古诗词

读史五首

贝琼

东汉多逸民,山栖久怀璧。dōng hàn duō yì mín,shān qī jiǔ huái bì。
法真亦逃名,讵屑三公职。fǎ zhēn yì táo míng,jù xiè sān gōng zhí。
求蝉在明火,求士当务德。qiú chán zài míng huǒ,qiú shì dāng wù dé。
此道今何如,其人安可识。cǐ dào jīn hé rú,qí rén ān kě shí。

贝琼

贝琼(1314~1379)初名阙,字廷臣,一字廷琚、仲琚,又字廷珍,别号清江。约生于元成宗大德初,卒于明太祖洪武十二年,年八十余岁。贝琼从杨维桢学诗,取其长而去其短;其诗论推崇盛唐而不取法宋代熙宁、元丰诸家。文章冲融和雅,诗风温厚之中自然高秀,足以领袖一时。著有《中星考》、《清江贝先生集》、《清江稿》、《云间集》等。 贝琼的作品>>

猜您喜欢

题金德俊葵轩

贝琼

结庐在林屋,所欣知者稀。jié lú zài lín wū,suǒ xīn zhī zhě xī。
南风应蕤宾,我圃日芳菲。nán fēng yīng ruí bīn,wǒ pǔ rì fāng fēi。
负杖观其生,草多露满衣。fù zhàng guān qí shēng,cǎo duō lù mǎn yī。
有葵独倾阳,岂愿回清辉。yǒu kuí dú qīng yáng,qǐ yuàn huí qīng huī。
清辉虽不照,物性谅无违。qīng huī suī bù zhào,wù xìng liàng wú wéi。

礼部员外张惟中七月十二日暮归赋诗入韵知者自尚书牛公以下凡若干人夫汉谣魏体互有不同巧于状物者过丽切于言志者怕直惟中退食之顷率尔成章且不以私而忘公情与景俱至已予因续众作之后凡器不足以谐空桑也

贝琼

秋至星火流,病觉中岁剧。qiū zhì xīng huǒ liú,bìng jué zhōng suì jù。
成均忝分教,才非一狐腋。chéng jūn tiǎn fēn jiào,cái fēi yī hú yè。
日入欣暂休,野老或争席。rì rù xīn zàn xiū,yě lǎo huò zhēng xí。
清谈杂虚无,以永风月夕。qīng tán zá xū wú,yǐ yǒng fēng yuè xī。
百年会有尽,富贵非所适。bǎi nián huì yǒu jǐn,fù guì fēi suǒ shì。
鸣虫亦知候,倦鸟思假息。míng chóng yì zhī hòu,juàn niǎo sī jiǎ xī。
脱冠已童然,如何拘百役。tuō guān yǐ tóng rán,rú hé jū bǎi yì。
酒醉不复言,道固存目击。jiǔ zuì bù fù yán,dào gù cún mù jī。

秋怀

贝琼

露下百草变,凄凄天地秋。lù xià bǎi cǎo biàn,qī qī tiān dì qiū。
亦如中年客,玉颜安可留。yì rú zhōng nián kè,yù yán ān kě liú。
山鸣迅商激,水涸行潦收。shān míng xùn shāng jī,shuǐ hé xíng lǎo shōu。
恩方改团扇,意复存弊裘。ēn fāng gǎi tuán shàn,yì fù cún bì qiú。
梧桐叶尽脱,孤雏夜啾啾。wú tóng yè jǐn tuō,gū chú yè jiū jiū。
光景忽已逝,感之双涕流。guāng jǐng hū yǐ shì,gǎn zhī shuāng tì liú。

秋怀

贝琼

黄鹤日千里,潜鱼必深池。huáng hè rì qiān lǐ,qián yú bì shēn chí。
蠢兹橘中蟊,化蝶俄天飞。chǔn zī jú zhōng máo,huà dié é tiān fēi。
翩翩苦不已,倏忽胶蟊丝。piān piān kǔ bù yǐ,shū hū jiāo máo sī。
两翅既摧折,何日回枯枝。liǎng chì jì cuī zhé,hé rì huí kū zhī。
非才慎所处,富贵亦何为。fēi cái shèn suǒ chù,fù guì yì hé wèi。
且尽一杯酒,物我共忘机。qiě jǐn yī bēi jiǔ,wù wǒ gòng wàng jī。

题画竹

贝琼

京朝非素心,林壑契玄赏。jīng cháo fēi sù xīn,lín hè qì xuán shǎng。
读书甘寂莫,密竹更萧爽。dú shū gān jì mò,mì zhú gèng xiāo shuǎng。
冲人虎豹经,闭刀蟏蛸网。chōng rén hǔ bào jīng,bì dāo xiāo shāo wǎng。
寒梢朽不蠹,野笋苞初长。hán shāo xiǔ bù dù,yě sǔn bāo chū zhǎng。
风生回鹤梦,月出闻猿响。fēng shēng huí hè mèng,yuè chū wén yuán xiǎng。
如何犹恋禄,厩马存病颡。rú hé yóu liàn lù,jiù mǎ cún bìng sǎng。
相期结二仲,兹焉共来往。xiāng qī jié èr zhòng,zī yān gòng lái wǎng。

