古诗词

郭忠恕出峡图

贝琼

巫峡何危哉,夹拱如龙门。wū xiá hé wēi zāi,jiā gǒng rú lóng mén。
禹治九州不得到此,峡口水作雷霆奔。yǔ zhì jiǔ zhōu bù dé dào cǐ,xiá kǒu shuǐ zuò léi tíng bēn。
问汝江中人,几日三巴去。wèn rǔ jiāng zhōng rén,jǐ rì sān bā qù。
峨嵋五月销古雪,滟滪堆深虎须怒。é méi wǔ yuè xiāo gǔ xuě,yàn yù duī shēn hǔ xū nù。
巫峡之险安可攀,胡为吴樯楚柁日日来往乎其间。wū xiá zhī xiǎn ān kě pān,hú wèi wú qiáng chǔ duò rì rì lái wǎng hū qí jiān。
高堂中有如花颜,银屏翠箔青春闲。gāo táng zhōng yǒu rú huā yán,yín píng cuì bó qīng chūn xián。
涉此万里道,经年犹未还。shè cǐ wàn lǐ dào,jīng nián yóu wèi hái。
黄金不买死,直欲高南山。huáng jīn bù mǎi sǐ,zhí yù gāo nán shān。
汝舟非龙汝非虎,鼋鼍出没馋蛟舞。rǔ zhōu fēi lóng rǔ fēi hǔ,yuán tuó chū méi chán jiāo wǔ。
前者已脱后者号,江神无情天又雨。qián zhě yǐ tuō hòu zhě hào,jiāng shén wú qíng tiān yòu yǔ。
石巉岩兮利刃攒,一叶宛转行千盘。shí chán yán xī lì rèn zǎn,yī yè wǎn zhuǎn xíng qiān pán。
睹此魂魄悸,岂待杜宇夜叫猿声酸。dǔ cǐ hún pò jì,qǐ dài dù yǔ yè jiào yuán shēng suān。
安得凿之尽平土,万古不识风波苦。ān dé záo zhī jǐn píng tǔ,wàn gǔ bù shí fēng bō kǔ。

贝琼

贝琼(1314~1379)初名阙,字廷臣,一字廷琚、仲琚,又字廷珍,别号清江。约生于元成宗大德初,卒于明太祖洪武十二年,年八十余岁。贝琼从杨维桢学诗,取其长而去其短;其诗论推崇盛唐而不取法宋代熙宁、元丰诸家。文章冲融和雅,诗风温厚之中自然高秀,足以领袖一时。著有《中星考》、《清江贝先生集》、《清江稿》、《云间集》等。 贝琼的作品>>

猜您喜欢

蜀山图

贝琼

连峰接岫写秦州,雨洗蛾眉积翠浮。lián fēng jiē xiù xiě qín zhōu,yǔ xǐ é méi jī cuì fú。
石出剑门皆北向,水通盐泽自西流。shí chū jiàn mén jiē běi xiàng,shuǐ tōng yán zé zì xī liú。
松头一片秋云湿,鸟背千盘细路幽。sōng tóu yī piàn qiū yún shī,niǎo bèi qiān pán xì lù yōu。
策马匆匆度关客,何如渔父一扁舟。cè mǎ cōng cōng dù guān kè,hé rú yú fù yī biǎn zhōu。

庚戌中秋九思主人置酒予洎景渊副使子仁理问同会时风雨骤作抵暮旋止天无馀滓华月东出相与联句千馀韵皆大醉就寝遂忘所咏因复成一律

贝琼

溪云通月转金盘,石上移樽兴未阑。xī yún tōng yuè zhuǎn jīn pán,shí shàng yí zūn xīng wèi lán。
可惜少年今总老,莫辞良夜试同看。kě xī shǎo nián jīn zǒng lǎo,mò cí liáng yè shì tóng kàn。
玉人不得携王赵,词客犹能敌孟韩。yù rén bù dé xié wáng zhào,cí kè yóu néng dí mèng hán。
细数中秋知又几,松花新酒更须乾。xì shù zhōng qiū zhī yòu jǐ,sōng huā xīn jiǔ gèng xū qián。

