古诗词

浣溪沙·谁道飘零不可怜

纳兰性德

谁道飘零不可怜,旧游时节好花天。shuí dào piāo líng bù kě lián,jiù yóu shí jié hǎo huā tiān。
断肠人去自经年。duàn cháng rén qù zì jīng nián。
一片晕红才着雨,几丝柔绿乍和烟。yī piàn yūn hóng cái zhe yǔ,jǐ sī róu lǜ zhà hé yān。
倩魂销尽夕阳前。qiàn hún xiāo jǐn xī yáng qián。
纳兰性德

纳兰性德

纳兰性德(1655-1685),满洲人,字容若,号楞伽山人,清代最著名词人之一。其诗词“纳兰词”在清代以至整个中国词坛上都享有很高的声誉,在中国文学史上也占有光采夺目的一席。他生活于满汉融合时期,其贵族家庭兴衰具有关联于王朝国事的典型性。虽侍从帝王,却向往经历平淡。特殊的生活环境背景,加之个人的超逸才华,使其诗词创作呈现出独特的个性和鲜明的艺术风格。流传至今的《木兰花令·拟古决绝词》——“人生若只如初见,何事秋风悲画扇?等闲变却故人心,却道故人心易变。”富于意境,是其众多代表作之一。 纳兰性德的作品>>

猜您喜欢

南楼令·塞外重九

纳兰性德

古木向人秋,惊蓬掠鬓稠。gǔ mù xiàng rén qiū,jīng péng lüè bìn chóu。
是重阳、何处堪愁。shì zhòng yáng hé chù kān chóu。
记得当年惆怅事,正风雨,下南楼。jì dé dāng nián chóu chàng shì,zhèng fēng yǔ,xià nán lóu。
断梦几能留,香魂一哭休。duàn mèng jǐ néng liú,xiāng hún yī kū xiū。
怪凉蝉、空满衾裯。guài liáng chán kōng mǎn qīn chóu。
霜落乌啼浑不睡,偏想出,旧风流。shuāng luò wū tí hún bù shuì,piān xiǎng chū,jiù fēng liú。

南歌子·古戍

纳兰性德

古戍饥乌集,荒城野雉飞。gǔ shù jī wū jí,huāng chéng yě zhì fēi。
何年劫火剩残灰,试看英雄碧血,满龙堆。hé nián jié huǒ shèng cán huī,shì kàn yīng xióng bì xuè,mǎn lóng duī。
玉帐空分垒,金笳已罢吹。yù zhàng kōng fēn lěi,jīn jiā yǐ bà chuī。
东风回首尽成非,不道兴亡命也,岂人为。dōng fēng huí shǒu jǐn chéng fēi,bù dào xīng wáng mìng yě,qǐ rén wèi。

昭君怨

纳兰性德

暮雨丝丝吹湿,倦柳愁荷风急。mù yǔ sī sī chuī shī,juàn liǔ chóu hé fēng jí。
瘦骨不禁秋,总成愁。shòu gǔ bù jìn qiū,zǒng chéng chóu。
别有心情怎说?未是诉愁时节。bié yǒu xīn qíng zěn shuō?wèi shì sù chóu shí jié。
谯鼓已三更,梦须成。qiáo gǔ yǐ sān gèng,mèng xū chéng。

点绛唇

纳兰性德

一种蛾眉,下弦不似初弦好。yī zhǒng é méi,xià xián bù shì chū xián hǎo。
庾郎未老,何事伤心早?yǔ láng wèi lǎo,hé shì shāng xīn zǎo?
素壁斜辉,竹影横窗扫。sù bì xié huī,zhú yǐng héng chuāng sǎo。
空房悄,乌啼欲晓,又下西楼了。kōng fáng qiāo,wū tí yù xiǎo,yòu xià xī lóu le。

点绛唇

纳兰性德

小院新凉,晚来顿觉罗衫薄。xiǎo yuàn xīn liáng,wǎn lái dùn jué luó shān báo。
不成孤酌,形影空酬酢。bù chéng gū zhuó,xíng yǐng kōng chóu cù。
萧寺怜君,别绪应萧索。xiāo sì lián jūn,bié xù yīng xiāo suǒ。
西风恶,夕阳吹角,一阵槐花落。xī fēng è,xī yáng chuī jiǎo,yī zhèn huái huā luò。

点绛唇·咏风兰

纳兰性德

别样幽芬,更无浓艳催开处。bié yàng yōu fēn,gèng wú nóng yàn cuī kāi chù。
凌波欲去,且为东风住。líng bō yù qù,qiě wèi dōng fēng zhù。
忒煞萧疏,怎耐秋如许?还留取,冷香半缕,第一湘江雨。tè shā xiāo shū,zěn nài qiū rú xǔ?hái liú qǔ,lěng xiāng bàn lǚ,dì yī xiāng jiāng yǔ。

