古诗词

临江仙

纳兰性德

昨夜个人曾有约,严城玉漏三更。zuó yè gè rén céng yǒu yuē,yán chéng yù lòu sān gèng。
一钩新月几疏星。yī gōu xīn yuè jǐ shū xīng。
夜阑犹未寝,人静鼠窥灯。yè lán yóu wèi qǐn,rén jìng shǔ kuī dēng。
原是瞿唐风间阻,错教人恨无情。yuán shì qú táng fēng jiān zǔ,cuò jiào rén hèn wú qíng。
小阑干外寂无声。xiǎo lán gàn wài jì wú shēng。
几回肠断处,风动护花铃。jǐ huí cháng duàn chù,fēng dòng hù huā líng。
纳兰性德

纳兰性德

纳兰性德(1655-1685),满洲人,字容若,号楞伽山人,清代最著名词人之一。其诗词“纳兰词”在清代以至整个中国词坛上都享有很高的声誉,在中国文学史上也占有光采夺目的一席。他生活于满汉融合时期,其贵族家庭兴衰具有关联于王朝国事的典型性。虽侍从帝王,却向往经历平淡。特殊的生活环境背景,加之个人的超逸才华,使其诗词创作呈现出独特的个性和鲜明的艺术风格。流传至今的《木兰花令·拟古决绝词》——“人生若只如初见,何事秋风悲画扇?等闲变却故人心,却道故人心易变。”富于意境,是其众多代表作之一。 纳兰性德的作品>>

猜您喜欢

拟古

纳兰性德

美人临残月,无言若有思。měi rén lín cán yuè,wú yán ruò yǒu sī。
含颦但斜睇,吁嗟怜者谁。hán pín dàn xié dì,xū jiē lián zhě shuí。
予本多情人,寸心聊自持。yǔ běn duō qíng rén,cùn xīn liáo zì chí。
浩歌幽兰曲,援琴终不怡。hào gē yōu lán qū,yuán qín zhōng bù yí。
私恨托远梦,初日照帘帏。sī hèn tuō yuǎn mèng,chū rì zhào lián wéi。

拟古

纳兰性德

高云媚春日,坐觉鱼鸟亲。gāo yún mèi chūn rì,zuò jué yú niǎo qīn。
可怜暮春候,病中别故人。kě lián mù chūn hòu,bìng zhōng bié gù rén。
莺啼花乱落,风吹成锦茵。yīng tí huā luàn luò,fēng chuī chéng jǐn yīn。
君去一何速,到家垂柳新。jūn qù yī hé sù,dào jiā chuí liǔ xīn。
芙蓉湖上月,照君垂长纶。fú róng hú shàng yuè,zhào jūn chuí zhǎng lún。

拟古

纳兰性德

客从东方来,叩之非常流。kè cóng dōng fāng lái,kòu zhī fēi cháng liú。
自云发扶桑,期到海西头。zì yún fā fú sāng,qī dào hǎi xī tóu。
白日当中天,浩荡三山秋。bái rì dāng zhōng tiān,hào dàng sān shān qiū。
回风忽不见,去逐灵光游。huí fēng hū bù jiàn,qù zhú líng guāng yóu。
烛龙莫掩照,使我胸中愁。zhú lóng mò yǎn zhào,shǐ wǒ xiōng zhōng chóu。

拟古

纳兰性德

天门詄荡开,翕赩罗星躔。tiān mén dié dàng kāi,xī xì luó xīng chán。
白日瞩微躬,假翼令飞骞。bái rì zhǔ wēi gōng,jiǎ yì lìng fēi qiān。
平昔紫霞心,翻然向凌烟。píng xī zǐ xiá xīn,fān rán xiàng líng yān。
双吹凤笙歇,宛转辞群仙。shuāng chuī fèng shēng xiē,wǎn zhuǎn cí qún xiān。
越影?浮云,横出天驷前。yuè yǐng niè fú yún,héng chū tiān sì qián。
玉绳耿中夜,斗杓何时旋。yù shéng gěng zhōng yè,dòu biāo hé shí xuán。

拟古

纳兰性德

予生未三十,忧愁居其半。yǔ shēng wèi sān shí,yōu chóu jū qí bàn。
心事如落花,春风吹已断。xīn shì rú luò huā,chūn fēng chuī yǐ duàn。
行当适远道,作计殊汗漫。xíng dāng shì yuǎn dào,zuò jì shū hàn màn。
寒食百草青,薄暮烟冥冥。hán shí bǎi cǎo qīng,báo mù yān míng míng。
山桃一夜雨,茵箔随飘零。shān táo yī yè yǔ,yīn bó suí piāo líng。
愿餐玉红草,一醉不复醒。yuàn cān yù hóng cǎo,yī zuì bù fù xǐng。

