古诗词

真真曲

贝琼

断丝弃道边,何日缘长松。duàn sī qì dào biān,hé rì yuán zhǎng sōng。
堕羽别炎洲,不复巢梧桐。duò yǔ bié yán zhōu,bù fù cháo wú tóng。
请君且勿饮,听我歌懊憹。qǐng jūn qiě wù yǐn,tīng wǒ gē ào náo。
在昔全盛时,冠盖纷相从。zài xī quán shèng shí,guān gài fēn xiāng cóng。
盘游易水上,意气天山雄。pán yóu yì shuǐ shàng,yì qì tiān shān xióng。
金刀手割鲜,酒给葡萄浓。jīn dāo shǒu gē xiān,jiǔ gěi pú táo nóng。
坐有一枝春,秀色不可双。zuò yǒu yī zhī chūn,xiù sè bù kě shuāng。
娉婷刘碧玉,绰约商玲珑。pīng tíng liú bì yù,chuò yuē shāng líng lóng。
宝髻金雀钗,已觉燕赵空。bǎo jì jīn què chāi,yǐ jué yàn zhào kōng。
或闻操南音,未解歌北风。huò wén cāo nán yīn,wèi jiě gē běi fēng。
上客惊且疑,姓字初未通。shàng kè jīng qiě yí,xìng zì chū wèi tōng。
问之惭复泣,乃起陈始终。wèn zhī cán fù qì,nǎi qǐ chén shǐ zhōng。
妾本建宁女,远出西山翁。qiè běn jiàn níng nǚ,yuǎn chū xī shān wēng。
父母生妾时,谓是金母童。fù mǔ shēng qiè shí,wèi shì jīn mǔ tóng。
梨花锁院落,燕子窥帘栊。lí huā suǒ yuàn luò,yàn zi kuī lián lóng。
迢迢官朔方,南归山水重。tiáo tiáo guān shuò fāng,nán guī shān shuǐ zhòng。
侵贷国有刑,桎梏加父躬。qīn dài guó yǒu xíng,zhì gù jiā fù gōng。
鬻女以自赎,白璧沦泥中。yù nǚ yǐ zì shú,bái bì lún ní zhōng。
秋娘教歌舞,声价倾新丰。qiū niáng jiào gē wǔ,shēng jià qīng xīn fēng。
永为倡家妇,遂属梨园工。yǒng wèi chàng jiā fù,suì shǔ lí yuán gōng。
览镜拂新翠,吹箫和小红。lǎn jìng fú xīn cuì,chuī xiāo hé xiǎo hóng。
身居十二楼,屡入明光宫。shēn jū shí èr lóu,lǚ rù míng guāng gōng。
京华多少年,门外嘶青骢。jīng huá duō shǎo nián,mén wài sī qīng cōng。
自伤妾薄命,失路随秋蓬。zì shāng qiè báo mìng,shī lù suí qiū péng。
不如孟光丑,犹得嫁梁鸿。bù rú mèng guāng chǒu,yóu dé jià liáng hóng。
客闻为三叹,祖德宁未崇。kè wén wèi sān tàn,zǔ dé níng wèi chóng。
回黄忽变绿,人事何匆匆。huí huáng hū biàn lǜ,rén shì hé cōng cōng。
有客伤缇萦,无人怜蔡邕。yǒu kè shāng tí yíng,wú rén lián cài yōng。
遣使白丞相,削籍归旧宗。qiǎn shǐ bái chéng xiāng,xuē jí guī jiù zōng。
小史三十馀,勿恨相如穷。xiǎo shǐ sān shí yú,wù hèn xiāng rú qióng。
配汝执箕帚,今夕看乘龙。pèi rǔ zhí jī zhǒu,jīn xī kàn chéng lóng。
鸳鸯并玉树,鹦鹉开金笼。yuān yāng bìng yù shù,yīng wǔ kāi jīn lóng。
银甲不复整,红牙不复摐。yín jiǎ bù fù zhěng,hóng yá bù fù chuāng。
提瓮自汲水,絺绤亦御冬。tí wèng zì jí shuǐ,chī xì yì yù dōng。
应非事羊侃,颇类归建封。yīng fēi shì yáng kǎn,pǒ lèi guī jiàn fēng。
琵琶感商妇,老大犹西东。pí pá gǎn shāng fù,lǎo dà yóu xī dōng。
崔徽怨憔悴,浪写丹青容。cuī huī yuàn qiáo cuì,làng xiě dān qīng róng。
依依章台柳,落絮春无踪。yī yī zhāng tái liǔ,luò xù chūn wú zōng。
小妾恨题驿,竟与琼奴同。xiǎo qiè hèn tí yì,jìng yǔ qióng nú tóng。
时多困坎坷,事或欣遭逢。shí duō kùn kǎn kě,shì huò xīn zāo féng。
焉知百尺井,歘登群玉峰。yān zhī bǎi chǐ jǐng,chuā dēng qún yù fēng。
借问为者谁,内相姚文公。jiè wèn wèi zhě shuí,nèi xiāng yáo wén gōng。

