古诗词

如梦令

倪瓒

削迹松陵华寓。xuē jì sōng líng huá yù。
藏密白云深处。cáng mì bái yún shēn chù。
造物已安排,万事何须先虑。zào wù yǐ ān pái,wàn shì hé xū xiān lǜ。
归去。guī qù。
归去。guī qù。
海鹤山猿同住。hǎi hè shān yuán tóng zhù。
倪瓒

倪瓒

倪瓒(1301~1374),元代画家、诗人。初名珽,字泰宇,后字元镇,号云林子、荆蛮民、幻霞子等。江苏无锡人。家富,博学好古,四方名士常至其门。元顺帝至正初忽散尽家财,浪迹太湖一带。擅画山水、墨竹,师法董源,受赵孟頫影响。早年画风清润,晚年变法,平淡天真。疏林坡岸,幽秀旷逸,笔简意远,惜墨如金。以侧锋干笔作皴,名为“折带皴”。墨竹偃仰有姿,寥寥数笔,逸气横生。书法从隶入,有晋人风度,亦擅诗文。与黄公望、王蒙、吴镇合称“元四家“。存世作品有《渔庄秋霁图》《六君子图》《容膝斋图》等。著有《清閟阁集》。 倪瓒的作品>>

猜您喜欢

与伯雨登溪山胜概楼

倪瓒

楼下清溪夏亦寒,溪头个个白鸥闲。lóu xià qīng xī xià yì hán,xī tóu gè gè bái ōu xián。
风回绿卷平堤水,林缺青分隔岸山。fēng huí lǜ juǎn píng dī shuǐ,lín quē qīng fēn gé àn shān。
若士振衣千仞表,何人泛宅五湖间。ruò shì zhèn yī qiān rèn biǎo,hé rén fàn zhái wǔ hú jiān。
绝怜与子同清赏,拟向云霄共往还。jué lián yǔ zi tóng qīng shǎng,nǐ xiàng yún xiāo gòng wǎng hái。

和华以愚韵兼题所画春山高士图

倪瓒

扁舟溪上数来过,白发残春奈我何!biǎn zhōu xī shàng shù lái guò,bái fā cán chūn nài wǒ hé!
柳絮如烟迷晓浦,杏花飞雪点春波。liǔ xù rú yān mí xiǎo pǔ,xìng huā fēi xuě diǎn chūn bō。
林扉有客图丘壑,石室何人带女萝。lín fēi yǒu kè tú qiū hè,shí shì hé rén dài nǚ luó。
欲和华山高隐曲,羁愁悽断不成歌。yù hé huá shān gāo yǐn qū,jī chóu qī duàn bù chéng gē。

风雨

倪瓒

风雨萧条歌慨慷,忽思往事已微茫。fēng yǔ xiāo tiáo gē kǎi kāng,hū sī wǎng shì yǐ wēi máng。
山人酒劝花间月,秦女筝弹《陌上桑》。shān rén jiǔ quàn huā jiān yuè,qín nǚ zhēng dàn mò shàng sāng。
灯影半窗千里梦,泥涂一日九回肠。dēng yǐng bàn chuāng qiān lǐ mèng,ní tú yī rì jiǔ huí cháng。
此生传舍无非寓,谩认他乡是故乡。cǐ shēng chuán shě wú fēi yù,mán rèn tā xiāng shì gù xiāng。

故吾

倪瓒

缥缈青山日欲晡,弥漫秋水兴何孤。piāo miǎo qīng shān rì yù bū,mí màn qiū shuǐ xīng hé gū。
鹤归城郭生新梦,尘掩图书尚故吾。hè guī chéng guō shēng xīn mèng,chén yǎn tú shū shàng gù wú。
南亩艺苗伤硕鼠,北窗临涧听啼乌。nán mǔ yì miáo shāng shuò shǔ,běi chuāng lín jiàn tīng tí wū。
醉归倘乞封侯地,便复移家傍酒垆。zuì guī tǎng qǐ fēng hóu dì,biàn fù yí jiā bàng jiǔ lú。

