古诗词

永和镇

唐文凤

永和古名市,益国是家乡。yǒng hé gǔ míng shì,yì guó shì jiā xiāng。
窑变胚胎器,街存瓦砾墙。yáo biàn pēi tāi qì,jiē cún wǎ lì qiáng。
山川夺秀色,天地启珍藏。shān chuān duó xiù sè,tiān dì qǐ zhēn cáng。
寂寞书台在,茫茫春草长。jì mò shū tái zài,máng máng chūn cǎo zhǎng。

唐文凤

明徽州府歙县人,字子仪,号梦鹤。唐桂芳子。父子俱以文学擅名。永乐中,以荐授兴国县知县,著有政绩。改赵王府纪善。卒年八十有六。有《梧冈集》。 唐文凤的作品>>

猜您喜欢

游东龛岩赋十景诗读书岩

唐文凤

两股寒泉五交络,围绕山腰遭束缚。liǎng gǔ hán quán wǔ jiāo luò,wéi rào shān yāo zāo shù fù。
金锁朝垂铁石悬,玉绳夜浸银河落。jīn suǒ cháo chuí tiě shí xuán,yù shéng yè jìn yín hé luò。
当时曾絷内难凶,至今千古流无穷。dāng shí céng zhí nèi nán xiōng,zhì jīn qiān gǔ liú wú qióng。
我来涤笔写奇句,一条喷雪飞晴空。wǒ lái dí bǐ xiě qí jù,yī tiáo pēn xuě fēi qíng kōng。

舟泊吴城山龙王祠

唐文凤

吴城之山若拳小,吴城之水深如沼。wú chéng zhī shān ruò quán xiǎo,wú chéng zhī shuǐ shēn rú zhǎo。
上留遗庙久妥灵,下有潜宫更幽渺。shàng liú yí miào jiǔ tuǒ líng,xià yǒu qián gōng gèng yōu miǎo。
东湖西湖波合流,望穷浩荡天尽头。dōng hú xī hú bō hé liú,wàng qióng hào dàng tiān jǐn tóu。
雨滋岸柳春色浅,烟凝渚树朝光浮。yǔ zī àn liǔ chūn sè qiǎn,yān níng zhǔ shù cháo guāng fú。
昨暮天昏风簌簌,停桡夜泊祠下宿。zuó mù tiān hūn fēng sù sù,tíng ráo yè pō cí xià sù。
羁怀磊块不可降,强饮一尊村酒绿。jī huái lěi kuài bù kě jiàng,qiáng yǐn yī zūn cūn jiǔ lǜ。
山川有神能福人,和风瑞气海宇春。shān chuān yǒu shén néng fú rén,hé fēng ruì qì hǎi yǔ chūn。
兴周已起渭滨老,但愿白首称良臣。xīng zhōu yǐ qǐ wèi bīn lǎo,dàn yuàn bái shǒu chēng liáng chén。

题番人出猎图

唐文凤

塞北天高风蚤寒,将军出猎原野宽。sāi běi tiān gāo fēng zǎo hán,jiāng jūn chū liè yuán yě kuān。
皂旗半卷鹰未放,忍使潜逃狐兔残。zào qí bàn juǎn yīng wèi fàng,rěn shǐ qián táo hú tù cán。
左鞬右櫜意气满,骏马翩翩嘶顾影。zuǒ jiān yòu gāo yì qì mǎn,jùn mǎ piān piān sī gù yǐng。
酒酣梦熟氍毹春,月转穹庐夜初永。jiǔ hān mèng shú qú shū chūn,yuè zhuǎn qióng lú yè chū yǒng。

题番人出猎图

唐文凤

驾鹅东飞天宇高,马鸣旷野风萧萧。jià é dōng fēi tiān yǔ gāo,mǎ míng kuàng yě fēng xiāo xiāo。
将军自是射雕手,凭陵志气何太骄。jiāng jūn zì shì shè diāo shǒu,píng líng zhì qì hé tài jiāo。
一骏乌云一骏雪,四蹄踏遍天山月。yī jùn wū yún yī jùn xuě,sì tí tà biàn tiān shān yuè。
酒酣时听刺刺歌,蒲萄杯深和琼屑。jiǔ hān shí tīng cì cì gē,pú táo bēi shēn hé qióng xiè。