点绛唇·黄花城早望

纳兰性德

五夜光寒,照来积雪平于栈。wǔ yè guāng hán,zhào lái jī xuě píng yú zhàn。
西风何限,自起披衣看。xī fēng hé xiàn,zì qǐ pī yī kàn。
对此茫茫,不觉成长叹。duì cǐ máng máng,bù jué chéng zhǎng tàn。
何时旦,晓星欲散,飞起平沙雁。hé shí dàn,xiǎo xīng yù sàn,fēi qǐ píng shā yàn。

相见欢

纳兰性德

落花如梦凄迷,麝烟微,又是夕阳潜下小楼西。luò huā rú mèng qī mí,shè yān wēi,yòu shì xī yáng qián xià xiǎo lóu xī。
愁无限,消瘦尽,有谁知?闲教玉笼鹦鹉念郎诗。chóu wú xiàn,xiāo shòu jǐn,yǒu shuí zhī?xián jiào yù lóng yīng wǔ niàn láng shī。

相见欢

纳兰性德

微云一抹遥峰,冷溶溶,恰与个人清晓画眉同。wēi yún yī mǒ yáo fēng,lěng róng róng,qià yǔ gè rén qīng xiǎo huà méi tóng。
红蜡泪,青绫被,水沉浓,却与黄茅野店听西风。hóng là lèi,qīng líng bèi,shuǐ chén nóng,què yǔ huáng máo yě diàn tīng xī fēng。

浣溪沙

纳兰性德

身向云山那畔行。shēn xiàng yún shān nà pàn xíng。
北风吹断马嘶声。běi fēng chuī duàn mǎ sī shēng。
深秋远塞若为情。shēn qiū yuǎn sāi ruò wèi qíng。
一抹晚烟荒戍垒,半竿斜日旧关城。yī mǒ wǎn yān huāng shù lěi,bàn gān xié rì jiù guān chéng。
古今幽恨几时平!gǔ jīn yōu hèn jǐ shí píng!

浣溪沙

纳兰性德

消息谁传到拒霜?两行斜雁碧天长,晚秋风景倍凄凉。xiāo xī shuí chuán dào jù shuāng?liǎng xíng xié yàn bì tiān zhǎng,wǎn qiū fēng jǐng bèi qī liáng。
银蒜押帘人寂寂,玉钗敲竹信茫茫。yín suàn yā lián rén jì jì,yù chāi qiāo zhú xìn máng máng。
黄花开也近重阳。huáng huā kāi yě jìn zhòng yáng。

浣溪沙·莲漏三声烛半条

纳兰性德

莲漏三声烛半条,杏花微雨湿轻绡,那将红豆寄无聊?lián lòu sān shēng zhú bàn tiáo,xìng huā wēi yǔ shī qīng xiāo,nà jiāng hóng dòu jì wú liáo?
春色已看浓似酒,归期安得信如潮,离魂入夜倩谁招?chūn sè yǐ kàn nóng shì jiǔ,guī qī ān dé xìn rú cháo,lí hún rù yè qiàn shuí zhāo?

浣溪沙

纳兰性德

十里湖光载酒游,青帘低映白蘋洲。shí lǐ hú guāng zài jiǔ yóu,qīng lián dī yìng bái píng zhōu。
西风听彻采菱讴。xī fēng tīng chè cǎi líng ōu。
沙岸有时双袖拥,画船何处一竿收。shā àn yǒu shí shuāng xiù yōng,huà chuán hé chù yī gān shōu。
归来无语晚妆楼。guī lái wú yǔ wǎn zhuāng lóu。

浣溪沙

纳兰性德

风髻抛残秋草生。fēng jì pāo cán qiū cǎo shēng。
高梧湿月冷无声。gāo wú shī yuè lěng wú shēng。
当时七夕记深盟。dāng shí qī xī jì shēn méng。
信得羽衣传钿合,悔教罗袜葬倾城。xìn dé yǔ yī chuán diàn hé,huǐ jiào luó wà zàng qīng chéng。
人间空唱雨淋铃。rén jiān kōng chàng yǔ lín líng。

浣溪沙·古北口

纳兰性德

杨柳千条送马蹄,北来征雁旧南飞,客中谁与换春衣。yáng liǔ qiān tiáo sòng mǎ tí,běi lái zhēng yàn jiù nán fēi,kè zhōng shuí yǔ huàn chūn yī。
终古闲情归落照,一春幽梦逐游丝,信回刚道别多时。zhōng gǔ xián qíng guī luò zhào,yī chūn yōu mèng zhú yóu sī,xìn huí gāng dào bié duō shí。