八月廿三日芙蓉花下留南宫岳山人饮明日岳山人过玉山南宫老矣不知复几聚首观花听琴情不能堪因赋长句并简玉山

倪瓒

芙蓉着花已烂熳,浊酒弹琴聊少停。fú róng zhe huā yǐ làn màn,zhuó jiǔ dàn qín liáo shǎo tíng。
数声别鹄隔江渚,一醉秋天空玉瓶。shù shēng bié gǔ gé jiāng zhǔ,yī zuì qiū tiān kōng yù píng。
况当宾客欲行迈,忍使风雨即飘零。kuàng dāng bīn kè yù xíng mài,rěn shǐ fēng yǔ jí piāo líng。
攀条掇英重惆怅,但愿花开长不醒。pān tiáo duō yīng zhòng chóu chàng,dàn yuàn huā kāi zhǎng bù xǐng。

因吴国良过玉山草堂辄赋长句奉寄

倪瓒

玉山树色隐朝阳,更着渔庄近草堂。yù shān shù sè yǐn cháo yáng,gèng zhe yú zhuāng jìn cǎo táng。
何处唱歌声欸乃,隔云濯足向沧浪。hé chù chàng gē shēng āi nǎi,gé yún zhuó zú xiàng cāng làng。
珍羞每送青丝络,佳句多投古锦囊。zhēn xiū měi sòng qīng sī luò,jiā jù duō tóu gǔ jǐn náng。
几问棹船寻好事,辟疆园圃定非常。jǐ wèn zhào chuán xún hǎo shì,pì jiāng yuán pǔ dìng fēi cháng。

东林隐所寄陆徵士

倪瓒

寝扉桃李昼阴阴,耕凿居人有远心。qǐn fēi táo lǐ zhòu yīn yīn,gēng záo jū rén yǒu yuǎn xīn。
一夜池塘春草绿,孤村风雨落花深。yī yè chí táng chūn cǎo lǜ,gū cūn fēng yǔ luò huā shēn。
不嗔野老群争席,时有游鱼出听琴。bù chēn yě lǎo qún zhēng xí,shí yǒu yóu yú chū tīng qín。
白发多情陆徵士,松间石上续幽吟。bái fā duō qíng lù zhēng shì,sōng jiān shí shàng xù yōu yín。

次韵郯九成见寄

倪瓒

郭外青山旧结庐,微茫野径望中无。guō wài qīng shān jiù jié lú,wēi máng yě jìng wàng zhōng wú。
残生竟抱烟霞癖,好事犹传海岳图。cán shēng jìng bào yān xiá pǐ,hǎo shì yóu chuán hǎi yuè tú。
夜壁松风悬雅乐,秋池菊水酌商觚。yè bì sōng fēng xuán yǎ lè,qiū chí jú shuǐ zhuó shāng gū。
傥从世事求玄赏,好趁轻舟看浴凫。tǎng cóng shì shì qiú xuán shǎng,hǎo chèn qīng zhōu kàn yù fú。

怀归

倪瓒

久客怀归思惘然,松间茆屋女萝牵。jiǔ kè huái guī sī wǎng rán,sōng jiān máo wū nǚ luó qiān。
三杯桃李春风酒,一榻菰蒲夜雨船。sān bēi táo lǐ chūn fēng jiǔ,yī tà gū pú yè yǔ chuán。
鸿迹偶曾留雪渚,鹤情原只在芝田。hóng jì ǒu céng liú xuě zhǔ,hè qíng yuán zhǐ zài zhī tián。
他乡未若还家乐,绿树年年叫杜鹃。tā xiāng wèi ruò hái jiā lè,lǜ shù nián nián jiào dù juān。

