古诗词

梦江南·江南好

纳兰性德

【其一】
江南好,建业旧长安。jiāng nán hǎo,jiàn yè jiù zhǎng ān。
紫盖忽临双鷁渡,翠华争拥六龙看。zǐ gài hū lín shuāng yì dù,cuì huá zhēng yōng liù lóng kàn。
雄丽却高寒。xióng lì què gāo hán。
【其二】
江南好,城阙尚嵯峨。jiāng nán hǎo,chéng quē shàng cuó é。
故物陵前惟石马,遗踪陌上有铜驼。gù wù líng qián wéi shí mǎ,yí zōng mò shàng yǒu tóng tuó。
玉树夜深歌。yù shù yè shēn gē。
【其三】
江南好,怀古意谁传。jiāng nán hǎo,huái gǔ yì shuí chuán。
燕子矶头红蓼月,乌衣巷口绿杨烟。yàn zi jī tóu hóng liǎo yuè,wū yī xiàng kǒu lǜ yáng yān。
风景忆当年。fēng jǐng yì dāng nián。
【其四】
江南好,虎阜晚秋天。jiāng nán hǎo,hǔ fù wǎn qiū tiān。
山水总归诗格秀,笙萧恰称语音圆。shān shuǐ zǒng guī shī gé xiù,shēng xiāo qià chēng yǔ yīn yuán。
谁在木兰船。shuí zài mù lán chuán。
【其五】
江南好,真个到梁溪。jiāng nán hǎo,zhēn gè dào liáng xī。
一幅云林高士画,数行泉石故人题。yī fú yún lín gāo shì huà,shù xíng quán shí gù rén tí。
还似梦游非。hái shì mèng yóu fēi。
【其六】
江南好,水是二泉清。jiāng nán hǎo,shuǐ shì èr quán qīng。
味永出山那得浊,名高有锡更谁争。wèi yǒng chū shān nà dé zhuó,míng gāo yǒu xī gèng shuí zhēng。
何必让中泠。hé bì ràng zhōng líng。
【其七】
江南好,佳丽数维扬。jiāng nán hǎo,jiā lì shù wéi yáng。
自是琼花偏得月,那应金粉不兼香。zì shì qióng huā piān dé yuè,nà yīng jīn fěn bù jiān xiāng。
谁与话清凉。shuí yǔ huà qīng liáng。
【其八】
江南好,铁瓮古南徐。jiāng nán hǎo,tiě wèng gǔ nán xú。
立马江山千里目,射蛟风雨百灵趋。lì mǎ jiāng shān qiān lǐ mù,shè jiāo fēng yǔ bǎi líng qū。
北顾更踌躇。běi gù gèng chóu chú。
【其九】
江南好,一片妙高云。jiāng nán hǎo,yī piàn miào gāo yún。
砚北峰峦米外史,屏间楼阁李将军。yàn běi fēng luán mǐ wài shǐ,píng jiān lóu gé lǐ jiāng jūn。
金碧矗斜曛。jīn bì chù xié xūn。
【其十】
江南好,何处异京华。jiāng nán hǎo,hé chù yì jīng huá。
香散翠帘多在水,绿残红叶胜于花。xiāng sàn cuì lián duō zài shuǐ,lǜ cán hóng yè shèng yú huā。
无事避风沙。wú shì bì fēng shā。
纳兰性德

纳兰性德

纳兰性德(1655-1685),满洲人,字容若,号楞伽山人,清代最著名词人之一。其诗词“纳兰词”在清代以至整个中国词坛上都享有很高的声誉,在中国文学史上也占有光采夺目的一席。他生活于满汉融合时期,其贵族家庭兴衰具有关联于王朝国事的典型性。虽侍从帝王,却向往经历平淡。特殊的生活环境背景,加之个人的超逸才华,使其诗词创作呈现出独特的个性和鲜明的艺术风格。流传至今的《木兰花令·拟古决绝词》——“人生若只如初见,何事秋风悲画扇?等闲变却故人心,却道故人心易变。”富于意境,是其众多代表作之一。 纳兰性德的作品>>

