古诗词

七星石歌

唐文凤

不周山崩天柱折,天倾西北形露缺。bù zhōu shān bēng tiān zhù zhé,tiān qīng xī běi xíng lù quē。
混沌已分元气裂,女娲补之毋乃拙。hùn dùn yǐ fēn yuán qì liè,nǚ wā bǔ zhī wú nǎi zhuō。
炼石五色生紫烟,云粘霞缀恐未坚。liàn shí wǔ sè shēng zǐ yān,yún zhān xiá zhuì kǒng wèi jiān。
列宿参差自环绕,璇杓耀芒安次躔。liè sù cān chà zì huán rào,xuán biāo yào máng ān cì chán。
后来星陨化为石,少阳少刚同气质。hòu lái xīng yǔn huà wèi shí,shǎo yáng shǎo gāng tóng qì zhì。
沉思应是娲皇遗,晕映珠联犹玓瓅。chén sī yīng shì wā huáng yí,yūn yìng zhū lián yóu dì lì。
何年下坠新安城,砥平莹滑常晶荧。hé nián xià zhuì xīn ān chéng,dǐ píng yíng huá cháng jīng yíng。
六丁呵护神鬼守,肯与人世镌碑铭。liù dīng hē hù shén guǐ shǒu,kěn yǔ rén shì juān bēi míng。
移来独在万山顶,妥置琳宫秋月冷。yí lái dú zài wàn shān dǐng,tuǒ zhì lín gōng qiū yuè lěng。
步虚声歇刚风吹,瀛海神游梦初醒。bù xū shēng xiē gāng fēng chuī,yíng hǎi shén yóu mèng chū xǐng。
扬州道士骑鹤仙,几回朗诵黄庭篇。yáng zhōu dào shì qí hè xiān,jǐ huí lǎng sòng huáng tíng piān。
簪冠佩剑爽思袭,澄空浸水光相连。zān guān pèi jiàn shuǎng sī xí,chéng kōng jìn shuǐ guāng xiāng lián。
土花莫蚀埃尘净,劫火难燃离斧刃。tǔ huā mò shí āi chén jìng,jié huǒ nán rán lí fǔ rèn。
宁戚扣角那能歌,秦人施鞭安敢运。níng qī kòu jiǎo nà néng gē,qín rén shī biān ān gǎn yùn。
非产庐阜非太湖,赤瑛为骨琼为肤。fēi chǎn lú fù fēi tài hú,chì yīng wèi gǔ qióng wèi fū。
煌煌耿耿三四点,如此至宝寰区无。huáng huáng gěng gěng sān sì diǎn,rú cǐ zhì bǎo huán qū wú。
好共兹山镇悠久,夜夜祥光照穹垕。hǎo gòng zī shān zhèn yōu jiǔ,yè yè xiáng guāng zhào qióng hòu。
不磨不泐千万年,留向瑶坛长礼斗。bù mó bù lè qiān wàn nián,liú xiàng yáo tán zhǎng lǐ dòu。

