古诗词

次韵答王蕴德纪善雨中见寄

贝琼

老夫三月不出门,懒性有如嵇叔夜。lǎo fū sān yuè bù chū mén,lǎn xìng yǒu rú jī shū yè。
圣明遇物先采擢,枯槁于时亦沾洒。shèng míng yù wù xiān cǎi zhuó,kū gǎo yú shí yì zhān sǎ。
病驹只合中野弃,寒雀宁思上林下。bìng jū zhǐ hé zhōng yě qì,hán què níng sī shàng lín xià。
印常不启信官间,书亦慵耽从容假。yìn cháng bù qǐ xìn guān jiān,shū yì yōng dān cóng róng jiǎ。
淮南六月如早秋,未脱吴绫颇相讶。huái nán liù yuè rú zǎo qiū,wèi tuō wú líng pǒ xiāng yà。
白雨三更沧海立,黄河一道青天泻。bái yǔ sān gèng cāng hǎi lì,huáng hé yī dào qīng tiān xiè。
池翻红艳落莲衣,石长绿文成藻藉。chí fān hóng yàn luò lián yī,shí zhǎng lǜ wén chéng zǎo jí。
姑恶时鸣父老忧,鬼车夜过儿童怕。gū è shí míng fù lǎo yōu,guǐ chē yè guò ér tóng pà。
空怀南苍人相远,岂有东家马堪借。kōng huái nán cāng rén xiāng yuǎn,qǐ yǒu dōng jiā mǎ kān jiè。
百钱沽酒愧瓶空,斗米如珠抱衾卖。bǎi qián gū jiǔ kuì píng kōng,dòu mǐ rú zhū bào qīn mài。
已惭不作子虚赋,尚托端居广文舍。yǐ cán bù zuò zi xū fù,shàng tuō duān jū guǎng wén shě。
隐几南窗亦自高,驱车九陌知谁暇。yǐn jǐ nán chuāng yì zì gāo,qū chē jiǔ mò zhī shuí xiá。
识字终非杨子博,题诗误许曹刘亚。shí zì zhōng fēi yáng zi bó,tí shī wù xǔ cáo liú yà。
但觅丹砂苦未成,久知白发那能化。dàn mì dān shā kǔ wèi chéng,jiǔ zhī bái fā nà néng huà。
两峰绝境可诛茅,何处良田足甘蔗。liǎng fēng jué jìng kě zhū máo,hé chù liáng tián zú gān zhè。
赤城仙子玉符孙,双璧今倾凤台价。chì chéng xiān zi yù fú sūn,shuāng bì jīn qīng fèng tái jià。
楚筵设醴未应忘,齐门鼓瑟空遭骂。chǔ yán shè lǐ wèi yīng wàng,qí mén gǔ sè kōng zāo mà。
时看新学气如虹,病送残年肉销胯。shí kàn xīn xué qì rú hóng,bìng sòng cán nián ròu xiāo kuà。
投劾终当去石门,日斜田父茅檐话。tóu hé zhōng dāng qù shí mén,rì xié tián fù máo yán huà。

贝琼

贝琼(1314~1379)初名阙,字廷臣,一字廷琚、仲琚,又字廷珍,别号清江。约生于元成宗大德初,卒于明太祖洪武十二年,年八十余岁。贝琼从杨维桢学诗,取其长而去其短;其诗论推崇盛唐而不取法宋代熙宁、元丰诸家。文章冲融和雅,诗风温厚之中自然高秀,足以领袖一时。著有《中星考》、《清江贝先生集》、《清江稿》、《云间集》等。 贝琼的作品>>

猜您喜欢

留别陈敬夫

贝琼

天低海上山如黛,雪尽淮南柳未黄。tiān dī hǎi shàng shān rú dài,xuě jǐn huái nán liǔ wèi huáng。
浩荡春光还自好,飞腾暮景为谁忙。hào dàng chūn guāng hái zì hǎo,fēi téng mù jǐng wèi shuí máng。
膏车秣马归应急,把酒论诗乐未央。gāo chē mò mǎ guī yīng jí,bǎ jiǔ lùn shī lè wèi yāng。
明发匆匆又南北,有书时托塞鸿将。míng fā cōng cōng yòu nán běi,yǒu shū shí tuō sāi hóng jiāng。

寄燕府录事杨秉哲兼简新民蕴德二纪善

贝琼

西蜀杨雄苦著书,相逢长忆武林初。xī shǔ yáng xióng kǔ zhù shū,xiāng féng zhǎng yì wǔ lín chū。
卢前王后名非忝,楚尾吴头迹更疏。lú qián wáng hòu míng fēi tiǎn,chǔ wěi wú tóu jì gèng shū。
花柳春连朱邸静,星河夜落大江虚。huā liǔ chūn lián zhū dǐ jìng,xīng hé yè luò dà jiāng xū。
已知老病惭英俊,且复奁容好曳裾。yǐ zhī lǎo bìng cán yīng jùn,qiě fù lián róng hǎo yè jū。

