古诗词

感寓

朱诚泳

我家有美玉,人言出昆冈。wǒ jiā yǒu měi yù,rén yán chū kūn gāng。
清姿温且润,素质坚以刚。qīng zī wēn qiě rùn,sù zhì jiān yǐ gāng。
珊瑚让精彩,水精失辉光。shān hú ràng jīng cǎi,shuǐ jīng shī huī guāng。
玉人一入手,珍重无时忘。yù rén yī rù shǒu,zhēn zhòng wú shí wàng。
琢磨借沙石,切磋付刀铓。zuó mó jiè shā shí,qiè cuō fù dāo máng。
雕镌制瑚琏,专攻作圭璋。diāo juān zhì hú liǎn,zhuān gōng zuò guī zhāng。
神明许相与,君子良可方。shén míng xǔ xiāng yǔ,jūn zi liáng kě fāng。
但恐珷玞混,弃置令人伤。dàn kǒng wǔ fū hùn,qì zhì lìng rén shāng。

朱诚泳

安徽凤阳人。明宗室。号宾竹道人。太祖第二子秦王朱樉玄孙。弘治元年袭封秦王。长安有鲁齐书院,久废,诚泳别易地建正学书院,又于其旁建小学,择军士子弟延儒生教授。工诗。著有《经进小鸣集》。卒谥简。 朱诚泳的作品>>

猜您喜欢

后园写景

朱诚泳

城中寸金营寸土,我爱斯园带花坞。chéng zhōng cùn jīn yíng cùn tǔ,wǒ ài sī yuán dài huā wù。
依稀风景小蓬莱,始信神仙有宫府。yī xī fēng jǐng xiǎo péng lái,shǐ xìn shén xiān yǒu gōng fǔ。
钱刀不惜走天涯,殷勤远致江南花。qián dāo bù xī zǒu tiān yá,yīn qín yuǎn zhì jiāng nán huā。
沿阶异草多葱茜,参天老木何槎牙。yán jiē yì cǎo duō cōng qiàn,cān tiān lǎo mù hé chá yá。
谁移泰华终南石,巧作山峰叠青壁。shuí yí tài huá zhōng nán shí,qiǎo zuò shān fēng dié qīng bì。
山下池中几种莲,赤白红黄更青碧。shān xià chí zhōng jǐ zhǒng lián,chì bái hóng huáng gèng qīng bì。
金鲤银鲂玳瑁鱼,往来自适恒如如。jīn lǐ yín fáng dài mào yú,wǎng lái zì shì héng rú rú。
一点尘埃飞不到,水晶宫殿涵清虚。yī diǎn chén āi fēi bù dào,shuǐ jīng gōng diàn hán qīng xū。
花时最爱花王好,魏紫姚黄开更早。huā shí zuì ài huā wáng hǎo,wèi zǐ yáo huáng kāi gèng zǎo。
玉盘斜莹寿安红,却为迷离被花恼。yù pán xié yíng shòu ān hóng,què wèi mí lí bèi huā nǎo。
两行槐幄夹高柳,时送清风到窗牖。liǎng xíng huái wò jiā gāo liǔ,shí sòng qīng fēng dào chuāng yǒu。
绿阴啼鸟共幽人,爽气自能消宿酒。lǜ yīn tí niǎo gòng yōu rén,shuǎng qì zì néng xiāo sù jiǔ。
黄花采采开深秋,满林红叶霜初收。huáng huā cǎi cǎi kāi shēn qiū,mǎn lín hóng yè shuāng chū shōu。
几度醉游明月夜,天香万斛沾轻裘。jǐ dù zuì yóu míng yuè yè,tiān xiāng wàn hú zhān qīng qiú。
山头一夜风吹雪,万木萧条寒栗烈。shān tóu yī yè fēng chuī xuě,wàn mù xiāo tiáo hán lì liè。
索笑闲寻绿萼梅,三种还分蜡红白。suǒ xiào xián xún lǜ è méi,sān zhǒng hái fēn là hóng bái。
松柏苍苍桧竹青,相看同结岁寒盟。sōng bǎi cāng cāng guì zhú qīng,xiāng kàn tóng jié suì hán méng。
满前好景道不得,四时诗兴还相萦。mǎn qián hǎo jǐng dào bù dé,sì shí shī xīng hái xiāng yíng。
柏台豸史薇垣老,吴语诗翁共襟抱。bǎi tái zhì shǐ wēi yuán lǎo,wú yǔ shī wēng gòng jīn bào。
能吟宾从亦相从,好谜奇猜多绝倒。néng yín bīn cóng yì xiāng cóng,hǎo mí qí cāi duō jué dào。
优游幸际太平时,有园有酒宁无诗。yōu yóu xìng jì tài píng shí,yǒu yuán yǒu jiǔ níng wú shī。
但愿花开诗侣健,年年共醉黄金卮。dàn yuàn huā kāi shī lǚ jiàn,nián nián gòng zuì huáng jīn zhī。