唐文凤

明徽州府歙县人,字子仪,号梦鹤。唐桂芳子。父子俱以文学擅名。永乐中,以荐授兴国县知县,著有政绩。改赵王府纪善。卒年八十有六。有《梧冈集》。 唐文凤的作品>>

猜您喜欢

赠天台张思文

唐文凤

天台之山高插天,赤城雁荡相勾连。tiān tái zhī shān gāo chā tiān,chì chéng yàn dàng xiāng gōu lián。
石桥流水秋不竭,声锵玉佩何涓涓。shí qiáo liú shuǐ qiū bù jié,shēng qiāng yù pèi hé juān juān。
朝沐雨痕疑彩云,暮浮霞影生紫烟。cháo mù yǔ hén yí cǎi yún,mù fú xiá yǐng shēng zǐ yān。
洞府深沉异尘世,月明笙鹤来飞仙。dòng fǔ shēn chén yì chén shì,yuè míng shēng hè lái fēi xiān。
乾坤清气不肯散,钟英吐秀生才贤。qián kūn qīng qì bù kěn sàn,zhōng yīng tǔ xiù shēng cái xián。
故家乃有赤松裔,秘书曾授黄石篇。gù jiā nǎi yǒu chì sōng yì,mì shū céng shòu huáng shí piān。
至今文献久未坠,冠盖相望联后先。zhì jīn wén xiàn jiǔ wèi zhuì,guān gài xiāng wàng lián hòu xiān。
椿翁佐政留古歙,治同斯立居蓝田。chūn wēng zuǒ zhèng liú gǔ shè,zhì tóng sī lì jū lán tián。
棠阴日永讼庭静,爱民不忍施蒲鞭。táng yīn rì yǒng sòng tíng jìng,ài mín bù rěn shī pú biān。
今春令子事省觐,弟昆列侍行周旋。jīn chūn lìng zi shì shěng jìn,dì kūn liè shì xíng zhōu xuán。
言归故乡又远别,稳泛浙东秋雨船。yán guī gù xiāng yòu yuǎn bié,wěn fàn zhè dōng qiū yǔ chuán。
临岐索赠无好语,蚕头字拙纨扇圆。lín qí suǒ zèng wú hǎo yǔ,cán tóu zì zhuō wán shàn yuán。
彩衣奉养尤切切,白发待望应拳拳。cǎi yī fèng yǎng yóu qiè qiè,bái fā dài wàng yīng quán quán。
冬初再期一聚首,莫使风雪逾残年。dōng chū zài qī yī jù shǒu,mò shǐ fēng xuě yú cán nián。
丈夫那作寻常别,长歌起舞挥龙泉。zhàng fū nà zuò xún cháng bié,zhǎng gē qǐ wǔ huī lóng quán。
虹霓浩气心愈壮,饮酒有如鲸吸川。hóng ní hào qì xīn yù zhuàng,yǐn jiǔ yǒu rú jīng xī chuān。
嗟我老生年半百,潇潇霜鬓成华颠。jiē wǒ lǎo shēng nián bàn bǎi,xiāo xiāo shuāng bìn chéng huá diān。
刀圭欲觅安可致,凡骨未超尘俗缘。dāo guī yù mì ān kě zhì,fán gǔ wèi chāo chén sú yuán。
为语天台众仙侣,紫阳悟道探玄玄。wèi yǔ tiān tái zhòng xiān lǚ,zǐ yáng wù dào tàn xuán xuán。
蓬瀛得路傥相遇,会当寄我青瑶编。péng yíng dé lù tǎng xiāng yù,huì dāng jì wǒ qīng yáo biān。

题牧牛图

唐文凤

绿野春深平似掌,土脉膏黏皆沃壤。lǜ yě chūn shēn píng shì zhǎng,tǔ mài gāo nián jiē wò rǎng。
群牛耕罢饭雨肥,萋萋丰草和烟长。qún niú gēng bà fàn yǔ féi,qī qī fēng cǎo hé yān zhǎng。
承平每书大有年,禾黍连被东西阡。chéng píng měi shū dà yǒu nián,hé shǔ lián bèi dōng xī qiān。
早驱晚牧少拘束,人牛两闲不用鞭。zǎo qū wǎn mù shǎo jū shù,rén niú liǎng xián bù yòng biān。
一童骑背向归路,推先呼后频返顾。yī tóng qí bèi xiàng guī lù,tuī xiān hū hòu pín fǎn gù。
一童跨伏身半欹,昂首诉风天欲暮。yī tóng kuà fú shēn bàn yī,áng shǒu sù fēng tiān yù mù。
我生长大居山林,惯识此景天机深。wǒ shēng zhǎng dà jū shān lín,guàn shí cǐ jǐng tiān jī shēn。
自甘食力老农业,歌残白石嗟无心。zì gān shí lì lǎo nóng yè,gē cán bái shí jiē wú xīn。

题牧牛图

唐文凤

春耕驱牛声叱叱,释犁随意放原隰。chūn gēng qū niú shēng chì chì,shì lí suí yì fàng yuán xí。
潇潇老树风势狂,仿佛隔山雨来急。xiāo xiāo lǎo shù fēng shì kuáng,fǎng fú gé shān yǔ lái jí。
小童坐背不用牵,绿蓑湿短青笠圆。xiǎo tóng zuò bèi bù yòng qiān,lǜ suō shī duǎn qīng lì yuán。
一牛徐行绳在手,一牛回顾疑争先。yī niú xú xíng shéng zài shǒu,yī niú huí gù yí zhēng xiān。
更看最后缓追逐,日暮天昏归路熟。gèng kàn zuì hòu huǎn zhuī zhú,rì mù tiān hūn guī lù shú。
草肥水暖意自闲,蹄健力强非觳觫。cǎo féi shuǐ nuǎn yì zì xián,tí jiàn lì qiáng fēi hú sù。
时平乐业甘为农,处处击壤歌年丰。shí píng lè yè gān wèi nóng,chù chù jī rǎng gē nián fēng。
黍稌盈囷官赋足,但愿称作多牛翁。shǔ tú yíng qūn guān fù zú,dàn yuàn chēng zuò duō niú wēng。