题梅轩

贝琼

枝南枝北芯无数,梦在罗浮海上村。zhī nán zhī běi xīn wú shù,mèng zài luó fú hǎi shàng cūn。
白雪已空天下色,黄昏曾返月中魂。bái xuě yǐ kōng tiān xià sè,huáng hūn céng fǎn yuè zhōng hún。
水仙樊子宜相近,瘴雨蛮风定几番。shuǐ xiān fán zi yí xiāng jìn,zhàng yǔ mán fēng dìng jǐ fān。
今日赋诗须我辈,何人东阁与重论。jīn rì fù shī xū wǒ bèi,hé rén dōng gé yǔ zhòng lùn。

洪武六年五月初一日早朝奉天殿西域国师来朝盖前代所未有也目击盛事因赋

贝琼

中天宫阙绚琉璃,五丈高悬日月旗。zhōng tiān gōng quē xuàn liú lí,wǔ zhàng gāo xuán rì yuè qí。
天子万年当玉座,国师五日拜丹墀。tiān zi wàn nián dāng yù zuò,guó shī wǔ rì bài dān chí。
御炉不断龙涎喷,宫扇初交雉尾移。yù lú bù duàn lóng xián pēn,gōng shàn chū jiāo zhì wěi yí。
江海小臣陪百辟,白头今日睹朝仪。jiāng hǎi xiǎo chén péi bǎi pì,bái tóu jīn rì dǔ cháo yí。

殳山隐居夏日

贝琼

病客从教懒出村,两山一月雨昏昏。bìng kè cóng jiào lǎn chū cūn,liǎng shān yī yuè yǔ hūn hūn。
野花作雪都辞树,溪水如云忽到门。yě huā zuò xuě dōu cí shù,xī shuǐ rú yún hū dào mén。
无复元戎喧鼓吹,试从田父牧鸡豚。wú fù yuán róng xuān gǔ chuī,shì cóng tián fù mù jī tún。
来青处士时相过,犹是平原旧子孙。lái qīng chù shì shí xiāng guò,yóu shì píng yuán jiù zi sūn。

题画

贝琼

水通银汉远,山对赤城高。shuǐ tōng yín hàn yuǎn,shān duì chì chéng gāo。
一曲琼台路,春来尽碧桃。yī qū qióng tái lù,chūn lái jǐn bì táo。

寄陈文举四首

贝琼

凤皇台下犹为客,雪满头颅一病翁。fèng huáng tái xià yóu wèi kè,xuě mǎn tóu lú yī bìng wēng。
却忆山人读书处,月轮夜照水晶宫。què yì shān rén dú shū chù,yuè lún yè zhào shuǐ jīng gōng。

寄陈文举四首

贝琼

秀州西去湖州近,几处楼台罨画闲。xiù zhōu xī qù hú zhōu jìn,jǐ chù lóu tái yǎn huà xián。
借我钓鱼舟一叶,坐看七十二青山。jiè wǒ diào yú zhōu yī yè,zuò kàn qī shí èr qīng shān。

寄陈文举四首

贝琼

金刀火齐元非物,但取乾坤与坎离。jīn dāo huǒ qí yuán fēi wù,dàn qǔ qián kūn yǔ kǎn lí。
采药芙蕖凌弱水,三山何路觅安期。cǎi yào fú qú líng ruò shuǐ,sān shān hé lù mì ān qī。

寄陈文举四首

贝琼

当年我欲医君癖,今日君应笑我狂。dāng nián wǒ yù yī jūn pǐ,jīn rì jūn yīng xiào wǒ kuáng。
一曲云林天定许,野猿山鸟未能忘。yī qū yún lín tiān dìng xǔ,yě yuán shān niǎo wèi néng wàng。

雨后偶书

贝琼

海门雷电夜随龙,江黑风高雪浪舂。hǎi mén léi diàn yè suí lóng,jiāng hēi fēng gāo xuě làng chōng。
今日看山双眼碧,插天金翠万芙蓉。jīn rì kàn shān shuāng yǎn bì,chā tiān jīn cuì wàn fú róng。

陈进善见过

贝琼

南风绿树午阴圆,好客联镳过海边。nán fēng lǜ shù wǔ yīn yuán,hǎo kè lián biāo guò hǎi biān。
可惜红颜成白发,风流却话十年前。kě xī hóng yán chéng bái fā,fēng liú què huà shí nián qián。

对菊

贝琼

高僧已送鹅翎白,好客仍分鹤顶红。gāo sēng yǐ sòng é líng bái,hǎo kè réng fēn hè dǐng hóng。
秋日两株开烂熳,晚花原不嫁东风。qiū rì liǎng zhū kāi làn màn,wǎn huā yuán bù jià dōng fēng。

别候春燕

贝琼

莲子有心元自苦,杨花无蒂若为生。lián zi yǒu xīn yuán zì kǔ,yáng huā wú dì ruò wèi shēng。
锦机织字难成匹,玉局弹棋恨不平。jǐn jī zhī zì nán chéng pǐ,yù jú dàn qí hèn bù píng。

胜南洲红梅

贝琼

龙门狂僧老万回,燕支常染玉堂梅。lóng mén kuáng sēng lǎo wàn huí,yàn zhī cháng rǎn yù táng méi。
木杯何日过东海,拾得海底珊瑚来。mù bēi hé rì guò dōng hǎi,shí dé hǎi dǐ shān hú lái。