和杨应宁佥宪咏雪韵

朱诚泳

尘世茫茫昏又晓,眼底何人能了了。chén shì máng máng hūn yòu xiǎo,yǎn dǐ hé rén néng le le。
闻君玉节驻分司,试卷委填知几抱。wén jūn yù jié zhù fēn sī,shì juǎn wěi tián zhī jǐ bào。
是时天女剪冰花,妆点人间何太巧。shì shí tiān nǚ jiǎn bīng huā,zhuāng diǎn rén jiān hé tài qiǎo。
对此犹疑万玉妃,缀凤裁鸾竞相效。duì cǐ yóu yí wàn yù fēi,zhuì fèng cái luán jìng xiāng xiào。
丰年有兆笑声多,无那贫儿却成恼。fēng nián yǒu zhào xiào shēng duō,wú nà pín ér què chéng nǎo。
萧条门巷断人行,风沙扰地凭谁扫。xiāo tiáo mén xiàng duàn rén xíng,fēng shā rǎo dì píng shuí sǎo。
江山觱栗如摧枯,一夜长梢都压倒。jiāng shān bì lì rú cuī kū,yī yè zhǎng shāo dōu yā dào。
乾坤幻作水晶宫,玉峰万仞成纤眇。qián kūn huàn zuò shuǐ jīng gōng,yù fēng wàn rèn chéng xiān miǎo。
侵凌亦有堂前萱,不及梅花颜色好。qīn líng yì yǒu táng qián xuān,bù jí méi huā yán sè hǎo。
海云滚浪还促空,倒撒珠玑落天表。hǎi yún gǔn làng hái cù kōng,dào sā zhū jī luò tiān biǎo。
驿途来往亦良苦,驱驰不异蓝关道。yì tú lái wǎng yì liáng kǔ,qū chí bù yì lán guān dào。
推敲马上有新诗,象外神游劳腹稿。tuī qiāo mǎ shàng yǒu xīn shī,xiàng wài shén yóu láo fù gǎo。
形容变态步今古,大笔端能补天造。xíng róng biàn tài bù jīn gǔ,dà bǐ duān néng bǔ tiān zào。
周诗曾咏屡丰年,谁识丰年为国宝。zhōu shī céng yǒng lǚ fēng nián,shuí shí fēng nián wèi guó bǎo。
百谷于人皆有功,岂若来牟最收早。bǎi gǔ yú rén jiē yǒu gōng,qǐ ruò lái móu zuì shōu zǎo。
我愿东西南北人,鼓腹熙熙各温饱。wǒ yuàn dōng xī nán běi rén,gǔ fù xī xī gè wēn bǎo。
老翁击壤不知寒,倚醉欢呼臂先掉。lǎo wēng jī rǎng bù zhī hán,yǐ zuì huān hū bì xiān diào。
行台题咏极清新,眼底如君应最少。xíng tái tí yǒng jí qīng xīn,yǎn dǐ rú jūn yīng zuì shǎo。
长歌和竟起清风,坐拥冰壶天杳杳。zhǎng gē hé jìng qǐ qīng fēng,zuò yōng bīng hú tiān yǎo yǎo。

