古诗词

七星石歌

唐文凤

不周山崩天柱折,天倾西北形露缺。bù zhōu shān bēng tiān zhù zhé,tiān qīng xī běi xíng lù quē。
混沌已分元气裂,女娲补之毋乃拙。hùn dùn yǐ fēn yuán qì liè,nǚ wā bǔ zhī wú nǎi zhuō。
炼石五色生紫烟,云粘霞缀恐未坚。liàn shí wǔ sè shēng zǐ yān,yún zhān xiá zhuì kǒng wèi jiān。
列宿参差自环绕,璇杓耀芒安次躔。liè sù cān chà zì huán rào,xuán biāo yào máng ān cì chán。
后来星陨化为石,少阳少刚同气质。hòu lái xīng yǔn huà wèi shí,shǎo yáng shǎo gāng tóng qì zhì。
沉思应是娲皇遗,晕映珠联犹玓瓅。chén sī yīng shì wā huáng yí,yūn yìng zhū lián yóu dì lì。
何年下坠新安城,砥平莹滑常晶荧。hé nián xià zhuì xīn ān chéng,dǐ píng yíng huá cháng jīng yíng。
六丁呵护神鬼守,肯与人世镌碑铭。liù dīng hē hù shén guǐ shǒu,kěn yǔ rén shì juān bēi míng。
移来独在万山顶,妥置琳宫秋月冷。yí lái dú zài wàn shān dǐng,tuǒ zhì lín gōng qiū yuè lěng。
步虚声歇刚风吹,瀛海神游梦初醒。bù xū shēng xiē gāng fēng chuī,yíng hǎi shén yóu mèng chū xǐng。
扬州道士骑鹤仙,几回朗诵黄庭篇。yáng zhōu dào shì qí hè xiān,jǐ huí lǎng sòng huáng tíng piān。
簪冠佩剑爽思袭,澄空浸水光相连。zān guān pèi jiàn shuǎng sī xí,chéng kōng jìn shuǐ guāng xiāng lián。
土花莫蚀埃尘净,劫火难燃离斧刃。tǔ huā mò shí āi chén jìng,jié huǒ nán rán lí fǔ rèn。
宁戚扣角那能歌,秦人施鞭安敢运。níng qī kòu jiǎo nà néng gē,qín rén shī biān ān gǎn yùn。
非产庐阜非太湖,赤瑛为骨琼为肤。fēi chǎn lú fù fēi tài hú,chì yīng wèi gǔ qióng wèi fū。
煌煌耿耿三四点,如此至宝寰区无。huáng huáng gěng gěng sān sì diǎn,rú cǐ zhì bǎo huán qū wú。
好共兹山镇悠久,夜夜祥光照穹垕。hǎo gòng zī shān zhèn yōu jiǔ,yè yè xiáng guāng zhào qióng hòu。
不磨不泐千万年,留向瑶坛长礼斗。bù mó bù lè qiān wàn nián,liú xiàng yáo tán zhǎng lǐ dòu。

唐文凤

明徽州府歙县人,字子仪,号梦鹤。唐桂芳子。父子俱以文学擅名。永乐中,以荐授兴国县知县,著有政绩。改赵王府纪善。卒年八十有六。有《梧冈集》。 唐文凤的作品>>

猜您喜欢

题悬崖兰竹木石图

唐文凤

悬崖石罅托孤丛,冉冉幽香拂晚风。xuán yá shí xià tuō gū cóng,rǎn rǎn yōu xiāng fú wǎn fēng。
忽洒一枝湘雨湿,平生心事喜相同。hū sǎ yī zhī xiāng yǔ shī,píng shēng xīn shì xǐ xiāng tóng。

题悬崖兰竹木石图

唐文凤

九畹如何不托根,却从孤石寄香魂。jiǔ wǎn rú hé bù tuō gēn,què cóng gū shí jì xiāng hún。
凤归来啄琅玕实,留得青山月一痕。fèng guī lái zhuó láng gān shí,liú dé qīng shān yuè yī hén。

题悬崖兰竹木石图

唐文凤

平生不肯汗秦鞭,来伴湘江二女仙。píng shēng bù kěn hàn qín biān,lái bàn xiāng jiāng èr nǚ xiān。
千古忠魂向何处,御风纫佩尚泠然。qiān gǔ zhōng hún xiàng hé chù,yù fēng rèn pèi shàng líng rán。