贝琼

贝琼(1314~1379)初名阙,字廷臣,一字廷琚、仲琚,又字廷珍,别号清江。约生于元成宗大德初,卒于明太祖洪武十二年,年八十余岁。贝琼从杨维桢学诗,取其长而去其短;其诗论推崇盛唐而不取法宋代熙宁、元丰诸家。文章冲融和雅,诗风温厚之中自然高秀,足以领袖一时。著有《中星考》、《清江贝先生集》、《清江稿》、《云间集》等。 贝琼的作品>>

猜您喜欢

题赵子昂松石修篁图

贝琼

白发王孙老蓟门,逢人只说山中趣。bái fā wáng sūn lǎo jì mén,féng rén zhǐ shuō shān zhōng qù。
酒酣落笔有天机,写作阴厓百年树。jiǔ hān luò bǐ yǒu tiān jī,xiě zuò yīn yá bǎi nián shù。
一株偃蹇龙蛇影,绕屋风声三伏冷。yī zhū yǎn jiǎn lóng shé yǐng,rào wū fēng shēng sān fú lěng。
流脂入地成虎魄,死骨经雷缩人瘿。liú zhī rù dì chéng hǔ pò,sǐ gǔ jīng léi suō rén yǐng。
森森竹石俱苍然,一日坐我天姥前。sēn sēn zhú shí jù cāng rán,yī rì zuò wǒ tiān lǎo qián。
王孙跨鹤归何年,山空月明啼杜鹃。wáng sūn kuà hè guī hé nián,shān kōng yuè míng tí dù juān。

太行山谣送靳手中归潞州

贝琼

太行之山包燕跨晋兮,拔地千仞谁能逾。tài xíng zhī shān bāo yàn kuà jìn xī,bá dì qiān rèn shuí néng yú。
天何不铲羊肠九折坂,使人万古方驾而长驱。tiān hé bù chǎn yáng cháng jiǔ zhé bǎn,shǐ rén wàn gǔ fāng jià ér zhǎng qū。
山寒六月积冰雪,穷猿怪鸟左右时相呼。shān hán liù yuè jī bīng xuě,qióng yuán guài niǎo zuǒ yòu shí xiāng hū。
故人玉女泉头居,北上岂不愁崎岖。gù rén yù nǚ quán tóu jū,běi shàng qǐ bù chóu qí qū。
翔风吹沙不见涂,青天茫茫飞鸟孤。xiáng fēng chuī shā bù jiàn tú,qīng tiān máng máng fēi niǎo gū。
我歌短歌倾酒壶,勿言太行险,人间之险何时无。wǒ gē duǎn gē qīng jiǔ hú,wù yán tài xíng xiǎn,rén jiān zhī xiǎn hé shí wú。

