古诗词

题孙以仁枫林挟弹小像

唐文凤

孙君皎然冰雪颜,翩翩白马锦覆鞍。sūn jūn jiǎo rán bīng xuě yán,piān piān bái mǎ jǐn fù ān。
晓来秋雨湿远山,枫林点染霜叶丹。xiǎo lái qiū yǔ shī yuǎn shān,fēng lín diǎn rǎn shuāng yè dān。
微酡潮脸酒半酣,轻衫似怯风力寒。wēi tuó cháo liǎn jiǔ bàn hān,qīng shān shì qiè fēng lì hán。
手中时拈金弹丸,弓影微开月半弯。shǒu zhōng shí niān jīn dàn wán,gōng yǐng wēi kāi yuè bàn wān。
何人貌取画图里,潇洒丰神人莫比。hé rén mào qǔ huà tú lǐ,xiāo sǎ fēng shén rén mò bǐ。
既非长杨羽猎士,亦非细柳将军子。jì fēi zhǎng yáng yǔ liè shì,yì fēi xì liǔ jiāng jūn zi。
自是清宾居幕底,怪得风流有如此。zì shì qīng bīn jū mù dǐ,guài dé fēng liú yǒu rú cǐ。
局促簿书良可耻,才全文武能兼美,万里功名从此始。jú cù bù shū liáng kě chǐ,cái quán wén wǔ néng jiān měi,wàn lǐ gōng míng cóng cǐ shǐ。

唐文凤

明徽州府歙县人,字子仪,号梦鹤。唐桂芳子。父子俱以文学擅名。永乐中,以荐授兴国县知县,著有政绩。改赵王府纪善。卒年八十有六。有《梧冈集》。 唐文凤的作品>>

猜您喜欢

题悬崖兰竹木石图

唐文凤

悬崖石罅托孤丛,冉冉幽香拂晚风。xuán yá shí xià tuō gū cóng,rǎn rǎn yōu xiāng fú wǎn fēng。
忽洒一枝湘雨湿,平生心事喜相同。hū sǎ yī zhī xiāng yǔ shī,píng shēng xīn shì xǐ xiāng tóng。

题悬崖兰竹木石图

唐文凤

九畹如何不托根,却从孤石寄香魂。jiǔ wǎn rú hé bù tuō gēn,què cóng gū shí jì xiāng hún。
凤归来啄琅玕实,留得青山月一痕。fèng guī lái zhuó láng gān shí,liú dé qīng shān yuè yī hén。

题悬崖兰竹木石图

唐文凤

平生不肯汗秦鞭,来伴湘江二女仙。píng shēng bù kěn hàn qín biān,lái bàn xiāng jiāng èr nǚ xiān。
千古忠魂向何处,御风纫佩尚泠然。qiān gǔ zhōng hún xiàng hé chù,yù fēng rèn pèi shàng líng rán。

题层峦积翠图

唐文凤

叠巘重峦翠欲流,云藏古刹倚岩幽。dié yǎn zhòng luán cuì yù liú,yún cáng gǔ shā yǐ yán yōu。
上方钟罢僧归晚,古木寒泉十里秋。shàng fāng zhōng bà sēng guī wǎn,gǔ mù hán quán shí lǐ qiū。

题林下读书图

唐文凤

林下风流老隐居,心闲谩读数篇书。lín xià fēng liú lǎo yǐn jū,xīn xián mán dú shù piān shū。
催科政拙何能了,野鹤孤云愧不如。cuī kē zhèng zhuō hé néng le,yě hè gū yún kuì bù rú。

奉题徽宗御笔十八鹤图

唐文凤

仙姿何事拟登瀛,不戒乘轩百感生。xiān zī hé shì nǐ dēng yíng,bù jiè chéng xuān bǎi gǎn shēng。
千古青城空月色,可怜无复九皋鸣。qiān gǔ qīng chéng kōng yuè sè,kě lián wú fù jiǔ gāo míng。

题乌骓图

唐文凤

黑云不散护龙身,坠地房星夜有神。hēi yún bù sàn hù lóng shēn,zhuì dì fáng xīng yè yǒu shén。
只恐健儿羁未得,潇潇风雨欲生鳞。zhǐ kǒng jiàn ér jī wèi dé,xiāo xiāo fēng yǔ yù shēng lín。

题画马

唐文凤

手控柔缰洗刷阑,曾经渴饮九河乾。shǒu kòng róu jiāng xǐ shuā lán,céng jīng kě yǐn jiǔ hé qián。
太平无事边尘静,好入君王十二闲。tài píng wú shì biān chén jìng,hǎo rù jūn wáng shí èr xián。

题画马

唐文凤

鬃振蹄奔势欲驰,龁馀丰草抢头低。zōng zhèn tí bēn shì yù chí,hé yú fēng cǎo qiǎng tóu dī。
平坡树影凉如洗,却忆瑶池月下嘶。píng pō shù yǐng liáng rú xǐ,què yì yáo chí yuè xià sī。

题折梅花

唐文凤

墨沼移春春不知,却将玄色换仙姿。mò zhǎo yí chūn chūn bù zhī,què jiāng xuán sè huàn xiān zī。
小桥流水孤山路,呼鹤归来月上迟。xiǎo qiáo liú shuǐ gū shān lù,hū hè guī lái yuè shàng chí。

题折梅花

唐文凤

寒风吹入砚池波,疏影清涵春意多。hán fēng chuī rù yàn chí bō,shū yǐng qīng hán chūn yì duō。
月白罗浮香梦醒,飞来青鸟夜如何。yuè bái luó fú xiāng mèng xǐng,fēi lái qīng niǎo yè rú hé。

寄主簿高泰铭

唐文凤

高适能诗五十过,文孙才德蔼春和。gāo shì néng shī wǔ shí guò,wén sūn cái dé ǎi chūn hé。
三年小试勾稽簿,处处桑麻雨露多。sān nián xiǎo shì gōu jī bù,chù chù sāng má yǔ lù duō。

送金仲远调大同卫掾

唐文凤

三月东风吹雨晴,龙湾江上看潮生。sān yuè dōng fēng chuī yǔ qíng,lóng wān jiāng shàng kàn cháo shēng。
潮生潮落自朝暮,不尽乡人离别情。cháo shēng cháo luò zì cháo mù,bù jǐn xiāng rén lí bié qíng。

送金仲远调大同卫掾

唐文凤

我留子去意悽悽,匹马长途独向西。wǒ liú zi qù yì qī qī,pǐ mǎ zhǎng tú dú xiàng xī。
若到雁门关外望,故乡回首白云低。ruò dào yàn mén guān wài wàng,gù xiāng huí shǒu bái yún dī。

咏马

唐文凤

房星天驷夜凝神,光照祥云散满身。fáng xīng tiān sì yè níng shén,guāng zhào xiáng yún sàn mǎn shēn。
十二闲中知第一,草丰沙苑早回春。shí èr xián zhōng zhī dì yī,cǎo fēng shā yuàn zǎo huí chūn。