七言古体诗一章共二十四韵不揣芜陋录送郑彦彬赴王驸马都尉馆时兄彦昭亦寓闽中

唐文凤

圣皇六飞渡江水,义旗所向群奸弭。shèng huáng liù fēi dù jiāng shuǐ,yì qí suǒ xiàng qún jiān mǐ。
金陵龙虎挹神京,郁葱王气冲天紫。jīn líng lóng hǔ yì shén jīng,yù cōng wáng qì chōng tiān zǐ。
攀鳞附翼俱英雄,文武赫若和阳公。pān lín fù yì jù yīng xióng,wén wǔ hè ruò hé yáng gōng。
荣膺国戚联肺腑,秀毓星斗罗心胸。róng yīng guó qī lián fèi fǔ,xiù yù xīng dòu luó xīn xiōng。
忆昨董师临古歙,招贤喜遇词章伯。yì zuó dǒng shī lín gǔ shè,zhāo xián xǐ yù cí zhāng bó。
贾谊声华擅独奇,郑虔才思推三绝。jiǎ yì shēng huá shàn dú qí,zhèng qián cái sī tuī sān jué。
去年移戍当会稽,绛帐戎幕相追随。qù nián yí shù dāng huì jī,jiàng zhàng róng mù xiāng zhuī suí。
乞假归来养慈母,岂意泪著堂萱萎。qǐ jiǎ guī lái yǎng cí mǔ,qǐ yì lèi zhù táng xuān wēi。
今年又喜镇闽海,走币遥遥千里外。jīn nián yòu xǐ zhèn mǐn hǎi,zǒu bì yáo yáo qiān lǐ wài。
谁言坐冷客无毡,悬榻尘凝久相待。shuí yán zuò lěng kè wú zhān,xuán tà chén níng jiǔ xiāng dài。
于焉判袂不可留,青山绿水增离愁。yú yān pàn mèi bù kě liú,qīng shān lǜ shuǐ zēng lí chóu。
橐金曾为陆贾赆,蛮音椎结今南州。tuó jīn céng wèi lù jiǎ jìn,mán yīn chuí jié jīn nán zhōu。
气候炎蒸异中土,严霜虐雪何曾睹。qì hòu yán zhēng yì zhōng tǔ,yán shuāng nüè xuě hé céng dǔ。
椰子酒残焚鹧鸪,荔支雨歇啼鹦鹉。yē zi jiǔ cán fén zhè gū,lì zhī yǔ xiē tí yīng wǔ。
主宾相见情愈深,洗尽别来慕蔺心。zhǔ bīn xiāng jiàn qíng yù shēn,xǐ jǐn bié lái mù lìn xīn。
有时觅句月窥户,几度谈经风满林。yǒu shí mì jù yuè kuī hù,jǐ dù tán jīng fēng mǎn lín。
君家难兄代希有,丧乱升沉十年久。jūn jiā nán xiōng dài xī yǒu,sàng luàn shēng chén shí nián jiǔ。
昔时青马卸雕鞯,今日酡颜成皓首。xī shí qīng mǎ xiè diāo jiān,jīn rì tuó yán chéng hào shǒu。
吁嗟世事何必论,开怀且倒玻瓈尊。xū jiē shì shì hé bì lùn,kāi huái qiě dào bō lí zūn。
萍蓬得聚海上国,猿鹤入梦江南村。píng péng dé jù hǎi shàng guó,yuán hè rù mèng jiāng nán cūn。
宾主弟兄真四美,此乐人间果难拟。bīn zhǔ dì xiōng zhēn sì měi,cǐ lè rén jiān guǒ nán nǐ。
机云孝友出彝伦,管鲍交情忘尔汝。jī yún xiào yǒu chū yí lún,guǎn bào jiāo qíng wàng ěr rǔ。
愿言岁晚罢功名,归与谷口堪娱情。yuàn yán suì wǎn bà gōng míng,guī yǔ gǔ kǒu kān yú qíng。
好披袯襫立烟雨,数声布榖催春耕。hǎo pī bó shì lì yān yǔ,shù shēng bù gǔ cuī chūn gēng。