归殳山一首寄杨德中丁一鹤

贝琼

殳山即与浣花同,犬吠鸡鸣处处通。shū shān jí yǔ huàn huā tóng,quǎn fèi jī míng chù chù tōng。
卜宅定如唐杜甫,部符须得汉文翁。bo zhái dìng rú táng dù fǔ,bù fú xū dé hàn wén wēng。
荷歌夜雨衰犹绿,枣落秋风熟已红。hé gē yè yǔ shuāi yóu lǜ,zǎo luò qiū fēng shú yǐ hóng。
一鹤道人今可过,九龙山客试相从。yī hè dào rén jīn kě guò,jiǔ lóng shān kè shì xiāng cóng。

庚戌九日是日闻蝉

贝琼

今日出门风雨收,东山西山须可游。jīn rì chū mén fēng yǔ shōu,dōng shān xī shān xū kě yóu。
那能束带从王事,且复开尊破客愁。nà néng shù dài cóng wáng shì,qiě fù kāi zūn pò kè chóu。
雁别紫台初辟雪,蝉鸣红树不知秋。yàn bié zǐ tái chū pì xuě,chán míng hóng shù bù zhī qiū。
桃花细菊应相笑,岁月无情自白头。táo huā xì jú yīng xiāng xiào,suì yuè wú qíng zì bái tóu。

水芙蓉

贝琼

万里名花蜀上分,澄红浑似锦江濆。wàn lǐ míng huā shǔ shàng fēn,chéng hóng hún shì jǐn jiāng fén。
夜承仙掌三清露,春剪巫山一片云。yè chéng xiān zhǎng sān qīng lù,chūn jiǎn wū shān yī piàn yún。
未许王家夸少妇,还从卓氏妒文君。wèi xǔ wáng jiā kuā shǎo fù,hái cóng zhuó shì dù wén jūn。
所思欲寄知何处,雁断天南日色醺。suǒ sī yù jì zhī hé chù,yàn duàn tiān nán rì sè xūn。

寒夜忆梅拟西昆

贝琼

星河西转夜初长,梦断罗浮月在梁。xīng hé xī zhuǎn yè chū zhǎng,mèng duàn luó fú yuè zài liáng。
青女五更欺病骨,玉人千里割愁肠。qīng nǚ wǔ gèng qī bìng gǔ,yù rén qiān lǐ gē chóu cháng。
铜龙水满声催漏,绛蜡花销泪作行。tóng lóng shuǐ mǎn shēng cuī lòu,jiàng là huā xiāo lèi zuò xíng。
明发南枝应有雪,试从树底觅春光。míng fā nán zhī yīng yǒu xuě,shì cóng shù dǐ mì chūn guāng。

次韵陈仲谋

贝琼

一夜秋霜入镜中,静观诸妄已圆融。yī yè qiū shuāng rù jìng zhōng,jìng guān zhū wàng yǐ yuán róng。
离禽自托寒枝小,病马犹思碧草丰。lí qín zì tuō hán zhī xiǎo,bìng mǎ yóu sī bì cǎo fēng。
出海云霞无旦暮,红天日月自西东。chū hǎi yún xiá wú dàn mù,hóng tiān rì yuè zì xī dōng。
危楼独倚无穷思,心事何人得与同。wēi lóu dú yǐ wú qióng sī,xīn shì hé rén dé yǔ tóng。

次韵杨鸣鹤

贝琼

玄圃沧洲愿未酬,倏忽光景岂能留。xuán pǔ cāng zhōu yuàn wèi chóu,shū hū guāng jǐng qǐ néng liú。
江草江花还刺眼,春风春雨又从头。jiāng cǎo jiāng huā hái cì yǎn,chūn fēng chūn yǔ yòu cóng tóu。
已知出处非同调,且拟登临为写忧。yǐ zhī chū chù fēi tóng diào,qiě nǐ dēng lín wèi xiě yōu。
尹看南山尽松柏,英雄何处葬眠牛。yǐn kàn nán shān jǐn sōng bǎi,yīng xióng hé chù zàng mián niú。

发春试笔

贝琼

宫花无意插乌巾,暂到金门遂乞身。gōng huā wú yì chā wū jīn,zàn dào jīn mén suì qǐ shēn。
不用天官书上第,已蒙学士唤山人。bù yòng tiān guān shū shàng dì,yǐ méng xué shì huàn shān rén。
葛洪井畔应堪老,范蠡湖边又见春。gé hóng jǐng pàn yīng kān lǎo,fàn lí hú biān yòu jiàn chūn。
重赋遂初惭造化,狂歌痛饮乐吾真。zhòng fù suì chū cán zào huà,kuáng gē tòng yǐn lè wú zhēn。