次韵答王蕴德纪善雨中见寄

贝琼

老夫三月不出门,懒性有如嵇叔夜。lǎo fū sān yuè bù chū mén,lǎn xìng yǒu rú jī shū yè。
圣明遇物先采擢,枯槁于时亦沾洒。shèng míng yù wù xiān cǎi zhuó,kū gǎo yú shí yì zhān sǎ。
病驹只合中野弃,寒雀宁思上林下。bìng jū zhǐ hé zhōng yě qì,hán què níng sī shàng lín xià。
印常不启信官间,书亦慵耽从容假。yìn cháng bù qǐ xìn guān jiān,shū yì yōng dān cóng róng jiǎ。
淮南六月如早秋,未脱吴绫颇相讶。huái nán liù yuè rú zǎo qiū,wèi tuō wú líng pǒ xiāng yà。
白雨三更沧海立,黄河一道青天泻。bái yǔ sān gèng cāng hǎi lì,huáng hé yī dào qīng tiān xiè。
池翻红艳落莲衣,石长绿文成藻藉。chí fān hóng yàn luò lián yī,shí zhǎng lǜ wén chéng zǎo jí。
姑恶时鸣父老忧,鬼车夜过儿童怕。gū è shí míng fù lǎo yōu,guǐ chē yè guò ér tóng pà。
空怀南苍人相远,岂有东家马堪借。kōng huái nán cāng rén xiāng yuǎn,qǐ yǒu dōng jiā mǎ kān jiè。
百钱沽酒愧瓶空,斗米如珠抱衾卖。bǎi qián gū jiǔ kuì píng kōng,dòu mǐ rú zhū bào qīn mài。
已惭不作子虚赋,尚托端居广文舍。yǐ cán bù zuò zi xū fù,shàng tuō duān jū guǎng wén shě。
隐几南窗亦自高,驱车九陌知谁暇。yǐn jǐ nán chuāng yì zì gāo,qū chē jiǔ mò zhī shuí xiá。
识字终非杨子博,题诗误许曹刘亚。shí zì zhōng fēi yáng zi bó,tí shī wù xǔ cáo liú yà。
但觅丹砂苦未成,久知白发那能化。dàn mì dān shā kǔ wèi chéng,jiǔ zhī bái fā nà néng huà。
两峰绝境可诛茅,何处良田足甘蔗。liǎng fēng jué jìng kě zhū máo,hé chù liáng tián zú gān zhè。
赤城仙子玉符孙,双璧今倾凤台价。chì chéng xiān zi yù fú sūn,shuāng bì jīn qīng fèng tái jià。
楚筵设醴未应忘,齐门鼓瑟空遭骂。chǔ yán shè lǐ wèi yīng wàng,qí mén gǔ sè kōng zāo mà。
时看新学气如虹,病送残年肉销胯。shí kàn xīn xué qì rú hóng,bìng sòng cán nián ròu xiāo kuà。
投劾终当去石门,日斜田父茅檐话。tóu hé zhōng dāng qù shí mén,rì xié tián fù máo yán huà。

日苦短辞九章

贝琼

日苦短,夜何长,蟋蟀悲鸣在北堂。rì kǔ duǎn,yè hé zhǎng,xī shuài bēi míng zài běi táng。
白露下,河汉明,黄姑织女东西望。bái lù xià,hé hàn míng,huáng gū zhī nǚ dōng xī wàng。
抚云和,荐清觞,同心胡为各一方。fǔ yún hé,jiàn qīng shāng,tóng xīn hú wèi gè yī fāng。
麟有趾,凤有章,苍姬感之国乃昌。lín yǒu zhǐ,fèng yǒu zhāng,cāng jī gǎn zhī guó nǎi chāng。
世之微,佞为良,铅利一割投干将。shì zhī wēi,nìng wèi liáng,qiān lì yī gē tóu gàn jiāng。
悦巧辞,隳大防,蟾蜍食桂廱毙桑。yuè qiǎo cí,huī dà fáng,chán chú shí guì yōng bì sāng。
圣去鲁,轲游梁,道既枘凿徒伥伥。shèng qù lǔ,kē yóu liáng,dào jì ruì záo tú chāng chāng。
昔少壮,今老苍,朝荣暮歇同舜英。xī shǎo zhuàng,jīn lǎo cāng,cháo róng mù xiē tóng shùn yīng。
胡不归,阻异乡,孰假以翼今高翔。hú bù guī,zǔ yì xiāng,shú jiǎ yǐ yì jīn gāo xiáng。

题海山秋晓便面

贝琼

巫子门前吹飓风,一杯瀛海白浮空。wū zi mén qián chuī jù fēng,yī bēi yíng hǎi bái fú kōng。
周回已吞赤县小,浩荡直与天河通。zhōu huí yǐ tūn chì xiàn xiǎo,hào dàng zhí yǔ tiān hé tōng。
方壶员峤不可见,弱水更在三韩东。fāng hú yuán jiào bù kě jiàn,ruò shuǐ gèng zài sān hán dōng。
无人鞭石为梁跨万里,下拾明月龙王宫。wú rén biān shí wèi liáng kuà wàn lǐ,xià shí míng yuè lóng wáng gōng。
金鸡三叫呼客梦,日车夜衮波涛红。jīn jī sān jiào hū kè mèng,rì chē yè gǔn bō tāo hóng。
楼居之人起相顾,白玉窗户光曈曈。lóu jū zhī rén qǐ xiāng gù,bái yù chuāng hù guāng tóng tóng。
我愿羲和停六龙,岂不能长悬照下土,朝东暮西使人成老翁。wǒ yuàn xī hé tíng liù lóng,qǐ bù néng zhǎng xuán zhào xià tǔ,cháo dōng mù xī shǐ rén chéng lǎo wēng。
至今累累野葬悲英雄,六龙为我驻光彩,千古万古游无穷。zhì jīn lèi lèi yě zàng bēi yīng xióng,liù lóng wèi wǒ zhù guāng cǎi,qiān gǔ wàn gǔ yóu wú qióng。