十八学士卷

唐文凤

隋亡晋阳启唐祚,锦帆未返江都路。suí wáng jìn yáng qǐ táng zuò,jǐn fān wèi fǎn jiāng dōu lù。
野鸟为鸾人肆欺,天心厌乱谁能诉。yě niǎo wèi luán rén sì qī,tiān xīn yàn luàn shuí néng sù。
一朝裴寂成深谋,家国转变汝所由。yī cháo péi jì chéng shēn móu,jiā guó zhuǎn biàn rǔ suǒ yóu。
白旄黄钺两京定,四海晏然无所忧。bái máo huáng yuè liǎng jīng dìng,sì hǎi yàn rán wú suǒ yōu。
功高德厚称神武,太子齐王安足数。gōng gāo dé hòu chēng shén wǔ,tài zi qí wáng ān zú shù。
忠臣猛将任股肱,宠异宏开天策府。zhōng chén měng jiāng rèn gǔ gōng,chǒng yì hóng kāi tiān cè fǔ。
当时贤俊十八人,嘉谟直道情相亲。dāng shí xián jùn shí bā rén,jiā mó zhí dào qíng xiāng qīn。
可否献替陈至理,何曾宛转全天伦。kě fǒu xiàn tì chén zhì lǐ,hé céng wǎn zhuǎn quán tiān lún。
瀛洲茫茫近蓬岛,迥隔尘寰风日好。yíng zhōu máng máng jìn péng dǎo,jiǒng gé chén huán fēng rì hǎo。
如纶如綍出王言,戒逸戒奢箴大宝。rú lún rú fú chū wáng yán,jiè yì jiè shē zhēn dà bǎo。
或称博学行秘书,或称忠鲠智有馀。huò chēng bó xué xíng mì shū,huò chēng zhōng gěng zhì yǒu yú。
阴阳大化任调燮,经籍奥义烦分区。yīn yáng dà huà rèn diào xiè,jīng jí ào yì fán fēn qū。
殷勤畴咨当世务,司勋记室并主簿。yīn qín chóu zī dāng shì wù,sī xūn jì shì bìng zhǔ bù。
考功祭酒博士伦,著作参军典签数。kǎo gōng jì jiǔ bó shì lún,zhù zuò cān jūn diǎn qiān shù。
是中诸子皆良才,十七可尊一可猜。shì zhōng zhū zi jiē liáng cái,shí qī kě zūn yī kě cāi。
如何骁腾众龙媒,著彼碌碌真驽骀。rú hé xiāo téng zhòng lóng méi,zhù bǐ lù lù zhēn nú dài。
岂知诒谋传后祸,雨露才沾鬓云妥。qǐ zhī yí móu chuán hòu huò,yǔ lù cái zhān bìn yún tuǒ。
此獠空怜头血流,斛麦谀言无不可。cǐ liáo kōng lián tóu xuè liú,hú mài yú yán wú bù kě。
清风环佩声珊珊,抠趋进退意气闲。qīng fēng huán pèi shēng shān shān,kōu qū jìn tuì yì qì xián。
龙眠居士有佳趣,好事写入画图间。lóng mián jū shì yǒu jiā qù,hǎo shì xiě rù huà tú jiān。
我今展卷起深想,千古神交见神像。wǒ jīn zhǎn juǎn qǐ shēn xiǎng,qiān gǔ shén jiāo jiàn shén xiàng。
一时陈迹付逝波,肯信流芳在天壤。yī shí chén jì fù shì bō,kěn xìn liú fāng zài tiān rǎng。
只今幸际休明时,虞舜至治应无为。zhǐ jīn xìng jì xiū míng shí,yú shùn zhì zhì yīng wú wèi。
群贤毕集玉堂署,咫尺瀛洲端可期。qún xián bì jí yù táng shǔ,zhǐ chǐ yíng zhōu duān kě qī。
圣朝岂无此学士,我亦趋朝拜丹陛。shèng cháo qǐ wú cǐ xué shì,wǒ yì qū cháo bài dān bì。
古今人物许同俦,留取声名继青史。gǔ jīn rén wù xǔ tóng chóu,liú qǔ shēng míng jì qīng shǐ。

