古诗词

咏棋二首

唐文凤

大圣有唐尧,创法何明智。dà shèng yǒu táng yáo,chuàng fǎ hé míng zhì。
妙测鬼神机,巧泄阴阳秘。miào cè guǐ shén jī,qiǎo xiè yīn yáng mì。
子圆讶布星,局方疑象地。zi yuán yà bù xīng,jú fāng yí xiàng dì。
三百六十路,亿兆万千义。sān bǎi liù shí lù,yì zhào wàn qiān yì。
相对试手谈,所得在心计。xiāng duì shì shǒu tán,suǒ dé zài xīn jì。
要识生死关,当知动静势。yào shí shēng sǐ guān,dāng zhī dòng jìng shì。
点白既已难,拈黑亦不易。diǎn bái jì yǐ nán,niān hēi yì bù yì。
自经下著迟,遽失加倍利。zì jīng xià zhù chí,jù shī jiā bèi lì。
灵变通仙术,谋略岂儿戏。líng biàn tōng xiān shù,móu lüè qǐ ér xì。
如环乃无端,似屏而有倚。rú huán nǎi wú duān,shì píng ér yǒu yǐ。
首尾常山蛇,奇骏荥河骥。shǒu wěi cháng shān shé,qí jùn xíng hé jì。
洪涛纵巨鳞,秋空横独鸷。hóng tāo zòng jù lín,qiū kōng héng dú zhì。
或疑偏将军,或居大元帅。huò yí piān jiāng jūn,huò jū dà yuán shuài。
堂堂列营阵,正正张旗帜。táng táng liè yíng zhèn,zhèng zhèng zhāng qí zhì。
严整犹合队,纷纠若离次。yán zhěng yóu hé duì,fēn jiū ruò lí cì。
冲突左右车,游击前后骑。chōng tū zuǒ yòu chē,yóu jī qián hòu qí。
出险喜获安,升高虑将坠。chū xiǎn xǐ huò ān,shēng gāo lǜ jiāng zhuì。
困围每坚壁,示敌从缓辔。kùn wéi měi jiān bì,shì dí cóng huǎn pèi。
减灶佯退怯,伏弩潜夙备。jiǎn zào yáng tuì qiè,fú nǔ qián sù bèi。
就粘必可待,投劫尚堪致。jiù zhān bì kě dài,tóu jié shàng kān zhì。
始疑倏终信,远谍俄近惎。shǐ yí shū zhōng xìn,yuǎn dié é jìn jì。
辅汉陈曲逆,救秦田无忌。fǔ hàn chén qū nì,jiù qín tián wú jì。
勇躁久用挑,饥贪怠吞饵。yǒng zào jiǔ yòng tiāo,jī tān dài tūn ěr。
敌忾急擒首,修睦诚委质。dí kài jí qín shǒu,xiū mù chéng wěi zhì。
气馁应俟养,锋锐欲少避。qì něi yīng qí yǎng,fēng ruì yù shǎo bì。
守关恃其隘,背水定其志。shǒu guān shì qí ài,bèi shuǐ dìng qí zhì。
撞斗嗟范增,奉盘快毛遂。zhuàng dòu jiē fàn zēng,fèng pán kuài máo suì。
棋经古攸同,兵法今奚异。qí jīng gǔ yōu tóng,bīng fǎ jīn xī yì。
是以博识人,察此精微意。shì yǐ bó shí rén,chá cǐ jīng wēi yì。
晷刻弗暂忘,闲适乃能置。guǐ kè fú zàn wàng,xián shì nǎi néng zhì。
竹院每闻声,玉堂常近侍。zhú yuàn měi wén shēng,yù táng cháng jìn shì。
瀛洲风日好,巴园岁月驶。yíng zhōu fēng rì hǎo,bā yuán suì yuè shǐ。
沸鼎茶香清,拂枰槐影翠。fèi dǐng chá xiāng qīng,fú píng huái yǐng cuì。
承恩谕赋诗,效愚敬题字。chéng ēn yù fù shī,xiào yú jìng tí zì。
愧乏杜老才,陋匪柳公记。kuì fá dù lǎo cái,lòu fěi liǔ gōng jì。
斐然成短章,冥搜五经笥。fěi rán chéng duǎn zhāng,míng sōu wǔ jīng sì。