勤有斋

朱诚泳

六经充栋填华屋,插架更馀三万轴。liù jīng chōng dòng tián huá wū,chā jià gèng yú sān wàn zhóu。
黄金散尽宝奁空,犹自逢人叩书目。huáng jīn sàn jǐn bǎo lián kōng,yóu zì féng rén kòu shū mù。
汧阳老伯吾藩尊,积书远欲贻儿孙。qiān yáng lǎo bó wú fān zūn,jī shū yuǎn yù yí ér sūn。
自恐疏慵陷骄惰,手持黄卷穷朝昏。zì kǒng shū yōng xiàn jiāo duò,shǒu chí huáng juǎn qióng cháo hūn。
鸡鸣起坐更终日,隐几吾伊忘饮食。jī míng qǐ zuò gèng zhōng rì,yǐn jǐ wú yī wàng yǐn shí。
小斋帘卷麝煤销,不管青衣花外立。xiǎo zhāi lián juǎn shè méi xiāo,bù guǎn qīng yī huā wài lì。
夜归蜡炬射金莲,犹对朝来未尽编。yè guī là jù shè jīn lián,yóu duì cháo lái wèi jǐn biān。
穷搜苦索肯辞倦,翻笑当年边孝先。qióng sōu kǔ suǒ kěn cí juàn,fān xiào dāng nián biān xiào xiān。
无限好书皆烂熟,磊落争夸载其腹。wú xiàn hǎo shū jiē làn shú,lěi luò zhēng kuā zài qí fù。
有时延访出朱扉,应有诸儒羡书簏。yǒu shí yán fǎng chū zhū fēi,yīng yǒu zhū rú xiàn shū lù。
万卷开残不可当,直从今日尽羲皇。wàn juǎn kāi cán bù kě dāng,zhí cóng jīn rì jǐn xī huáng。
挥毫顿觉鬼神泣,嘻笑怒骂皆文章。huī háo dùn jué guǐ shén qì,xī xiào nù mà jiē wén zhāng。
始信诗书勤乃有,子建安能专八斗。shǐ xìn shī shū qín nǎi yǒu,zi jiàn ān néng zhuān bā dòu。
有斐无惭淇澳诗,珍重吾藩有耆耇。yǒu fěi wú cán qí ào shī,zhēn zhòng wú fān yǒu qí gǒu。

恕斋

朱诚泳

二气于人均禀赋,圣贤亦自由人做。èr qì yú rén jūn bǐng fù,shèng xián yì zì yóu rén zuò。
我家老伯绍前修,识得如心之谓恕。wǒ jiā lǎo bó shào qián xiū,shí dé rú xīn zhī wèi shù。
当年子贡请终身,仲尼教戒何谆谆。dāng nián zi gòng qǐng zhōng shēn,zhòng ní jiào jiè hé zhūn zhūn。
一言说破用无尽,已所不欲无施人。yī yán shuō pò yòng wú jǐn,yǐ suǒ bù yù wú shī rén。
小斋斗大聊容膝,华扁相看警朝夕。xiǎo zhāi dòu dà liáo róng xī,huá biǎn xiāng kàn jǐng cháo xī。
物情世态任纷拿,以理消除真有益。wù qíng shì tài rèn fēn ná,yǐ lǐ xiāo chú zhēn yǒu yì。
阿翁心地自旷然,何须问道更参禅。ā wēng xīn dì zì kuàng rán,hé xū wèn dào gèng cān chán。
有德元来食阳报,定知遐算垂千年。yǒu dé yuán lái shí yáng bào,dìng zhī xiá suàn chuí qiān nián。

