古诗词

答陈别驾

叶春及

劳人州郡心应苦,赖有云岩北倚城。láo rén zhōu jùn xīn yīng kǔ,lài yǒu yún yán běi yǐ chéng。
石削芙蓉窗里见,剑横星斗水中明。shí xuē fú róng chuāng lǐ jiàn,jiàn héng xīng dòu shuǐ zhōng míng。
行常五岳藏云笈,家住三山想玉京。xíng cháng wǔ yuè cáng yún jí,jiā zhù sān shān xiǎng yù jīng。
愿以佩刀酬圣主,莫将萝薜胜簪缨。yuàn yǐ pèi dāo chóu shèng zhǔ,mò jiāng luó bì shèng zān yīng。

叶春及

明浙江归安人,字化甫。隆庆初由乡举授教谕,上书陈时政三万余言,都人传诵。后迁惠安知县,寻引归。后以荐为郧阳同知,入为户部郎中卒。工诗文,有《石洞集》。 叶春及的作品>>

猜您喜欢

赠别谭见日山人

叶春及

与子产南海,迢迢隔河津。yǔ zi chǎn nán hǎi,tiáo tiáo gé hé jīn。
一朝遇五羊,似我平生亲。yī cháo yù wǔ yáng,shì wǒ píng shēng qīn。
袖中握灵蛇,各各称入神。xiù zhōng wò líng shé,gè gè chēng rù shén。
风霜岂不苦,憔悴宁惜身。fēng shuāng qǐ bù kǔ,qiáo cuì níng xī shēn。
上帝居紫宫,狂噬何狺狺。shàng dì jū zǐ gōng,kuáng shì hé yín yín。
娥眉妒不收,嫫姆充下陈。é méi dù bù shōu,mó mǔ chōng xià chén。
黄金百镒尽,志士常苦辛。huáng jīn bǎi yì jǐn,zhì shì cháng kǔ xīn。

赠别谭见日山人

叶春及

苦辛谁念之,短褐信细微。kǔ xīn shuí niàn zhī,duǎn hè xìn xì wēi。
先民询刍荛,此道久吾欺。xiān mín xún chú ráo,cǐ dào jiǔ wú qī。
白日岂不光,仰视浮云驰。bái rì qǐ bù guāng,yǎng shì fú yún chí。
风霜日侵蚀,衾被寒共持。fēng shuāng rì qīn shí,qīn bèi hán gòng chí。
朝饮同荆轲,暮宿高渐离。cháo yǐn tóng jīng kē,mù sù gāo jiàn lí。
弦促和益寡,无乃郢曲非。xián cù hé yì guǎ,wú nǎi yǐng qū fēi。
忉怛亦何为,恻恻临路岐。dāo dá yì hé wèi,cè cè lín lù qí。

赠别谭见日山人

叶春及

路岐何遥遥,一步一回顾。lù qí hé yáo yáo,yī bù yī huí gù。
脱鞅桑干朝,挂席河西暮。tuō yāng sāng gàn cháo,guà xí hé xī mù。
风云一相失,悽怆万里去。fēng yún yī xiāng shī,qī chuàng wàn lǐ qù。
漳卫浊且深,青齐广以莽。zhāng wèi zhuó qiě shēn,qīng qí guǎng yǐ mǎng。
驾言适鲁邦,再拜宣尼墓。jià yán shì lǔ bāng,zài bài xuān ní mù。
宋桓亦何为,挥斤伐我树。sòng huán yì hé wèi,huī jīn fá wǒ shù。
引领梁甫吟,气结不能诉。yǐn lǐng liáng fǔ yín,qì jié bù néng sù。

梅关忆罗浮书屋

叶春及

去年经此长安路,满岸寒枝缀香絮。qù nián jīng cǐ zhǎng ān lù,mǎn àn hán zhī zhuì xiāng xù。
今从此地故乡归,几阵轻风带微雨。jīn cóng cǐ dì gù xiāng guī,jǐ zhèn qīng fēng dài wēi yǔ。
转头世事不堪论,白猿洞口愁黄昏。zhuǎn tóu shì shì bù kān lùn,bái yuán dòng kǒu chóu huáng hūn。
侬家正在罗浮下,欲去携家卧白云。nóng jiā zhèng zài luó fú xià,yù qù xié jiā wò bái yún。