唐文凤

明徽州府歙县人,字子仪,号梦鹤。唐桂芳子。父子俱以文学擅名。永乐中,以荐授兴国县知县,著有政绩。改赵王府纪善。卒年八十有六。有《梧冈集》。 唐文凤的作品>>

猜您喜欢

和游新吴寺诗韵有小序其二叶字

唐文凤

涯洲地幽深,寻僧聊小憩。yá zhōu dì yōu shēn,xún sēng liáo xiǎo qì。
名山在寰区,胜境异人世。míng shān zài huán qū,shèng jìng yì rén shì。
涧寒龙已归,村深虎初逝。jiàn hán lóng yǐ guī,cūn shēn hǔ chū shì。
上方钟磬声,疑是云门寺。shàng fāng zhōng qìng shēng,yí shì yún mén sì。

送张守正归句容故乡啼乌行

唐文凤

慈乌啼,声何悲,声悲情惨风凄凄。cí wū tí,shēng hé bēi,shēng bēi qíng cǎn fēng qī qī。
昔时孤雄引雏飞,雏飞远去羽翼齐。xī shí gū xióng yǐn chú fēi,chú fēi yuǎn qù yǔ yì qí。
可怜流落天之涯,孤雄摧折嗟命违。kě lián liú luò tiān zhī yá,gū xióng cuī zhé jiē mìng wéi。
天荒地老归无期,雏生未报返哺慈。tiān huāng dì lǎo guī wú qī,chú shēng wèi bào fǎn bǔ cí。
霜寒水夜长相思,慈乌啼,声何悲。shuāng hán shuǐ yè zhǎng xiāng sī,cí wū tí,shēng hé bēi。
尔何不往故林栖,中有乔木连云低。ěr hé bù wǎng gù lín qī,zhōng yǒu qiáo mù lián yún dī。
愿因晨风送尔归,空巢补葺哺其儿,不受风雨漂摇危。yuàn yīn chén fēng sòng ěr guī,kōng cháo bǔ qì bǔ qí ér,bù shòu fēng yǔ piāo yáo wēi。

鸣雁篇

唐文凤

雁鸣嘹唳穿云飞,秋风吹老黄芦枝。yàn míng liáo lì chuān yún fēi,qiū fēng chuī lǎo huáng lú zhī。
江南江北九月时,水田菰米食可肥。jiāng nán jiāng běi jiǔ yuè shí,shuǐ tián gū mǐ shí kě féi。
平沙漠漠罗网稀,年年饮啄忘祸机。píng shā mò mò luó wǎng xī,nián nián yǐn zhuó wàng huò jī。
南天月色无光晖,孤鸿行断摧翅垂。nán tiān yuè sè wú guāng huī,gū hóng xíng duàn cuī chì chuí。
翩翩不下洲渚非,思乡旅客情依依。piān piān bù xià zhōu zhǔ fēi,sī xiāng lǚ kè qíng yī yī。
几回缄书烦寄之,雁双欲来胡不来,今年与客同春归。jǐ huí jiān shū fán jì zhī,yàn shuāng yù lái hú bù lái,jīn nián yǔ kè tóng chūn guī。

茆山歌

唐文凤

茆山三峰瘦于削,拔地劖天起岩崿。máo shān sān fēng shòu yú xuē,bá dì chán tiān qǐ yán è。
茆家兄弟已成仙,翩然欲下骑丹鹤。máo jiā xiōng dì yǐ chéng xiān,piān rán yù xià qí dān hè。
琼宫琳宇相参差,灵芝瑞草何葳蕤。qióng gōng lín yǔ xiāng cān chà,líng zhī ruì cǎo hé wēi ruí。
羽衣或跨黑虎降,玉印曾获白兔窥。yǔ yī huò kuà hēi hǔ jiàng,yù yìn céng huò bái tù kuī。
可怜桑田变沧海,依旧三峰森翠霭。kě lián sāng tián biàn cāng hǎi,yī jiù sān fēng sēn cuì ǎi。
山中有客久出游,孟浪不归今几载。shān zhōng yǒu kè jiǔ chū yóu,mèng làng bù guī jīn jǐ zài。
昨朝青鸟传云书,招邀好觅烟霞居。zuó cháo qīng niǎo chuán yún shū,zhāo yāo hǎo mì yān xiá jū。
白石炊香凝雪粒,黄精酿熟浮玉蛆。bái shí chuī xiāng níng xuě lì,huáng jīng niàng shú fú yù qū。
飙车忽乘归兴速,茆山之歌已终曲。biāo chē hū chéng guī xīng sù,máo shān zhī gē yǐ zhōng qū。
殷勤为我谢茆仙,丹台许注长生箓。yīn qín wèi wǒ xiè máo xiān,dān tái xǔ zhù zhǎng shēng lù。