猜您喜欢

填词

纳兰性德

诗亡词乃盛,比兴此焉托。shī wáng cí nǎi shèng,bǐ xīng cǐ yān tuō。
往往欢娱工,不如忧患作。wǎng wǎng huān yú gōng,bù rú yōu huàn zuò。
冬郎一生极憔悴,判与三闾共醒醉。dōng láng yī shēng jí qiáo cuì,pàn yǔ sān lǘ gòng xǐng zuì。
美人香草可怜春,凤蜡红巾无限泪。měi rén xiāng cǎo kě lián chūn,fèng là hóng jīn wú xiàn lèi。
芒鞋心事杜陵知,唯今只赏杜陵诗。máng xié xīn shì dù líng zhī,wéi jīn zhǐ shǎng dù líng shī。
古人且失风人旨,何怪俗眼轻填词。gǔ rén qiě shī fēng rén zhǐ,hé guài sú yǎn qīng tián cí。
词源远过诗律近,拟古乐府特加润。cí yuán yuǎn guò shī lǜ jìn,nǐ gǔ lè fǔ tè jiā rùn。
不见句读参差三百篇,已自换头兼转韵。bù jiàn jù dú cān chà sān bǎi piān,yǐ zì huàn tóu jiān zhuǎn yùn。

咏笼莺

纳兰性德

何处金衣客,栖栖翠幕中。hé chù jīn yī kè,qī qī cuì mù zhōng。
有心惊晓梦,无计啭春风。yǒu xīn jīng xiǎo mèng,wú jì zhuàn chūn fēng。
漫逐梁间燕,谁巢井上桐。màn zhú liáng jiān yàn,shuí cháo jǐng shàng tóng。
空将云路翼,缄恨在雕笼。kōng jiāng yún lù yì,jiān hèn zài diāo lóng。

野鹤吟赠友

纳兰性德

鹤生本自野,终岁不见人。hè shēng běn zì yě,zhōng suì bù jiàn rén。
朝饮碧溪水,暮宿沧江滨。cháo yǐn bì xī shuǐ,mù sù cāng jiāng bīn。
忽然被缯缴,矫首盼青云。hū rán bèi zēng jiǎo,jiǎo shǒu pàn qīng yún。
仆亦本狂士,富贵鸿毛轻。pū yì běn kuáng shì,fù guì hóng máo qīng。
欲隐道无由,幡然逐华缨。yù yǐn dào wú yóu,fān rán zhú huá yīng。
动止类循墙,戢身避高名。dòng zhǐ lèi xún qiáng,jí shēn bì gāo míng。
怜君是知己,习俗苦不更。lián jūn shì zhī jǐ,xí sú kǔ bù gèng。
安得从君去,心同流水清。ān dé cóng jūn qù,xīn tóng liú shuǐ qīng。

鱼子兰

纳兰性德

石家金谷里,三斛买名姬。shí jiā jīn gǔ lǐ,sān hú mǎi míng jī。
绿比琅玕嫩,圆应木难移。lǜ bǐ láng gān nèn,yuán yīng mù nán yí。
若兰芳竟体,当暑粟生肌。ruò lán fāng jìng tǐ,dāng shǔ sù shēng jī。
身向楼前堕,遗香泪满枝。shēn xiàng lóu qián duò,yí xiāng lèi mǎn zhī。

夜合花

纳兰性德

阶前双夜合,枝叶敷花荣。jiē qián shuāng yè hé,zhī yè fū huā róng。
疏密共晴雨,卷舒因晦明。shū mì gòng qíng yǔ,juǎn shū yīn huì míng。
影随筠箔乱,香杂水沉生。yǐng suí yún bó luàn,xiāng zá shuǐ chén shēng。
对此能销忿,旋移迎小楹。duì cǐ néng xiāo fèn,xuán yí yíng xiǎo yíng。