题番人出猎图

唐文凤

骄骢旋转如惊龙,手挽一石乌号弓。jiāo cōng xuán zhuǎn rú jīng lóng,shǒu wǎn yī shí wū hào gōng。
笑撚银箭遥指点,背身射落孤飞鸿。xiào niǎn yín jiàn yáo zhǐ diǎn,bèi shēn shè luò gū fēi hóng。
骏龙前行犹返顾,日暮归来足狐兔。jùn lóng qián xíng yóu fǎn gù,rì mù guī lái zú hú tù。
醉中慢拨琵琶春,汉月流光湿寒露。zuì zhōng màn bō pí pá chūn,hàn yuè liú guāng shī hán lù。

题番人出猎图

唐文凤

青丝手控拳毛騧,边庭雪冷多风沙。qīng sī shǒu kòng quán máo guā,biān tíng xuě lěng duō fēng shā。
锦袍绣鞍貂帽暖,女姬晕酒颜如花。jǐn páo xiù ān diāo mào nuǎn,nǚ jī yūn jiǔ yán rú huā。
塞下雪飞大于席,掣电追风去无迹。sāi xià xuě fēi dà yú xí,chè diàn zhuī fēng qù wú jì。
明朝献获单于欢,炙肉行觞酪浆碧。míng cháo xiàn huò dān yú huān,zhì ròu xíng shāng lào jiāng bì。

过左蠡汇泽龙王祠

唐文凤

长江渺渺天际来,东汇大泽地势开。zhǎng jiāng miǎo miǎo tiān jì lái,dōng huì dà zé dì shì kāi。
狂流播风喷寒雪,怒浪卷雾奔晴雷。kuáng liú bō fēng pēn hán xuě,nù làng juǎn wù bēn qíng léi。
下有龙渊深莫测,黑入太阴云雨积。xià yǒu lóng yuān shēn mò cè,hēi rù tài yīn yún yǔ jī。
水府宽幽宫阙多,虚明知是龙君宅。shuǐ fǔ kuān yōu gōng quē duō,xū míng zhī shì lóng jūn zhái。
龙君护国常显灵,河清海晏波涛宁。lóng jūn hù guó cháng xiǎn líng,hé qīng hǎi yàn bō tāo níng。
曾传禹贡载篇籍,每读郦生穷水经。céng chuán yǔ gòng zài piān jí,měi dú lì shēng qióng shuǐ jīng。
我来祠下顾瞻久,羞牲脍鲤酹春酒。wǒ lái cí xià gù zhān jiǔ,xiū shēng kuài lǐ lèi chūn jiǔ。
远渚青青已出蒲,平沙漠漠初摇柳。yuǎn zhǔ qīng qīng yǐ chū pú,píng shā mò mò chū yáo liǔ。
神灵有喜蚤乞晴,百里一瞬如镜平。shén líng yǒu xǐ zǎo qǐ qíng,bǎi lǐ yī shùn rú jìng píng。
蛟鼍帖伏蜃气散,风驶若马孤帆轻。jiāo tuó tiē fú shèn qì sàn,fēng shǐ ruò mǎ gū fān qīng。
老臣白发心犹铁,自惭下考蒙恩泽。lǎo chén bái fā xīn yóu tiě,zì cán xià kǎo méng ēn zé。
当思补报恤疲民,遥望五云时恋阙。dāng sī bǔ bào xù pí mín,yáo wàng wǔ yún shí liàn quē。

鞋山

唐文凤

大姑轻移莲步摇,脱却宫鞋浮晚潮。dà gū qīng yí lián bù yáo,tuō què gōng xié fú wǎn cháo。
湘妃亦失凌波袜,香魂千古恨未消。xiāng fēi yì shī líng bō wà,xiāng hún qiān gǔ hèn wèi xiāo。
五老为媒笑疏拙,曾嫁彭郎怨离别。wǔ lǎo wèi méi xiào shū zhuō,céng jià péng láng yuàn lí bié。
云凝眉黛不胜愁,心逐寒矶夜深月。yún níng méi dài bù shèng chóu,xīn zhú hán jī yè shēn yuè。

大孤山

唐文凤

大孤山前波浪急,蒲帆高张饱风力。dà gū shān qián bō làng jí,pú fān gāo zhāng bǎo fēng lì。
篙师酹酒为乞灵,一舸中流如箭疾。gāo shī lèi jiǔ wèi qǐ líng,yī gě zhōng liú rú jiàn jí。
龙王祠下钟鼓声,江天晓日生新晴。lóng wáng cí xià zhōng gǔ shēng,jiāng tiān xiǎo rì shēng xīn qíng。
五云缥渺在何许,紫金王气浮神京。wǔ yún piāo miǎo zài hé xǔ,zǐ jīn wáng qì fú shén jīng。

