古诗词

浣溪沙

纳兰性德

风髻抛残秋草生。fēng jì pāo cán qiū cǎo shēng。
高梧湿月冷无声。gāo wú shī yuè lěng wú shēng。
当时七夕记深盟。dāng shí qī xī jì shēn méng。
信得羽衣传钿合,悔教罗袜葬倾城。xìn dé yǔ yī chuán diàn hé,huǐ jiào luó wà zàng qīng chéng。
人间空唱雨淋铃。rén jiān kōng chàng yǔ lín líng。
纳兰性德

纳兰性德

纳兰性德(1655-1685),满洲人,字容若,号楞伽山人,清代最著名词人之一。其诗词“纳兰词”在清代以至整个中国词坛上都享有很高的声誉,在中国文学史上也占有光采夺目的一席。他生活于满汉融合时期,其贵族家庭兴衰具有关联于王朝国事的典型性。虽侍从帝王,却向往经历平淡。特殊的生活环境背景,加之个人的超逸才华,使其诗词创作呈现出独特的个性和鲜明的艺术风格。流传至今的《木兰花令·拟古决绝词》——“人生若只如初见,何事秋风悲画扇?等闲变却故人心,却道故人心易变。”富于意境,是其众多代表作之一。 纳兰性德的作品>>

猜您喜欢

浣溪沙·已惯天涯莫浪愁

纳兰性德

已惯天涯莫浪愁,寒云衰草渐成秋。yǐ guàn tiān yá mò làng chóu,hán yún shuāi cǎo jiàn chéng qiū。
漫因睡起又登楼。màn yīn shuì qǐ yòu dēng lóu。
伴我萧萧惟代马,笑人寂寂有牵牛,劳人只合一生休。bàn wǒ xiāo xiāo wéi dài mǎ,xiào rén jì jì yǒu qiān niú,láo rén zhǐ hé yī shēng xiū。

柳枝词

纳兰性德

池上闲房碧树围,帘纹如縠上斜晖。chí shàng xián fáng bì shù wéi,lián wén rú hú shàng xié huī。
生憎飞絮吹难定,一出红窗便不归。shēng zēng fēi xù chuī nán dìng,yī chū hóng chuāng biàn bù guī。

卜算子·新柳

纳兰性德

娇软不胜垂,瘦怯那禁舞。jiāo ruǎn bù shèng chuí,shòu qiè nà jìn wǔ。
多事年年二月风,剪出鹅黄缕。duō shì nián nián èr yuè fēng,jiǎn chū é huáng lǚ。
一种可怜生,落日和烟雨。yī zhǒng kě lián shēng,luò rì hé yān yǔ。
苏小门前长短条,即渐迷行处。sū xiǎo mén qián zhǎng duǎn tiáo,jí jiàn mí xíng chù。

于中好

纳兰性德

雁贴寒云次第飞,向南犹自怨归迟。yàn tiē hán yún cì dì fēi,xiàng nán yóu zì yuàn guī chí。
谁能瘦马关山道,又到西风扑鬓时。shuí néng shòu mǎ guān shān dào,yòu dào xī fēng pū bìn shí。
人杳杳,思依依,更无芳树有乌啼。rén yǎo yǎo,sī yī yī,gèng wú fāng shù yǒu wū tí。
凭将扫黛窗前月,持向今朝照别离。píng jiāng sǎo dài chuāng qián yuè,chí xiàng jīn cháo zhào bié lí。

于中好

纳兰性德

谁道阴山行路难。shuí dào yīn shān xíng lù nán。
风毛雨血万人欢。fēng máo yǔ xuè wàn rén huān。
松梢露点沾鹰绁,芦叶溪深没马鞍。sōng shāo lù diǎn zhān yīng xiè,lú yè xī shēn méi mǎ ān。
依树歇,映林看。yī shù xiē,yìng lín kàn。
黄羊高宴簇金盘。huáng yáng gāo yàn cù jīn pán。
萧萧一夕霜风紧,却拥貂裘怨早寒。xiāo xiāo yī xī shuāng fēng jǐn,què yōng diāo qiú yuàn zǎo hán。

于中好

纳兰性德

小构园林寂不哗,疏篱曲径仿山家。xiǎo gòu yuán lín jì bù huā,shū lí qū jìng fǎng shān jiā。
昼长吟罢风流子,忽听楸枰响碧纱。zhòu zhǎng yín bà fēng liú zi,hū tīng qiū píng xiǎng bì shā。
添竹石,伴烟霞。tiān zhú shí,bàn yān xiá。
拟凭尊酒慰年华。nǐ píng zūn jiǔ wèi nián huá。
休嗟髀里今生肉,努力春来自种花。xiū jiē bì lǐ jīn shēng ròu,nǔ lì chūn lái zì zhǒng huā。

于中好

纳兰性德

尘满疏帘素带飘,真成暗度可怜宵。chén mǎn shū lián sù dài piāo,zhēn chéng àn dù kě lián xiāo。
几回偷拭青衫泪,忽傍犀奁见翠翘。jǐ huí tōu shì qīng shān lèi,hū bàng xī lián jiàn cuì qiào。
惟有恨,转无聊。wéi yǒu hèn,zhuǎn wú liáo。
五更依旧落花朝。wǔ gèng yī jiù luò huā cháo。
衰杨叶尽丝难尽,冷雨凄风打画桥。shuāi yáng yè jǐn sī nán jǐn,lěng yǔ qī fēng dǎ huà qiáo。