宫人戏婴

朱诚泳

宫漏迟迟清昼长,落花乳燕春茫茫。gōng lòu chí chí qīng zhòu zhǎng,luò huā rǔ yàn chūn máng máng。
君王放蝶恣游幸,三千粉黛争辉光。jūn wáng fàng dié zì yóu xìng,sān qiān fěn dài zhēng huī guāng。
何物佳人独沾宠,流苏帐暖生龙种。hé wù jiā rén dú zhān chǒng,liú sū zhàng nuǎn shēng lóng zhǒng。
眉目分明画不如,一颗明珠掌中捧。méi mù fēn míng huà bù rú,yī kē míng zhū zhǎng zhōng pěng。
侍儿稳抱近华清,笑啼时作呱呱声。shì ér wěn bào jìn huá qīng,xiào tí shí zuò gū gū shēng。
奋身似欲就其母,招呼解识宫娥名。fèn shēn shì yù jiù qí mǔ,zhāo hū jiě shí gōng é míng。
内家堕地皆宗子,分得天潢一泓水。nèi jiā duò dì jiē zōng zi,fēn dé tiān huáng yī hóng shuǐ。
大者为王小者侯,继继绳绳永无已。dà zhě wèi wáng xiǎo zhě hóu,jì jì shéng shéng yǒng wú yǐ。
却笑三郎懒作家,恣渠野鹿衔宫花。què xiào sān láng lǎn zuò jiā,zì qú yě lù xián gōng huā。
锦䙀儿娇玉环醉,金钱赐予何其奢。jǐn běng ér jiāo yù huán zuì,jīn qián cì yǔ hé qí shē。
良工画此非无意,用戒宫闱禁儿戏。liáng gōng huà cǐ fēi wú yì,yòng jiè gōng wéi jìn ér xì。
古来惟数太任贤,胎教文王传万世。gǔ lái wéi shù tài rèn xián,tāi jiào wén wáng chuán wàn shì。

携琴访友画

朱诚泳

危峰削玉插晴空,淋漓秀气含鸿蒙。wēi fēng xuē yù chā qíng kōng,lín lí xiù qì hán hóng méng。
两间万物有时易,惟有青山今古同。liǎng jiān wàn wù yǒu shí yì,wéi yǒu qīng shān jīn gǔ tóng。
隐君山下营茅屋,烟霞笑傲逃尘俗。yǐn jūn shān xià yíng máo wū,yān xiá xiào ào táo chén sú。
日长心境鹤俱闲,自扫白云松下宿。rì zhǎng xīn jìng hè jù xián,zì sǎo bái yún sōng xià sù。
溪头野老行迟迟,杖屦携琴过竹篱。xī tóu yě lǎo xíng chí chí,zhàng jù xié qín guò zhú lí。
猗兰调古少人听,等闲来此寻钟期。yī lán diào gǔ shǎo rén tīng,děng xián lái cǐ xún zhōng qī。

芭蕉

朱诚泳

朱弦弄罢南薰起,雨过空庭净于洗。zhū xián nòng bà nán xūn qǐ,yǔ guò kōng tíng jìng yú xǐ。
太湖石畔绿䕺䕺,新叶乱抽青凤尾。tài hú shí pàn lǜ cóng cóng,xīn yè luàn chōu qīng fèng wěi。
隔户还疑拥碧幢,更宜石下水淙淙。gé hù hái yí yōng bì chuáng,gèng yí shí xià shuǐ cóng cóng。
美人翻恶湿阴重,日午停针围绣窗。měi rén fān è shī yīn zhòng,rì wǔ tíng zhēn wéi xiù chuāng。
我时散步来还去,为爱清奇闲倚柱。wǒ shí sàn bù lái hái qù,wèi ài qīng qí xián yǐ zhù。
吟成却忆横渠翁,新德新知引新趣。yín chéng què yì héng qú wēng,xīn dé xīn zhī yǐn xīn qù。
剩欲题诗留醉墨,只恐西风凋翠叶。shèng yù tí shī liú zuì mò,zhǐ kǒng xī fēng diāo cuì yè。
何当写入无声诗,永向吾斋助奇绝。hé dāng xiě rù wú shēng shī,yǒng xiàng wú zhāi zhù qí jué。

葵榴

朱诚泳

南风催送东风去,锦绣离披万花树。nán fēng cuī sòng dōng fēng qù,jǐn xiù lí pī wàn huā shù。
眼前富贵竟成尘,喜有葵榴供逸趣。yǎn qián fù guì jìng chéng chén,xǐ yǒu kuí liú gōng yì qù。
我爱丹心向太阳,肯随桃李争芬芳。wǒ ài dān xīn xiàng tài yáng,kěn suí táo lǐ zhēng fēn fāng。
更喜朱英喷真火,累累成实包天浆。gèng xǐ zhū yīng pēn zhēn huǒ,lèi lèi chéng shí bāo tiān jiāng。
飞蝇不到宫庭肃,隐几相看乐幽独。fēi yíng bù dào gōng tíng sù,yǐn jǐ xiāng kàn lè yōu dú。
窗前一雨洗深红,更露本来真面目。chuāng qián yī yǔ xǐ shēn hóng,gèng lù běn lái zhēn miàn mù。
藩维事简守真一,鼓罢虞琴玩湘帙。fān wéi shì jiǎn shǒu zhēn yī,gǔ bà yú qín wán xiāng zhì。
兴来咏物适闲情,一笑优游且消日。xīng lái yǒng wù shì xián qíng,yī xiào yōu yóu qiě xiāo rì。