新安八景诗屏山春雨

唐文凤

问政春山高倚屏,白云飞去遥天青。wèn zhèng chūn shān gāo yǐ píng,bái yún fēi qù yáo tiān qīng。
松巢雨暝鹤回晚,丹池风急龙归腥。sōng cháo yǔ míng hè huí wǎn,dān chí fēng jí lóng guī xīng。
至今剑光夜不散,石枰棋冷斧柯烂。zhì jīn jiàn guāng yè bù sàn,shí píng qí lěng fǔ kē làn。
三耳仙人湿羽衣,当年醉熟琼花观。sān ěr xiān rén shī yǔ yī,dāng nián zuì shú qióng huā guān。

新安八景诗屏山春雨

唐文凤

溪流素练三千尺,寒光摇曳朝云湿。xī liú sù liàn sān qiān chǐ,hán guāng yáo yè cháo yún shī。
风驱勃勃海涛翻,弥漫欲浸天宇碧。fēng qū bó bó hǎi tāo fān,mí màn yù jìn tiān yǔ bì。
帆归冲断半溪分,扶桑日照收氤氲。fān guī chōng duàn bàn xī fēn,fú sāng rì zhào shōu yīn yūn。
数声渔唱破清晓,沙际惊飞鸥鹭群。shù shēng yú chàng pò qīng xiǎo,shā jì jīng fēi ōu lù qún。

新安八景诗屏山春雨

唐文凤

新安讲学尊紫阳,书堂夜永声琅琅。xīn ān jiǎng xué zūn zǐ yáng,shū táng yè yǒng shēng láng láng。
穆陵宸翰鸾凤翥,奎璧下贯晴虹光。mù líng chén hàn luán fèng zhù,kuí bì xià guàn qíng hóng guāng。
上探孔孟继濂洛,道重泰山与乔岳。shàng tàn kǒng mèng jì lián luò,dào zhòng tài shān yǔ qiáo yuè。
神游故国想归来,月明应化辽天鹤。shén yóu gù guó xiǎng guī lái,yuè míng yīng huà liáo tiān hè。

新安八景诗屏山春雨

唐文凤

乌聊山头残晓月,光射落星苍石裂。wū liáo shān tóu cán xiǎo yuè,guāng shè luò xīng cāng shí liè。
当年故垒埋剑刀,至今犹带英雄血。dāng nián gù lěi mái jiàn dāo,zhì jīn yóu dài yīng xióng xuè。
华鲸吼散秋空云,六街车马何纷纷。huá jīng hǒu sàn qiū kōng yún,liù jiē chē mǎ hé fēn fēn。
一百八声声更彻,直恐梦惊天上闻。yī bǎi bā shēng shēng gèng chè,zhí kǒng mèng jīng tiān shàng wén。

新安八景诗屏山春雨

唐文凤

欲落不落晚日黄,归雁写遍遥天长。yù luò bù luò wǎn rì huáng,guī yàn xiě biàn yáo tiān zhǎng。
数声渔笛起何许,孤舟下濑如龙骧。shù shēng yú dí qǐ hé xǔ,gū zhōu xià lài rú lóng xiāng。
漠漠烟横溪万顷,鸦背斜阳驻馀景。mò mò yān héng xī wàn qǐng,yā bèi xié yáng zhù yú jǐng。
叩舷歌断蘋花风,残酒半销幽梦醒。kòu xián gē duàn píng huā fēng,cán jiǔ bàn xiāo yōu mèng xǐng。

新安八景诗屏山春雨

唐文凤

天遣六丁来下凿,绀宇参差出楼阁。tiān qiǎn liù dīng lái xià záo,gàn yǔ cān chà chū lóu gé。
空岩不见椎斧痕,毋乃混沌元气朴。kōng yán bù jiàn chuí fǔ hén,wú nǎi hùn dùn yuán qì pǔ。
岚光林影迷烟霏,轻浮翠雨凉沾衣。lán guāng lín yǐng mí yān fēi,qīng fú cuì yǔ liáng zhān yī。
樵歌未起行人少,山僧飞锡朝来归。qiáo gē wèi qǐ xíng rén shǎo,shān sēng fēi xī cháo lái guī。

