古诗词

占鹊辞

唐文凤

北堂灵鹊声喳喳,下阶自衔萱草花。běi táng líng què shēng zhā zhā,xià jiē zì xián xuān cǎo huā。
慈母倚门每占喜,定想行人归到家。cí mǔ yǐ mén měi zhàn xǐ,dìng xiǎng xíng rén guī dào jiā。
昔时苦被鹊声误,臆对含愁如欲诉。xī shí kǔ bèi què shēng wù,yì duì hán chóu rú yù sù。
今日鹊声知有准,惊去回翔仍返顾。jīn rì què shēng zhī yǒu zhǔn,jīng qù huí xiáng réng fǎn gù。
东家郎君不出庭,别离那识过平生。dōng jiā láng jūn bù chū tíng,bié lí nà shí guò píng shēng。
纵使今朝竞喧噪,有耳何曾为尔听。zòng shǐ jīn cháo jìng xuān zào,yǒu ěr hé céng wèi ěr tīng。
西家农夫在田野,恬熙生长茅檐下。xī jiā nóng fū zài tián yě,tián xī shēng zhǎng máo yán xià。
几回着意送清音,聒乱生憎遭唾骂。jǐ huí zhe yì sòng qīng yīn,guā luàn shēng zēng zāo tuò mà。
惟有慈闱白发亲,屡卜佳声秋复春。wéi yǒu cí wéi bái fā qīn,lǚ bo jiā shēng qiū fù chūn。
温凊疏违甘旨缺,而今喜见远归人。wēn qìng shū wéi gān zhǐ quē,ér jīn xǐ jiàn yuǎn guī rén。
丁宁灵鹊莫飞去,深栖只向堂前树。dīng níng líng què mò fēi qù,shēn qī zhǐ xiàng táng qián shù。
上无鹰鹯下弹丸,每听流声慰愁绪。shàng wú yīng zhān xià dàn wán,měi tīng liú shēng wèi chóu xù。
行人既归尔适宜,行人又去尔不知。xíng rén jì guī ěr shì yí,xíng rén yòu qù ěr bù zhī。
但当爱身慎饮啄,他年再报归来期。dàn dāng ài shēn shèn yǐn zhuó,tā nián zài bào guī lái qī。

唐文凤

明徽州府歙县人,字子仪,号梦鹤。唐桂芳子。父子俱以文学擅名。永乐中,以荐授兴国县知县,著有政绩。改赵王府纪善。卒年八十有六。有《梧冈集》。 唐文凤的作品>>

猜您喜欢

春庵杨纪善见子之喜有诗次韵奉贺三首

唐文凤

津津喜色上眉头,宾主持杯互劝酬。jīn jīn xǐ sè shàng méi tóu,bīn zhǔ chí bēi hù quàn chóu。
有酒何烦说罍耻,无钱安用效囊羞。yǒu jiǔ hé fán shuō léi chǐ,wú qián ān yòng xiào náng xiū。
应门岂比李泰伯,生子当如孙仲谋。yīng mén qǐ bǐ lǐ tài bó,shēng zi dāng rú sūn zhòng móu。
欲验寸心窥造化,百年春雨长松楸。yù yàn cùn xīn kuī zào huà,bǎi nián chūn yǔ zhǎng sōng qiū。

春庵杨纪善见子之喜有诗次韵奉贺三首

唐文凤

意令与国助租丁,自是承宗德泽馨。yì lìng yǔ guó zhù zū dīng,zì shì chéng zōng dé zé xīn。
祥凤已知生鸑鷟,小虫何必负螟蛉。xiáng fèng yǐ zhī shēng yuè zhuó,xiǎo chóng hé bì fù míng líng。
阳回气候生邹律,春蔼芝兰满谢庭。yáng huí qì hòu shēng zōu lǜ,chūn ǎi zhī lán mǎn xiè tíng。
父子祖孙传百代,此心安用测沈冥。fù zi zǔ sūn chuán bǎi dài,cǐ xīn ān yòng cè shěn míng。

题太常寺丞吕仲善寄弟仲铉双雀图

唐文凤

啾啾双雀晓风寒,花到酴醾春事阑。jiū jiū shuāng què xiǎo fēng hán,huā dào tú mí chūn shì lán。
应似鸰原急难意,萧条不是纥干山。yīng shì líng yuán jí nán yì,xiāo tiáo bù shì gē gàn shān。