洞天曲

唐文凤

天下洞天三十六,茆家兄弟来句曲。tiān xià dòng tiān sān shí liù,máo jiā xiōng dì lái jù qū。
至今虹光贯斗牛,药炉九转还丹伏。zhì jīn hóng guāng guàn dòu niú,yào lú jiǔ zhuǎn hái dān fú。
三峰直走如惊龙,落日倒射青芙蓉。sān fēng zhí zǒu rú jīng lóng,luò rì dào shè qīng fú róng。
刚风吹老琼花折,书传云锦来金童。gāng fēng chuī lǎo qióng huā zhé,shū chuán yún jǐn lái jīn tóng。
功成寄语远游客,好访山中一区宅。gōng chéng jì yǔ yuǎn yóu kè,hǎo fǎng shān zhōng yī qū zhái。
归来管领旧烟霞,长啸数声秋月白。guī lái guǎn lǐng jiù yān xiá,zhǎng xiào shù shēng qiū yuè bái。

黄山谣

唐文凤

黄山之高高倚天,三十六峰含紫烟。huáng shān zhī gāo gāo yǐ tiān,sān shí liù fēng hán zǐ yān。
秋空浸月开金莲,浮邱容成久飞仙。qiū kōng jìn yuè kāi jīn lián,fú qiū róng chéng jiǔ fēi xiān。
至今尚涌朱砂泉,二仙一笑三千年。zhì jīn shàng yǒng zhū shā quán,èr xiān yī xiào sān qiān nián。
海枯石烂陵谷迁,蓬瀛嬉戏何时还。hǎi kū shí làn líng gǔ qiān,péng yíng xī xì hé shí hái。
丹室空閟青瑶编,猿吟啾啾鹤翩翩。dān shì kōng bì qīng yáo biān,yuán yín jiū jiū hè piān piān。
山灵谁主空凄然,句曲有客抛尘缘。shān líng shuí zhǔ kōng qī rán,jù qū yǒu kè pāo chén yuán。
卧云岁久志益坚,御风复返三茅巅,下视齐州九点烟。wò yún suì jiǔ zhì yì jiān,yù fēng fù fǎn sān máo diān,xià shì qí zhōu jiǔ diǎn yān。

游子吟

唐文凤

朝为游子吟,暮怀游子悲。cháo wèi yóu zi yín,mù huái yóu zi bēi。
游子去日远,慈母将俦依。yóu zi qù rì yuǎn,cí mǔ jiāng chóu yī。
母发白如雪,子心皎如月。mǔ fā bái rú xuě,zi xīn jiǎo rú yuè。
但得子心如月圆,照母白发高堂前。dàn dé zi xīn rú yuè yuán,zhào mǔ bái fā gāo táng qián。

彩衣曲

唐文凤

彩衣兮般般,游子归兮慈母欢。cǎi yī xī bān bān,yóu zi guī xī cí mǔ huān。
彩衣兮楚楚,游子去兮母心苦。cǎi yī xī chǔ chǔ,yóu zi qù xī mǔ xīn kǔ。
游子去兮离忧多,母心苦兮将柰何。yóu zi qù xī lí yōu duō,mǔ xīn kǔ xī jiāng nài hé。

树萱吟

唐文凤

树萱北堂戺,翠叶何葳蕤。shù xuān běi táng shì,cuì yè hé wēi ruí。
深沾雨露恩,恐遭霜雪萎。shēn zhān yǔ lù ēn,kǒng zāo shuāng xuě wēi。
昔年初种时,短短根在土。xī nián chū zhǒng shí,duǎn duǎn gēn zài tǔ。
今年已着花,蕊擘金钗股。jīn nián yǐ zhe huā,ruǐ bāi jīn chāi gǔ。
花开仅十日,亲寿期千春。huā kāi jǐn shí rì,qīn shòu qī qiān chūn。
常怀岁月迈,未报鞠育仁。cháng huái suì yuè mài,wèi bào jū yù rén。
谁言可忘忧,离忧转如积。shuí yán kě wàng yōu,lí yōu zhuǎn rú jī。
临行绕萱丛,露濡彩衣湿。lín xíng rào xuān cóng,lù rú cǎi yī shī。