大王庄行

叶春及

舟泊大王庄,夜饮天津酒。zhōu pō dà wáng zhuāng,yè yǐn tiān jīn jiǔ。
大王泯灭不记名,庄上空馀数株柳。dà wáng mǐn miè bù jì míng,zhuāng shàng kōng yú shù zhū liǔ。
杨柳青青娿娜垂,樱桃熟时人未归。yáng liǔ qīng qīng ē nà chuí,yīng táo shú shí rén wèi guī。
当时献纳麒麟殿,今日淹留鹦鹉杯。dāng shí xiàn nà qí lín diàn,jīn rì yān liú yīng wǔ bēi。
杯酒沉沉夜将夕,江上茫茫天一色。bēi jiǔ chén chén yè jiāng xī,jiāng shàng máng máng tiān yī sè。
但恐壶中绿蚁乾,何处为家何处国。dàn kǒng hú zhōng lǜ yǐ qián,hé chù wèi jiā hé chù guó。

祁山人游武夷追送李氏阡即席赋赠

叶春及

武夷多奇峰,九溪曲相连。wǔ yí duō qí fēng,jiǔ xī qū xiāng lián。
窈窕信灵异,虚无俨群仙。yǎo tiǎo xìn líng yì,xū wú yǎn qún xiān。
昔我远游之,枕席生云烟。xī wǒ yuǎn yóu zhī,zhěn xí shēng yún yān。
朝饮幔亭峰,夕泛驾壑船。cháo yǐn màn tíng fēng,xī fàn jià hè chuán。
忽忽六七载,冠緌为纠缠。hū hū liù qī zài,guān ruí wèi jiū chán。
脱屣苦不早,白发将垂肩。tuō xǐ kǔ bù zǎo,bái fā jiāng chuí jiān。
君今蹑其巅,使我双泪泫。jūn jīn niè qí diān,shǐ wǒ shuāng lèi xuàn。
碌碌复何为,妻子岂难捐。lù lù fù hé wèi,qī zi qǐ nán juān。

祁山人游武夷追送李氏阡即席赋赠

叶春及

北风何其厉,游子不可羁。běi fēng hé qí lì,yóu zi bù kě jī。
言指武夷山,岁暮以为期。yán zhǐ wǔ yí shān,suì mù yǐ wèi qī。
朅来不入门,去矣亦不辞。qiè lái bù rù mén,qù yǐ yì bù cí。
平生抱奇气,頫首还自疑。píng shēng bào qí qì,fǔ shǒu hái zì yí。
丘壑与市朝,彼此固有时。qiū hè yǔ shì cháo,bǐ cǐ gù yǒu shí。
君若过五曲,中有云谷祠。jūn ruò guò wǔ qū,zhōng yǒu yún gǔ cí。
愿言搴芳杜,为我三拜之。yuàn yán qiān fāng dù,wèi wǒ sān bài zhī。
泰山久已颓,嗟予将安师。tài shān jiǔ yǐ tuí,jiē yǔ jiāng ān shī。

祁山人游武夷追送李氏阡即席赋赠

叶春及

张公湖海士,载酒官道隅。zhāng gōng hú hǎi shì,zài jiǔ guān dào yú。
冠盖何缤纷,蔼蔼皆文儒。guān gài hé bīn fēn,ǎi ǎi jiē wén rú。
客行岂不遥,脱鞅还踟蹰。kè xíng qǐ bù yáo,tuō yāng hái chí chú。
开尊藉芳草,门有双坟俱。kāi zūn jí fāng cǎo,mén yǒu shuāng fén jù。
借问泉下人,富贵今何如。jiè wèn quán xià rén,fù guì jīn hé rú。
寄语幔亭君,扰扰不可居。jì yǔ màn tíng jūn,rǎo rǎo bù kě jū。

