古诗词

黄湾述怀二十二韵寄钱思复

贝琼

海岱初云扰,荆蛮遂土崩。hǎi dài chū yún rǎo,jīng mán suì tǔ bēng。
王公甘久辱,奴仆尽同升。wáng gōng gān jiǔ rǔ,nú pū jǐn tóng shēng。
远适将妻子,端居谢友朋。yuǎn shì jiāng qī zi,duān jū xiè yǒu péng。
草堂森苦竹,瓜圃蔓寒藤。cǎo táng sēn kǔ zhú,guā pǔ màn hán téng。
地尽山光断,天昏海气蒸。dì jǐn shān guāng duàn,tiān hūn hǎi qì zhēng。
夜深常畏虎,秋后更多蝇。yè shēn cháng wèi hǔ,qiū hòu gèng duō yíng。
鹤发愁难理,乌皮懒自凭。hè fā chóu nán lǐ,wū pí lǎn zì píng。
娉婷羞不荐,龌龊怯先登。pīng tíng xiū bù jiàn,wò chuò qiè xiān dēng。
拔剑歌谁和,闻笳寝复兴。bá jiàn gē shuí hé,wén jiā qǐn fù xīng。
过逢欣已绝,疾病恨相仍。guò féng xīn yǐ jué,jí bìng hèn xiāng réng。
自拟秦民去,重烦鲁使徵。zì nǐ qín mín qù,zhòng fán lǔ shǐ zhēng。
吹毛多见谪,刺舌尚须惩。chuī máo duō jiàn zhé,cì shé shàng xū chéng。
耆老惟君在,文章对客矜。qí lǎo wéi jūn zài,wén zhāng duì kè jīn。
才全怀白璧,道重比朱绳。cái quán huái bái bì,dào zhòng bǐ zhū shéng。
虎榜名非忝,鸡林价尽增。hǔ bǎng míng fēi tiǎn,jī lín jià jǐn zēng。
极知童子陋,深愧大巫称。jí zhī tóng zi lòu,shēn kuì dà wū chēng。
最忆春停骑,高谈夜剪灯。zuì yì chūn tíng qí,gāo tán yè jiǎn dēng。
病驹终弃掷,生鹘必飞腾。bìng jū zhōng qì zhì,shēng gǔ bì fēi téng。
迹已从信屈,时多任爱憎。jì yǐ cóng xìn qū,shí duō rèn ài zēng。
赋诗闲莫废,好事老犹能。fù shī xián mò fèi,hǎo shì lǎo yóu néng。
汉月今频满,天河本自澄。hàn yuè jīn pín mǎn,tiān hé běn zì chéng。
山阴有孤棹,雪下兴还乘。shān yīn yǒu gū zhào,xuě xià xīng hái chéng。

贝琼

贝琼(1314~1379)初名阙,字廷臣,一字廷琚、仲琚,又字廷珍,别号清江。约生于元成宗大德初,卒于明太祖洪武十二年,年八十余岁。贝琼从杨维桢学诗,取其长而去其短;其诗论推崇盛唐而不取法宋代熙宁、元丰诸家。文章冲融和雅,诗风温厚之中自然高秀,足以领袖一时。著有《中星考》、《清江贝先生集》、《清江稿》、《云间集》等。 贝琼的作品>>

猜您喜欢

寄林叔大

贝琼

湖州别驾三年别,文采风流想见之。hú zhōu bié jià sān nián bié,wén cǎi fēng liú xiǎng jiàn zhī。
水晶宫里无传箭,浮玉山前多赋诗。shuǐ jīng gōng lǐ wú chuán jiàn,fú yù shān qián duō fù shī。
海燕空归寻旧宅,具蚕未老卖新丝。hǎi yàn kōng guī xún jiù zhái,jù cán wèi lǎo mài xīn sī。
金闺学士临池处,还与何人话昔时。jīn guī xué shì lín chí chù,hái yǔ hé rén huà xī shí。

槐阴亭

贝琼

云团车盖起重重,文正三朝相业隆。yún tuán chē gài qǐ zhòng zhòng,wén zhèng sān cháo xiāng yè lóng。
种树百年蟠厚地,读书六月坐清风。zhǒng shù bǎi nián pán hòu dì,dú shū liù yuè zuò qīng fēng。
蝉吟露叶初回梦,虫吐秋丝忽堕空。chán yín lù yè chū huí mèng,chóng tǔ qiū sī hū duò kōng。
今日洛阳卿相宅,牡丹谁看状元红。jīn rì luò yáng qīng xiāng zhái,mǔ dān shuí kàn zhuàng yuán hóng。

