光不相贷,迅速转无常。liú guāng bù xiāng dài,xùn sù zhuǎn wú cháng。
朝闻夕死可,仁者寿不亡。cháo wén xī sǐ kě,rén zhě shòu bù wáng。
若不及时敏,老至空悲伤。ruò bù jí shí mǐn,lǎo zhì kōng bēi shāng。
中行未易几,必也狷与狂。zhōng xíng wèi yì jǐ,bì yě juàn yǔ kuáng。
顾允成

顾允成

明常州府无锡人,字季时,号泾凡。顾宪成弟。性耿介,厉名节。万历十四年赴殿试,对策中语侵郑妃,置末第。房寰疏诋海瑞,允成不胜愤,偕同年生抗疏劾之,忤旨坐废。久之,以荐诏许以教授用,历官礼部主事。时三王并封,偕同官合疏谏,不报。后以疏劾阁臣张位,谪光州判官,乞假归,与宪成讲学东林,不复出。有《小辨斋偶存》。 顾允成的作品>>

猜您喜欢

吾与吟

顾允成

鹪鹩偃鼠总蘧蘧,归休无用天下为。jiāo liáo yǎn shǔ zǒng qú qú,guī xiū wú yòng tiān xià wèi。
古人冷淡今人笑,豆羹箪食见须眉。gǔ rén lěng dàn jīn rén xiào,dòu gēng dān shí jiàn xū méi。

吾与吟

顾允成

首阳山下日凄凄,敝屣侯封向采薇。shǒu yáng shān xià rì qī qī,bì xǐ hóu fēng xiàng cǎi wēi。
古人冷淡今人笑,玄武门前血溅衣。gǔ rén lěng dàn jīn rén xiào,xuán wǔ mén qián xuè jiàn yī。

吾与吟

顾允成

桐江滩上雪霏霏,独拥羊裘一钓垂。tóng jiāng tān shàng xuě fēi fēi,dú yōng yáng qiú yī diào chuí。
古人冷淡今人笑,南山又见北山移。gǔ rén lěng dàn jīn rén xiào,nán shān yòu jiàn běi shān yí。

吾与吟

顾允成

五柳萧萧映绿阴,先生不知何许人。wǔ liǔ xiāo xiāo yìng lǜ yīn,xiān shēng bù zhī hé xǔ rén。
古人冷淡今人笑,纷纷争媚玉楼春。gǔ rén lěng dàn jīn rén xiào,fēn fēn zhēng mèi yù lóu chūn。

吾与吟

顾允成

紫芝先生年六十,生平未尝见女色。zǐ zhī xiān shēng nián liù shí,shēng píng wèi cháng jiàn nǚ sè。
古人冷淡今人笑,二八嫦娥不离侧。gǔ rén lěng dàn jīn rén xiào,èr bā cháng é bù lí cè。

吾与吟

顾允成

伯鸾卓尔似人龙,且向吴门学赁舂。bó luán zhuó ěr shì rén lóng,qiě xiàng wú mén xué lìn chōng。
古人冷淡今人笑,以隶相尊倒托佣。gǔ rén lěng dàn jīn rén xiào,yǐ lì xiāng zūn dào tuō yōng。

吾与吟

顾允成

男婚女嫁既已毕,子平山游不复出。nán hūn nǚ jià jì yǐ bì,zi píng shān yóu bù fù chū。
古人冷淡今人笑,儿孙马牛何时逸。gǔ rén lěng dàn jīn rén xiào,ér sūn mǎ niú hé shí yì。

吾与吟

顾允成

少文好游有奇僻,老疾名山图在室。shǎo wén hǎo yóu yǒu qí pì,lǎo jí míng shān tú zài shì。
古人冷淡今人笑,泰山当前眼如绌。gǔ rén lěng dàn jīn rén xiào,tài shān dāng qián yǎn rú chù。

吾与吟

顾允成

罗冲万金原不足,君平百钱自有馀。luó chōng wàn jīn yuán bù zú,jūn píng bǎi qián zì yǒu yú。
古人冷淡今人笑,却将不足奉有馀。gǔ rén lěng dàn jīn rén xiào,què jiāng bù zú fèng yǒu yú。

吾与吟

顾允成

仲蔚蓬蒿雅没人,闭门养性略荣名。zhòng wèi péng hāo yǎ méi rén,bì mén yǎng xìng lüè róng míng。
古人冷淡今人笑,击鼓求亡大过情。gǔ rén lěng dàn jīn rén xiào,jī gǔ qiú wáng dà guò qíng。

吾与吟

顾允成

短褐持蔬自奉宾,驎之父子水潾潾。duǎn hè chí shū zì fèng bīn,lín zhī fù zi shuǐ lín lín。
古人冷淡今人笑,反命厨人代野人。gǔ rén lěng dàn jīn rén xiào,fǎn mìng chú rén dài yě rén。

吾与吟

顾允成

一坐藜床五十年,幼安当膝处皆穿。yī zuò lí chuáng wǔ shí nián,yòu ān dāng xī chù jiē chuān。
古人冷淡今人笑,累褥重茵自在眠。gǔ rén lěng dàn jīn rén xiào,lèi rù zhòng yīn zì zài mián。

吾与吟

顾允成

一琴一鹤亦已清,如何屏去不留行。yī qín yī hè yì yǐ qīng,rú hé píng qù bù liú xíng。
古人冷淡今人笑,前呼后拥小儿惊。gǔ rén lěng dàn jīn rén xiào,qián hū hòu yōng xiǎo ér jīng。

吾与吟

顾允成

酒或三行或五行,主宾会数而情真。jiǔ huò sān xíng huò wǔ xíng,zhǔ bīn huì shù ér qíng zhēn。
古人冷淡今人笑,司马家风邈绝伦。gǔ rén lěng dàn jīn rén xiào,sī mǎ jiā fēng miǎo jué lún。

吾与吟

顾允成

喜怒哀乐未发前,此中气象作何观。xǐ nù āi lè wèi fā qián,cǐ zhōng qì xiàng zuò hé guān。
古人冷淡今人笑,憧憧思虑汹狂澜。gǔ rén lěng dàn jīn rén xiào,chōng chōng sī lǜ xiōng kuáng lán。
551234