送金仲远调迁大同卫掾

唐文凤

龙湾江头闻蹋歌,送行将柰离愁何。lóng wān jiāng tóu wén tà gē,sòng xíng jiāng nài lí chóu hé。
离愁自深酒力浅,情比杨花飞雪多。lí chóu zì shēn jiǔ lì qiǎn,qíng bǐ yáng huā fēi xuě duō。
杨花飞雪雨初洗,离人欲去行复止。yáng huā fēi xuě yǔ chū xǐ,lí rén yù qù xíng fù zhǐ。
大同遥遥西北天,边尘不惊严虎垒。dà tóng yáo yáo xī běi tiān,biān chén bù jīng yán hǔ lěi。
戍屯知有张将军,将军猛气凌秋云。shù tún zhī yǒu zhāng jiāng jūn,jiāng jūn měng qì líng qiū yún。
去年坐镇滁阳卫,今年承恩威远闻。qù nián zuò zhèn chú yáng wèi,jīn nián chéng ēn wēi yuǎn wén。
幕府金郎总才彦,婉画奇勋刀笔健。mù fǔ jīn láng zǒng cái yàn,wǎn huà qí xūn dāo bǐ jiàn。
人生要在心相知,青眼相看忘贵贱。rén shēng yào zài xīn xiāng zhī,qīng yǎn xiāng kàn wàng guì jiàn。
太行渺渺千里途,雁门关西黄草枯。tài xíng miǎo miǎo qiān lǐ tú,yàn mén guān xī huáng cǎo kū。
番儿晓咽银觱篥,羌女夜暖红氍毹。fān ér xiǎo yàn yín bì lì,qiāng nǚ yè nuǎn hóng qú shū。
柳营肃令常镇静,霜冷月明角弓劲。liǔ yíng sù lìng cháng zhèn jìng,shuāng lěng yuè míng jiǎo gōng jìn。
他时考绩赴铨曹,报最应能赞军政。tā shí kǎo jì fù quán cáo,bào zuì yīng néng zàn jūn zhèng。
我留子去休迟迟,丈夫岂学儿女悲。wǒ liú zi qù xiū chí chí,zhàng fū qǐ xué ér nǚ bēi。
秋鸿归飞有寄字,为言别后长相思。qiū hóng guī fēi yǒu jì zì,wèi yán bié hòu zhǎng xiāng sī。

题百马图

唐文凤

戴君胸中著金马,拂拭生绢恣挥洒。dài jūn xiōng zhōng zhù jīn mǎ,fú shì shēng juàn zì huī sǎ。
雄姿百疋吐毫端,艺精肯在韩干下。xióng zī bǎi pǐ tǔ háo duān,yì jīng kěn zài hán gàn xià。
骁腾八尺俄成龙,宛在同州沙苑中。xiāo téng bā chǐ é chéng lóng,wǎn zài tóng zhōu shā yuàn zhōng。
丰草青青饭暖雨,长空漠漠嘶寒风。fēng cǎo qīng qīng fàn nuǎn yǔ,zhǎng kōng mò mò sī hán fēng。
或怒交蹄如虎搏,或喜昂身同雀跃。huò nù jiāo tí rú hǔ bó,huò xǐ áng shēn tóng què yuè。
低头已卸白玉鞍,逸气肯受黄金络。dī tóu yǐ xiè bái yù ān,yì qì kěn shòu huáng jīn luò。
倦馀抢地衮轻尘,落花乱点雪满身。juàn yú qiǎng dì gǔn qīng chén,luò huā luàn diǎn xuě mǎn shēn。
掠尾梳鬃浴江水,张唇浮鼻吞河津。lüè wěi shū zōng yù jiāng shuǐ,zhāng chún fú bí tūn hé jīn。
方瞳烨烨紫电掣,远道奔驰汗凝血。fāng tóng yè yè zǐ diàn chè,yuǎn dào bēn chí hàn níng xuè。
有时揩树乌啄疮,危梢影动黄昏月。yǒu shí kāi shù wū zhuó chuāng,wēi shāo yǐng dòng huáng hūn yuè。
子母回顾恰有恩,搀先退后咸超群。zi mǔ huí gù qià yǒu ēn,chān xiān tuì hòu xián chāo qún。
十十五五工异态,出没隐见何纷纭。shí shí wǔ wǔ gōng yì tài,chū méi yǐn jiàn hé fēn yún。
君不见八龙九逸难再得,白兔飞黄有谁识。jūn bù jiàn bā lóng jiǔ yì nán zài dé,bái tù fēi huáng yǒu shuí shí。
遥怜教舞解衔杯,尚诧开元太平日。yáo lián jiào wǔ jiě xián bēi,shàng chà kāi yuán tài píng rì。
左骖右骖无复施,四闲五闲随所宜。zuǒ cān yòu cān wú fù shī,sì xián wǔ xián suí suǒ yí。
渥洼异种不复有,千金市骨将奚为。wò wā yì zhǒng bù fù yǒu,qiān jīn shì gǔ jiāng xī wèi。
当今圣朝逢至治,卫霍穷兵事边鄙。dāng jīn shèng cháo féng zhì zhì,wèi huò qióng bīng shì biān bǐ。
蒲萄苜蓿朔云深,按图一一献天子。pú táo mù xu shuò yún shēn,àn tú yī yī xiàn tiān zi。