乙已仲春七日听颁宽恤诏

朱诚泳

彩凤衔书出九重,圣恩如海遍寰中。cǎi fèng xián shū chū jiǔ zhòng,shèng ēn rú hǎi biàn huán zhōng。
江山清昼风烟散,天地回春草木同。jiāng shān qīng zhòu fēng yān sàn,tiān dì huí chūn cǎo mù tóng。
二月迅雷惊蛰腐,一时膏雨起疲癊。èr yuè xùn léi jīng zhé fǔ,yī shí gāo yǔ qǐ pí yìn。
臣民欢忭将何补,万岁千秋祝华嵩。chén mín huān biàn jiāng hé bǔ,wàn suì qiān qiū zhù huá sōng。

登山与强景明伴读联句

朱诚泳

南山何崔嵬,浑融出天匠。nán shān hé cuī wéi,hún róng chū tiān jiàng。
百二古称雄,封疆今独壮。bǎi èr gǔ chēng xióng,fēng jiāng jīn dú zhuàng。
高于列雉城,秀比施屏障。gāo yú liè zhì chéng,xiù bǐ shī píng zhàng。
导骑俾暂休,肩舆聊一上。dǎo qí bǐ zàn xiū,jiān yú liáo yī shàng。
霏岚湿我衣,落絮沾行仗。fēi lán shī wǒ yī,luò xù zhān xíng zhàng。
峰峦露晓晴,乾坤正春酿。fēng luán lù xiǎo qíng,qián kūn zhèng chūn niàng。
山鸟自和鸣,山花亦争放。shān niǎo zì hé míng,shān huā yì zhēng fàng。
山溜讶琴鸣,山云若潮涨。shān liū yà qín míng,shān yún ruò cháo zhǎng。
崚嶒倦跻攀,佳丽足瞻望。léng céng juàn jī pān,jiā lì zú zhān wàng。
悠悠引旆旌,浩浩牵情况。yōu yōu yǐn pèi jīng,hào hào qiān qíng kuàng。
遥看泰华峰,真乃丈人行。yáo kàn tài huá fēng,zhēn nǎi zhàng rén xíng。
咫尺近星辰,分明履蓬阆。zhǐ chǐ jìn xīng chén,fēn míng lǚ péng láng。
俯察白云低,遐观清渭漾。fǔ chá bái yún dī,xiá guān qīng wèi yàng。
高兴入微茫,新诗给酬倡。gāo xīng rù wēi máng,xīn shī gěi chóu chàng。
薄暮始言归,赏心讵能忘。báo mù shǐ yán guī,shǎng xīn jù néng wàng。
山灵肯爽盟,岁岁期相访。shān líng kěn shuǎng méng,suì suì qī xiāng fǎng。