即事

贝琼

少海旌旗落照中,沙陀兵马雁门雄。shǎo hǎi jīng qí luò zhào zhōng,shā tuó bīng mǎ yàn mén xióng。
朝宗久废诸侯礼,翊戴方尊节度功。cháo zōng jiǔ fèi zhū hóu lǐ,yì dài fāng zūn jié dù gōng。
今日岂宜求骑劫,当年应失倚全忠。jīn rì qǐ yí qiú qí jié,dāng nián yīng shī yǐ quán zhōng。
丹书铁券存终始,万古山河带砺同。dān shū tiě quàn cún zhōng shǐ,wàn gǔ shān hé dài lì tóng。

经故内

贝琼

山中玉殿尽苍苔,天子蒙尘岂复回。shān zhōng yù diàn jǐn cāng tái,tiān zi méng chén qǐ fù huí。
地脉不从沧海断,潮声犹上浙江来。dì mài bù cóng cāng hǎi duàn,cháo shēng yóu shàng zhè jiāng lái。
百年禁树知谁惜,三月宫花尚自开。bǎi nián jìn shù zhī shuí xī,sān yuè gōng huā shàng zì kāi。
此日登临解题赋,白头庾信不胜哀。cǐ rì dēng lín jiě tí fù,bái tóu yǔ xìn bù shèng āi。

立夏日

贝琼

江寒雨急仍北风,扣户喜闻南巷翁。jiāng hán yǔ jí réng běi fēng,kòu hù xǐ wén nán xiàng wēng。
锦城鲊送蒲茅白,玉碗酒泻桃花红。jǐn chéng zhǎ sòng pú máo bái,yù wǎn jiǔ xiè táo huā hóng。
三月忽惊春似客,百年那得老还童。sān yuè hū jīng chūn shì kè,bǎi nián nà dé lǎo hái tóng。
一双黄鹂寂无语,飞过小月高楼东。yī shuāng huáng lí jì wú yǔ,fēi guò xiǎo yuè gāo lóu dōng。

题云深处

贝琼

朝看云出暮云归,翁住云深已息机。cháo kàn yún chū mù yún guī,wēng zhù yún shēn yǐ xī jī。
海上仙人教种药,山中玉女未收衣。hǎi shàng xiān rén jiào zhǒng yào,shān zhōng yù nǚ wèi shōu yī。
须知倏忽神龙变,已作絪缊野马飞。xū zhī shū hū shén lóng biàn,yǐ zuò yīn yūn yě mǎ fēi。
我亦无心共来往,五城宫阙梦魂稀。wǒ yì wú xīn gòng lái wǎng,wǔ chéng gōng quē mèng hún xī。

题夏士文园亭

贝琼

窗户青红竹里开,竹深无地着尘埃。chuāng hù qīng hóng zhú lǐ kāi,zhú shēn wú dì zhe chén āi。
山移阆花千峰出,水接银河一道回。shān yí láng huā qiān fēng chū,shuǐ jiē yín hé yī dào huí。
酿酒每留宾客醉,赋诗重许老夫来。niàng jiǔ měi liú bīn kè zuì,fù shī zhòng xǔ lǎo fū lái。
暖风迟日春如海,随意何妨坐绿苔。nuǎn fēng chí rì chūn rú hǎi,suí yì hé fáng zuò lǜ tái。

重午

贝琼

北里共持菖歜酒,南翁未解木绵裘。běi lǐ gòng chí chāng chù jiǔ,nán wēng wèi jiě mù mián qiú。
臼波青嶂三吴地,怪雨肓风五月秋。jiù bō qīng zhàng sān wú dì,guài yǔ huāng fēng wǔ yuè qiū。
挥泪几时朝凤阙,招魂何处觅龙舟。huī lèi jǐ shí cháo fèng quē,zhāo hún hé chù mì lóng zhōu。
海榴一点红如火,时序催人共白头。hǎi liú yī diǎn hóng rú huǒ,shí xù cuī rén gòng bái tóu。