题孤雁图

唐文凤

当年曾读鲍当咏,此日欣观崔白图。dāng nián céng dú bào dāng yǒng,cǐ rì xīn guān cuī bái tú。
紫塞月寒怜影暗,黄芦风急想声孤。zǐ sāi yuè hán lián yǐng àn,huáng lú fēng jí xiǎng shēng gū。

题东坡赤壁图

唐文凤

堪笑黄州秃发翁,江山词赋两争雄。kān xiào huáng zhōu tū fā wēng,jiāng shān cí fù liǎng zhēng xióng。
至今千载留图画,良夜扁舟一鹤东。zhì jīn qiān zài liú tú huà,liáng yè biǎn zhōu yī hè dōng。

题无心道人墨竹

唐文凤

一江疏雨翠烟迷,愁结寒云楚甸低。yī jiāng shū yǔ cuì yān mí,chóu jié hán yún chǔ diān dī。
犹忆泊舟苍石岸,黄陵庙下鹧鸪啼。yóu yì pō zhōu cāng shí àn,huáng líng miào xià zhè gū tí。

题无心道人墨竹

唐文凤

铁网何年出海波,玉根此日迸江莎。tiě wǎng hé nián chū hǎi bō,yù gēn cǐ rì bèng jiāng shā。
重华不返苍梧远,愁绝天寒双翠娥。zhòng huá bù fǎn cāng wú yuǎn,chóu jué tiān hán shuāng cuì é。

题太常寺丞吕仲善寄弟仲铉双雁图

唐文凤

黄芦叶飐晚风轻,何事离群独自鸣。huáng lú yè zhǎn wǎn fēng qīng,hé shì lí qún dú zì míng。
云阔天高行已断,江湖遥忆弟兄情。yún kuò tiān gāo xíng yǐ duàn,jiāng hú yáo yì dì xiōng qíng。

题道士王贞白小像

唐文凤

碧水丹山物外春,琼楼玉宇绝埃尘。bì shuǐ dān shān wù wài chūn,qióng lóu yù yǔ jué āi chén。
不随跨鹤吹笙去,犹作华阳洞里人。bù suí kuà hè chuī shēng qù,yóu zuò huá yáng dòng lǐ rén。

题画牛图二首图有翰林滕王霄留题

唐文凤

三年出宰劝勤耕,䆉稏西风秋雨晴。sān nián chū zǎi quàn qín gēng,bà yà xī fēng qiū yǔ qíng。
从此牛闲饱丰草,可无留犊慰民情。cóng cǐ niú xián bǎo fēng cǎo,kě wú liú dú wèi mín qíng。

题画牛图二首图有翰林滕王霄留题

唐文凤

犊饱眠云倦不行,平沙过雨草初荣。dú bǎo mián yún juàn bù xíng,píng shā guò yǔ cǎo chū róng。
玉堂亦有归耕志,牛背青山一笛横。yù táng yì yǒu guī gēng zhì,niú bèi qīng shān yī dí héng。

题墨梅

唐文凤

嫩条枯干著疏华,曾访林逋处士家。nèn tiáo kū gàn zhù shū huá,céng fǎng lín bū chù shì jiā。
放鹤孤山秋夜永,娟娟明月照江沙。fàng hè gū shān qiū yè yǒng,juān juān míng yuè zhào jiāng shā。

题马驎桃竹图

唐文凤

翠竹绯桃近水滨,杖藜应是避秦人。cuì zhú fēi táo jìn shuǐ bīn,zhàng lí yīng shì bì qín rén。
缉熙殿上春光永,岂识青城月色新。jī xī diàn shàng chūn guāng yǒng,qǐ shí qīng chéng yuè sè xīn。

题玉堂学士图

唐文凤

砚池波暖墨蛟腥,睡起挥毫手不停。yàn chí bō nuǎn mò jiāo xīng,shuì qǐ huī háo shǒu bù tíng。
天上玉堂春昼永,明朝宣豸写兰亭。tiān shàng yù táng chūn zhòu yǒng,míng cháo xuān zhì xiě lán tíng。

题梅竹图

唐文凤

翡翠烟迷叶底寒,琼瑶雪积树头乾。fěi cuì yān mí yè dǐ hán,qióng yáo xuě jī shù tóu qián。
小桥流水人何在,犹照孤山月一团。xiǎo qiáo liú shuǐ rén hé zài,yóu zhào gū shān yuè yī tuán。