淡香亭赏菊与丘仲玉少参杨应宁宪副联句

朱诚泳

端居葆贞素,眷言惜秋光。duān jū bǎo zhēn sù,juàn yán xī qiū guāng。
植彼霜中物,挹此淡而香。zhí bǐ shuāng zhōng wù,yì cǐ dàn ér xiāng。
和气夺金秀,正色裁坤裳。hé qì duó jīn xiù,zhèng sè cái kūn shang。
楚畹茝兰馥,天孙云锦张。chǔ wǎn chǎi lán fù,tiān sūn yún jǐn zhāng。
黯淡散轻紫,圆融飞碎黄。àn dàn sàn qīng zǐ,yuán róng fēi suì huáng。
邈矣绝尘俗,岿然殿群芳。miǎo yǐ jué chén sú,kuī rán diàn qún fāng。
交联君子社,爱比富贵妆。jiāo lián jūn zi shè,ài bǐ fù guì zhuāng。
桂府地空辟,娃宫蜂自忙。guì fǔ dì kōng pì,wá gōng fēng zì máng。
忘言南山趣,击节老圃章。wàng yán nán shān qù,jī jié lǎo pǔ zhāng。
鼓兹希声调,侑以玄酒觞。gǔ zī xī shēng diào,yòu yǐ xuán jiǔ shāng。
一亭中有翼,八窗秋正凉。yī tíng zhōng yǒu yì,bā chuāng qiū zhèng liáng。
开口苦不易,盟心故难忘。kāi kǒu kǔ bù yì,méng xīn gù nán wàng。
繁枝涤芜秽,夙种深盖藏。fán zhī dí wú huì,sù zhǒng shēn gài cáng。
英餐歌楚泽,水饮怀南阳。yīng cān gē chǔ zé,shuǐ yǐn huái nán yáng。
参陪沗高会,授简惭荒唐。cān péi pāng gāo huì,shòu jiǎn cán huāng táng。

予登西山送目太白山绝顶积雪齐云耸若冰柱时天风满衣飘飘然真有神游象外之趣既而清思顿发遂作长歌以写兴云

朱诚泳

乾坤万里春熙熙,赐浴温汤来古郿。qián kūn wàn lǐ chūn xī xī,cì yù wēn tāng lái gǔ méi。
闻说西山多胜绝,兹晨喜我停车旗。wén shuō xī shān duō shèng jué,zī chén xǐ wǒ tíng chē qí。
爱山自笑真成癖,夙驾星言登?㟪。ài shān zì xiào zhēn chéng pǐ,sù jià xīng yán dēng wēi。
徐行踏破白云堆,小队飘摇图画里。xú xíng tà pò bái yún duī,xiǎo duì piāo yáo tú huà lǐ。
绝顶人传万仞高,天枢咫尺天风号。jué dǐng rén chuán wàn rèn gāo,tiān shū zhǐ chǐ tiān fēng hào。
罗衣不奈翠岩冷,坐久清寒生发毛。luó yī bù nài cuì yán lěng,zuò jiǔ qīng hán shēng fā máo。
凭高却讶尘寰小,太白遥看入空杳。píng gāo què yà chén huán xiǎo,tài bái yáo kàn rù kōng yǎo。
层层积雪碍星辰,银海光摇射琼岛。céng céng jī xuě ài xīng chén,yín hǎi guāng yáo shè qióng dǎo。
几回欲下又徘徊,长安回首飞黄埃。jǐ huí yù xià yòu pái huái,zhǎng ān huí shǒu fēi huáng āi。
恨隔弱流三万里,何缘冲举栖蓬莱。hèn gé ruò liú sān wàn lǐ,hé yuán chōng jǔ qī péng lái。
镇日看山厌尘俗,便须烂煮蓝田玉。zhèn rì kàn shān yàn chén sú,biàn xū làn zhǔ lán tián yù。
紫皇寿我三千秋,来往青冥驾黄鹄。zǐ huáng shòu wǒ sān qiān qiū,lái wǎng qīng míng jià huáng gǔ。

太白山之下有凤泉焉世传可以愈疾予承优诏许浴于兹凤泉之水其恩波欤感激之馀辄成古诗一首以示不忘云

朱诚泳

新春领明诏,兹晨浴凤泉。xīn chūn lǐng míng zhào,zī chén yù fèng quán。
临源观沸水,谁能测其然。lín yuán guān fèi shuǐ,shuí néng cè qí rán。
翻疑混沌初,劫火犹连延。fān yí hùn dùn chū,jié huǒ yóu lián yán。
地轴想已焚,日夜如烹煎。dì zhóu xiǎng yǐ fén,rì yè rú pēng jiān。
又疑回禄沈,堕地生紫烟。yòu yí huí lù shěn,duò dì shēng zǐ yān。
晶荧固宜尔,辉光烛金天。jīng yíng gù yí ěr,huī guāng zhú jīn tiān。
方池甃寒石,涌出孤峰前。fāng chí zhòu hán shí,yǒng chū gū fēng qián。
渴虎讵能饮,乖龙宁敢眠。kě hǔ jù néng yǐn,guāi lóng níng gǎn mián。
我闻黄耇言,浴者沈疴痊。wǒ wén huáng gǒu yán,yù zhě shěn kē quán。
时清自多验,浊世嗟无缘。shí qīng zì duō yàn,zhuó shì jiē wú yuán。
方今际昌运,明良逢圣贤。fāng jīn jì chāng yùn,míng liáng féng shèng xián。
山灵谅有知,寿域开八埏。shān líng liàng yǒu zhī,shòu yù kāi bā shān。
我来试?洗,寒温良不偏。wǒ lái shì xǐ,hán wēn liáng bù piān。
顿惊四体轻,末疾忽以捐。dùn jīng sì tǐ qīng,mò jí hū yǐ juān。
拜手感天子,丹扃思刻镌。bài shǒu gǎn tiān zi,dān jiōng sī kè juān。
题诗写山石,聊为来者传。tí shī xiě shān shí,liáo wèi lái zhě chuán。