题层峦积翠图

唐文凤

叠巘重峦翠欲流,云藏古刹倚岩幽。dié yǎn zhòng luán cuì yù liú,yún cáng gǔ shā yǐ yán yōu。
上方钟罢僧归晚,古木寒泉十里秋。shàng fāng zhōng bà sēng guī wǎn,gǔ mù hán quán shí lǐ qiū。

题林下读书图

唐文凤

林下风流老隐居,心闲谩读数篇书。lín xià fēng liú lǎo yǐn jū,xīn xián mán dú shù piān shū。
催科政拙何能了,野鹤孤云愧不如。cuī kē zhèng zhuō hé néng le,yě hè gū yún kuì bù rú。

奉题徽宗御笔十八鹤图

唐文凤

仙姿何事拟登瀛,不戒乘轩百感生。xiān zī hé shì nǐ dēng yíng,bù jiè chéng xuān bǎi gǎn shēng。
千古青城空月色,可怜无复九皋鸣。qiān gǔ qīng chéng kōng yuè sè,kě lián wú fù jiǔ gāo míng。

题乌骓图

唐文凤

黑云不散护龙身,坠地房星夜有神。hēi yún bù sàn hù lóng shēn,zhuì dì fáng xīng yè yǒu shén。
只恐健儿羁未得,潇潇风雨欲生鳞。zhǐ kǒng jiàn ér jī wèi dé,xiāo xiāo fēng yǔ yù shēng lín。

题画马

唐文凤

手控柔缰洗刷阑,曾经渴饮九河乾。shǒu kòng róu jiāng xǐ shuā lán,céng jīng kě yǐn jiǔ hé qián。
太平无事边尘静,好入君王十二闲。tài píng wú shì biān chén jìng,hǎo rù jūn wáng shí èr xián。

题画马

唐文凤

鬃振蹄奔势欲驰,龁馀丰草抢头低。zōng zhèn tí bēn shì yù chí,hé yú fēng cǎo qiǎng tóu dī。
平坡树影凉如洗,却忆瑶池月下嘶。píng pō shù yǐng liáng rú xǐ,què yì yáo chí yuè xià sī。

题折梅花

唐文凤

墨沼移春春不知,却将玄色换仙姿。mò zhǎo yí chūn chūn bù zhī,què jiāng xuán sè huàn xiān zī。
小桥流水孤山路,呼鹤归来月上迟。xiǎo qiáo liú shuǐ gū shān lù,hū hè guī lái yuè shàng chí。

题折梅花

唐文凤

寒风吹入砚池波,疏影清涵春意多。hán fēng chuī rù yàn chí bō,shū yǐng qīng hán chūn yì duō。
月白罗浮香梦醒,飞来青鸟夜如何。yuè bái luó fú xiāng mèng xǐng,fēi lái qīng niǎo yè rú hé。

寄主簿高泰铭

唐文凤

高适能诗五十过,文孙才德蔼春和。gāo shì néng shī wǔ shí guò,wén sūn cái dé ǎi chūn hé。
三年小试勾稽簿,处处桑麻雨露多。sān nián xiǎo shì gōu jī bù,chù chù sāng má yǔ lù duō。

送金仲远调大同卫掾

唐文凤

三月东风吹雨晴,龙湾江上看潮生。sān yuè dōng fēng chuī yǔ qíng,lóng wān jiāng shàng kàn cháo shēng。
潮生潮落自朝暮,不尽乡人离别情。cháo shēng cháo luò zì cháo mù,bù jǐn xiāng rén lí bié qíng。

送金仲远调大同卫掾

唐文凤

我留子去意悽悽,匹马长途独向西。wǒ liú zi qù yì qī qī,pǐ mǎ zhǎng tú dú xiàng xī。
若到雁门关外望,故乡回首白云低。ruò dào yàn mén guān wài wàng,gù xiāng huí shǒu bái yún dī。

咏马

唐文凤

房星天驷夜凝神,光照祥云散满身。fáng xīng tiān sì yè níng shén,guāng zhào xiáng yún sàn mǎn shēn。
十二闲中知第一,草丰沙苑早回春。shí èr xián zhōng zhī dì yī,cǎo fēng shā yuàn zǎo huí chūn。