庐山谣答谢潘二子

叶春及

昔年有仙人,炯炯双碧瞳。xī nián yǒu xiān rén,jiǒng jiǒng shuāng bì tóng。
手持珊瑚拂我顶,谓余逴有神仙风。shǒu chí shān hú fú wǒ dǐng,wèi yú chuō yǒu shén xiān fēng。
谪向樊笼二十年,清都紫府徒名传。zhé xiàng fán lóng èr shí nián,qīng dōu zǐ fǔ tú míng chuán。
无由乘玉驷,直至参寥天。wú yóu chéng yù sì,zhí zhì cān liáo tiān。
传闻黄庭藏石室,琅玕为缄金作鐍。chuán wén huáng tíng cáng shí shì,láng gān wèi jiān jīn zuò jué。
便向青崖渡六龙,管教白昼生双翼。biàn xiàng qīng yá dù liù lóng,guǎn jiào bái zhòu shēng shuāng yì。
青崖白石连丹丘,云车羽毂骖苍虬。qīng yá bái shí lián dān qiū,yún chē yǔ gǔ cān cāng qiú。
濯发瀑布水,身登香炉陬。zhuó fā pù bù shuǐ,shēn dēng xiāng lú zōu。
同行诸君多意气,作诗往往来相酬。tóng xíng zhū jūn duō yì qì,zuò shī wǎng wǎng lái xiāng chóu。
康乐因为吴会吟,安仁作赋如陈琳。kāng lè yīn wèi wú huì yín,ān rén zuò fù rú chén lín。
开缄展转再三读,重之不减双南金。kāi jiān zhǎn zhuǎn zài sān dú,zhòng zhī bù jiǎn shuāng nán jīn。
鸣榔鼓枻殊未已,此身己在庐山里。míng láng gǔ yì shū wèi yǐ,cǐ shēn jǐ zài lú shān lǐ。
行间倘遇浮丘公,云中遥谢二夫子。xíng jiān tǎng yù fú qiū gōng,yún zhōng yáo xiè èr fū zi。

和梁广文苦雨见寄

叶春及

高楼下枕鹅江曲,雄视神州一百六。gāo lóu xià zhěn é jiāng qū,xióng shì shén zhōu yī bǎi liù。
二水晴分素练明,群山晓望朱旗簇。èr shuǐ qíng fēn sù liàn míng,qún shān xiǎo wàng zhū qí cù。
画栋崔嵬百丈遥,文窗绣户接青霄。huà dòng cuī wéi bǎi zhàng yáo,wén chuāng xiù hù jiē qīng xiāo。
凤甍径度诸侯宅,雉堞斜通学士桥。fèng méng jìng dù zhū hóu zhái,zhì dié xié tōng xué shì qiáo。
桥边宅畔多车马,赵瑟秦筝连日夜。qiáo biān zhái pàn duō chē mǎ,zhào sè qín zhēng lián rì yè。
虽然北市达楼前,更喜西湖注楼下。suī rán běi shì dá lóu qián,gèng xǐ xī hú zhù lóu xià。
庄生被谇自雕陵,三日楼居不出庭。zhuāng shēng bèi suì zì diāo líng,sān rì lóu jū bù chū tíng。
息阴解著绝交论,思过能忘闭閤情。xī yīn jiě zhù jué jiāo lùn,sī guò néng wàng bì gé qíng。
忆昔鸠鸣江日暮,须臾覆手成风雨。yì xī jiū míng jiāng rì mù,xū yú fù shǒu chéng fēng yǔ。
鸱鸟朝啼水北云,飞帘夜卷河南树。chī niǎo cháo tí shuǐ běi yún,fēi lián yè juǎn hé nán shù。
世事因知顷刻间,转海排山不作难。shì shì yīn zhī qǐng kè jiān,zhuǎn hǎi pái shān bù zuò nán。
遥想美人隔江浦,望而不见空长叹。yáo xiǎng měi rén gé jiāng pǔ,wàng ér bù jiàn kōng zhǎng tàn。
忽传琬琰来荆璞,感子交情等山岳。hū chuán wǎn yǎn lái jīng pú,gǎn zi jiāo qíng děng shān yuè。
待至天晴旭日升,为君重泛剡溪约。dài zhì tiān qíng xù rì shēng,wèi jūn zhòng fàn shàn xī yuē。

荆卿歌

叶春及

黄金台高秋草生,白日茫茫空复情。huáng jīn tái gāo qiū cǎo shēng,bái rì máng máng kōng fù qíng。
昭王古墓没长道,渐离击筑同荆卿。zhāo wáng gǔ mù méi zhǎng dào,jiàn lí jī zhù tóng jīng qīng。
一旦相逢感知己,素车白马为君死。yī dàn xiāng féng gǎn zhī jǐ,sù chē bái mǎ wèi jūn sǐ。
易水歌声不忍闻,千年遗恨燕太子。yì shuǐ gē shēng bù rěn wén,qiān nián yí hèn yàn tài zi。