予爱山者然予府适面南山虽朝夕快睹而未偿厥趣兹承恩诏赐浴凤泉肩舆连日山行其樵歌牧唱应酬于山水之间鹤唳云飞出没乎林麓之外予心甚乐而幽兴满怀但觉目前风景殆为吾诗设也因口占三首谩记于此其二

朱诚泳

朝陟青山巅,暮宿青山下。cháo zhì qīng shān diān,mù sù qīng shān xià。
逍遥岁月闲,俯仰乾坤大。xiāo yáo suì yuè xián,fǔ yǎng qián kūn dà。
缅怀尘鞅中,几人得休暇。miǎn huái chén yāng zhōng,jǐ rén dé xiū xiá。
驹隙等流光,莫嗤行乐者。jū xì děng liú guāng,mò chī xíng lè zhě。

予读唐史而每叹汾阳功满天地忠贯日星实后之尚父也予过华州敬谒祠下噫伟人不作而其堂堂大节殆与华岳争高矣因作长歌以寓景仰之私云

朱诚泳

李唐将相分忠佞,功盖寰区谁最盛。lǐ táng jiāng xiāng fēn zhōng nìng,gōng gài huán qū shuí zuì shèng。
汾阳器宇真天人,二十四考中书令。fén yáng qì yǔ zhēn tiān rén,èr shí sì kǎo zhōng shū lìng。
万乘何如懒作家,恣渠野鹿衔宫花。wàn chéng hé rú lǎn zuò jiā,zì qú yě lù xián gōng huā。
佞臣进幸忠臣远,从此乾坤如溃瓜。nìng chén jìn xìng zhōng chén yuǎn,cóng cǐ qián kūn rú kuì guā。
渔阳一旦猪龙起,若个捐躯报天子。yú yáng yī dàn zhū lóng qǐ,ruò gè juān qū bào tiān zi。
长安回首没烟尘,花萼楼前闹如市。zhǎng ān huí shǒu méi yān chén,huā è lóu qián nào rú shì。
唯公仗节勤王室,沥血感天天亦泣。wéi gōng zhàng jié qín wáng shì,lì xuè gǎn tiān tiān yì qì。
军前免胄示诸酋,诚信真能贯金石。jūn qián miǎn zhòu shì zhū qiú,chéng xìn zhēn néng guàn jīn shí。
唐天几坠公重扶,唐社将屋公重图。táng tiān jǐ zhuì gōng zhòng fú,táng shè jiāng wū gōng zhòng tú。
招之不来麾不去,心与博陆应同符。zhāo zhī bù lái huī bù qù,xīn yǔ bó lù yīng tóng fú。
八百年来祠有祝,寒鸦故里栖乔木。bā bǎi nián lái cí yǒu zhù,hán yā gù lǐ qī qiáo mù。
路人下马拜寝门,不似崇韬多浪哭。lù rén xià mǎ bài qǐn mén,bù shì chóng tāo duō làng kū。
我来聊尔驻鸾旗,心香一瓣兴遐思。wǒ lái liáo ěr zhù luán qí,xīn xiāng yī bàn xīng xiá sī。
人臣徇国尽如此,虽有颠隮非至危。rén chén xùn guó jǐn rú cǐ,suī yǒu diān jī fēi zhì wēi。