瑞莲

贝琼

双花相向复相辉,白帝西游拥一妃。shuāng huā xiāng xiàng fù xiāng huī,bái dì xī yóu yōng yī fēi。
羽盖风清朝并载,珠宫月冷夜同归。yǔ gài fēng qīng cháo bìng zài,zhū gōng yuè lěng yè tóng guī。
翠房已作鸳鸯结,红粉那成蛱蝶飞。cuì fáng yǐ zuò yuān yāng jié,hóng fěn nà chéng jiá dié fēi。
亭上酒醒杏不断,满汀暮雨湿仙衣。tíng shàng jiǔ xǐng xìng bù duàn,mǎn tīng mù yǔ shī xiān yī。

瑞莲

贝琼

秋水嘉莲瑞一门,初花惊见出同根。qiū shuǐ jiā lián ruì yī mén,chū huā jīng jiàn chū tóng gēn。
美珠汉女无留迹,鼓瑟相灵有返魂。měi zhū hàn nǚ wú liú jì,gǔ sè xiāng líng yǒu fǎn hún。
相府昔年曾制曲,仙家今日重开樽。xiāng fǔ xī nián céng zhì qū,xiān jiā jīn rì zhòng kāi zūn。
合欢何限风流意,怨绿愁红谩自繁。hé huān hé xiàn fēng liú yì,yuàn lǜ chóu hóng mán zì fán。

题渊明像

贝琼

素琴无弦不复鼓,清尊有酒还相持。sù qín wú xián bù fù gǔ,qīng zūn yǒu jiǔ hái xiāng chí。
者奴迁鼎亦苦早,先生拂衣应已迟。zhě nú qiān dǐng yì kǔ zǎo,xiān shēng fú yī yīng yǐ chí。
子房结客报秦日,武侯出师匡汉时。zi fáng jié kè bào qín rì,wǔ hóu chū shī kuāng hàn shí。
古人今人本同调,坐对南山惟赋诗。gǔ rén jīn rén běn tóng diào,zuò duì nán shān wéi fù shī。

题松鶮山居图

贝琼

仙客卢敖东海头,好山百转接丹邱。xiān kè lú áo dōng hǎi tóu,hǎo shān bǎi zhuǎn jiē dān qiū。
开田种玉一千顷,闭户读书三十秋。kāi tián zhǒng yù yī qiān qǐng,bì hù dú shū sān shí qiū。
云气上天如白鹤,茯苓入地化青牛。yún qì shàng tiān rú bái hè,fú líng rù dì huà qīng niú。
年来浪迹吴淞道,梦里猿声忆旧游。nián lái làng jì wú sōng dào,mèng lǐ yuán shēng yì jiù yóu。

寄奎方舟后用章二上人

贝琼

奎公不种远公莲,卓锡西湖已十年。kuí gōng bù zhǒng yuǎn gōng lián,zhuó xī xī hú yǐ shí nián。
路入雪山灵草合,泉通沧海毒龙眠。lù rù xuě shān líng cǎo hé,quán tōng cāng hǎi dú lóng mián。
听法每期双树下,题诗须到四卷前。tīng fǎ měi qī shuāng shù xià,tí shī xū dào sì juǎn qián。
干戈满地伤飘泊,目断千峰紫翠烟。gàn gē mǎn dì shāng piāo pō,mù duàn qiān fēng zǐ cuì yān。

白莲

贝琼

太液初花宿露团,香浓粉淡不胜寒。tài yè chū huā sù lù tuán,xiāng nóng fěn dàn bù shèng hán。
金茎侧泻仙人掌,玉叶危擎帝子冠。jīn jīng cè xiè xiān rén zhǎng,yù yè wēi qíng dì zi guān。
水阔天空愁欲堕,风清月落好谁看。shuǐ kuò tiān kōng chóu yù duò,fēng qīng yuè luò hǎo shuí kàn。
西湖肠断西施采,一曲菱歌唱未阑。xī hú cháng duàn xī shī cǎi,yī qū líng gē chàng wèi lán。

中秋

贝琼

中秋甲子无风雨,吹笛星桥意最关。zhōng qiū jiǎ zi wú fēng yǔ,chuī dí xīng qiáo yì zuì guān。
七宝已修天上月,三神不隔海中山。qī bǎo yǐ xiū tiān shàng yuè,sān shén bù gé hǎi zhōng shān。
故人此夜知何处,狂客经年且未还。gù rén cǐ yè zhī hé chù,kuáng kè jīng nián qiě wèi hái。
小队羽衣新按曲,广寒宫阙梦魂闲。xiǎo duì yǔ yī xīn àn qū,guǎng hán gōng quē mèng hún xián。