古诗词

浣溪沙

纳兰性德

十里湖光载酒游,青帘低映白蘋洲。shí lǐ hú guāng zài jiǔ yóu,qīng lián dī yìng bái píng zhōu。
西风听彻采菱讴。xī fēng tīng chè cǎi líng ōu。
沙岸有时双袖拥,画船何处一竿收。shā àn yǒu shí shuāng xiù yōng,huà chuán hé chù yī gān shōu。
归来无语晚妆楼。guī lái wú yǔ wǎn zhuāng lóu。
纳兰性德

纳兰性德

纳兰性德(1655-1685),满洲人,字容若,号楞伽山人,清代最著名词人之一。其诗词“纳兰词”在清代以至整个中国词坛上都享有很高的声誉,在中国文学史上也占有光采夺目的一席。他生活于满汉融合时期,其贵族家庭兴衰具有关联于王朝国事的典型性。虽侍从帝王,却向往经历平淡。特殊的生活环境背景,加之个人的超逸才华,使其诗词创作呈现出独特的个性和鲜明的艺术风格。流传至今的《木兰花令·拟古决绝词》——“人生若只如初见,何事秋风悲画扇?等闲变却故人心,却道故人心易变。”富于意境,是其众多代表作之一。 纳兰性德的作品>>

猜您喜欢

《无题》

纳兰性德

烟般往事梦中休,绕梁芳踪难去留。yān bān wǎng shì mèng zhōng xiū,rào liáng fāng zōng nán qù liú。
君言相思一样苦,妾叹离散两般愁。jūn yán xiāng sī yī yàng kǔ,qiè tàn lí sàn liǎng bān chóu。
意到浓时怎忍舍,情到深处无怨尤。yì dào nóng shí zěn rěn shě,qíng dào shēn chù wú yuàn yóu。
孤影月明应寂寞,问君何处是归途?gū yǐng yuè míng yīng jì mò,wèn jūn hé chù shì guī tú?

寻芳草·萧寺记梦

纳兰性德

客夜怎生过。kè yè zěn shēng guò。
梦相伴、绮窗吟和。mèng xiāng bàn qǐ chuāng yín hé。
薄嗔佯笑道,若不是恁凄凉,肯来么。báo chēn yáng xiào dào,ruò bù shì nèn qī liáng,kěn lái me。
来去苦匆匆,准拟待、晓钟敲破。lái qù kǔ cōng cōng,zhǔn nǐ dài xiǎo zhōng qiāo pò。
乍偎人一闪灯花堕,却对著琉璃火。zhà wēi rén yī shǎn dēng huā duò,què duì zhù liú lí huǒ。

水调歌头·题西山秋爽图

纳兰性德

空山梵呗静,水月影俱沉。kōng shān fàn bei jìng,shuǐ yuè yǐng jù chén。
悠然一境人外,都不许尘侵。yōu rán yī jìng rén wài,dōu bù xǔ chén qīn。
岁晚忆曾游处,犹记半竿斜照,一抹界疏林。suì wǎn yì céng yóu chù,yóu jì bàn gān xié zhào,yī mǒ jiè shū lín。
绝顶茅菴里,老衲正孤吟。jué dǐng máo ān lǐ,lǎo nà zhèng gū yín。
云中锡,溪头钓,涧边琴。yún zhōng xī,xī tóu diào,jiàn biān qín。
此生著几緉屐,谁识卧游心?准拟乘风归去,错向槐安回首,何日得投簪。cǐ shēng zhù jǐ liǎng jī,shuí shí wò yóu xīn?zhǔn nǐ chéng fēng guī qù,cuò xiàng huái ān huí shǒu,hé rì dé tóu zān。
布袜青鞋约,但向画图寻。bù wà qīng xié yuē,dàn xiàng huà tú xún。

菩萨蛮·白日惊飚冬已半

纳兰性德

惊飙掠地冬将半,解鞍正值昏鸦乱。jīng biāo lüè dì dōng jiāng bàn,jiě ān zhèng zhí hūn yā luàn。
冰合大河流,茫茫一片愁。bīng hé dà hé liú,máng máng yī piàn chóu。
烧痕空极望,鼓角高城上。shāo hén kōng jí wàng,gǔ jiǎo gāo chéng shàng。
明日近长安,客心愁未阑。míng rì jìn zhǎng ān,kè xīn chóu wèi lán。

菩萨蛮·阑风伏雨催寒食

纳兰性德

阑风伏雨催寒食,樱桃一夜花狼藉。lán fēng fú yǔ cuī hán shí,yīng táo yī yè huā láng jí。
刚与病相宜,锁窗薰绣衣。gāng yǔ bìng xiāng yí,suǒ chuāng xūn xiù yī。
画眉烦女伴,央及流莺唤。huà méi fán nǚ bàn,yāng jí liú yīng huàn。
半晌试开奁,娇多直自嫌。bàn shǎng shì kāi lián,jiāo duō zhí zì xián。

