古诗词

惜红衣·荷花紫草

李良年

瓣著燕支,房匀菡萏,暖风吹遍。bàn zhù yàn zhī,fáng yún hàn dàn,nuǎn fēng chuī biàn。
不向清漪,柴门望中远。bù xiàng qīng yī,chái mén wàng zhōng yuǎn。
嫣然自笑,付蝶翅、蜂腰闲占。yān rán zì xiào,fù dié chì fēng yāo xián zhàn。
荒岸。huāng àn。
才过禁烟,一村村都艳。cái guò jìn yān,yī cūn cūn dōu yàn。
黏空万点。nián kōng wàn diǎn。
香路嘶骝,花鬉杳难见。xiāng lù sī liú,huā zōng yǎo nán jiàn。
乍疑仙褥,曾斗武夷幔。zhà yí xiān rù,céng dòu wǔ yí màn。
添个冶妆人到,似叠锦江春浣。tiān gè yě zhuāng rén dào,shì dié jǐn jiāng chūn huàn。
只惯遮罗袜,不比绿芜痕浅。zhǐ guàn zhē luó wà,bù bǐ lǜ wú hén qiǎn。

李良年

清浙江秀水人,字武曾。诸生。与兄李绳远、弟李符并著诗名,时称三李。又与朱彝尊称朱李。诗初学唐人,持格律甚严。古文长于议论。曾举博学鸿儒科,罢归。有《秋锦山房集》。 李良年的作品>>

猜您喜欢

雪滩钓叟歌为顾丈茂伦作

李良年

苇间延缘吾所师,寻阳棹者非凡姿。wěi jiān yán yuán wú suǒ shī,xún yáng zhào zhě fēi fán zī。
雪滩钓叟岂其亚,姓名蚤被时人知。xuě tān diào sǒu qǐ qí yà,xìng míng zǎo bèi shí rén zhī。
先生旧不事生产,读书树根破万卷。xiān shēng jiù bù shì shēng chǎn,dú shū shù gēn pò wàn juǎn。
土塯荒凉艺花竹,邻里惊呼车辙满。tǔ liù huāng liáng yì huā zhú,lín lǐ jīng hū chē zhé mǎn。
此门一杜何当开,笑指笠泽浮吾杯。cǐ mén yī dù hé dāng kāi,xiào zhǐ lì zé fú wú bēi。
连峰如银七十二,要看雪尽春风来。lián fēng rú yín qī shí èr,yào kàn xuě jǐn chūn fēng lái。
丝挂珊瑚不设饵,命写斯图聊戏耳。sī guà shān hú bù shè ěr,mìng xiě sī tú liáo xì ěr。
网鳜捞虾琐琐人,公若逃名勿图此。wǎng guì lāo xiā suǒ suǒ rén,gōng ruò táo míng wù tú cǐ。
君不见占星梦猎声名驰,照耀史册千年垂。jūn bù jiàn zhàn xīng mèng liè shēng míng chí,zhào yào shǐ cè qiān nián chuí。
樵青渔童载两头。qiáo qīng yú tóng zài liǎng tóu。
诏遣下取新歌词。zhào qiǎn xià qǔ xīn gē cí。
笔床茶灶往来熟,故人又欲官天随。bǐ chuáng chá zào wǎng lái shú,gù rén yòu yù guān tiān suí。
从来此事遭物色,黄金尺书来有时。cóng lái cǐ shì zāo wù sè,huáng jīn chǐ shū lái yǒu shí。
长安已筑招隐馆,肯放此老津梁疲。zhǎng ān yǐ zhù zhāo yǐn guǎn,kěn fàng cǐ lǎo jīn liáng pí。
武陵桃花今不迷,休歌河水清涟兮。wǔ líng táo huā jīn bù mí,xiū gē hé shuǐ qīng lián xī。
纵不相逢贾太尉,定应愁载庾安西。zòng bù xiāng féng jiǎ tài wèi,dìng yīng chóu zài yǔ ān xī。
121«3456789