拟古

纳兰性德

白云本无心,卷舒南山颠。bái yún běn wú xīn,juǎn shū nán shān diān。
遥峰如梦中,孤影吹能还。yáo fēng rú mèng zhōng,gū yǐng chuī néng hái。
忽然间高霞,霏霏欲成烟。hū rán jiān gāo xiá,fēi fēi yù chéng yān。
风花落不已,流辉转可怜。fēng huā luò bù yǐ,liú huī zhuǎn kě lián。
皎洁自多愁,况复对下弦。jiǎo jié zì duō chóu,kuàng fù duì xià xián。
高楼夜已半,惜此不成眠。gāo lóu yè yǐ bàn,xī cǐ bù chéng mián。

拟古

纳兰性德

世运倏代谢,风节弃已久。shì yùn shū dài xiè,fēng jié qì yǐ jiǔ。
磬折投朱门,高谈尽畎亩。qìng zhé tóu zhū mén,gāo tán jǐn quǎn mǔ。
言行清浊间,术工乃愈丑。yán xíng qīng zhuó jiān,shù gōng nǎi yù chǒu。
人生若草露,营营苦奔走。rén shēng ruò cǎo lù,yíng yíng kǔ bēn zǒu。
为问身后名,何如一杯酒。wèi wèn shēn hòu míng,hé rú yī bēi jiǔ。
行当向酒泉,竹林呼某某。xíng dāng xiàng jiǔ quán,zhú lín hū mǒu mǒu。
时有西风来,吹香满罂缶。shí yǒu xī fēng lái,chuī xiāng mǎn yīng fǒu。
不问今何时,仰天但搔首。bù wèn jīn hé shí,yǎng tiān dàn sāo shǒu。

拟古

纳兰性德

宛马精权奇,欻从西极来。wǎn mǎ jīng quán qí,chuā cóng xī jí lái。
蹴蹋不动尘,但见烟云开。cù tà bù dòng chén,dàn jiàn yān yún kāi。
天闲十万匹,对此皆凡材。tiān xián shí wàn pǐ,duì cǐ jiē fán cái。
倾都看龙种,选日登燕台。qīng dōu kàn lóng zhǒng,xuǎn rì dēng yàn tái。
却瞻横门道,心与浮云灰。què zhān héng mén dào,xīn yǔ fú yún huī。
但受伏枥恩,何以异驽骀。dàn shòu fú lì ēn,hé yǐ yì nú dài。

拟古

纳兰性德

魏阙有浮云,荫兹白日暮。wèi quē yǒu fú yún,yīn zī bái rì mù。
返景下铜台,歌声发纨素。fǎn jǐng xià tóng tái,gē shēng fā wán sù。
流辉如有情,千载照长路。liú huī rú yǒu qíng,qiān zài zhào zhǎng lù。
漳河不西还,百川尽东赴。zhāng hé bù xī hái,bǎi chuān jǐn dōng fù。
时哉不可失,谠言思所悟。shí zāi bù kě shī,dǎng yán sī suǒ wù。
雨后望西陵,蔓草萦古墓。yǔ hòu wàng xī líng,màn cǎo yíng gǔ mù。
安得为飘风,永吹莲枝树。ān dé wèi piāo fēng,yǒng chuī lián zhī shù。

拟古

纳兰性德

朔风吹古柳,时序忽代续。shuò fēng chuī gǔ liǔ,shí xù hū dài xù。
庭草萎已尽,顾视白日速。tíng cǎo wēi yǐ jǐn,gù shì bái rì sù。
吾本落拓人,无为自拘束。wú běn luò tuò rén,wú wèi zì jū shù。
倜傥寄天地,樊笼非所欲。tì tǎng jì tiān dì,fán lóng fēi suǒ yù。
嗟哉华亭鹤,荣名反以辱。jiē zāi huá tíng hè,róng míng fǎn yǐ rǔ。
有客叹二毛,操觚序金谷。yǒu kè tàn èr máo,cāo gū xù jīn gǔ。
酒空人尽去,聚散伤局促。jiǔ kōng rén jǐn qù,jù sàn shāng jú cù。
揽衣起长歌,明月皎如玉。lǎn yī qǐ zhǎng gē,míng yuè jiǎo rú yù。

班婕妤怨歌

纳兰性德

团团望舒月,皓皓冰蚕绢。tuán tuán wàng shū yuè,hào hào bīng cán juàn。
欲却炎天暑,比月裁成扇。yù què yán tiān shǔ,bǐ yuè cái chéng shàn。
望舒圆易缺,金风换炎节。wàng shū yuán yì quē,jīn fēng huàn yán jié。
风凉秋气寒,匣扇复谁看。fēng liáng qiū qì hán,xiá shàn fù shuí kàn。
扇弃何足道,感妾伤怀抱。shàn qì hé zú dào,gǎn qiè shāng huái bào。
对月泪如丝,君恩异旧时。duì yuè lèi rú sī,jūn ēn yì jiù shí。