满江红·为问封姨

纳兰性德

为问封姨,何事却、排空卷地。wèi wèn fēng yí,hé shì què pái kōng juǎn dì。
又不是、江南春好,妒花天气。yòu bù shì jiāng nán chūn hǎo,dù huā tiān qì。
叶尽归鸦栖未得,带垂惊燕飘还起。yè jǐn guī yā qī wèi dé,dài chuí jīng yàn piāo hái qǐ。
甚天公、不肯惜愁人,添憔悴。shén tiān gōng bù kěn xī chóu rén,tiān qiáo cuì。
搅一霎,灯前睡。jiǎo yī shà,dēng qián shuì。
听半晌,心如醉。tīng bàn shǎng,xīn rú zuì。
倩碧纱遮断,画屏深翠。qiàn bì shā zhē duàn,huà píng shēn cuì。
只影凄清残烛下,离魂飘缈秋空里。zhǐ yǐng qī qīng cán zhú xià,lí hún piāo miǎo qiū kōng lǐ。
总随他、泊粉与飘香,真无谓。zǒng suí tā pō fěn yǔ piāo xiāng,zhēn wú wèi。

满江红·代北燕南

纳兰性德

代北燕南,应不隔、月明千里。dài běi yàn nán,yīng bù gé yuè míng qiān lǐ。
谁相念、胭脂山下,悲哉秋气。shuí xiāng niàn yān zhī shān xià,bēi zāi qiū qì。
小立乍惊清露湿,孤眠最惜浓香腻。xiǎo lì zhà jīng qīng lù shī,gū mián zuì xī nóng xiāng nì。
况夜鸟、啼绝四更头,边声起。kuàng yè niǎo tí jué sì gèng tóu,biān shēng qǐ。
销不尽,悲歌意。xiāo bù jǐn,bēi gē yì。
匀不尽,相思泪。yún bù jǐn,xiāng sī lèi。
想故园今夜,玉阑谁倚。xiǎng gù yuán jīn yè,yù lán shuí yǐ。
青海不来如意梦,红笺暂写违心字。qīng hǎi bù lái rú yì mèng,hóng jiān zàn xiě wéi xīn zì。
道别来、浑是不关心,东堂桂。dào bié lái hún shì bù guān xīn,dōng táng guì。

清平乐·孤花片叶

纳兰性德

孤花片叶,断送清秋节。gū huā piàn yè,duàn sòng qīng qiū jié。
寂寂绣屏香篆灭,暗里朱颜消歇。jì jì xiù píng xiāng zhuàn miè,àn lǐ zhū yán xiāo xiē。
谁怜散髻吹笙,天涯芳草关情。shuí lián sàn jì chuī shēng,tiān yá fāng cǎo guān qíng。
懊恼隔帘幽梦,半床花月纵横。ào nǎo gé lián yōu mèng,bàn chuáng huā yuè zòng héng。

水龙吟·题文姬图

纳兰性德

须知名士倾城,一般易到伤心处。xū zhī míng shì qīng chéng,yī bān yì dào shāng xīn chù。
柯亭响绝,四弦才断,恶风吹去。kē tíng xiǎng jué,sì xián cái duàn,è fēng chuī qù。
万里他乡,非生非死,此身良苦。wàn lǐ tā xiāng,fēi shēng fēi sǐ,cǐ shēn liáng kǔ。
对黄沙白草,呜呜卷叶,平生恨、从头谱。duì huáng shā bái cǎo,wū wū juǎn yè,píng shēng hèn cóng tóu pǔ。
应是瑶台伴侣,只多了、毡裘夫妇。yīng shì yáo tái bàn lǚ,zhǐ duō le zhān qiú fū fù。
严寒觱篥,几行乡泪,应声如雨。yán hán bì lì,jǐ xíng xiāng lèi,yīng shēng rú yǔ。
尺幅重披,玉颜千载,依然无主。chǐ fú zhòng pī,yù yán qiān zài,yī rán wú zhǔ。
怪人间厚福,天公尽付,痴儿騃女。guài rén jiān hòu fú,tiān gōng jǐn fù,chī ér ái nǚ。

生查子·鞭影落春堤

纳兰性德

鞭影落春堤,绿锦鄣泥卷。biān yǐng luò chūn dī,lǜ jǐn zhāng ní juǎn。
脉脉逗菱丝,嫩水吴姬眼。mài mài dòu líng sī,nèn shuǐ wú jī yǎn。
啮膝带香归,谁整樱桃宴。niè xī dài xiāng guī,shuí zhěng yīng táo yàn。
蜡泪恼东风,旧垒眠新燕。là lèi nǎo dōng fēng,jiù lěi mián xīn yàn。