游硖石西山访逵上人坐天开图画所为设酒赋诗

贝琼

清明无雨试登山,丹井西头一扣关。qīng míng wú yǔ shì dēng shān,dān jǐng xī tóu yī kòu guān。
石戴楼台飞鸟外,天开图昼白云间。shí dài lóu tái fēi niǎo wài,tiān kāi tú zhòu bái yún jiān。
桫椤树合阴初绿,踯躅花残色尚殷。suō luó shù hé yīn chū lǜ,zhí zhú huā cán sè shàng yīn。
却喜远公能置酒,老夫为汝一开颜。què xǐ yuǎn gōng néng zhì jiǔ,lǎo fū wèi rǔ yī kāi yán。

再用韵答古道

贝琼

宫殿如波涌两山,上方不与世相关。gōng diàn rú bō yǒng liǎng shān,shàng fāng bù yǔ shì xiāng guān。
望穷弱水三神外,梦在匡庐五老间。wàng qióng ruò shuǐ sān shén wài,mèng zài kuāng lú wǔ lǎo jiān。
茶烹土锉旗枪碧,酒泻银瓶琥珀殷。chá pēng tǔ cuò qí qiāng bì,jiǔ xiè yín píng hǔ pò yīn。
闻有仙人葛洪井,丹砂乞我驻红颜。wén yǒu xiān rén gé hóng jǐng,dān shā qǐ wǒ zhù hóng yán。

送王熙易奉使安南

贝琼

持节遥通五岭南,酒阑插剑气犹酣。chí jié yáo tōng wǔ lǐng nán,jiǔ lán chā jiàn qì yóu hān。
海风不洗春冬瘴,山雨长和旦暮岚。hǎi fēng bù xǐ chūn dōng zhàng,shān yǔ zhǎng hé dàn mù lán。
玉碗白浮椰子重,金盘红擘荔支甘。yù wǎn bái fú yē zi zhòng,jīn pán hóng bāi lì zhī gān。
纪行定赋诗千首,蛮语时同父老谈。jì xíng dìng fù shī qiān shǒu,mán yǔ shí tóng fù lǎo tán。

京师雨夜一首呈宋景濂学士王子充侍制兼主事

贝琼

昨夜归心已到吴,秋风相趣理荒芜。zuó yè guī xīn yǐ dào wú,qiū fēng xiāng qù lǐ huāng wú。
蓬蒿一亩扬雄宅,桑柘千家范蠡湖。péng hāo yī mǔ yáng xióng zhái,sāng zhè qiān jiā fàn lí hú。
但觅丹砂扶老病,那能白发事驰驱。dàn mì dān shā fú lǎo bìng,nà néng bái fā shì chí qū。
题诗为谢京华客,秦驻山头一腐儒。tí shī wèi xiè jīng huá kè,qín zhù shān tóu yī fǔ rú。

丁一鹤病愈见寄然且戒酒次韵答之

贝琼

千年辽海归来鹤,骨相依然玉雪清。qiān nián liáo hǎi guī lái hè,gǔ xiāng yī rán yù xuě qīng。
康乐爱山元是癖,渊明断酒信非情。kāng lè ài shān yuán shì pǐ,yuān míng duàn jiǔ xìn fēi qíng。
邻人问事时时过,野老知名处处迎。lín rén wèn shì shí shí guò,yě lǎo zhī míng chù chù yíng。
三月闭门才一出,南风万顷绿畴平。sān yuè bì mén cái yī chū,nán fēng wàn qǐng lǜ chóu píng。

送杨鸣鹤还鸿山

贝琼

慷慨长歌行路难,何乡堪借一枝安。kāng kǎi zhǎng gē xíng lù nán,hé xiāng kān jiè yī zhī ān。
鼋鼍吐浪江湖阔,蟋蟀近人天地寒。yuán tuó tǔ làng jiāng hú kuò,xī shuài jìn rén tiān dì hán。
田父朝携新酒送,山妻夜补旧衣完。tián fù cháo xié xīn jiǔ sòng,shān qī yè bǔ jiù yī wán。
只应去逐梁鸿隐,万壑风烟试独看。zhǐ yīng qù zhú liáng hóng yǐn,wàn hè fēng yān shì dú kàn。