送黄仲篪上官槜李

贝琼

严霜戒秋杪,百草俱已衰。yán shuāng jiè qiū miǎo,bǎi cǎo jù yǐ shuāi。
子别何匆匆,一尊聊共持。zi bié hé cōng cōng,yī zūn liáo gòng chí。
今晨白门道,后夜沧海湄。jīn chén bái mén dào,hòu yè cāng hǎi méi。
长歌独慷慨,健步何逶迤。zhǎng gē dú kāng kǎi,jiàn bù hé wēi yí。
古来声利场,日出纷火驰。gǔ lái shēng lì chǎng,rì chū fēn huǒ chí。
进非才不任,退亦分所宜。jìn fēi cái bù rèn,tuì yì fēn suǒ yí。
吹竽我岂滥,售璞人皆嗤。chuī yú wǒ qǐ làn,shòu pú rén jiē chī。
峻节当自厉,坦途方在兹。jùn jié dāng zì lì,tǎn tú fāng zài zī。
从容有新语,千里慰相思。cóng róng yǒu xīn yǔ,qiān lǐ wèi xiāng sī。

次韵张师广助教登雨花台

贝琼

行行出城南,登高望三丘。xíng xíng chū chéng nán,dēng gāo wàng sān qiū。
雉堞壮天居,宫殿若云浮。zhì dié zhuàng tiān jū,gōng diàn ruò yún fú。
星分斗牛野,水合江汉流。xīng fēn dòu niú yě,shuǐ hé jiāng hàn liú。
苍然淮上山,聚米当马头。cāng rán huái shàng shān,jù mǐ dāng mǎ tóu。
气已无朔漠,人今冠中州。qì yǐ wú shuò mò,rén jīn guān zhōng zhōu。
慷慨忆当时,远近开朱楼。kāng kǎi yì dāng shí,yuǎn jìn kāi zhū lóu。
仙人翠羽帐,王母珊瑚钩。xiān rén cuì yǔ zhàng,wáng mǔ shān hú gōu。
貂蝉霭七贵,车马从五侯。diāo chán ǎi qī guì,chē mǎ cóng wǔ hóu。
光辉互照耀,气意何绸缪。guāng huī hù zhào yào,qì yì hé chóu móu。

次韵张师广助教登雨花台

贝琼

皇威复禹迹,风气移荒陬。huáng wēi fù yǔ jì,fēng qì yí huāng zōu。
千屯夹虎士,万斛回龙舟。qiān tún jiā hǔ shì,wàn hú huí lóng zhōu。
将军卫霍功,相国房杜谋。jiāng jūn wèi huò gōng,xiāng guó fáng dù móu。
我来览奇观,发兴属清秋。wǒ lái lǎn qí guān,fā xīng shǔ qīng qiū。
已将函谷并,遂与洛阳侔。yǐ jiāng hán gǔ bìng,suì yǔ luò yáng móu。
所悲迫衰谢,蒙汜安可留。suǒ bēi pò shuāi xiè,méng sì ān kě liú。
目送桃叶远,水深凫雁洲。mù sòng táo yè yuǎn,shuǐ shēn fú yàn zhōu。
清谈哂诸老,匡时忘远犹。qīng tán shěn zhū lǎo,kuāng shí wàng yuǎn yóu。
庶穷入极旷,慰此千里游。shù qióng rù jí kuàng,wèi cǐ qiān lǐ yóu。

题朱孟辩层峦图

贝琼

叠嶂何崔嵬,远近皆可数。dié zhàng hé cuī wéi,yuǎn jìn jiē kě shù。
不学王宰迟,弃墨如弃土。bù xué wáng zǎi chí,qì mò rú qì tǔ。
林藏风雨黑,石戴冰雪古。lín cáng fēng yǔ hēi,shí dài bīng xuě gǔ。
初疑造化钟,已觉精灵聚。chū yí zào huà zhōng,yǐ jué jīng líng jù。
遥思两山下,流泉细通圃。yáo sī liǎng shān xià,liú quán xì tōng pǔ。
茅屋今何如,人去苔生户。máo wū jīn hé rú,rén qù tái shēng hù。

送盛孔赴淄川丞二首

贝琼

天寒北风利,有客赴临淄。tiān hán běi fēng lì,yǒu kè fù lín zī。
临淄古大国,山川何逶迤。lín zī gǔ dà guó,shān chuān hé wēi yí。
小白相夷吾,尊周攘四夷。xiǎo bái xiāng yí wú,zūn zhōu rǎng sì yí。
田单守即墨,一日走燕师。tián dān shǒu jí mò,yī rì zǒu yàn shī。
二子不复见,名今千载垂。èr zi bù fù jiàn,míng jīn qiān zài chuí。
为我吊精魄,伯功未可卑。wèi wǒ diào jīng pò,bó gōng wèi kě bēi。

