古诗词

送曹叔温赴淮安幕

苏伯衡

初我识君自三山,面如白玉红颊颧。chū wǒ shí jūn zì sān shān,miàn rú bái yù hóng jiá quán。
平明振佩入乌府,行人指点人中仙。píng míng zhèn pèi rù wū fǔ,xíng rén zhǐ diǎn rén zhōng xiān。
此身萍梗随流转,淮水东西数相见。cǐ shēn píng gěng suí liú zhuǎn,huái shuǐ dōng xī shù xiāng jiàn。
时清事简百不忧,卮酒篇诗恣欢宴。shí qīng shì jiǎn bǎi bù yōu,zhī jiǔ piān shī zì huān yàn。
自从烟雾霾江湖,将军无复能齐驱。zì cóng yān wù mái jiāng hú,jiāng jūn wú fù néng qí qū。
春莺秋月两寂寞,尺素断绝心烦纡。chūn yīng qiū yuè liǎng jì mò,chǐ sù duàn jué xīn fán yū。
今古江南佳丽地,龙虎载瞻天子气。jīn gǔ jiāng nán jiā lì dì,lóng hǔ zài zhān tiān zi qì。
戋戋束帛贲丘园,济济衣冠若鳞萃。jiān jiān shù bó bēn qiū yuán,jì jì yī guān ruò lín cuì。
东华邂逅式相逢,萧骚短发惊成翁。dōng huá xiè hòu shì xiāng féng,xiāo sāo duǎn fā jīng chéng wēng。
青衫依旧陪骢马,风雨徒步追群公。qīng shān yī jiù péi cōng mǎ,fēng yǔ tú bù zhuī qún gōng。
过从更说旧游好,旧游着处生芳草。guò cóng gèng shuō jiù yóu hǎo,jiù yóu zhe chù shēng fāng cǎo。
沈约楼前杜宇啼,西施陂上芙蓉老。shěn yuē lóu qián dù yǔ tí,xī shī bēi shàng fú róng lǎo。
京城官酿斗四千,交欢安得青铜钱。jīng chéng guān niàng dòu sì qiān,jiāo huān ān dé qīng tóng qián。
三嗅落花共一噱,浩歌白石看青天。sān xiù luò huā gòng yī jué,hào gē bái shí kàn qīng tiān。
盍簪方喜慰畴曩,掺别那堪增养养。hé zān fāng xǐ wèi chóu nǎng,càn bié nà kān zēng yǎng yǎng。
寒潮浩荡足秋霖,木落江空欲何往。hán cháo hào dàng zú qiū lín,mù luò jiāng kōng yù hé wǎng。
红莲绿幕依黄堂,驾言击楫趋山阳。hóng lián lǜ mù yī huáng táng,jià yán jī jí qū shān yáng。
君才有用仍小试,干将百炼须善藏。jūn cái yǒu yòng réng xiǎo shì,gàn jiāng bǎi liàn xū shàn cáng。
几年争战今休息,髑髅模糊土花碧。jǐ nián zhēng zhàn jīn xiū xī,dú lóu mó hú tǔ huā bì。
韩信祖逖安在哉,但见长淮摇落日。hán xìn zǔ tì ān zài zāi,dàn jiàn zhǎng huái yáo luò rì。
世途反覆如浮云,人生离合矧可云。shì tú fǎn fù rú fú yún,rén shēng lí hé shěn kě yún。
天皇盛德同华勋,肯使独鹤终鸡群。tiān huáng shèng dé tóng huá xūn,kěn shǐ dú hè zhōng jī qún。

苏伯衡

元明间浙江金华人,字平仲,友龙子。博涉群籍,文词蔚赡有法,以善古文闻名于时。元末贡于乡,洪武间入礼贤馆,为国子学录,迁学正,擢翰林编修。十年,宋濂荐以自代,以疾力辞。二十一年聘主会试,寻为处州教授。以表笺忤旨下狱死。二子救父并被刑,士论惜之。有《苏平仲集》存世。 苏伯衡的作品>>

猜您喜欢

东斋夕书

苏伯衡

幽居得自怡,野性方惬素。yōu jū dé zì yí,yě xìng fāng qiè sù。
高枕一酣眠,长廊独闲步。gāo zhěn yī hān mián,zhǎng láng dú xián bù。
白日谁云长,青山忽已暮。bái rì shuí yún zhǎng,qīng shān hū yǐ mù。
皓月照前阶,凉风满高树。hào yuè zhào qián jiē,liáng fēng mǎn gāo shù。
偶随孤鹤行,时见疏萤度。ǒu suí gū hè xíng,shí jiàn shū yíng dù。
即此有余欢,何况山中去。jí cǐ yǒu yú huān,hé kuàng shān zhōng qù。
1612