鹤叹

唐文凤

卫公爱鹤久成癖,曾置禄位乘君轩。wèi gōng ài hè jiǔ chéng pǐ,céng zhì lù wèi chéng jūn xuān。
千年丹熟顶留晕,六月积雪衣无痕。qiān nián dān shú dǐng liú yūn,liù yuè jī xuě yī wú hén。
低鸣晓饮璚池水,舞影夜栖琪树园。dī míng xiǎo yǐn qióng chí shuǐ,wǔ yǐng yè qī qí shù yuán。
子晋不归缑氏岭,令威未语城东门。zi jìn bù guī gōu shì lǐng,lìng wēi wèi yǔ chéng dōng mén。
可怜仙质落尘网,竟与凡鸟同争喧。kě lián xiān zhì luò chén wǎng,jìng yǔ fán niǎo tóng zhēng xuān。
当时怜宠意已极,遂令士卒空衔冤。dāng shí lián chǒng yì yǐ jí,suì lìng shì zú kōng xián yuān。
一朝狄难有谁御,俯首无声难报恩。yī cháo dí nán yǒu shuí yù,fǔ shǒu wú shēng nán bào ēn。
沉吟为尔发浩叹,遥天月堕烟生昏。chén yín wèi ěr fā hào tàn,yáo tiān yuè duò yān shēng hūn。

格山隐居八景诗八章为休阳胡希永赋古木春风

唐文凤

古木茏苁高倚天,皮皴干老知几年。gǔ mù lóng cōng gāo yǐ tiān,pí cūn gàn lǎo zhī jǐ nián。
乔枝上经鸾凤宿,蟠根下有蛟虬眠。qiáo zhī shàng jīng luán fèng sù,pán gēn xià yǒu jiāo qiú mián。
三月春风日吹拂,叶幄团团拭新绿。sān yuè chūn fēng rì chuī fú,yè wò tuán tuán shì xīn lǜ。
每思世泽久栽培,满地清阴覆华屋。měi sī shì zé jiǔ zāi péi,mǎn dì qīng yīn fù huá wū。

格山隐居八景诗八章为休阳胡希永赋古木春风

唐文凤

崭然五石如人长,苍藓点身云补裳。zhǎn rán wǔ shí rú rén zhǎng,cāng xiǎn diǎn shēn yún bǔ shang。
氤氲天外恁舒卷,晓日欲吐生砑光。yīn yūn tiān wài nèn shū juǎn,xiǎo rì yù tǔ shēng yà guāng。
须臾变态澹无迹,云石常存千古碧。xū yú biàn tài dàn wú jì,yún shí cháng cún qiān gǔ bì。
思亲遥睇总关情,孤鹤飞来破秋色。sī qīn yáo dì zǒng guān qíng,gū hè fēi lái pò qiū sè。

格山隐居八景诗八章为休阳胡希永赋古木春风

唐文凤

盈尖山高云勒齐,樵人采薪费攀跻。yíng jiān shān gāo yún lēi qí,qiáo rén cǎi xīn fèi pān jī。
斧声响答递清唱,惊起一个幽禽啼。fǔ shēng xiǎng dá dì qīng chàng,jīng qǐ yī gè yōu qín tí。
空林烟暝日将暮,荷担行行觅归路。kōng lín yān míng rì jiāng mù,hé dān xíng xíng mì guī lù。
平生几曲太平歌,不识宫商有遗谱。píng shēng jǐ qū tài píng gē,bù shí gōng shāng yǒu yí pǔ。