于中好·咏史

纳兰性德

马上吟成促渡江,分明闲气属闺房。mǎ shàng yín chéng cù dù jiāng,fēn míng xián qì shǔ guī fáng。
生憎久闭金铺暗,花冷回心玉一床。shēng zēng jiǔ bì jīn pù àn,huā lěng huí xīn yù yī chuáng。
添哽咽,足凄凉,谁教生得满身香。tiān gěng yàn,zú qī liáng,shuí jiào shēng dé mǎn shēn xiāng。
只今西海年年月,犹为萧家照断肠。zhǐ jīn xī hǎi nián nián yuè,yóu wèi xiāo jiā zhào duàn cháng。

山花子·林下荒苔道韫家

纳兰性德

林下荒苔道韫家,生怜玉骨委尘沙。lín xià huāng tái dào yùn jiā,shēng lián yù gǔ wěi chén shā。
愁向风前无处说,数归鸦。chóu xiàng fēng qián wú chù shuō,shù guī yā。
半世浮萍随逝水,一宵冷雨葬名花。bàn shì fú píng suí shì shuǐ,yī xiāo lěng yǔ zàng míng huā。
魂是柳绵吹欲碎,绕天涯。hún shì liǔ mián chuī yù suì,rào tiān yá。

天仙子

纳兰性德

月落城乌啼未了,起来翻为无眠早。yuè luò chéng wū tí wèi le,qǐ lái fān wèi wú mián zǎo。
薄霜庭院怯生衣,心悄悄,红阑绕,此情待共谁人晓?báo shuāng tíng yuàn qiè shēng yī,xīn qiāo qiāo,hóng lán rào,cǐ qíng dài gòng shuí rén xiǎo?

天仙子·渌水亭秋夜

纳兰性德

水浴凉蟾风入袂,鱼鳞触损金波碎。shuǐ yù liáng chán fēng rù mèi,yú lín chù sǔn jīn bō suì。
好天良夜酒盈樽,心自醉,愁难睡,西南月落城乌起。hǎo tiān liáng yè jiǔ yíng zūn,xīn zì zuì,chóu nán shuì,xī nán yuè luò chéng wū qǐ。

忆江南·宿双林禅院有感

纳兰性德

心灰尽,有发未全僧。xīn huī jǐn,yǒu fā wèi quán sēng。
风雨消磨生死别,似曾相识只孤檠,情在不能醒。fēng yǔ xiāo mó shēng sǐ bié,shì céng xiāng shí zhǐ gū qíng,qíng zài bù néng xǐng。
摇落后,清吹那堪听。yáo luò hòu,qīng chuī nà kān tīng。
淅沥暗飘金井叶,乍闻风定又钟声,薄福荐倾城。xī lì àn piāo jīn jǐng yè,zhà wén fēng dìng yòu zhōng shēng,báo fú jiàn qīng chéng。

风流子·秋郊射猎

纳兰性德

平原草枯矣,重阳后,黄叶树骚骚。píng yuán cǎo kū yǐ,zhòng yáng hòu,huáng yè shù sāo sāo。
记玉勒青丝,落花时节,曾逢拾翠,忽听吹箫。jì yù lēi qīng sī,luò huā shí jié,céng féng shí cuì,hū tīng chuī xiāo。
今来是、烧痕残碧尽,霜影乱红凋。jīn lái shì shāo hén cán bì jǐn,shuāng yǐng luàn hóng diāo。
秋水映空,寒烟如织,皂雕飞处,天惨云高。qiū shuǐ yìng kōng,hán yān rú zhī,zào diāo fēi chù,tiān cǎn yún gāo。
人生须行乐,君知否。rén shēng xū xíng lè,jūn zhī fǒu。
容易两鬓萧萧。róng yì liǎng bìn xiāo xiāo。
自与东君作别,刬地无聊。zì yǔ dōng jūn zuò bié,chǎn dì wú liáo。
算功名何许,此身博得,短衣射虎,沽酒西郊。suàn gōng míng hé xǔ,cǐ shēn bó dé,duǎn yī shè hǔ,gū jiǔ xī jiāo。
便向夕阳影里,倚马挥毫。biàn xiàng xī yáng yǐng lǐ,yǐ mǎ huī háo。

生查子

纳兰性德

惆怅彩云飞,碧落知何许?不见合欢花,空倚相思树。chóu chàng cǎi yún fēi,bì luò zhī hé xǔ?bù jiàn hé huān huā,kōng yǐ xiāng sī shù。
总是别时情,那得分明语。zǒng shì bié shí qíng,nà dé fēn míng yǔ。
判得最长宵,数尽厌厌雨。pàn dé zuì zhǎng xiāo,shù jǐn yàn yàn yǔ。

生查子

纳兰性德

东风不解愁,偷展湘裙衩。dōng fēng bù jiě chóu,tōu zhǎn xiāng qún chǎ。
独夜背纱笼,影著纤腰画。dú yè bèi shā lóng,yǐng zhù xiān yāo huà。
爇尽水沉烟,露滴鸳鸯瓦。ruò jǐn shuǐ chén yān,lù dī yuān yāng wǎ。
花骨冷宜香,小立樱桃下。huā gǔ lěng yí xiāng,xiǎo lì yīng táo xià。
3501234567»