送盛孔赴淄川丞二首

贝琼

魏有径寸珠,守境无檀子。wèi yǒu jìng cùn zhū,shǒu jìng wú tán zi。
照车十二乘,何如照千里。zhào chē shí èr chéng,hé rú zhào qiān lǐ。
世乏威王贤,孰知天下士。shì fá wēi wáng xián,shú zhī tiān xià shì。
所以饭牛儿,商歌中夜起。suǒ yǐ fàn niú ér,shāng gē zhōng yè qǐ。
徒求南海产,半触蛟龙死。tú qiú nán hǎi chǎn,bàn chù jiāo lóng sǐ。
异才何代无,紏纷今可理。yì cái hé dài wú,tǒu fēn jīn kě lǐ。

题上虞柳机仲朝晖轩

贝琼

日车上搏桑,曈曈鸡子黄。rì chē shàng bó sāng,tóng tóng jī zi huáng。
遥夜忽复旦,仰瞻有启明。yáo yè hū fù dàn,yǎng zhān yǒu qǐ míng。
征夫起当发,宿鸟号且翔。zhēng fū qǐ dāng fā,sù niǎo hào qiě xiáng。
城郭互参差,曲户通天光。chéng guō hù cān chà,qū hù tōng tiān guāng。
空照堂中人,岂销发上霜。kōng zhào táng zhōng rén,qǐ xiāo fā shàng shuāng。
竹枝自垂荫,萱草亦扬芳。zhú zhī zì chuí yīn,xuān cǎo yì yáng fāng。
此心谅已短,此恩一何长。cǐ xīn liàng yǐ duǎn,cǐ ēn yī hé zhǎng。
欲报固无极,念之安可忘。yù bào gù wú jí,niàn zhī ān kě wàng。

雨中漫兴

贝琼

端居少宾客,鸟迹偏阶除。duān jū shǎo bīn kè,niǎo jì piān jiē chú。
夏雨后兼旬,众木青扶疏。xià yǔ hòu jiān xún,zhòng mù qīng fú shū。
金石何必陈,此乐当何如。jīn shí hé bì chén,cǐ lè dāng hé rú。
永怀漆园吏,相去千载馀。yǒng huái qī yuán lì,xiāng qù qiān zài yú。
万物虽一体,忽若胡越殊。wàn wù suī yī tǐ,hū ruò hú yuè shū。
人苟不知我,我岂能知鱼。rén gǒu bù zhī wǒ,wǒ qǐ néng zhī yú。

临川饶孟持所居西轩有先大父所植杏一株今百年矣幸不剪于兵火因筑亭于旁名杏庭云宋景濂作赋予赋诗

贝琼

结构非壮丽,可以乐晨昏。jié gòu fēi zhuàng lì,kě yǐ lè chén hūn。
仰荫百年树,深蟠千岁根。yǎng yīn bǎi nián shù,shēn pán qiān suì gēn。
粲粲朱葩敷,离离青子繁。càn càn zhū pā fū,lí lí qīng zi fán。
秀出风烟表,润含雨露痕。xiù chū fēng yān biǎo,rùn hán yǔ lù hén。
戎马方纵横,境内悉崩奔。róng mǎ fāng zòng héng,jìng nèi xī bēng bēn。
桃李摧为薪,荆棘翳高门。táo lǐ cuī wèi xīn,jīng jí yì gāo mén。
荣华谅难恃,尚见文献存。róng huá liàng nán shì,shàng jiàn wén xiàn cún。
未拟匡山田,讵论曲江园。wèi nǐ kuāng shān tián,jù lùn qū jiāng yuán。
读书弦素琴,命客置芳尊。dú shū xián sù qín,mìng kè zhì fāng zūn。
永言益封植,祖德慎无谖。yǒng yán yì fēng zhí,zǔ dé shèn wú xuān。

拟古

贝琼

荆山一何高,上与天门通。jīng shān yī hé gāo,shàng yǔ tiān mén tōng。
犹闻产玉处,吐气成白虹。yóu wén chǎn yù chù,tǔ qì chéng bái hóng。
县藜混燕石,世已无国工。xiàn lí hùn yàn shí,shì yǐ wú guó gōng。
琢之惧不完,不如在石中。zuó zhī jù bù wán,bù rú zài shí zhōng。
卞和耻再刖,玉亦悲无穷。biàn hé chǐ zài yuè,yù yì bēi wú qióng。
吾今死抱璞,庶以全其躬。wú jīn sǐ bào pú,shù yǐ quán qí gōng。