孤松图

贝琼

峨眉古松寒不死,曾见仙人三洗髓。é méi gǔ sōng hán bù sǐ,céng jiàn xiān rén sān xǐ suǐ。
霜摧雨剥雷震馀,千尺老蛟鳞甲紫。shuāng cuī yǔ bō léi zhèn yú,qiān chǐ lǎo jiāo lín jiǎ zǐ。
城南桃卷千万株,乱后一株今亦无。chéng nán táo juǎn qiān wàn zhū,luàn hòu yī zhū jīn yì wú。
长身独立何偃蹇,正直自是神明扶。zhǎng shēn dú lì hé yǎn jiǎn,zhèng zhí zì shì shén míng fú。

猛虎行

贝琼

有虎有虎,在彼中野。yǒu hǔ yǒu hǔ,zài bǐ zhōng yě。
高步风生,何物敢侮。gāo bù fēng shēng,hé wù gǎn wǔ。
以比直臣,独立无与。yǐ bǐ zhí chén,dú lì wú yǔ。
前称长孺,后载文举。qián chēng zhǎng rú,hòu zài wén jǔ。
亦有埋轮,复闻破柱。yì yǒu mái lún,fù wén pò zhù。
为时所惮,豺狼气沮。wèi shí suǒ dàn,chái láng qì jǔ。
奈何今人,使我怀古。nài hé jīn rén,shǐ wǒ huái gǔ。

行路难

贝琼

采玉于阗河,问君勃律何。cǎi yù yú tián hé,wèn jūn bó lǜ hé。
时过采珠鲛人室,问君百粤何时出。shí guò cǎi zhū jiāo rén shì,wèn jūn bǎi yuè hé shí chū。
珠玉岁久同为尘,君胡重利不重身。zhū yù suì jiǔ tóng wèi chén,jūn hú zhòng lì bù zhòng shēn。
海有波,缺我楫,山有石,摧我轮。hǎi yǒu bō,quē wǒ jí,shān yǒu shí,cuī wǒ lún。
行路难,出门即羊肠,何况万里道。xíng lù nán,chū mén jí yáng cháng,hé kuàng wàn lǐ dào。
管叔危周公,匡人仇鲁叟。guǎn shū wēi zhōu gōng,kuāng rén chóu lǔ sǒu。
尊有酒,盘有壶,鼓坎坎,歌乌乌。zūn yǒu jiǔ,pán yǒu hú,gǔ kǎn kǎn,gē wū wū。
海不可涉,山不可徒。hǎi bù kě shè,shān bù kě tú。
路旁之人,爱尔玉与珠。lù páng zhī rén,ài ěr yù yǔ zhū。
行路难,我以为父,安知非虎。xíng lù nán,wǒ yǐ wèi fù,ān zhī fēi hǔ。
我以为兄,安知非狼。wǒ yǐ wèi xiōng,ān zhī fēi láng。
仰天悲歌,泣下沾裳。yǎng tiān bēi gē,qì xià zhān shang。

董逃行

贝琼

北风破肉胡兵利,汉将驱人死胡地。běi fēng pò ròu hú bīng lì,hàn jiāng qū rén sǐ hú dì。
丈夫四出妇女号,长安十日城门闭。zhàng fū sì chū fù nǚ hào,zhǎng ān shí rì chéng mén bì。
夜入南山忍冲虎,尚胜迢迢随捕虏。yè rù nán shān rěn chōng hǔ,shàng shèng tiáo tiáo suí bǔ lǔ。
城中有地尽蓬蒿,城下何人种禾黍。chéng zhōng yǒu dì jǐn péng hāo,chéng xià hé rén zhǒng hé shǔ。
夜闻《董逃》四面歌,却思乡土泪滂沱。yè wén dǒng táo sì miàn gē,què sī xiāng tǔ lèi pāng tuó。