题竹

倪瓒

叹息真成汗漫游,经春历夏又嗟秋。tàn xī zhēn chéng hàn màn yóu,jīng chūn lì xià yòu jiē qiū。
林居已是能鸣士,顾我宁非不系舟。lín jū yǐ shì néng míng shì,gù wǒ níng fēi bù xì zhōu。
江渚出吟聊自适,竹梢清泪浩难收。jiāng zhǔ chū yín liáo zì shì,zhú shāo qīng lèi hào nán shōu。
王孙莫道归来好,芳草天涯恨未休。wáng sūn mò dào guī lái hǎo,fāng cǎo tiān yá hèn wèi xiū。

送元度北游

倪瓒

荷锸空林春雨馀,舣舟沙岸燕飞初。hé chā kōng lín chūn yǔ yú,yǐ zhōu shā àn yàn fēi chū。
去寻天上仙人佩,肯顾山中隐者居。qù xún tiān shàng xiān rén pèi,kěn gù shān zhōng yǐn zhě jū。
霜月四更提剑舞,田园二顷带经锄。shuāng yuè sì gèng tí jiàn wǔ,tián yuán èr qǐng dài jīng chú。
兰荣柳密南檐下,伫子云间枉尺书。lán róng liǔ mì nán yán xià,zhù zi yún jiān wǎng chǐ shū。

悼顶山寺清上人

倪瓒

杯渡前溪见水源,偶来佩芷服兰荪。bēi dù qián xī jiàn shuǐ yuán,ǒu lái pèi zhǐ fú lán sūn。
香台犹带山窗影,经卷长依松树根。xiāng tái yóu dài shān chuāng yǐng,jīng juǎn zhǎng yī sōng shù gēn。
云起晴峰还有触,雪消春野不留痕。yún qǐ qíng fēng hái yǒu chù,xuě xiāo chūn yě bù liú hén。
倏然我已忘言说,翠竹黄花自满园。shū rán wǒ yǐ wàng yán shuō,cuì zhú huáng huā zì mǎn yuán。

萨仲明为丞相府掾时僦居京师名其轩曰半野后买宅延陵亦揭是名于轩因雨宿其下遂为赋诗云

倪瓒

何意开轩名半野,身存魏阙思江湖。hé yì kāi xuān míng bàn yě,shēn cún wèi quē sī jiāng hú。
斜侵瓜圃通花药,稍傍薇垣近竹梧。xié qīn guā pǔ tōng huā yào,shāo bàng wēi yuán jìn zhú wú。
千里秋风催斫鲙,九霄晨露浥飞凫。qiān lǐ qiū fēng cuī zhuó kuài,jiǔ xiāo chén lù yì fēi fú。
如今别买荒城宅,自扫风林候野夫。rú jīn bié mǎi huāng chéng zhái,zì sǎo fēng lín hòu yě fū。

寄王叔明二首其二

倪瓒

几梦山阴王右军,笔精墨妙最能文。jǐ mèng shān yīn wáng yòu jūn,bǐ jīng mò miào zuì néng wén。
每怜竹影摇秋月,更爱山居写白云。měi lián zhú yǐng yáo qiū yuè,gèng ài shān jū xiě bái yún。
秘笈封题饶古趣,雅怀萧散逸人群。mì jí fēng tí ráo gǔ qù,yǎ huái xiāo sàn yì rén qún。
今年七夕闻多事,曝画翻书到夕曛。jīn nián qī xī wén duō shì,pù huà fān shū dào xī xūn。

中秋

倪瓒

经旬卧病掩山扉,岩穴潜神似伏龟。jīng xún wò bìng yǎn shān fēi,yán xué qián shén shì fú guī。
身世浮云渡流水,生涯煮豆爨枯萁。shēn shì fú yún dù liú shuǐ,shēng yá zhǔ dòu cuàn kū qí。
红蠡卷碧应无分,白发悲秋不自支。hóng lí juǎn bì yīng wú fēn,bái fā bēi qiū bù zì zhī。
莫负尊前今夜月,长吟桂影一伸眉。mò fù zūn qián jīn yè yuè,zhǎng yín guì yǐng yī shēn méi。