洞仙歌·咏黄葵

纳兰性德

铅华不御,看道家妆就。qiān huá bù yù,kàn dào jiā zhuāng jiù。
问取旁人入时否。wèn qǔ páng rén rù shí fǒu。
为孤情淡韵、判不宜春,矜标格、开向晚秋时候。wèi gū qíng dàn yùn pàn bù yí chūn,jīn biāo gé kāi xiàng wǎn qiū shí hòu。
无端轻薄雨,滴损檀心,小叠宫罗镇长皱。wú duān qīng báo yǔ,dī sǔn tán xīn,xiǎo dié gōng luó zhèn zhǎng zhòu。
何必诉凄清,为爱秋光,被几日、西风吹瘦。hé bì sù qī qīng,wèi ài qiū guāng,bèi jǐ rì xī fēng chuī shòu。
便零落、蜂黄也休嫌,且对依斜阳,胜偎红袖。biàn líng luò fēng huáng yě xiū xián,qiě duì yī xié yáng,shèng wēi hóng xiù。

眼儿媚·咏红姑娘

纳兰性德

骚屑西风弄晚寒,翠袖倚阑干。sāo xiè xī fēng nòng wǎn hán,cuì xiù yǐ lán gàn。
霞绡裹处,樱唇微绽,靺鞨红殷。xiá xiāo guǒ chù,yīng chún wēi zhàn,mò hé hóng yīn。
故宫事往凭谁问,无恙是朱颜。gù gōng shì wǎng píng shuí wèn,wú yàng shì zhū yán。
玉墀争采,玉钗争插,至正年间。yù chí zhēng cǎi,yù chāi zhēng chā,zhì zhèng nián jiān。

金缕曲 • 寄梁汾

纳兰性德

木落吴江矣,正萧条、西风南雁,碧云千里。mù luò wú jiāng yǐ,zhèng xiāo tiáo xī fēng nán yàn,bì yún qiān lǐ。
落魄江湖还载酒,一种悲凉滋味。luò pò jiāng hú hái zài jiǔ,yī zhǒng bēi liáng zī wèi。
重回首、莫弹酸泪。zhòng huí shǒu mò dàn suān lèi。
不是天公教弃置,是南华、误却方城尉。bù shì tiān gōng jiào qì zhì,shì nán huá wù què fāng chéng wèi。
飘泊处,谁相慰。piāo pō chù,shuí xiāng wèi。
别来我亦伤孤寄。bié lái wǒ yì shāng gū jì。
更那堪、冰霜摧折,壮怀都废。gèng nà kān bīng shuāng cuī zhé,zhuàng huái dōu fèi。
天远难穷劳望眼,欲上高楼还已。tiān yuǎn nán qióng láo wàng yǎn,yù shàng gāo lóu hái yǐ。
君莫恨、埋愁无地。jūn mò hèn mái chóu wú dì。
秋雨秋花关塞冷,且殷勤、好作加餐计。qiū yǔ qiū huā guān sāi lěng,qiě yīn qín hǎo zuò jiā cān jì。
人岂得,长无谓。rén qǐ dé,zhǎng wú wèi。

海棠月 • 瓶梅

纳兰性德

重檐淡月浑如水。zhòng yán dàn yuè hún rú shuǐ。
浸寒香,一片小窗里。jìn hán xiāng,yī piàn xiǎo chuāng lǐ。
双鱼冻合,似相伴,个人无寐。shuāng yú dòng hé,shì xiāng bàn,gè rén wú mèi。
横眸处,索笑而今已矣。héng móu chù,suǒ xiào ér jīn yǐ yǐ。
与谁更拥灯前髻。yǔ shuí gèng yōng dēng qián jì。
乍横斜,疏影疑飞坠。zhà héng xié,shū yǐng yí fēi zhuì。
铜瓶小注,休教近,麝炉烟气。tóng píng xiǎo zhù,xiū jiào jìn,shè lú yān qì。
酬伊也,几点夜深清泪。chóu yī yě,jǐ diǎn yè shēn qīng lèi。

凤凰台上忆吹箫·荔粉初装

纳兰性德

荔粉初装,桃符欲换,怀人拟赋然脂。lì fěn chū zhuāng,táo fú yù huàn,huái rén nǐ fù rán zhī。
喜螺江双鲤,忽展新词。xǐ luó jiāng shuāng lǐ,hū zhǎn xīn cí。
稠叠频年离恨,匆匆里、一纸难题。chóu dié pín nián lí hèn,cōng cōng lǐ yī zhǐ nán tí。
分明见、临缄重发,欲寄迟迟。fēn míng jiàn lín jiān zhòng fā,yù jì chí chí。
心知。xīn zhī。
梅花佳句,待粉郎香令,再结相思。méi huā jiā jù,dài fěn láng xiāng lìng,zài jié xiāng sī。
记画屏今夕,曾共题诗。jì huà píng jīn xī,céng gòng tí shī。
独客料应无睡,慈恩梦、那值微之。dú kè liào yīng wú shuì,cí ēn mèng nà zhí wēi zhī。
重来日,梧桐夜雨,却话秋池。zhòng lái rì,wú tóng yè yǔ,què huà qiū chí。