新安八景诗屏山春雨

唐文凤

三十六峰青作朵,朱砂泉香煮阴火。sān shí liù fēng qīng zuò duǒ,zhū shā quán xiāng zhǔ yīn huǒ。
涧鸣流碎琼瑶英,崖空积遍珠玑颗。jiàn míng liú suì qióng yáo yīng,yá kōng jī biàn zhū jī kē。
日光倒射玉芙蓉,群仙问道来崆峒。rì guāng dào shè yù fú róng,qún xiān wèn dào lái kōng dòng。
临风环佩傥可挹,便欲飞身骑白龙。lín fēng huán pèi tǎng kě yì,biàn yù fēi shēn qí bái lóng。

新安八景诗屏山春雨

唐文凤

小池湛湛玉色泉,直疑下有白龙眠。xiǎo chí zhàn zhàn yù sè quán,zhí yí xià yǒu bái lóng mián。
山灵擘破石髓溢,一泓空碧涵漪涟。shān líng bāi pò shí suǐ yì,yī hóng kōng bì hán yī lián。
幽人和月掬在手,笑吸清辉当春酒。yōu rén hé yuè jū zài shǒu,xiào xī qīng huī dāng chūn jiǔ。
酒酣大叫问山灵,千年谁是知心友。jiǔ hān dà jiào wèn shān líng,qiān nián shuí shì zhī xīn yǒu。

董宣庙

唐文凤

湖阳公主国懿亲,白日故纵奴杀人。hú yáng gōng zhǔ guó yì qīn,bái rì gù zòng nú shā rén。
臣为赤县清辇尘,杀人者死法用伸。chén wèi chì xiàn qīng niǎn chén,shā rén zhě sǐ fǎ yòng shēn。
奔车入奏主勿嗔,主欺国法非欺民。bēn chē rù zòu zhǔ wù chēn,zhǔ qī guó fǎ fēi qī mín。
民可滥杀焉用臣,臣如有罪死枫宸。mín kě làn shā yān yòng chén,chén rú yǒu zuì sǐ fēng chén。
臣如无罪何屈身,当时回天力万钧。chén rú wú zuì hé qū shēn,dāng shí huí tiān lì wàn jūn。
震慑贵戚动九垠,生为郎官死勾陈。zhèn shè guì qī dòng jiǔ yín,shēng wèi láng guān sǐ gōu chén。
忠必获报神必灵,宜其庙貌高麒麟。zhōng bì huò bào shén bì líng,yí qí miào mào gāo qí lín。

题李营邱枯木图

唐文凤

营邱枯木天下无,笔端造化何荣枯。yíng qiū kū mù tiān xià wú,bǐ duān zào huà hé róng kū。
想当盘礡欲画际,天为助兴神为驱。xiǎng dāng pán bó yù huà jì,tiān wèi zhù xīng shén wèi qū。
邓林已化防风骨,沧海乍出珊瑚株。dèng lín yǐ huà fáng fēng gǔ,cāng hǎi zhà chū shān hú zhū。
良材何异徂徕产,大用不值明堂需。liáng cái hé yì cú lái chǎn,dà yòng bù zhí míng táng xū。
自怜形质赦斤斧,岂叹薪爨供樵苏。zì lián xíng zhì shè jīn fǔ,qǐ tàn xīn cuàn gōng qiáo sū。
万牛回首力未许,独匠指顾心难图。wàn niú huí shǒu lì wèi xǔ,dú jiàng zhǐ gù xīn nán tú。
空遗偃蹇蔽村野,白石凿凿泉呜呜。kōng yí yǎn jiǎn bì cūn yě,bái shí záo záo quán wū wū。
枯梢似挂瘦蛇影,乱叶恍茁乖龙须。kū shāo shì guà shòu shé yǐng,luàn yè huǎng zhuó guāi lóng xū。
我生本是山泽叟,隐居林樾同凡夫。wǒ shēng běn shì shān zé sǒu,yǐn jū lín yuè tóng fán fū。
昂霄耸壑日在望,号雨呼风时与俱。áng xiāo sǒng hè rì zài wàng,hào yǔ hū fēng shí yǔ jù。
只今廊庙重缔构,楩楠杞梓当贮储。zhǐ jīn láng miào zhòng dì gòu,pián nán qǐ zǐ dāng zhù chǔ。
按图工师傥所取,意营目盼增嗟吁。àn tú gōng shī tǎng suǒ qǔ,yì yíng mù pàn zēng jiē xū。