高楼望月

纳兰性德

戚戚复戚戚,高楼月如雪。qī qī fù qī qī,gāo lóu yuè rú xuě。
二八正婵娟,月明翡翠钿。èr bā zhèng chán juān,yuè míng fěi cuì diàn。
由来工织锦,生小倚朱弦。yóu lái gōng zhī jǐn,shēng xiǎo yǐ zhū xián。
朱弦岂解愁,素手似云浮。zhū xián qǐ jiě chóu,sù shǒu shì yún fú。
一声落天上,闻者皆泪流。yī shēng luò tiān shàng,wén zhě jiē lèi liú。
别郎已经年,望郎出楼前。bié láng yǐ jīng nián,wàng láng chū lóu qián。
青天如海水,碧月如珠圆。qīng tiān rú hǎi shuǐ,bì yuè rú zhū yuán。
月圆以复缺,不见长安客。yuè yuán yǐ fù quē,bù jiàn zhǎng ān kè。
古道白于霜,沙灭行人迹。gǔ dào bái yú shuāng,shā miè xíng rén jì。
月出光在天,月高光在地。yuè chū guāng zài tiān,yuè gāo guāng zài dì。
何当同心人,两两不相弃。hé dāng tóng xīn rén,liǎng liǎng bù xiāng qì。

又赠马云翎

纳兰性德

岧峣最高山,山气蒸为云。tiáo yáo zuì gāo shān,shān qì zhēng wèi yún。
物本相感生,相感乃相亲。wù běn xiāng gǎn shēng,xiāng gǎn nǎi xiāng qīn。
吁嗟人生不可拟,君南我北三千里。xū jiē rén shēng bù kě nǐ,jūn nán wǒ běi sān qiān lǐ。
一朝倾盖便相欢,两人心事如江水。yī cháo qīng gài biàn xiāng huān,liǎng rén xīn shì rú jiāng shuǐ。
君身似是秋风客,身轻欲奋凌霄翮。jūn shēn shì shì qiū fēng kè,shēn qīng yù fèn líng xiāo hé。
语君无限伤心事,终古长江江月白。yǔ jūn wú xiàn shāng xīn shì,zhōng gǔ zhǎng jiāng jiāng yuè bái。
世事纷纷等飞絮,我今潦倒随所寓。shì shì fēn fēn děng fēi xù,wǒ jīn lǎo dào suí suǒ yù。
惟愿饮酒读君诗,花前醉卧梦君去。wéi yuàn yǐn jiǔ dú jūn shī,huā qián zuì wò mèng jūn qù。

送荪友

纳兰性德

人生何如不相识,君老江南我燕北。rén shēng hé rú bù xiāng shí,jūn lǎo jiāng nán wǒ yàn běi。
何如相逢不相合,更无别恨横胸臆。hé rú xiāng féng bù xiāng hé,gèng wú bié hèn héng xiōng yì。
留君不住我心苦,横门骊歌泪如雨。liú jūn bù zhù wǒ xīn kǔ,héng mén lí gē lèi rú yǔ。
君行四月草萋萋,柳花桃花半委泥。jūn xíng sì yuè cǎo qī qī,liǔ huā táo huā bàn wěi ní。
江流浩渺江月堕,此时君亦应思我。jiāng liú hào miǎo jiāng yuè duò,cǐ shí jūn yì yīng sī wǒ。
我今落拓何所止,一事无成已如此。wǒ jīn luò tuò hé suǒ zhǐ,yī shì wú chéng yǐ rú cǐ。
平生纵有英雄血,无由一溅荆江水。píng shēng zòng yǒu yīng xióng xuè,wú yóu yī jiàn jīng jiāng shuǐ。
荆江日落阵云低,横戈跃马今何时?jīng jiāng rì luò zhèn yún dī,héng gē yuè mǎ jīn hé shí?
忽忆去年风雨夜,与君展卷论王霸。hū yì qù nián fēng yǔ yè,yǔ jūn zhǎn juǎn lùn wáng bà。
君今偃仰九龙间,吾欲从兹事耕稼。jūn jīn yǎn yǎng jiǔ lóng jiān,wú yù cóng zī shì gēng jià。
芙蓉湖上芙蓉花,秋风未落如朝霞。fú róng hú shàng fú róng huā,qiū fēng wèi luò rú cháo xiá。
君如载酒须尽醉,醉来不复忧天涯。jūn rú zài jiǔ xū jǐn zuì,zuì lái bù fù yōu tiān yá。

记征人语

纳兰性德

列幕平沙夜寂寥,楚云燕月两迢迢。liè mù píng shā yè jì liáo,chǔ yún yàn yuè liǎng tiáo tiáo。
征人自是无归梦,却忱兜鍪卧听潮。zhēng rén zì shì wú guī mèng,què chén dōu móu wò tīng cháo。