占鹊辞

唐文凤

北堂灵鹊声喳喳,下阶自衔萱草花。běi táng líng què shēng zhā zhā,xià jiē zì xián xuān cǎo huā。
慈母倚门每占喜,定想行人归到家。cí mǔ yǐ mén měi zhàn xǐ,dìng xiǎng xíng rén guī dào jiā。
昔时苦被鹊声误,臆对含愁如欲诉。xī shí kǔ bèi què shēng wù,yì duì hán chóu rú yù sù。
今日鹊声知有准,惊去回翔仍返顾。jīn rì què shēng zhī yǒu zhǔn,jīng qù huí xiáng réng fǎn gù。
东家郎君不出庭,别离那识过平生。dōng jiā láng jūn bù chū tíng,bié lí nà shí guò píng shēng。
纵使今朝竞喧噪,有耳何曾为尔听。zòng shǐ jīn cháo jìng xuān zào,yǒu ěr hé céng wèi ěr tīng。
西家农夫在田野,恬熙生长茅檐下。xī jiā nóng fū zài tián yě,tián xī shēng zhǎng máo yán xià。
几回着意送清音,聒乱生憎遭唾骂。jǐ huí zhe yì sòng qīng yīn,guā luàn shēng zēng zāo tuò mà。
惟有慈闱白发亲,屡卜佳声秋复春。wéi yǒu cí wéi bái fā qīn,lǚ bo jiā shēng qiū fù chūn。
温凊疏违甘旨缺,而今喜见远归人。wēn qìng shū wéi gān zhǐ quē,ér jīn xǐ jiàn yuǎn guī rén。
丁宁灵鹊莫飞去,深栖只向堂前树。dīng níng líng què mò fēi qù,shēn qī zhǐ xiàng táng qián shù。
上无鹰鹯下弹丸,每听流声慰愁绪。shàng wú yīng zhān xià dàn wán,měi tīng liú shēng wèi chóu xù。
行人既归尔适宜,行人又去尔不知。xíng rén jì guī ěr shì yí,xíng rén yòu qù ěr bù zhī。
但当爱身慎饮啄,他年再报归来期。dàn dāng ài shēn shèn yǐn zhuó,tā nián zài bào guī lái qī。

树中草

唐文凤

野草附树青,蟠根空穴里。yě cǎo fù shù qīng,pán gēn kōng xué lǐ。
虽蒙雨露濡,柔叶易枯死。suī méng yǔ lù rú,róu yè yì kū sǐ。
嗟尔亦何情,失地犹贪生。jiē ěr yì hé qíng,shī dì yóu tān shēng。
不如培厚土,芊芊自欣荣。bù rú péi hòu tǔ,qiān qiān zì xīn róng。

陌上花

唐文凤

陌上花开春日迟,临安女儿缓缓归。mò shàng huā kāi chūn rì chí,lín ān nǚ ér huǎn huǎn guī。
花开轻易辞故枝,缓归只恐恩爱违。huā kāi qīng yì cí gù zhī,huǎn guī zhǐ kǒng ēn ài wéi。
人生几何成老丑,劝君且尽一杯酒。rén shēng jǐ hé chéng lǎo chǒu,quàn jūn qiě jǐn yī bēi jiǔ。
愿君善保千金寿,夹马祥光荡牛斗,满目江山复何有。yuàn jūn shàn bǎo qiān jīn shòu,jiā mǎ xiáng guāng dàng niú dòu,mǎn mù jiāng shān fù hé yǒu。

绿水曲

唐文凤

绿水不见底,水深情更深。lǜ shuǐ bù jiàn dǐ,shuǐ shēn qíng gèng shēn。
中有比目鱼,同目复同心。zhōng yǒu bǐ mù yú,tóng mù fù tóng xīn。

洛阳陌

唐文凤

看花洛阳陌,春色上衣来。kàn huā luò yáng mò,chūn sè shàng yī lái。
但使花长好,不肯放春回。dàn shǐ huā zhǎng hǎo,bù kěn fàng chūn huí。

静夜思

唐文凤

举头见明月,万古月不老。jǔ tóu jiàn míng yuè,wàn gǔ yuè bù lǎo。
月圆人亦圆,人月应同好。yuè yuán rén yì yuán,rén yuè yīng tóng hǎo。